Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!

Chương 17: Người Đó Là.................anh


Bạn đang đọc Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!: Chương 17: Người Đó Là……………..anh

-Ủa anh đi làm về rồi hả – cô bước vào nhà thấy anh ngồi
-Ừ -anh lạnh lùng nói
-Bữa nay biết gì không – cô chạy lại ngồi kế anh
-Chuyện gì – anh hỏi, giọng vẫn lạnh lùng
-%^**#@$$!$^&** – cô kể lại chuyện của my với kiệt cho anh nghe, anh chỉ nhếch môi vì độ khùng của 2 người họ….
-Cô nhiều chuyện qá – anh nói
-Nè, tui có lòng tốt kể cho anh biết mà còn nói tui nhiều chuyện nữa – cô phồng má nói, làm anh chỉ biết lắc đầu
**********************************************************

-Tối đến, cô đi lên sân thượng, li cacao nóng hổi khói bay nghi ngút, cô đứng ngắm nhìn những vì sao trên bầu trời, cô suy nghĩ một số chuyện, cô không hiểu vì sao chuyện gì mình cũng kể với anh, không hiểu sao nhiều lúc thấy anh quan tâm, tim cô lại đập thình thịch, lại vui đến thế, không hiểu sao nhìn anh lạnh lùng cô lại khó chịu, không hiểu lúc đi dự tiệc anh nói chỉ là bạn gái trên danh nghĩa cô lại thấy hụt hẫng và buồn đến thế. Cảm giác này là gì đây, không lẽ cô đã yêu anh! Cô thở dài não nề, phải cảm giác này chính là yêu, và cô biết mình đã yêu anh, yêu từ lúc nào cô cũng không biết, cô biết anh sẽ không bao giờ yêu cô, mãi mãi cũng không yêu cô.
-Làm gì mà thở dài dữ vậy – anh nói
-Ủa sao anh lên đây – cô ngạc nhiên
-Ngắm sao – anh đút 2 tay vào túi quần nói, cô bật cười
-Nè uống đi – cô đưa li cacao cho anh
-Ừ – anh lấy húp ngụm
-Anh thấy các vì sao đó có đẹp không – cô hỏi, ánh mắt mơ hồ khó đoán

-Ừ chúng rất lung linh và đẹp – anh nói
-Phải, nếu như nữa tui có chết tui hi vọng mình được làm vì sao – cô nói
-Để làm gì – anh ngạc nhiên
-Để dõi theo một người, để soi sáng đường khi trời tối ột người – cô nói ánh mắt đượm buồn
-Là ai – anh càng ngạc nhiên
-Là một người tôi mới nhận ra rằng mình đã yêu người đó, nhưng mãi mãi tôi biết tình cảm này không bao giờ có kết quả, vì thế tôi không dám trèo cao – cô cười buồn
-Tôi tò mò không biết người đó là ai – anh cũng nhìn về phía xa xăm, rồi quay lưng đi xuống
-Cô quay qua nhìn anh, thấy dáng vẻ anh vô cùng cô độc, không hiểu sao cô lại chạy lại ôm anh từ phía sau, anh đang đi thì giật mình
-Cô làm gì vậy -anh ngạc nhiên
-Người đó là ……….anh – cô nói rồi chạy xuống phòng, để lại anh ngơ ngác, anh bật cười, cái cô ngốc này cũng yêu anh rồi…. cô đóng cửa phòng lại, mặt cô đỏ lên, cô tự vỗ vào 2 má mình, sao đi nói chi vậy trời, mai sao đối diện với anh đây. Cô cười khổ


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.