Vịt Con, Anh Xin Lỗi, Anh Yêu Em

Chương 34(1)


Bạn đang đọc Vịt Con, Anh Xin Lỗi, Anh Yêu Em: Chương 34(1)

Buổi cắm trại hôm nay của mọi người được tổ chức tại khu du lịch sinh thái của nhà Bảo mở. Ở đây ko khí trong lành, cảnh lại đẹp, rất tốt ột buổi dã ngoại. Mọi người quyết định dựng lều trên một thảm cỏ gần một dòng suối nhỏ. Buổi cắm trại ba ngày hai đêm này mong muốn có thể hiểu rõ và gắn bó mọi người với nhau hơn.
_Vy nè, em đi bộ nãy giờ mệt rồi, uống ít nước cho đỡ mệt -Tú săn sóc nói
_Cám ơn anh -Vy lấy tay quệt đi vài giọt mồ hôi lấm tấm trên trán mình
_Ko cần cám ơn anh đâu, được chăm sóc em là đều anh muốn mà, bạn gái nhỏ -Tú trêu chọc
Mặt Vy xấu hổ đỏ bừng. Chính là ngày hôm Vy dứt khoát từ bỏ tình cảm với Tùng trên sân thượng kia cũng là lúc cô quyết định quen với Tú. Dù gì một phần cũng là mong muốn của Tùng, cô sẽ làm theo ý anh, một phần cô cũng thực sự cần một người để quên đi sự vô tình của Tùng. Tú rất dịu dàng quan tâm làm cho Vy cảm thấy mình thật tốt khi có một người quan tâm như vậy.
Tùng ở một bên tuy gương mặt ko lộ ra cảm xúc gì nhưng anh biết, anh bây giờ đã thực sự mất đi Vy. Nhiều lúc tự hỏi làm vậy là đúng hay là sai nhưng làm thì cũng đã làm rồi, còn tiếc nuối gì nữa. Ann đứng ở bên cạnh cũng một phần đoán được lòng của Tùng. Chơi với nhau từ bé đến lớn, nhìn nét mặt thôi là cũng biết đang suy nghĩ gì. Ann thật ko biết Tùng có suy nghĩ gì mà đẩy Vy cho Tú. Ác cảm đối với Tú của Ann ko có dấu hiệu ngừng mà chỉ ngày càng tăng cao. Ann mở miệng châm chọc:
_Tú à? Nói thật một câu là tôi thấy cậu chẳng hợp với Vy đâu.
Tú lườm Ann một cái. Từ ngày mà Vy và anh bắt đầu hẹn hò thì cái con nhỏ Ann Nguyễn này luôn ra sức phá hoại. Lúc đầu, Tú cũng phản bác lại Ann nhưng riết rồi quen nên bơ luôn. Ann tức tối vì dám bị Tú bơ như vậy nên cũng ko yếu thế mà thêm một câu:

_Im lặng như vậy là nói đúng rồi chứ gì? Nhìn cái mặt đẹp trai chuyên lừa gạt tình cảm của người khác như cậu là tôi biết rồi!
Tú thật điên lên với sự lải nhải của Ann, gằn giọng nói:
_Cô bớt ngay đi cái kiểu nói chuyện đó, còn nữa, đừng có gọi tôi là “cậu” nghe mà nổi cả da gà!
_Thấy chưa? Cộc cằn như vậy thì làm sao chắ là Vy sẽ hạnh phúc đây?
_Cô…
_Chị Ann à, em biết chị quan tâm em nhưng mà em cảm thấy bây giờ rất tốt, chị đừng quá lo lắng mà -Vy mệt mỏi nói
_Nhưng sự thật là anh ta ko hợp với em tí nào cả! -Ann ko phục nói
_Nhưng em thật sự cảm thấy anh Tú rất tốt, em mong là chuyện này đến đây là chấm dứt -Vy kiên định
_Ừ…chị biết rồi -Ann ỉu xìu nói
Tú hất mặt lên với Ann một cái. Dám chia rẽ tình cảm hai người hả, nếm mùi lợi hại đi, hahaha. Tùng cũng ko nghĩ rằng Vy sẽ lên tiếng lại nói như vậy nữa, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác bất an.
Lúc này ở bên nó gồm có hắn và Bảo đang chăm chỉ dựng lều lên. Nó bởi vì quá chú tâm nên bất cẩn hụt chân may mà có Bảo đỡ dùm ko thì nó có mức giờ đang bị u đầu rồi. Hắn ta một bên thấy vậy mặt mày xanh mét lại, kéo tay nó sang bên mình đứng, cũng ko quên rầy nó mấy câu:
_Em ấy, ko cẩn thận gì hết, may mà có Bảo đấy nhá!

_Sorry, hìhì, lần sau sẽ ko như vậy nữa đâu -Nó ngoan ngoãn nói
_Còn lần sau nữa hả? -hắn trợn tròn mắt
Nó cúi đầu nhận lỗi ko nói nữa. Hix, hắn ta thật là dữ quá đi. Nhưng mà dù sao cũng biết quan tâm mình, cộng cho anh một điểm. Bảo nhìn theo bóng hai con người phía trước mặt mình mà cười khổ, thôi thì cũng nên buông tay để hạnh phúc đến.
***
Đốt lửa trại buổi tối khiến ọi người cùng quay quần bên nhóm lửa hồng trò chuyện vui vẻ. Ann nghĩ ra trò hát chuyền, người thua sẽ phải kể về mối tình đầu của mình. Lần hát đầu tiên, Vy trúng phải. Vy lắp ba lắp bắp nói về chuyện của mình.
_Bí mật của em là…em đã từng có một mối tình đầu ko đươc trọn vẹn cho lắm. Ba năm trước em đã từng bị anh ấy đá đi ko thương tiếc, haizzz, đó là một kỉ niệm buồn -Vy nhẹ nhàng nói
_Anh ghen tị quá đi! Não thằng đó có vấn đề khi dám đá em! -Tú tức giận nói
-Chị cũng thấy cậu ta ngu ngốc khi bỏ qua em! -Ann cũng bất bình
_Có phải là người mà mày nói là vừa yêu vừa hận đúng ko? -nó hỏi

_Ừ, là anh ta -Vy trả lời
Nó ko nói nữa. Có một thời gian Vy gầy đi mấy kí làm nó lo quá trời hỏi mãi Vy mới chịu nói vừa thất tình nhưng mà cũng may sao mà sau ấy Vy lại phục hồi lại cuộc sống ban đầu. Bảo cũng biết vụ việc này của em gái, cũng biết luôn là do bạn tốt mình gây ra nhưng Vy cản ko cho anh nói mọi việc với Tùng. Tính cách em gái anh, anh biết, là một cô gái cực kì cứng đầu, đã quyết định việc gì rồi là sẽ ko thay đổi. Tùng một bên nghe rất ngạc nhiên. Cô ấy từng có một mối tình đầu đau khổ như vậy mà mình lại nói những lời nói kia hẳn là sẽ rất đau lòng rồi.
Lượt tiếp theo Tú.
_Đó là một cô gái xinh đẹp, tốt bụng nhưng hóa ra sự thật là cô ta tiếp cận tôi chỉ vì tiền -Tú ảo não nói
Cái này thì mọi người biết, những người con gái ham hư vinh kia thì bọn hắn đã xem đến mòn mắt.
Tiếp là Bảo với mối tình đầu đơn phương. Ai nghe xong cũng giật cả mình, đều hỏi cô gái đó là ai nhưng Bảo muốn giữ bí mật nên mọi người đành tiếc nuối. Còn phần nó chính là cái tên Tú lưu manh. Hoàng, Ann và cả Vy đều hùa vô mắng Tú một trận. Về phần mấy người kia may mắn ko bị trúng phải.
Chơi thêm một lúc lâu nữa rồi mọi người giải tán về lều ngủ lấy sức sáng mai đi chơi tiếp. Nữ một bên, nam một bên. Nhưng mà trước khi ngủ nó cũ ko quên chúc hắn ngủ ngon làm mọi người nhìn thấy mà ganh tị chọc hai người họ. Nó xấu hổ đỏ bừng mặt chạy nhanh vào lều làm hắn vui vẻ sảng khoái cười một cái nhưng cũng ko quên lườm đám người dám chọc Vịt con của hắn bỏ chạy. Mọi người nhanh biết ý liền chuồn nhanh vào bên trong lều. Ai nấy đều mong rằng ngày mai sẽ là một buổi đi chơi nhiều thú vị và kỉ niệm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.