Vịt Con, Anh Xin Lỗi, Anh Yêu Em

Chương 31


Bạn đang đọc Vịt Con, Anh Xin Lỗi, Anh Yêu Em: Chương 31

Nó với hắn ta hiện giờ đang hết sức thân thiết. Quan hệ cũng có thể xem là trên mức bình thường đi. Hắn dạo này cứ bám theo nó miết, nhất là lúc Tú xuất hiện bên cạnh nó là y như rằng hắn ta cố tình tách nó ra khỏi Tú. Nó thấy hắn chẳng khác gì bị điên cả. Nhưng mà trong tâm nó lại có một tia hạnh phúc. Giống như hôm nay vậy, tự nhiên hắn ta cùng nó ngồi coi bộ phim tình cảm sướt mướt trên TV. Nếu như bình thường, hắn ta sẽ ném cho nó một ánh mắt coi thường và bảo nó con nít. Nhưng mà hôm nay lại ko như vậy. Hắn ko những ko làm như thế mà còn chủ động ôm theo Bé Bự ngồi xuống bên cạnh nó cùng nhau ngồi xem phim. Tình huống này là sao đây? Nó vẫn còn đang suy nghĩ vẩn vơ thì hắn ta đã mở miệng hỏi:
_Nè Vịt, cô thật ra thì còn thích cái tên Tú đó nữa ko vậy?
Đầu nó choáng váng, hắn vừa hỏi gì cơ? Kì lạ, kì lạ quá đi. Thấy mặt nó ngu ngơ chưa trả lời, hắn ta có hơi tức giận hỏi lại:
_Tôi hỏi cô đó! Cô còn thích cái tên Tú đó nữa ko hả?
_Hả? Sao anh lại hỏi tôi cái này? -Nó giật mình sửng sốt
_Thì…thì…cô cứ trả lời tôi trước đi! Dù gì tôi cũng là người hỏi trước mà -hắn chống chế
_Haizz, nhưng mà tôi ko muốn nói! -nó tỉnh queo nói

_Nhưng mà tôi muốn biết!
Hắn nói xong mà hối hận tự trách mình. Sao lúc đó lại có thể ko suy nghĩ mà nói luôn ra chứ! Xấu hổ chết mất, chắc là Vịt con đang cười thúi mặt hắn luôn rồi. Ngu ngốc quá đi mất thôi. Hắn ủ rũ vò vò tóc mình.
Nó dường như cũng giật mình khi hắn tự nhiên hét lên như thế. Sao lại nổi đóa lên thế kia? Chẳng khác gì bộ dáng đang ghen tuông cả. Sao? “Ghen tuông”? Làm sao có thể đây? Nhưng mà nếu có thật thì…mình thật là muốn chọc hắn ta quá đi. Nó lém lỉnh lườm hằn một cái nói:
_Này anh, sao lại hét lên như thế? Làm tôi còn tưởng anh đang ghen ấy chứ!
_Tôi……-Hắn ấp úng
Sao có thể là ghen chứ? Chuyện này thật mắc cười quá đi, ko thể nào có chuyện đó được. Nhưng mà nếu ko phải là ghen thì tại sao mình lại có thể khó chịu đến như vậy? Thiệt là, bị ám cái gì nè vậy trời? Aaaaaaaa……! Nhưng nếu thật sự là mình đang ghen vậy thì cứ thừa nhận với nó luôn đi. Đến lúc đó cũng đỡ phải lo lắng bị làm phiền, đỡ tốn công dẹp loạn mấy cái ăng-ten đáng chết kia. Ok, nói thôi! Sau một hồi do dự thì hắn ta cũng đã bắt đầu bộc lộ tình cảm của mình rồi.
_Đúng vậy! Tôi đang ghen lắm đây! Cho nên là cô nên nói rõ mối quan hệ của cô với cái tên Tú kia đi!
_Hả? Anh ghen? -nó cũng ko nghĩ tới cái đáp án này
_Ờ, nên cô mau nói rõ đi! -Hắn bá đạo nói
_Anh ghen vậy anh thích tôi sao? -Nó mờ mịt hỏi
_Em thật là chậm hiểu quá đấy Vịt con -hắn thở dài
Hắn thầm mắng nó ngu ngốc quá! Để nó ko kịp suy nghĩ gì thì đã bị hắn kéo lại ôm chặt vào lồng ngực ấm áp của hắn. Đầu óc nó trì độn. Nó ngưởng cái đầu nhỏ xinh của mình lên mở miệng nói:
_Anh là đang nghiêm túc hay sao?

Nhìn người con gái xinh đẹp nhỏ nhắn trong lòng mình mang theo vẻ mặt mờ mịt ửng hồng hỏi mà hắn ta cảm thấy đáng yêu vô cùng. Sao lúc trước ko nói ra sớm một chút thì có lẽ đã thấy cái bộ dáng này rồi. Hắn khẽ cúi xuống, để chóp mũi mình chạm lên chóp mũi nó, nhẹ nhàng mở lời:
_Là anh đang rất nghiêm túc, vậy cho nên em nhanh nhanh mà nhận lời đi. Còn nữa, phải nói rõ chuyện của em với tên Tú kia nữa, hiểu ko?
Nó như bị bỏ bùa ngoan ngoãn gật đầu. Lời nói của hắn thật sự rất mê hoặc. Cực kì mê hoặc. Hắn ta tỏ tình thật rất bá đạo lại nói nó phải nhanh chóng nhận lời. Như vậy nó mới biết được thật ra thì mình cũng đã thích hắn từ lúc nào đó cũng ko biết. Có thể là lúc đạp xe trên bãi biến hay là lúc sinh nhật hắn cũng có thể là lúc hắn an ủi nó ở sau sân trường ngày ấy? Cũng chẳng biết đi vì bây giờ nó đang thật sự rất cảm động. Vì nó cũng đã bắt đầu bước vào cái vòng tình cảm luẩn quẩn này rồi, ko thể thoát ra được nữa. Mắt nó long lanh, những giọt lệ như muốn tràn ra khỏi mi nhưng nó vẫn cố nén lại.
_Anh….thật sự thích em sao? -nó vẫn ko tin tưởng lắm
_Thật sự! -hắn nhanh chóng đáp rồi cúi đầu hôn lên môi nó
Tình cảm của họ ko quá phô trương. Có lẽ một nụ hôn đơn giản như vậy cũng đã đủ. Hạnh phúc thì ra là như vậy. Chỉ cần hai người họ thật lòng trân trọng nó là được rồi.
Sau khi hôn xong, nó ngại ngùng kể cho hắn nghe về quan hệ với Tú và hấp dẫn hơn là vì một bí mật của Tú khi anh muốn chuyển về trường này. Lúc đầu, hắn ta còn rất chăm chú nghe nhưng đến cuối cùng lại há hốc mồm nói:
_Em…nói thật sao?

_Thật đấy! Đến em còn ko tin nữa mà -nó gật đầu nói
_Vậy thì sắp tới có người lại khổ sở rồi -hắn choàng tay ôm lấy nó
_Dù sao thì cũng mong mọi chuyện tốt đẹp! -nó vui vẻ nói
_Ừ, cũng mong là em nhớ rõ từ nay em là hoa đã có chủ! -hắn đặt cằm mình lên trên đầu nó mà tuyên bố
_Ko rõ gì hết -nó lè lưỡi đáng yêu rồi nhanh chóng thoát khỏi vòng tay hắn chạy trốn
_Nè Vịt, em thật ko nghe lời mà, phải xử phạt mới được! -nói xong hắn cũng đuổi theo nó
Hai người vui vẻ rượt bắt nhau quanh nhà. Dường như cũng cảm nhận được niềm vui của chủ nhân mà Bé Bự cũng tham gia vào. Thế là cả nhà hai người cùng với một chú chó mập mạp rượt bắt nhau. Tiếng cười cứ thế lan rộng ra khắp căn nhà càng làm cho căn nhà tràn ngập ko khí hạnh phúc cùng ấm áp. Hạnh phúc này ko biết sẽ tốt đẹp mãi như thế ko nhưng chắc rằng một điều đây chính là một kỉ niệm đẹp trong cuộc đời họ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.