Vĩnh Sinh

Chương 58: Đại uy đức ma vương


Đọc truyện Vĩnh Sinh – Chương 58: Đại uy đức ma vương

“Lý tưởng của Hoàng Tuyền Đại đế chính là để cho ta hoàn thành a. Lập ra luân hồi, Âm Phủ Địa Phủ thưởng phạt phân minh, lập ra hai chữ “Báo ứng”. Ta sẽ không lạm sát, mà dùng cách đường đường chính chính, tạo nên thế giới phân biệt thiện ác rạch ròi!”

Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn nói từng chữ một rõ ràng, mắt nhẹ nhàng nhắm lại, trong não tựa hồ có một tiếng vang rất nhỏ, đầu óc trở nên thông suốt, mọi thứ sáng tỏ rõ ràng, cảm giác thư sướng, thoải mái.

“Tình thần ngươi đã trở nên tinh khiết, vượt qua được bước khó khăn nhất để bước vào Thần Thông Bí Cảnh. Có tâm như vậy, cho dù không có Cửu Khiếu Kim Đan, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bước vào Thần Thông Bí Cảnh.” Diêm trở nên nghiêm chỉnh lại, “Chậm thì ba năm, nhanh thì một năm, ngươi sẽ luyện thành thần thông! Tốc độ như vậy, thật là kinh thế hãi tục!”

Đúng là như vậy, Phương Hàn khi mới bắt đầu luyện võ, căn cơ thấp đến đáng thương, nhưng chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, hắn đã tu luyện đến cảnh giới Thần Biến, có lực lượng gần mười mã lực, nếu như có thể trong vòng một năm mà tu thành Thần Thông Bí Cảnh thì thật sự là quá kinh thế hãi tục.

Kim Thạch Đài cũng phải dừng lại mười năm ở cảnh giới Thần Biến, tiến bộ rất ít, cuối cùng phải nhờ vào Âm Dương Vạn Thọ Đan mới có thể đột phá. Đúng là cách nhau một trời một vực.

Kỳ thật trong giới tu đạo, có thể trong vòng mười năm đạt đến Thần Thông Bí Cảnh thì tư chất người đó tốt vô cùng. Trong vòng mười năm đạt đến Thần Thông Bí Cảnh là tuyệt thế thiên tài.

Vừa rồi tự vấn lại bản thân giúp cho tinh thần hắn trở nên tinh thuần hơn rất nhiều, loại bỏ các loại tạp niệm, điều này rất tốt đối với việc tu luyện. Bất quá muốn đột phát Thần Thông Bí Cảnh thì còn một chặng đường dài phải đi.


“Uhm! Ta vốn cho rằng còn cần vài năm nữa. Thôi không nói nhiều nữa, tập trung tu luyện thôi!”

Phương Hàn thần trí thập phần kiên định, bởi vì hắn cảm giác được bản thân có một mục tiêu rõ ràng, một việc trước nay chưa có ai làm được, một mục tiêu vô cùng to lớn. So với đắc đạo thành tiên thì hào hùng hơn nhiều.

Tâm hướng xa hơn, thành tựu đạt được sẽ nhiều hơn.

Hắn biết rằng muốn hoàn thành được việc này thì cần phải thật mạnh mẽ, vượt qua rất nhiều sóng gió nhân sinh mới có thể đi đến đích cuối cùng.

“Phục dụng viên Bích Lạ Đại Đan này đi! Nó sẽ giúp gia tăng tinh thần của ngươi, không phải uống, mà bóp nát, rồi dùng nước hòa tan thành chất lỏng, nhỏ lên trên Thiên Môn, dùng tinh thần tiếp dẫn sẽ giúp đầu óc trong sáng, gột rửa thần trí, cô đọng ý chí!”

Phương Hàn lấy Chân Thủy Phù ra, nhỏ xuống một giọt nước lên trên Bích Lạc Đại Đan, sau đó cầm Bích Lạc Đại Đan nhỏ lên đỉnh đầu của mình, quả nhiên cảm thấy đan dược như biến thành quỳnh tương ngọc dịch, thấm vào trong đầu.

Đầu óc trở nên nhẹ nhàng, hết sức thoải mái, cảm giác lâng lâng như đang say, qua thời gian nửa nén hương, men say dần tan biến, tinh thần trở nên ngưng đọng giống như trở thành chất lỏng.

“Hừm, dùng một viên Bích Lạc Đại Đan có thể tương đương với người khác khổ tu một tháng, chuyển hóa khí huyết thành tinh thần. Ta vốn định truyền đạo thuật Hoàng Tuyền Môn cho ngươi, nhưng Vũ Hóa Môn là nơi ngọa hổ tàng long, ngươi tu luyện thì khí chất sẽ chuyển biến, nhất định sẽ bị nhìn ra. Cho nên chờ đến khi người đạt tới Thần Thông Bí Cảnh thì hãy tìm cơ hội âm thầm tu luyện.”

Cảnh giới Thần Biến chênh lệch rất nhiều so với Thần Thông Bí Cảnh, cần tích lũy rất nhiều, chuyển hóa tinh thần thành pháp lực, từ thay đổi về lượng thành thanh đổi về chất, đánh vỡ thế giới quan của thường nhân, tuyệt không phải là chuyện một sớm một chiều, nội môn đệ tử của Vũ Hóa Môn, kể cả cao thủ Sơn Hà Bảng cũng đều phải dày công tích lũy.

Loại tích lũy này pháp bảo hay linh khí đều không thể giúp gì được. Chỉ có dùng đan dược, cường tráng thân thể, tu luyện tinh thần, ngày ngày khổ luyện.

Khi Phương Hàn dùng tinh thần tiêu hóa dược lực của Bích Lạc Đại Đan, cách xa hắn một ngàn dặm, trên một tảng đá cao, có một nam tử đứng thẳng, xung quanh hắn có rất nhiều âm phong, những âm phong này không ngừng phát ra một loại ngôn ngữ cổ quái, tựa hồ là đang bẩm báo gì đó với nam tử này.

“Thật không? Đệ tử Vũ Hóa Môn bắt đầu tiến vào đây tu luyện? Từ khi chưởng giáo Vũ Hóa Môn biến nơi đây thì nơi thí luyện ch đệ tử, Thiên Ma chúng ta tụ tập tại đây càng ngày càng nhiều. Đây cũng là cơ hội chúng ta có thêm nhiều huyết nhục! Đám người Vũ Hóa Môn cũng không biết biết rằng Cửu Dương Ma Thần đã cảm ứng được bọn họ, bảo ta đến nơi này! Lần này ta muốn giết sạch toàn bộ đệ tử Vũ Hóa Môn!”


Nam tử này rõ ràng là một Thiên Ma, bởi vì khuôn mặt hắn không ngừng biến ảo, khi thì anh tuấn, khi thì xấu xí, khi thì bình thường, tựa hồ như có một ngàn vương mặt, nhưng thân thể hắn thì vô cùng rõ ràng, có khí tức máu huyết, hiển nhiên là một thân thể chân thực.

Thiên Ma có thân thể, chính là Ma Vương!

Tương đương với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh!

Có thầng thông thì có thể giết sạch những người không có thần thông! Vũ Hóa Môn lần này đến Thiên Ma chiến trường đều là đệ tử ngoại môn tham gia khảo hạch, mặc dù có một ít người mạnh mẽ, nhưng không có cao thủ Thần Thông Bí Cảnh nào.

“Các ngươi tổ chức lại, học hỏi binh pháp của con người, khi gặp cao thủ không được rối loạn như ong vỡ tổ, tốt nhất không nên hành động một mình. Gặp được tên nào khó giải quyết thì báo cho ta, ta sẽ trực tiếp giết chết nó.” Ma Vương cất giọng nói thật quỷ bí, thâm trầm.

“Vâng, Đại Uy Đức Ma Vương.”

Bên người Đại Uy Đức Ma Vương có vô số Thiên Ma, không ngừng vâng dạ, giống như dân chúng cung kính với Hoàng Đế, cho thấy lực lượng của Ma Vương này rất cường đại.

Sưu sưu, sưu sưu sưu.


Sau khi Đại Uy Đức Ma Vương hạ lệnh, vô số Thiên Ma bên người hắn bay đi, giống như châu chấu bay múa, âm phong nổi lên, khắp nơi tràn ngập tiếng tiếng quỷ khóc, vùng trời hoang phế đầy thiên thạch này không có sinh lình nào, nếu không chỉ sợ phân nửa là nghe bị tràng cảnh này dọa chết.

…….

“Ngôi sao này mấy ngàn năm trước còn có sinh linh tồn tại, nhưng sau này một đám Ngoại Vực Thiên Ma tới đây, ăn toàn bộ sinh linh ở, thậm chí cây cối, linh khí đều bị hút sạch cho đến khi chỉ còn lại một mảng hoàng tàn. Cũng may là chúng không ăn khoáng thạch cùng thiên tài địa bảo.

Hấp thu một viên Bích Lạc Đại Đan, Phương Hàn cảm giác tinh thần bản thân trở nên cô đọng hơn rất nhiều, nhưng lại cảm thấy có chút đói bụng, tựa hồ vừa trải qua thời gian dài tu luyện vậy. Cũng may là hắn có rất nhiều Huyết Đan, Phương Hàn lấy ra một viên Huyết Đan ăn vào, nhắm mắt dưỡng thần, chốc lát sau đứng lên, mở mắt ra, tinh quang bắn ra bốn phương, thần thái sáng láng.

Khi hắn vừa đứng lên thì lại nghe Diêm cảm thán.

“Thiên Ma là công dịch của thế giới, phiêu đãng trên bầu trời, nơi nào nó đi qua thì nơi đó trở nên hoang tàn, sinh cơ đều bị hút hết. Loại sinh vật này chỉ biết cướp đoạt mà không biết sáng tạo, cũng không biết làm sao mà sinh lại tồn tại trên thế giới này…”

Trong Chư Thế Giới, phần giới thiệu của Thiên a cũng không nó rõ rốt cuộc là Thiên Ma do đâu mà sinh ra.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.