Vinh Quang Chúa Tể

Chương 183: Tổ Chức Bất Vụ Lợi Utopia


Đọc truyện Vinh Quang Chúa Tể – Chương 183: Tổ Chức Bất Vụ Lợi Utopia


Phạm Nhã trở về Lord Castle để làm việc, Lorencia Đệ Tam Vệ Thành giờ là bản doanh của The Innovators, hệ thống nhà hàng Continental hoạt động ở đó, họ sẽ ít về Thành Trì Trung Tâm Davias, kể cả Aegis Hopner cũng dọn nhà sang tòa Vệ Thành giáp biển này để ở gần nàng thơ Trang, để mình bà cô ở lại đất tổ.
Leonidovich Hopner thấy dường như trở lại kiếp sống quạnh quẽ trong mấy năm về hưu non, thế nhưng Phạm Nhã để cho cô ba món quà quý giá, đó chính là Urd, Verdandi và Skuld.

Ba đứa trẻ của định mệnh, những phép màu thực sự mà Phạm Nhã phát hiện ở vùng hoang dã Davias.
Nữ chúa học cách chăm sóc cho chúng, cô chưa từng làm điều này trước đây, cũng giống như, chưa từng đối xử với ai như Phạm Nhã.
Viên đường ngọt ngào làm cô đắm say.
Urd, Verdandi và Skuld giống nhau, chúng là chị em sinh ba, rất khó để phân biệt chúng chỉ với ngoại hình, nhưng Leonidovich Hopner đã quan sát và biết, đứa nghịch ngợm nhất và “cầm đầu” các trò chơi chính là Verdandi, thường, Verdandi là đứa đầu tiên nhào tới ôm cổ bố nuôi nó, hai đứa kia sẽ học theo.
Urd lớn nhất, nó cao hơn hai đứa kia một chút, Skuld thì là đứa lanh lợi nhất, nó không biết nói nhưng nó biết biểu đạt suy nghĩ của nó bằng hành động, Leonidovich Hopner biết bọn nhỏ đói bụng là nhờ Skuld, nó sẽ vỗ bụng “bạch bạch” rồi tròn mắt nhìn cô.
Leonidovich Hopner thật sự yêu chúng, ba đứa trẻ này dễ thương cực kỳ, chúng luôn tươi vui, hồn nhiên, không bao giờ khóc la gì hết, chúng thích rượt đuổi với nhau trong sân, đói, chúng sẽ uống sữa và ăn cơm, tới giờ thì lăn ra ngủ.
Vấn đề lớn nhất với Leonidovich Hopner là thay tã cho chúng, bởi vì chúng chưa biết cách tự đi vệ sinh, chúng cỡ sáu, bảy tuổi nhưng chỉ phát triển trí não như trẻ dưới một tuổi.
Thay tã khó không?
Không có khó lắm, thật sự, nếu có tình yêu với con trẻ thì mấy thứ mùi chẳng là gì hết, Leonidovich Hopner vừa mới thay tã cho cả ba xong, khứu giác nhạy cảm của cô hoạt động bất chấp, mùi phân và nước tiểu làm cho nữ chúa muốn xỉu tại chỗ.
Nhưng cô vẫn ráng quen với chuyện này, ánh mắt trong veo như mặt hồ của lũ trẻ khiến những cảm giác khó chịu của Leonidovich Hopner tan biến hết, cô còn rửa mông cho bọn nó rồi mới mặc tã cho cả ba.
Leonidovich Hopner có thể giải quyết tất cả bằng cách hất ngón, nhưng cô muốn tự tay làm những điều này để nuôi dưỡng sự yêu thương trong lòng, cô luôn nghĩ về mẹ mình khi chăm sóc cho chúng.
Khi Leonidovich Hopner còn bé xíu, cô cũng mặc tã, mẹ cũng thay tã và rửa mông cho cô đó thôi.
Urd, Verdandi và Skuld khiến cho biệt thự trắng luôn có vẻ rộn ràng, Leonidovich Hopner có một thú vui mới, thay vì đọc sách hoặc xem Anime, thì cô lại đang may đầm cho chúng, với người cuối đường như nữ chúa, không có khái niệm khéo tay hay không khéo tay, quan trọng là cô muốn hay không thôi.
Leonidovich Hopner làm một việc mà mình rất ít làm, đó là lên mạng giả lập, cô cũng có một cây bút Rune cũ kỹ, cô lên mạng để tìm hiểu cách may đồ rồi học theo.
Nữ chúa lấy “nguyên liệu” từ chính trang phục của mình, tủ đồ của Leonidovich Hopner chỉ có độc một màu, cô tháo hết hai bộ để lấy vải, may ba cái đầm xinh xẻo cho Urd, Verdandi và Skuld.
Leonidovich Hopner hí hoáy cắt, khâu, lũ trẻ thì chạy nhảy tưng bừng trong sân, nữ chúa thấy vui vui, cô ngân nga mấy câu hát vu vơ của Nguyên Hà.
Lúc này.
Một người đàn ông mặc áo choàng trùm đầu đáp xuống sân, Leonidovich Hopner chau mày, cô quay sang nhìn người đàn ông, rồi cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc:
“Ngài khỏe chứ?”

Leonidovich Hopner để đống vải xuống, cô hỏi: “Đến đây làm gì?”
Người đàn ông kéo mũ trùm xuống, lộ ra một diện mạo đẹp đến vô thực, rất giống Phạm Nhã, nhưng với mái tóc ngắn.
Gellert Grindelwald, người thừa kế thứ nhất của Nữ Chúa nhà Hopner!
Vị chúa tể này bước vào trong đình, ngồi xuống đối diện Leonidovich Hopner, y nhìn Urd, Verdandi và Skuld và mớ vải trên bàn, chau mày:
“Chúng là ai?”
Leonidovich Hopner đáp: “Là con gái của ta.”
Gellert Grindelwald siết tay, y nói: “Nhìn tuổi của chúng thì không phải.”
Leonidovich Hopner lắc đầu: “Ngươi hỏi nhiều quá, ngươi bất chấp nguy hiểm khi rời khỏi Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, đi đến đây để làm gì, không phải chỉ để hỏi thăm ta chứ?”
Gellert Grindelwald nói: “Tôi muốn nhìn ngài một lần.”
Leonidovich Hopner nhìn vào mắt Gellert Grindelwald, đã bao lần, cô trông Phạm Nhã mà lại thấy dáng dấp của anh ta: “Nhìn rồi thì đi về đi, ta không muốn gặp ngươi.”
Gellert Grindelwald mỉm cười: “Shaka de Virgo nói với tôi, ngài đã tạo ra một kế hoạch để đánh tráo bức tranh trong Vương Cung, ngài không muốn giao kèo giữa chúng ta ảnh hưởng đến tôi.

Khi đó, ngài rời đi và nói rằng tôi không phải là một người đặc biệt, ngài đã đúng, nhưng Leonidovich à, người đặc biệt của ngài đâu rồi?”
Leonidovich Hopner thở dài: “Đi đi, Gellert.”
Gellert Grindelwald hỏi: “Ngài không trông mong tôi sao?”
Leonidovich Hopner lắc đầu: “Không, tháng đầu tiên khi ta đến đây, ta đã luôn mong ngươi sẽ xuất hiện trước mặt ta, nhưng ngươi không đến, rồi nửa năm, một năm.

Hai năm, ba năm.

Ngươi chưa từng đến, ngươi còn không gửi cho ta một lá thư.

Ta thôi chẳng còn chờ mong ngươi nữa, về đi, Gellert.”

Gellert Grindelwald im lặng, y hít một hơi thật sâu, rồi nói: “Ngài có nghĩ cho tôi không, ngài và ông của mình đã thắp cho tôi một ngọn lửa, rồi ngài lại muốn tôi dập nó tắt đi, theo ngài đến nơi này.

Tôi không hiểu, thật sự không hiểu, anh ta có khác gì tôi đâu, chẳng ai trong bọn tôi có thể dành hết thời gian cho ngài.”
“Rồi anh ta cũng sẽ tranh vị, chúng tôi đã là kẻ thù của nhau rồi, là kẻ thù một mất một còn, ngài có nghĩ rằng ngài thật nhẫn tâm khi nhìn chúng tôi tàn sát nhau không.

Leonidovich Hopner, ngài là một người phụ nữ vô tâm, ngài chỉ nghĩ đến bản thân mình mà thôi, ngài có ước mơ, tôi cũng có ước mơ vậy.”
Leonidovich Hopner: “Nói đủ chưa?”
Gellert Grindelwald có vẻ kích động, y nói mà như đang gầm gừ: “Khi ngài đi, tôi đã ở lại và giải quyết một mớ rắc rối của nhà Hopner, của cha ngài, mấy năm nay, một tay tôi chăm sóc cho ông của ngài, ngài có từng về lại Vương Cung để gặp ông, hay từng hỏi thăm ông chưa.

Ngài Engel Hopner đã gần đất xa trời rồi, trong những cơn mê sảng, ông ấy chỉ gọi tên ngài thôi…!”
“Gellert.” Leonidovich Hopner nạt: “Về đi, đừng bao giờ đến đây nữa.”
Gellert Grindelwald đứng dậy, y đi ngang qua chỗ ba đứa trẻ, y nhìn chúng rồi thở dài một tiếng, vị chúa tể ngoái đầu nhìn người phụ nữ đẹp tuyệt mỹ đang ngồi trong đình: “Tôi không làm gì sai cả, Leonidovich, tôi biết tôi làm ngài thất vọng, nhưng tôi sẽ trở thành một Quân Chủ khiến ngài tự hào.

Tôi sẽ bảo vệ tòa thành trì ấy, bảo vệ di sản của nhà Hopner.”
“Tôi sẽ quét sạch mọi thứ cản đường tôi, kể cả người đó.

Nếu ngài dành tình cảm cho anh ta, thì hãy ngăn cản anh ta.

Tôi không biết nương tay là gì đâu Leonidovich.”
Gellert Grindelwald kéo mũ trùm lên, rồi anh ra bay đi mất.

Leonidovich Hopner cúi đầu, thẫn thờ rất lâu, vai của nữ chúa run lên, nước mắt của cô rơi lã chã:
“Ông ơi.”

Lord Castle, Lorencia Đệ Tam Vệ Thành
Phạm Nhã đã nắm bắt hết tình hình mấy ngày gần đây, cộng đồng người xuyên không mà đặc biệt là các Walker đã bắt đầu rời khỏi các Thành Trì Trung Tâm, họ tụ tập thành những nhóm nhỏ, hoặc những đoàn lớn có Walker để đi khám phá MU Continel, Thoth gọi đây là giai đoạn phát kiến của dân Địa Cầu.
Giai đoạn đầu tiên là giai đoạn ổn định, họ cần phải đảm bảo các vấn đề về an toàn, lương thực và thông tin, sau đó, những người xuyên không sẽ có những lựa chọn cho tương lai của mình, sự thật là việc xuyên không chẳng thể kết thúc, thế giới đã công nhận điều này và họ sẽ chia nửa cuộc đời mình để sống ở MU Continel, một cuộc đời khác, nhưng cũng có những sự tương đồng khi ở Địa Cầu.
Đó là đảm bảo các nhu cầu cơ bản, sau đó là tìm cách thỏa mãn các nhu cầu xã hội, phát triển và chứng tỏ bản thân.
Sau cơn hoang mang kéo dài cả hai tháng, hiện tại việc xuyên không từ tự phát biến thành tự giác, không kể đám thợ săn của các tập đoàn, những nhóm xuyên không phục vụ cho quốc gia, đến giờ, các cá nhân cũng đã hoạch định cho mình một lộ trình phát triển ở MU Continel, họ đi khám phá thế giới này, họ tìm cách làm ăn với lợi thế là người xuyên không, trí tuệ của người Địa Cầu lúc bấy giờ mới bắt đầu đơm những đóa hoa.
Vai trò của The Innovators là rất đáng kể trong tình hình này, tính chính danh và chính nghĩa của họ đã thể hiện từ những đợt xuyên không đầu tiên, kể từ khi Shaka de Virgo xuất hiện và cung cấp một cách sơ bộ các thông tin về Vinh Quang, cho đến lần xuyên không thứ năm, họ giải tỏa hoàn toàn các bế tắc về mặt thông tin cho người Địa Cầu, sau đó, họ thúc đẩy MU Continel lập pháp, tiếng tăm của họ đã hình thành và trở thành một tượng đài lớn.
Thế nhưng, mặt trái của việc này là họ đã phá hủy rất nhiều kế hoạch của những người có quyền lực, họ cũng quá hút mắt, như một vầng mặt trời, làm lu mờ những vì tinh tú khác.
Các thông tin mà The Innovators cung cấp đầy đủ tới mức, họ đánh sập luôn một hệ thống chợ tin tức đang manh mún hình thành trong giới cầm quyền và trọc phú muốn kiếm lợi ở MU Continel, sức ảnh hưởng và tiếng tăm của họ áp đảo toàn bộ các tổ chức người xuyên không còn lại, lấn át cả tiếng nói của Red và các quốc gia.
Lawyer, chủ tịch của The Innovators đã hết sức tiết chế hành động của tổ chức, thậm chí còn kiềm hãm sự phát triển về quy mô của hội nhưng bấy nhiêu cũng chỉ khiến những người cầm quyền hơi an tâm mà thôi.

Thực tế, The Innovators đã trở thành một chủ thể có tầm cỡ quốc tế.
Họ có một hệ thống tình báo sơ cấp được chia sẻ từ Đại Việt, họ liên hệ khăng khít với quốc gia Đông Nam Á này như một đồng minh thân cận nhất, họ cũng đặt ra quan hệ ngoại giao với Nhật Bản, Hoa Quốc và Ai Cập.

Họ có một vũ khí với sức răn đe hơn bất kỳ kho hạt nhân nào trên Địa Cầu, đồng thời, họ sở hữu hàng loạt vũ khí thông thường đủ vượt trội, về mặt vũ lực, tự họ có thể phá hủy hoàn toàn bất kỳ chính thể nào trên thế giới.
The Innovators cũng có nhân dân của họ, đến hiện tại thì người ở Lord Castle đã cho mình là “thần dân” của Shaka de Virgo và những người đổi mới, chứ không hẳn chỉ là khách thuê trọ.
Trong những thông tin mà Thoth cung cấp cho Phạm Nhã, chúa tể nhận thấy có những cái vòi vô hình đang duỗi về phía Lord Castle và cộng đồng người xuyên không, họ muốn lôi kéo và gây ảnh hưởng, mặt khác, họ muốn hạ bệ The Innovators.
Đây là những con bạch tuột bản địa!
Không loại trừ trường hợp, họ cũng có liên kết với các tổ chức người xuyên không.

Trang mắt buồn đã điều tra theo yêu cầu của Phạm Nhã, ở MU Continel, không có khái niệm quỹ từ thiện, đơn giản vì đời sống của cư dân bản địa phong phú, không thiếu thốn, chẳng có nơi nào cần được tiếp tế lương thực hay xóa mù chữ.
Tuy vậy, vẫn có những có tổ chức phi lợi nhuận, ở MU Continel, họ gọi các tổ chức này là các tổ chức bất vụ lợi.
Rất giống với khái niệm ở Địa Cầu, trong khi các tổ chức vụ lợi nhuận tồn tại để tìm kiếm và phân phối lợi nhuận kinh doanh sau khi đã đóng thuế cho các cổ đông thì các tổ chức phi lợi nhuận ở MU Continel tồn tại chỉ nhằm cung cấp các chương trình và dịch vụ cho lợi ích cộng đồng, họ hướng mục tiêu đến các hoạt động mang tính cộng đồng, xã hội.
Bằng cách này hay cách khác, họ chấp nhận những khoản chi phí lớn để đổi lại những giá trị khác mà họ cần, tạo ra một môi trường lành mạnh, bổ ích cho các cá nhân, hay thành cây cầu nối giữa các tầng lớp trong xã hội.

Ở Địa Cầu, các lĩnh vực thu hút nhiều dự án phi lợi nhuận gồm các vấn đề về phúc lợi xã hội, an sinh xã hội, môi trường, đói nghèo.

Các vấn đề ở MU Continel lại rất khác, chẳng hạn như việc đặt rương báu ở những thế giới nhân tạo như một sự khích lệ cho những người đạt được Vinh Quang cũng là công việc của các tổ chức bất vụ lợi này.
Một vấn đề khác là giải quyết các hoàn cảnh mất thân nhân do thất bại khi nhận ban ân, do chết ở thế giới nhân tạo, ngoài ra còn có các tổ chức bất vụ lợi hoạt động ở các Vệ Thành, họ tách bạch khỏi các Liên đoàn, họ vận động để bài trừ các sắc lệnh vi Ước, vi Lệ của Quân Chủ.

Ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, tiền thân của Liên đoàn biểu tình các vấn đề về chính sách là một tổ chức bất vụ lợi.
Nhà Hale và nhà Volturi đã tạo ra một tổ chức bất vụ lợi gọi là Utopia, suy đoán của Phạm Nhã đã đúng.
Những con bạch tuột người bản địa muốn tranh giành sức ảnh hưởng và hạ bệ The Innovators, những người đang đứng trên đỉnh ngọn núi chính nghĩa; vậy thì họ cũng phải leo lên ngọn núi đó.
Phạm Nhã đọc thông tin về tổ chức này, họ thành lập ngay sau khi Shaka de Virgo mang được tranh chân dung của Leonidovich Hopner về Thành Trì Trung Tâm Davias.

Đây là tổ chức đứng tên Caius Volturi và Jasper Hale, hai người đồng sở hữu, họ đứng ra giải quyết các vấn đề việc làm, giáo dục, chỗ ở và lương thực cho người Địa Cầu!
Thoth đã hiểu tại sao nhà Hale mua các căn hộ chung cư, đó là các tài sản chuẩn bị được góp vào tổ chức bất vụ lợi này, họ giàu đến nỗi cung cấp chỗ ở miễn phí cho dân Địa Cầu, đây chẳng phải là cạnh tranh nữa, mà là bắt nạt The Innovators bằng nền tảng tài chính.
Phạm Nhã đau đầu ghê gớm, y chẳng thể can ngăn người Địa Cầu đừng nhận sự trợ giúp của tổ chức này được, dù chúa tể biết họ chẳng tốt đẹp gì cho cam, mục đích tối hậu của họ không những là hạ bệ The Innovators, mà còn vươn vòi đến tận Địa Cầu, cô lập Shaka de Virgo ngay trên quê hương mình.
Thoth pha hai ly cà phê đặc sệt, một cho gã, một cho phó chủ tịch, quân sư ngồi xuống, nói: “Họ sẽ ngáng đường chúng ta trong việc khai hoang Davias Đệ Tam Vệ Thành, ban đầu tôi nghĩ họ sẽ tấn công nhưng họ lại rất thông minh, họ cho người Địa Cầu thấy một phương án hầu như chẳng tốn kém chi phí để đảm bảo chỗ ở cho người xuyên không.”
Phạm Nhã rút một điếu thuốc, y rít thật sâu, ở cạnh Leonidovich Hopner, chúa tể không có hút thuốc: “Chuyện xâm lấn không gian sống thì sao, họ không sợ dân bản địa phản đối à?”
Thoth lắc đầu: “Tôi nghĩ, họ sẽ chia cắt cộng đồng người xuyên không vào các tòa Vệ Thành khác nhau, như vậy thì vấn đề không lớn, chúng ta ít người mà.

So với dân số của họ, cộng đồng xuyên không chẳng là cái đinh gì.”
Phạm Nhã phun khói: “Mẹ nó chứ, họ lấy chính lý tưởng và sứ mệnh của chúng ta ra để chống lại chúng ta, giờ chúng ta nói gì được nữa bây giờ.

Họ còn gọi tên mình là Utopia, một khái niệm Địa Cầu.”
“Anh cũng chửi bậy à?”
Phạm Nhã bật cười: “Tôi đang thử nhập vai anh Tuân để suy nghĩ, thật là…!”
“Khó khăn thật, haha.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.