Đọc truyện Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân – Chương 11: Triệu hoán thú
Hệ THống “ting” hai cái, đồng thời phát một cái thông báo:
[Xin chúc mừng, Kí Chủ lên level 9.]
Trần Ngọc Lâm hỏi lại:
” Xin lỗi, nhắc lại coi?”
Hệ Thống nhắc lại:
[Xin chúc mừng, Kí chủ đã lên level 9 thông qua việc giết chết Người Vận Chuyển kia. Bây giờ kí chủ có thể mở khóa tính năng “Triệu hoán thú” và có khả năng mở khóa “Công Viên Bách Thú”, đồng thời Kí Chủ chém giết 4 con Người Vận Chuyển, may mắn tuôn ra 1 mảnh vỡ “Kẻ Vận Chuyển”. Kí Chủ được tặng 50 điểm Vận Mệnh cho việc lên cấp. Không cần cảm ơn.]
Trần Ngọc Lâm nhanh tay mở phụ mục Nhân Vật của hắn ra. Bảng giao diện hiện ra như sau:
[ Tên: Trần Ngọc Lâm.
Cảnh Giới: Nhị Phẩm Bát trọng Đỉnh Phong.
Level: 9.
…..]
Sau đó, hắn thấy ô trống Triệu Hoán Thú lúc trước đang xám màu bây giờ màu đã biến thành màu đen, màu thông thường. Đồng thời ở ô có ghi [….] (thể hiện còn nhiều) tách ra thêm một ô khác cũng có màu xám như ô [Triệu Hoán Thú] lúc trước. Có điều ô này ghi là [Dược Viên -20]
Có nghĩa là sau khi lên level 20 hắn sẽ mở khóa được Dược Viên.
Tiện đây, level và cảnh giới là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt không liên quan tới nhau. Hắn có thể có tu vi đỉnh cao, nhưng cùng lúc level là 1 hoặc ngược lại. Level tăng lên bằng việc chém giết quái thú, hoàn thành nhiệm vụ và mở khóa thành tích. Cảnh giới thì tăng lên bằng việc tu luyện.
Những tính năng như Phó Bản, Dược Viên và các tính năng khác của Hệ THống chỉ có thể mở khóa nhờ level, cảnh giới không liên quan. Ngược lại, Cửa Hàng bán đồ vật dựa theo Cảnh Giới, chỉ có một số món như những Thẻ Bài mới có thể bán theo level Hệ Thống.
Trần Ngọc Lâm mò tìm Phụ Mục [Triệu Hoán Thú]. Thấy có 4 loại Triệu Hoán: Mảnh Ghép, Triệu Hoán Thường, Đặc Biệt và Tối Cao.
[Triệu Hoán bằng mảnh ghép, về cơ bản là ghép các mảnh quái thú lại. Sau khi tiêu diệt được một con quái, sẽ có khả năng rơi ra một mảnh ghép của nó, nếu thu thập đầy đủ sẽ triệu hoán được. Ví dụ con Golem vừa rồi nếu Kí Chủ thu được thêm 34 mảnh nữa là đủ điều kiện triệu hoán thêm rồi đó.]
Hệ Thống bắt đầu giải thích:
[Ngoài ra, ba món kia triệu hoán theo phẩm chất, triệu hoán tùy theo vận may. Triệu Hoán Thường có thể ra được cấp D tới cấp A. Triệu Hoán Đặc Biệt tùy cơ ra một quái thú cấp C – S. Triệu Hoán Tối Cao chắc chắn ra được cấp S, còn ra được SS hoặc SSS hay không xem vận may.]
Trần Ngọc Lâm mày mò cửa hàng, không thấy có bất cứ vé Triệu Hoán Tôi Cao nào bèn hỏi:
” Trong Cửa Hàng không bán Vé Triệu Hoán Tối Cao à?”
Hệ Thống cười:
[ Không. Cái đó phải làm event, hoặc mở khóa thành tích mới đạt được. Và nói luôn là rất khó đấy.]
Trần Ngọc Lâm gật gù. Hắn vẫn còn nhớ trong hòm đồ Tân Thủ của mình còn có một vé Triệu Hoán, hình như là loại hình Triệu Hoán Đặc Biệt. Vừa nãy hắn thử tìm kiếm Thẻ triệu hoán Đặc Biệt trong cửa hàng, đắt đến líu lưỡi, hơn mười ngàn điểm Vận Mệnh. Có thể nói là hắn mở được cái Vé đó là vạn hạnh trong vạn hạnh.
Hệ Thống gầm gè:
[Có thể nói là không may sao? Triệu Hoán Tùy Cơ chỉ có tỉ lệ ra Triệu Hoán Đặc Biệt là 3 phần trăm. Kí chủ lại có thể mở ra được, thật là tức chết.]
Trần Ngọc Lâm cười ha ha, bấm sử dụng Vé Triệu Hoán Đặc Biệt. Lập tức hắn cảm thấy toàn thân nôn nao, lúc bình thường lại trước mặt hắn đã xuất hiện một cái tế đàn.
Tế đàn này trông có hình tròn, một đống những cây cột khắc hình các kí tự Ai Cập, Viking và một loạt các kí tự mà hắn không hiểu bao quanh. Sau đó một tấm vé xuất hiện trước mặt hắn và bay vào trong tế đàn. Rồi trên tay hắn xuất hiện một cuộn giấy.
Trần Ngọc Lâm khó hiểu nhìn cuộn giấy, trên đó viết chi chít chữ. Hệ Thống nói:
[Mời đọc cả tờ giấy lên. Sau khi đọc xong Tế Đàn sẽ hiệu triệu Quái Thú, sau đó Kí Chủ sẽ kí kết cùng nó.]
Trần Ngọc Lâm hỏi:
” Không làm gọn được à?”
Hệ Thống lắc đầu:
[Không. Đây là Nghi Thức của một nghi lễ, một hành động thể hiện sự tôn trọng giữa các Khế Ước cổ xưa không thể xâm phạm. Nếu xâm phạm nó sẽ làm rung chuyển nền móng của Nghi Thức và Nghi Thức sẽ thất bại, nổ tung một thân bồ hóng vào kí chủ hoặc hủy diệt vũ trụ, một trong hai tùy vào kích cỡ và độ quan trọng của Nghi Thức. Thôi nào, chỉ là đọc một cuộn giấy mà, trẻ con cũng làm được. Trừ việc nó có thể hủy diệt vũ trụ…]
Trần Ngọc Lâm đảo tròn mắt, nhưng mà hắn vẫn làm. Hắn đọc:
” Ôi, hỡi các Chúa Tể của Những Luật Lệ, Hệ Thống hùng mạnh và vô song và toàn năng và….”
Trần Ngọc Lâm ngừng lại một chút để nhịn chửi Hệ Thống một tràng, thứ mà hắn biết là sẽ rung chuyển nền móng của Nghi Thức và gây ra một vụ nổ, nhưng hắn vẫn suýt không kiềm được. Hắn tiếp tục đọc toàn bộ, có khoảng một trăm từ mô tả Hệ Thống vĩ đại như thế nào.
“Ta đánh thức Ngươi, Tôi tớ của ta….”
Trần Ngọc Lâm nhíu mày, bởi vì chỗ này trước đó có một đoạn trống, nhưng ngay sau khi hắn đọc đến “Tôi tớ”, bắt đầu có chữ được viết bằng mực vàng phủ lên đoạn trống..
” Kẻ bước ra từ trong loạn lạc, kẻ lấy đầu những kẻ dị biệt. Kẻ thay đổi và thích nghi, kẻ được tạo ra và hủy diệt. Ta gọi ngươi là ờ.. Setinal.”
Ngay khi hắn thốt ra cái tên Setinal, tế đàn bắt đầu phát sáng và được bao phủ trong một con lốc ma thuật nhìn là biết kinh khủng rồi. Trần Ngọc Lâm hít thở trong kinh ngạc khi chứng kiến từ trong cơn lốc đó bước ra một sinh vật hình người cao 6 mét, toàn thân là giáp sắt đen kịt. Nếu không phải trông nó hoàn toàn khác với mấy con Golem kia (bởi vì nó có đầu), hắn thiếu chút nghĩ Hệ Thống “chơi” hắn bằng cách phóng to một trong mấy con Golem kia lên.
Ngoại trừ việc toàn thân là một thứ kim loại đen kịt bóng loáng, con Setinel này còn có một chữ T choáng hết cả khuôn mặt, khá dễ dàng bởi vì nó không có ngũ quan. Chữ T này phát sáng như ánh sáng xanh ma mị.
Trần Ngọc Lâm nhìn lại vào cuộn giấy:
” Ta tuyên bố, từ nay ngươi là tôi tớ của ta, là hộ vệ cũng là chiến hữu của ta. Chúng ta sẽ sát cánh bên nhau mà chiến đấu và không bao giờ được phản bội. Bởi vì ta là….”
Trần Ngọc Lâm ngừng lại. Hắn suýt nữa mắc phải một lỗi lầm chết người ở đây. Về cơ bản, trong đoạn này có một đoạn để cách và ghi chú một cái đại loại “Điền tiên vào đây”. Trần Ngọc Lâm suýt nói thành “Bởi vì ta là điền tên vào đây.”.
Thay vì nói thế, hắn xoay xở nói tiếp:
” Bởi vì ta là Trần Ngọc Lâm, là kẻ đã triệu hồi ngươi, và ta vừa là bằng hữu, vừa là chiến hữu, cũng là chủ nhân của ngươi. Ta đặt tên cho ngươi là… Hắc Linh.”
Đoạn cuối cũng có một chỗ ghi là “Điền tên bạn muốn đặt vào đây”, hắn không có đọc thành ” Là điền tên bạn muốn đặt vào đây”. Một sự tiến bộ khổng lồ.
Trần Ngọc Lâm cuộn cuộn giấy lại, sau đó ném nó về phía Hắc Linh. Cuộn giấy bay về phía tế đàn, cùng lúc này Hắc Linh phát sáng, và bắt đầu thu nhỏ lại cho đến khi nó to bằng với một người trưởng thành thông thường.
Hắc Linh quỳ xuống trước mặt Trần Ngọc Lâm, và hắn bây giờ có thể thấy được chỉ số của nó:
[ Tên: Hắc Linh – Chủng: Setinal- Cấp B – HP.
Level: 1/100 (3 sao)
HP: 2400/2400.(+30/s).
MP: 900/900.
Strength: 934.
DEF: 734.
Agi: 120.
Kĩ năng đặc biệt: [Cường Hóa].[Tia sáng Hủy Diệt].[Chuyển Hóa(Nội Tại)]
]
Có vẻ như là bởi vì Hắc Linh là Triệu Hoán Thú của hắn cho nên Trần Ngọc Lâm có thể nhìn rõ ràng chỉ số của nó. Dù thế chỉ số của Hắc Linh thật sự khiến Trần Ngọc Lâm kinh ngạc. Cần biết chỉ số của hắn cũng đại loại thế, máu và phòng thủ ít hơn nhưng lực khôi phục nhanh hơn, và khả năng tấn công cao hơn.
Có thể nói hắn là loại thiên về tấn công, còn Hắc Linh là thiên về phòng thủ à? Thế cũng được. Khác không cần biết, chỉ riêng chỉ số lúc này đã vượt hẳn so với mấy con Golem rồi. Cấp B có khác. Có điều khi xem xét, Trần Ngọc Lâm nhận ra một điều:
Cường Hóa chỉ tăng mạnh Phòng Thủ cùng lực hồi máu, và thêm một chút tấn công. Nhưng Chuyển Hóa lại có thể có một tác dụng, đó là bao phủ hắn, hình thành một lớp áo giáp xung quanh người hắn. Đương nhiên tác dụng phụ là tăng nặng thể trọng của Trần Ngọc Lâm, trong thời điểm này tốc độ chạy và tấn công có thể giảm tới 30% cho đến 50%.
Nhưng cũng được, tưởng tượng đang đánh nhau đột nhiên hắn lôi Hắc Linh ra, mặc vào, sau đó phòng ngự của hắn tăng mạnh. Vui phải biết.
Trần Ngọc Lâm ra lệnh cho Hắc Linh:
” Biến thành đồ ngoài cho ta xem coi.”
Lập tức ngay khi hắn mới nói được nửa câu, cơ thể Hắc Linh mềm dẻo ra, rồi co rụt vào thành một bộ Chiến Giáp trông giống như một Hắc Linh phiên bản thu nhỏ, sau đó nó bao trùm lên toàn thân của Trần Ngọc Lâm.
Trần Ngọc Lâm cảm nhận cơ thể mình, cảm giác cứ như là bất khả chiến bại vậy. Kế đó hắn hỏi:
” Biến thành cái gì trông đẹp tí được không?”
Hắc Linh lại trở thành dạng trông như một con Slime bằng sắt, co rút thành một bộ y phục trông giống đồng phục mùa đông trường hắn. Trần Ngọc Lâm bắt đầu có hứng thú, dù cho bộ y phục này nặng vãi ra, phải đến 80 cân chứ đâu có đùa. Hắn kêu Hắc Linh bỏ thiết lập đi, sau đó thu vào trong kho đựng Triệu Hoán thú.
Sau này lúc hắn khỏe hơn, có lẽ hắn sẽ đem Hắc Linh ra làm chiến y vậy. Bây giờ có việc quan trọng hơn chút:
” Này Hệ Thống, tại sao level của Hắc Linh là 1/100 vậy? Làm sao để tăng kinh nghiệm?”
Hệ Thống nói như thể đó là điều hiển nhiên:
[ Đánh nhau. ĐƯơng nhiên rồi, khi Kí Chủ lên cấp 20 sẽ mở khóa một tính năng gọi là Hồ EXP cho tăng EXP trong trạng thái bình thường, nhưng giờ chỉ có đánh nhau thôi. À, Trong cửa hàng có thẻ “Tăng EXP cho Triệu Hoán Thú” đó, mua mà dùng.]
Trần Ngọc Lâm thử kiểm tra. Quả nhiên là có, 1000 EXP bằng 10 điểm Vận Mệnh, 1 thẻ 1 vạn EXP bằng 80 điểm Vận Mệnh. Hắn mua cho Hắc Linh 1 vé 1 vạn điểm EXP. Tạm thời thì có lẽ trong một thời gian rất dài nữa đây sẽ là Triệu Hoán Thú duy nhất của hắn, cấp B cơ mà.
Sau khi được hắn cấp cho thẻ 1 vạn EXP, Chỉ số Hắc Linh như sau:
[ Level: 20/100 (+20)
HP: 3400/3400 (+1000).
MP: 1100/1100 (+200).
Strength: 1234. (+300).
DEF: 934 (+200).
Agi: 140 (+20).
Kĩ năng đặc biệt: [Cường Hóa].[Tia sáng Hủy Diệt].[Chuyển Hóa(Nội Tại)]
]
Trong đó Kĩ năng [Cường Hóa] tăng mạnh sát thương, phòng thủ lên gấp đôi. Riêng chỉ số Agi (Nhanh nhẹn) tăng lên vỏn vẹn 20%. Nhưng thế cũng được rồi. Kĩ năng [Tia sáng hủy diệt] thì là Hắc Linh sẽ tụ dồn MP vào 1 đòn công kích và bắn thẳng đòn đó về phía trước. Sát thương và thời gian tụ cùng với chỉ số MP tiêu hao tỉ lệ thuận với nhau.
Trần Ngọc Lâm cảm thấy khá hài lòng. Theo đánh giá của Hệ Thống, lực chiến của Hắc Linh hiện tại sánh bằng một tu chân giả Tam Phẩm Hư Khí Đan trung kỳ hoặc hậu kỳ sau khi sử dụng Cường Hóa. Hiện tại, Trần Ngọc Lâm mới là Nhị Phẩm Khai Mạch Trung kỳ(Bát Trọng trên Mười Bốn trọng), nhưng bù lại do yếu tố chủng loài nên hắn lại có lực chiến đánh nhau Tam Phẩm sơ kỳ.