Đọc truyện Vĩnh Hằng Chí Tôn – Chương 31: Ban thưởng
Dịch giả: rolland
– Phù Trần thành công rồi.
Lý Thiên Hàn và Trầm Ngọc Yến nhìn nhau vui mừng.
Tuy rằng từ bỏ vị trí tộc trưởng, hy sinh địa vị ở chủ mạch, nhưng lúc này, Lý Thiên Hàn và Trầm Ngọc Yến cho rằng tất cả đều đáng giá.
– Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới, cuối cùng đoạt quán quân sẽ là Lý Phù Trần, ngàn tính vạn tính không bằng trời tính.
– Số phận là thứ khó nắm bắt nhất, đây cũng là chỗ làm người khác say mê.
Ngay từ đầu, không có ai nhìn Lý gia tốt đẹp, cũng không ai coi trọng Lý Phù Trần, nhưng hết lần này đến lần khác là Lý Phù Trần đi đến cuối cùng.
Quán quân thiên tài chiến, làm Lý Phù Trần nhận nhiều sự chú ý. Từ nay về sau, không chỉ trong Vân Vụ Thành, mà ngay cả nhân vật có mặt mũi trong khu vực Vân Vụ Thành đều biết cái tên này. Nhưng mà, mọi người cũng chỉ quan tâm một chút tới Lý Phù Trần, còn đối với tương lai của Lý Phù Trần thì không ôm kỳ vọng quá lớn. Một căn cốt phổ thông, tiên thiên có hạn, cho dù ở Luyện Khí cảnh rất rực rỡ, đến Quy Nguyên cảnh rồi không có tiếng tăm gì, từ xưa đến nay, quá nhiều ví dụ.
Thiên tài chiến kết thúc, Thành chủ Vân Vụ Thành, Thân Đồ Kiếm Hà bắt đầu ban thưởng.
Quán quân Lý Phù Trần, thưởng kim tạp trị giá một vạn kim tệ, hai bình Tụ Khí Đan.
Hạng hai Dương Khai, thưởng kim tạp trị giá năm ngàn kim tệ, một bình Tụ Khí Đan.
Hạng ba Thân Đồ Tuyệt, thưởng kim tạp trị giá ba ngàn kim tệ, năm bình Linh Khí Đan.
Hạng bốn Hạ Bình, thưởng kim tạp trị giá hai ngàn kim tệ, hai bình Linh Khí Đan.
Hạng năm Chúc Hồng Tú, thưởng kim tạp trị giá hai ngàn kim tệ, hai bình Linh Khí Đan.
Hạng sáu đến hai mươi, thưởng kim tạp trị giá một ngàn kim tệ, một bình Linh Khí Đan.
Kim tạp này là bằng chứng có thể đổi kim tệ, kim tạo có nhiều loại mệnh giá, thấp nhất là năm trăm kim tệ, cao nhất là mười vạn kim tệ, mang theo rất thuận tiện.
“Một vạn kim tệ, đúng là một khoản tài phú lớn!”
Lý Phù Trần nhìn kim tệ mệnh giá một vạn kim tệ, mỉm cười. Bình thường, mười kim tệ đủ cho một gia đình bình thường chi tiêu một năm, một vạn kim tệ, hoàn toàn có thể mua một ngôi nhà lớn, mua vài gia đinh, nửa đời sau tiêu dao tự tại, không cần lo ăn lo mặc.
Mà hai bình Tụ Khí Đan, có thể giúp hắn tu luyện rất lâu.
Sau khi ban thưởng xong, Trần Tông Minh đứng lên nói:
– Lão phu là Ngoại Tông Trưởng lão Trần Tông Minh của Thương Lan Tông, cũng là người dẫn đường đến Thương Lan Tông lần này. Các ngươi rất may mắn, may mắn trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, nhưng mà các ngươi không nên vui mừng quá sớm, đệ tử của Thương Lan Tông cũng chia ba bảy loại. Nếu không thông qua khảo hạch của tông môn, chỉ có thể trở thành đệ tử tạp dịch, chỉ có thể thông qua khảo hạch, mới có thể trở thành đệ tử Ngoại Tông chính thức.
– Ngoài ra, ta muốn tuyên bố một việc, bởi thiên phú của Quan gia Quan Tuyết xuất chúng, khiến cho cao tầng coi trọng, Thương Lan Tông đặc biệt cấp cho Quan gia một danh ngạch, trãi qua suy nghĩ, danh ngạch này cấp cho Quan Bằng của Quan gia.
Lời nói của Trần Tông Minh vừa xong, mọi người liền ồ lên.
Thương Lan Tông dĩ nhiên đặc biệt cấp cho Quan gia một danh ngạch, quả thực là một việc vui a, còn tưởng rằng Quan gia tại thiên tài chiến không có người nào, không nghĩ tới sẽ “phong hồi lộ chuyển”, cảm thán số mệnh thật kỳ diệu a.
Quan Bằng trước tiên ngạc nhiên, sau đó mừng như điên, vốn hắn đang tuyệt vọng, nhưng không nghĩ hạnh phúc lại tới đột nhiên như vậy.
“Lý Phù Trần, vào Thương Lan Tông, ta sẽ thật tốt nhục nhã ngươi.”
Nghĩ đến mình thiếu chút nữa không thể trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, Quan Bằng hung tợn nhìn Lý Phù Trần, ánh mắt bất thiện.
Quan Hạo thì hồn bay phách lạc, tại sao là Quan Bằng mà không phải là hắn.
Quan Nhạc cùng cao tầng của Quan gia đều vui mừng hiện rõ trên mặt, Quan Nhạc thầm nghĩ:
“Quán quân thiên tài chiến thì như thế nào, cũng chỉ có nữ nhi Quan Tuyết của ta mới khiến Thương Lan Tông coi trọng, đặc biệt cấp cho Quan gia một danh ngạch.”
“Thú vị a?”
Lý Phù Trần nhíu mày, trên mặt cũng không biến hóa gì.
Cho dù Quan Bằng tiến nhập Thương Lan Tông, cùng hắn có quan hệ gì.
– Cho các ngươi ba ngày chẩn bị, ba ngày sau, báo danh ở phủ Thành chủ.
Trần Tông Minh nói tiếp.
Cứ như vậy, thiên tài chiến cuối cùng cũng kết thúc, lần tiếp theo, là hai năm sau đó.
Trở lại Lý gia, Lý Phù Trần cảm thấy bầu không khí có chút không đúng, ánh mắt mọi người nhìn hắn đều rất cổ quái, mang theo chút thương hại cùng hả hê (cười trên nỗi đau của người khác).
Sau khi Lý Phù Trần hỏi, Lý Thiên Hàn rốt cục cũng nói ra chân tướng.
Sắc mặt của Lý Phù Trần rất lạnh lẽo, hắn không nghĩ tới, mình phải chịu đãi ngộ như thế, cho dù giành cho Lý gia đệ nhất thiên tài chiến.
– Cha, mẹ, đây chỉ là nhất thời, Phù Trần thề, một ngày nào đó, sẽ làm cho lão tổ cùng Trưởng Lão Hội, xin các ngươi trở về chủ mạch, nắm vị trí tộc trưởng.
Lý Phù Trần lạnh lùng nói.
Lý Thiên Hàn nói:
– Phù Trần, kết quả như thế này, cha đã hài lòng, ngươi không cần gánh nặng gì, chỉ là vị trí tộc trưởng mà thôi, về phần chủ mạch hay không, cha cũng không để ý, ta là Võ giả Quy Nguyên cảnh cũng sẽ không đói bụng.
Trầm Ngọc Yến cũng nói:
– Khi vào Thương Lan Tông, ngươi yên tâm, không cần lo lắng cho ta và cha ngươi.
Lý Phù Trần gật đầu, hắn biết mình hiện tại thấp cổ, bé họng, nói gì cũng không được, chỉ có cố gắng trong Thương Lan Tông, mới có thể giúp cha mẹ giành lại thứ thuộc về mình.
– Vân Hải, ngươi đừng tuyệt vọng, đại bá của ngươi là Chấp Sự Ngoại Tông của Thương Lan Tông, lúc còn trẻ, cùng Chấp Sự trưởng của Ngoại Tông quan hệ tốt. Ta đã viết thư, nói với hắn an bài cho ngươi làm đệ tử tạp dịch của Thương Lan Tông, nếu ngươi nỗ lực, ngày sau có thể có cơ hội trở thành đệ tử Ngoại Tông.
Trong một tiểu viện, Lý Thiết Sơn nói với Lý Vân Hải.
– Ta còn có một đại bá làm Chấp Sự của Ngoại Tông, tại sao ta không biết?
Lý Vân Hải vui vẻ nói.
Lý Thiết Sơn cười nói:
– Nước của các gia tộc đều rất sâu, Lý gia còn có một số con bài chưa lật.
Chấp Sự Ngoại Tông nghe có vẻ như một chức vị thông thường, nhưng ở Thương Lan Tông, muốn trở thành Chấp Sự Ngoại Tông cũng không phải đơn giản. Đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông nếu trước ba mươi lăm tuổi, không đột phá Địa Sát cảnh, sẽ từ đệ tử Nội Tông giáng xuống làm đệ tử Chấp Sự Nội Tông, đệ tử Chấp Sự Nội Tông thăng lên một bậc, mới là Chấp Sự Ngoại Tông. Mà mỗi một vị trí Chấp Sự Ngoại Tông đều có một đám lớn đệ tử Chấp Sự Nội Tông nhìn chằm chằm.
Về phần trước ba mươi lăm tuổi đột phá Địa Sát cảnh, cái này quá khó khăn, Thành chủ Vân Vụ Thành Thân Đồ Kiếm Hà, cũng phải ba mươi sáu tuổi mới đột phá tới Địa Sát cảnh, nhưng hắn thăng chức rất nhanh, sau khi đột phá tới Địa Sát cảnh, liền từ đệ tử Chấp Sự Nội Tông trở thành Trưởng Lão Ngoại Tông, sau đó trở thành Thành chủ của Vân Vụ Thành.
– Lý Phù Trần, ở Thương Lan Tông chờ ta.
Vẻ mặt vui mừng của Lý Vân Hải đột nhiên biến thành âm độc.
Ba ngày, Lý Phù Trần muốn làm một số chuyện.
Như đem Lam Tinh Giới Chỉ cho Lý Tiểu Điệp.
Đây là một nữ hài rất nỗ lực, Lam Tinh Giới Chỉ có thể giúp nàng, từ khi Lý Phù Trần tu luyện Hồng Ngọc Công đến tầng thứ sáu, tốc đột nuốt Thiên Địa Nguyên Khí của hắn nhanh hơn rất nhiều, Lam Tinh Giới Chỉ có tác dụng không lớn, mặt khác, hắn có nhiều kim tệ, một cái Lam Tinh Giới Chỉ không coi vào đâu.
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh.
Ba ngày sau, Lý Phù Trần đi tới phủ Thành chủ, theo Trưởng Lão Ngoại Tông Trần Tông Minh của Thương Lan Tông cùng một đám người tiến về Thương Lan Tông.