Đọc truyện Vĩnh Hằng Chí Tôn – Chương 21: Thiên tài chiến bắt đầu
Dịch: rolland
Lúc ánh mặt trời thứ nhất xé rách màn đêm, chiểu sáng cả vùng đất, toàn bộ Vân Vụ Thành giống như bị đun sôi, triệt để sôi trào.
Tây thành của Vân Vụ Thành, có một sân đấu khổng lồ, bình thường, ở đây luôn tổ chức so đấu của Võ giả. Hôm nay, chính là chiến trường của thiên tài chiến.
Khán đài đủ dung nạp mấy ngàn người, từ lâu đã tấp nập, rậm rạp người đến xem.
– Vương tổng tiêu đầu, ngươi như thế nào rãnh tới xem thiên tài chiến, ta nghe nói Thuận Phong tiêu cục của ngươi gần đây có vụ làm ăn lớn mà.
– Không có thời gian cũng phải đến xem, ngày hôm nay con ta phải lên sân khấu.
– Triệu đại thương nhân, con trai của ngươi cũng không phải tham gia thiên tài chiến đi
– Con ta còn chưa lớn, nhưng mà con nuôi của ta tham gia thiên tài chiến, ngược lại con trai ngươi đã mười sáu tuổi rồi, cũng không có con nuôi, đến xem cái gì.
– Ta đến nhìn “hướng gió”.
Những nhân vật có mặt mũi tại Vân Vụ Thành cơ bản đều tới, thiên tài chiến hai năm một lần, đã là một việc trọng đại. Cũng cho mọi người cơ hội, nếu gia tộc nào có nhiều đệ tử mạnh mẽ, tất nhiên sẽ thân cận, ngược lại thì sẽ xa lánh. Mười hai năm nay, Lý gia đã bị mọi người xa lánh từng bước, nếu như lần này không có thu hoạch gì, chỉ sợ sẽ bị cho ra rìa, không có danh tiếng, không có nhân mạch.
– Mau nhìn, người của Dương gia đến. Trong bốn đại gia tộc, Dương gia có lịch sử dài lâu, đặt chân Vân Vụ Thành đã gần trăm năm, không biết lần này có thể sáng tạo một giai thoại không.
Tầm mắt của mọi người tập trung vào một người trong đoàn người của Dương gia đang đi đến sân đấu.
Lần này Dương gia có chín người tham gia thiên tài chiến, nhiều nhất trong bốn đại gia tộc.
– Ta nhất định phải trở thành đệ tử của Thương Lan Tông.
Dương Kỳ nắm tay thật chặc, trong ánh mắt loé lên dữ tợn, gặp người giết người, gặp thần sát thần.
– Quan gia cũng tới, mấy năm nay, Quan gia đúng là phong cảnh vô hạn, sợ rằng không qua vài năm, Quan gia sẽ vượt qua Dương gia, thậm chí Thân Đồ gia cũng không chừng.
Trong mắt của mọi người, Quan gia quật khởi quá mạnh mẽ, hai mươi năm trước còn là một gia tộc nhỏ không có tiếng tăm gì, hai mươi năm sau, lại huy hoàng vượt qua Lý gia, đuổi thẳng Dương gia cùng Thân Đồ gia. Thậm chí trong mắt mọi người, Quan gia đã vượt qua Dương gia, nguyên nhân trong yếu đó là Quan Tuyết sớm trở thành đệ tử của Thương Lan Tông.
Dẫn đầu Quan gia là tộc trưởng Quan Nhạc, hắn ngửa đầu lên mỉm cười, oai phong và cao ngạo.
Không biết có phải trùng hợp hay không, đối diện lối vào sân đấu, đoàn người của Lý gia cũng tới.
Dẫn đầu là Lý Thiên Hàn, ánh mắt trực diện cùng một chỗ với Quan Nhạc.
Trong mắt của Quan Nhạc đã không còn xấu hổ gì nữa, chỉ còn hăng hái. Thế giới này là một thế giới tàn khốc, ai đúng ai sai cũng không trọng yếu, quan trọng là lựa chọn như thế nào. Hắn tự cho là, Quan gia lựa chọn một con đường chính xác, mà Lý gia suy bại, thì càng chứng minh Quan gia quật khởi không thể chống đỡ.
Lý Thiên Hàn xem thường, nhàn nhạt dời đi tầm mắt.
– Người của Lý gia tới, chỉ có bốn người tham gia thiên tài chiến, xem ra Lý gia suy bại là đã định trước rồi, không biết lần này Lý gia có người nào trở thành đệ tử của Thương Lan Tông hay không.
– Ta xem là không rồi, nghe nói lần này trong khu vực Vân Vụ Thành, xuất hiện không ít thiên tài, ví như đệ nhất thiên tài phương bắc Hạ Bình, đệ nhất thiên tài phía nam Tư Phi, đệ nhất thiên tài phía đông Chúc Hồng Tú, đệ nhất thiên tài phía tây Tôn Địch, hơn nữa còn những thiên tài của ba gia tộc khác, Lý gia muốn đoạt một danh ngạch, khó như lên trời.
– Nếu như thế còn được, Lý gia muốn đông sơn tái khởi, cơ bản là không có hy vọng gì.
Trên khán đài, mọi người nghị luận ầm ỉ.
Lý Phù Trần đi sau lưng Lý Thiên Hàn, ánh mắt quét qua, nhìn thấy biểu tình của tất cả mọi người
“Tình trạng của Lý gia hiện tại đúng là không ổn!”
Trong lòng Lý Phù Trần cảm thán.
Hắn không trách những người nịnh hót như thế, bản chất của thế giới này là người mạnh làm vua, nấu không thể thích ứng, vậy chỉ có thể bị huỷ diệt. Nhưng mà, nếu vì lợi ích của bản thân, vứt bỏ tín nghĩa, vứt bỏ nguyên tắc, kết quả cuối cùng cũng không quá tốt.
Nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng.
Có lúc, báo ứng không phải không tới, chỉ là chậm mà thôi.
Sân đấu hình cái bát, bốn phía là khán đài, trung tâm là đài thi đấu, giữa đài thi đấu và khán đài có một khu vực bằng phẳng, cho những thiếu niên thiên tài tham gia đứng đó.
Bởi vì Lý Phù Trần không có tiếp thu giáo dục từ Lý Sơn Hà, nên Lý Hồng Khải cùng Lý Hướng Đông đứng bên cạnh Lý Vân Hải, tách Lý Phù Trần ra.
Lý Hồng Khải liếc mắt nhìn Lý Phù Trần, thầm nghĩ:
“Lý Phù Trần quá ngạo mạn, không cần Sơn Hà thúc dạy bảo. Hắn làm sao biết, mấy ngày này, năng lực thực chiến của ta và Hướng Đông đã tăng lên mấy lần, đã không phải là chúng ta lúc đầu, mà hắn vẫn là hắn.
– Trần trưởng lão tốt, Thành chủ tốt.
Trên khán đài chủ trì, bảy người Quan Hồng, Quan Diễm, Dương Liệt, Dương Chiến, Thân Đồ Hổ, Thân Đồ Phách cùng với Lý Sơn Hà hành lễ với Trần Tông Minh cùng với Thân Đồ Kiếm Hà.
Thân Đồ Kiếm Hà khoát tay áo, nói:
– Không cần đa lễ, các ngươi ngồi xuống xem chiến đi!
Bảy người là đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông, có tư cách ngồi trên khán đài chủ trì.
Trần Tông Minh nghiêng đầu, nói với Thân Đồ Kiếm Hà:
– Thân Đồ Thành chủ, giờ đã đến, thiên tài chiến có thể bắt đầu rồi.
– Được.
Thân Đồ Kiếm Hà đứng dậy, bắt đầu tuyên bố quy tắc của thiên tài chiến cùng phần thưởng.
Quy tắc của thiên tài chiến có bốn điều, thứ nhất là không được giết người. Thứ hai là khi đối thủ chịu thua, không được công kích tiếp. Thứ ba là không được sử dụng ám khí, thứ tư là không được sử dụng đan dược. Trái với quy tắc, trực tiếp bị loại, nhận nghiêm phạt tương ứng.
Phần thưởng rất dày, từ thứ sáu đến thứ hai mươi, thưởng một ngàn kim tệ, một lọ Hoàng cấp Đê giai Linh Khí Đan. Thứ bốn và thứ năm, thưởng hai ngàn kim tệ, hai lọ Linh Khí Đan. Thứ ba, thưởng ba ngàn kim tệ, năm lọ Linh Khí Đan. Thứ hai, thưởng năm ngàn kim tệ, một lọ Hoàng cấp Trung giai Tụ Khí Đan. Đệ nhất, thưởng một vạn kim tệ, hai lọ Tụ Khí Đan.
Đương nhiên, trừ cái đó ra, trước nắm tên có thể trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, đây là phần thưởng lớn nhất.
Nghe phần thưởng như thế, Lý Phù Trần cũng rất động tâm. Một lọ Linh Khí Đan có giá hơn hai trăm kim tệ, một lọ Tụ Khí Đan giá hơn hai ngàn kim tệ. Nếu được đệ nhất, tổng phần thưởng vượt qua một vạn kim tệ, đây là phần thưởng rất mê người. Cho dù là Võ giả Quy Nguyên cảnh Cao giai cũng tâm động.
– Tốt một phần thưởng, cho dù không trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, tiến vào trước hai mươi cũng thu hoạch rất lớn.
– Đây là tự nhiên, cũng không ít người vì phần thưởng mà đến, dù sao danh ngạch đệ tử của Thương Lan Tông chỉ có năm, cũng không tốt tranh.
Trên khán đài, mọi người đầu rất ao ước.
Chờ Thân Đồ Kiếm Hà tuyên bố quy tắc cùng phần thưởng xong, các thiếu niên dự thi bắt đầu rút thăm.
Lần này tham gia thiên tài chiến khoảng một trăm sáu mươi người.Toàn bộ đều dưới mười sáu tuổi, tu vi ngoài Luyện Khí cảnh ngũ trọng.
Trên đài, Lý Phù Trần rút ra được thăm số ba mươi bảy, hắn phải giao thủ với người rút thăm số ba mươi bảy còn lại.
– Thiên tài chiến chính thức bắt đầu, mời thăm ngẫu nhiên số một lên đài.
Rốt cục, thiên tài chiến bắt đầu rồi.