Đọc truyện Vĩnh Hằng Chí Tôn – Chương 196: Thương Hội Tường Vi
Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao
Chi đội của Thương Hội này có chừng hơn mười vị võ giả Địa Sát Cảnh, trong đó có 4 vị là võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong.
Với ưu thế của nhiều người, Bạch Cốt Linh không thể nào là đối thủ.
Bạch Cốt Linh có thực lực cực kỳ cường đại, so với trận pháp yêu thú cấp ba cao giai ở tầng thứ ba Chân Truyền Tháp chỉ hơn chứ không kém, ngoài ra, lực phòng ngự cũng kinh người, bốn vị võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong cùng công kích đánh về phía Bạch Cốt Linh, cũng chỉ lưu lại một vài dấu vết, ngay cả một cái xương cũng không thể đánh gãy.
Thế nhưng, dưới sự công kích của hơn 10 vị võ giả Địa Sát Cảnh, Bạch Cốt Linh không thể tự do hoạt động, mỗi khi tiến gần tới đám võ giả, lại bị hơn 10 đạo khí kình đánh trúng, khiến cho phải lùi lại, bởi vì Bạch Cốt Linh không có trí tuệ, chỉ hành động theo bản năng, nên mỗi khi bị đánh lùi lại, lại tiếp tục xông tới.
Gần nửa canh giờ trôi qua, Bạch Cốt Linh bị đánh thành một đống xương trắng.
Một vị võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong đi tới, cúi xuống tìm kiếm trong đống xương, rất nhanh đã tìm thấy được một khối tinh thể màu xanh biếc.
“Đây là Bạch Cốt Linh Tinh đi!” Lý Phù Trần thầm nghĩ.
Bạch Cốt Linh Tinh, phải mất rất nhiều thời gian hấp thụ oán khí, trong cơ thể Bạch Cốt Linh mới sinh ra tinh thể, tinh thể này có rất nhiều tác dụng, bình thường mỗi một viên Bạch Cốt Linh Tinh, đều có thể bán được hơn 10 vạn kim tệ.
Tất nhiên, muốn đối phó với Bạch Cốt Linh, ít nhất cũng phải có hơn 10 vị võ giả Địa Sát Cảnh mới được.
“Vị huynh đệ này, tiểu thư của chúng ta muốn gặp ngươi một chút.” Một tên võ giả Địa Sát Cảnh đi tới, hướng phía Lý Phù Trần nói.
Lý Phù Trần gật đầu, theo đối phương đi tới trước một cỗ xe ngựa xa hoa nhất trong đoàn xe.
“Tạ hạ là Trần Phù Lịch, xin chào tiểu thư.” Lý Phù Trần ôm quyền nói.
Trong xe ngựa, một giọng nói thanh thúy truyền ra, “Chúng ta là Thương Hội Tường Vi, vừa nãy nhìn thấy khinh công của ngươi cũng không tệ, không biết ngươi có hứng thú gia nhập vào Thương Hội Tường Vi hay không, sẽ có đãi ngộ rất cao.”
“Thương Hội Tường Vi?”
Lý Phù Trần có gắng nhớ lại các tin tức về Bách Chiến Vực mà hắn đã tìm hiểu, phát hiện chưa từng nghe nói tới Thương Hội Tường Vi này.
Một tên võ giả Địa Sát Cảnh nói: “Trần huynh đệ, Thương Hội Tường Vi chúng ta là một trong số 2 thương hội lớn nhất Huyết Sắc Thành, trong thương hội còn có cả võ giả Thiên Cương Cảnh trấn giữ, võ giả Địa Sát Cảnh có trên trăm, gia nhập vào có rất nhiều quyền lợi, ví như mua tài nguyên trong thương hội, còn được chiết khấu %.”
Thì ra là thương hội ở Huyết Sắc Thành.
Bách Chiến Vực có rất nhiều thành thị, những thành thị này đều rất lớn, Huyết Sắc Thành là một tòa thành có khoảng 5 triệu nhân khẩu.
Ở Thương Lan Vực là vùng đất do tông môn thống trị, một tòa thành thị có mấy triệu nhân khẩu, đã được coi là thủ đô, thế nhưng ở Bách Chiến Vực, chỉ được coi là một tòa thành thị cỡ trung mà thôi.
Mà một cái thương hội trong thành thị có mấy triệu nhân khẩu, tất nhiên không có trong tư liệu Lý Phù Trần đã tìm hiểu, dù sao thì đây cũng chỉ là một thương hội nhỏ.
“Có thể cho tại hạ chút thời gian suy nghĩ được không?” Lý Phù Trần không có cự tuyệt nói.
“Có thể, hay là ngươi cùng chúng ta đi tới Huyết Sắc Thành đi! Nói không chừng khi tới đó, ngươi sẽ đồng ý.” Cô gái trong xe ngựa nói.
Ở Bách Chiến Vực chiến tranh liên miên, cái chuyện chiêu binh mã mã là rất bình thường, tuy tu vi của Lý Phù Trần không cao, thế nhưng khinh công rất lợi hại, có tác dụng không hề nhỏ.
“Trần mỗ cung kính không bằng tuân lệnh.” Lý Phù Trần lần thứ hai ôm quyền.
Cứ như vậy, Lý Phù Trần đi cùng chi đội thương hội này, đi tới Huyết Sắc Thành thuộc Bách Chiến Vực.
Từ trong miệng những người này hắn biết được, Huyết Sắc Thành có hai đại thương hội cùng 3 đại gia tộc, mỗi một thế lực đều có võ giả Thiên Cương Cảnh trấn giữ, trong đó thế lực của Mã Gia là mạnh nhất, đây chính là gia tộc cổ xưa nhất ở Huyết Sắc Thành, đã có lịch sử hơn 100 năm, còn lại hai đại gia tộc cùng với 2 đại thương hội thực lực cũng không kém nhiều lắm.
Về phần tiểu thư ngồi trong xe ngựa, là con nuôi của Hội Trưởng Thương Hội, gọi là Lữ Dao.
“Trần huynh đệ, người từ đâu tới.” Một gã võ giả Địa Sát Cảnh ngũ trọng tên là Hoàng Bưu hỏi Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần nói: “Ta từ Đấu Linh Vực tới, dự định đến Bách Chiến Vực để mở mang tầm mắt.”
“Ngươi thật gan dạ, dám đơn thương độc mã xông vào Bách Chiến Nguyên.” Hoàng Bưu giơ ngón tay cái lên, tuy rằng phần lớn địa phương ở Bách Chiến Nguyên an toàn một chút, nhưng chỉ là tương đối mà thôi, đối với võ giả Địa Sát Cảnh mà nói, vẫn là rất nguy hiểm.
Lý Phù Trần cười nói: “Trước đây ta còn cho rằng chỉ là nói quá, bây giờ mới biết là thật.”
Hoàng Bưu nói tiếp: “Bạch Cốt Linh ngươi gặp hôm nay là loại yếu nhất, nếu như gặp phải Bạch Cốt Linh trung cấp, tất cả chúng ta đều phải chết ở chỗ này.”
Bạch Cốt Linh được chia làm 3 đẳng cấp: Cấp thấp, cấp trung cùng cao cấp.
Bạch Cốt Linh cấp thấp tương ứng với võ giả Địa Sát Cảnh, Bạch Cốt Linh cấp trung tương ứng với võ giả Thiên Cương Cảnh, còn Bạch Cốt Linh cao cấp tương ứng với võ giả Thoát Thai Cảnh.
“Có thứ gì lợi hại hơn so với Bạch Cốt Linh cao cấp không?” Lý Phù Trần hỏi.
Hoàng Bưu gật đầu, “Có, khẳng định có, ở sâu bên trong Bách Chiến Nguyên, có địa phương có oán khí vô cùng nồng đậm, nghe nói, có người từng nhìn thấy Bạch Cốt Linh màu đỏ.”
“Bạch Cốt Linh màu đỏ?”
Chỉ là nghe kể, Lý Phù Trần đã có thể tưởng tượng ra mức độ hung hãn của Bạch Cốt Linh này.
Mấy ngày tiếp theo, đoàn người Lý Phù Trần lại đụng phải một con Bạch Cốt Linh cấp thấp, đầu Bạch Cốt Linh cấp thấp này yếu hơn so với đầu Bạch Cốt Linh gặp lần trước, sau 5 phút đã bị đánh tan thành xương vụn.
5 ngày sau, thương đội ra khỏi Bách Chiến Nguyên.
“Phía trước là Phi Nhận Thành, thương phẩm của chúng ta, có một số bán ở chỗ này.” Hoàng Bưu hướng Lý Phù Trần nói.
Lý Phù Trần gật đầu, dù sao thì hắn cũng đang đi cùng bọn họ, đi theo mua bán cũng được.
Muốn vào Phi Nhận Thành phải giao nộp lệ phí, người bình thường, một người một ngân tệ, thương nhân phổ thông, một người một kim tệ, mà cả một thương đội thì, một người phải mất 10 kim tệ, sau khi nộp đủ kim tệ, đoàn người mới có thể đi vào Phi Nhận Thành.
“Trần huynh đệ, phải ba ngày sau chúng ta mới rời đi, đến lúc đó gặp tại Phi Ngư Tửu Lâu.” Hoàng Bưu nói.
“Không thành vấn đề, ba ngày sau gặp lại.”
Từ đầu chí cuối, Lý Phù Trần chưa từng thấy mặt của Lữ Dao.
Phi Nhận Thành, có số lượng nhân khẩu ít hơn một chút so với Huyết Sắc Thành, có khoảng hơn 4 trăm vạn nhân khẩu.
Trong thành phố, võ giả nhiều không kể xiết, võ giả Địa Sát Cảnh ở bên ngoài thường rất khó gặp được, còn ở trong thành đâu đâu cũng có, thậm chí còn có thể thấy võ giả Thiên Cương Cảnh đang ngồi ở tầng cao nhất của tửu lâu.
“Vị võ giả đại nhân này, không biết có cần trợ giúp tìm kiếm gì không?”
Đang đi ở trên đường cái, có một cậu bé tỏ vẻ sợ sệt bước từng bước nhỏ đi tới.
Lý Phù Trần liếc mắt quan sát cậu bé, quần áo rách rưới, thân thể hơi gầy gò, đây là một cậu bé thuộc tầng lớp bình dân.
Ở bất kỳ một cái thành thị nào, cũng có mặt sáng và mặt tối.
Lý Phù Trần không muốn vô duyên vô cớ giúp đỡ cậu bé, nói: “Trong thành có nơi nào thú vị, thì mang ta tới đó, đây là một kim tệ trả công cho ngươi.” Lấy ra 1 kim tệ, Lý Phù Trần bấm tay bắn ra, rơi vào trong tay của cậu bé.
“Một cái kim tệ”
Mắt cậu bé sáng lên, đây là lần đâu tiên cậu bé đi ra ngoài kiếm ăn, cậu bé vốn là một người hướng nội, rất sợ gặp người lạ, trước đây là em gái của cậu bé đi kiếm ăn, bây giờ em ấy bị bệnh, cho nên cậu bé phải cố gắng vượt qua được nỗi sợ trong lòng mình, ra ngoài kiếm ăn.
“Ta sẽ dẫn đại nhân đi Cổ Vật Nhai, ta nghe nói, tất cả võ giả đến Phi Nhận Thành, đều muốn đi tới đó để thử vận may.” Cậu bé kìm nén sự hưng phấn nói.
“Tốt, vậy đi tới Cổ Vật Nhai.”
Đối với Bách Chiến Vực, Lý Phù Trần còn rất nhiều thứ chưa biết, lần này tranh thủ kiến thức một chút.
Cổ Vật Nhai là một khu phố rất dài, trên con phố này, có rất nhiều cửa hàng, bày bán đủ các loại mặt hàng, theo như lời cậu bé nói, có rất nhiều võ giả đi tới Cổ Vật Nhai, còn người thường căn bản sẽ không tới đây.