Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Chi Phong – Chương 22: Tứ gia x đại diện
Victor lại một lần nữa nhẹ nhàng bay trở về ký túc xá.
Bạn cùng phòng vừa thấy vẻ mặt của cậu, kinh hãi đến biến sắc hỏi: “Tiểu Khả!!! Không lẽ cậu đã mất zin rồi?!!!”
Victor thần du vật ngoại (1), yếu ớt nói: “Tớ cũng rất muốn bổ nhào vào nam thần…Nhưng giá trị võ lực của nam thần cao quá!”
Bạn cùng phòng thở phào nhẹ nhõm, nói: “Không mất zin là tốt rồi. Nhanh nhanh Tiểu Khả, đến báo cáo tình hình cho tớ đi”
Victor lay lay, nói nam thần lăn lộn trên cỏ rất cute nha.
Bạn cùng phòng: “….” Tớ cũng vậy a!!!
Victor lại nói, nam thần dạy cậu cách gấp hoa nhỏ, thật dịu dàng thật săn sóc nha.
Bạn cùng phòng: “….” Một bông hoa thôi cậu đã bán mình luôn rồi à?!
Victor tiếp tục lay lay, kể lại một lần đoạn đối thoại ấn tượng sâu đậm đó.
Chờ cậu nói xong, phát hiện bạn cùng phòng đã ngồi ở một bên, chăm chú viết hai trang ghi chú.
Victor: “??”
Bạn cùng phòng: “Tất cả đều lời vàng ngọc khi hẹn hò đó! Mẹ nó, cái này đúng là ghẹo gái (2)….ghẹo giai cuồng ma mà!! Học nhiều hai câu tớ còn lo không tìm được bạn gái sao?!”
Victor chà xát da mặt nóng lên của mình, ngã bẹp lên ghế sopha, nói: “Cậu nói xem, rốt cuộc ý của nam thần có phải là thích tớ không?”
Bạn cùng phòng nói: “Không biết, không biết được. Nam thần của cậu thủ đoạn quá cao siêu, loại cẩu FA như tớ làm sao mà đoán nổi…”
Victor ôm gối ôm, buồn rầu nói: “Sau đó cũng không thấy anh ấy nhắc lại. Nói không chừng là thuận miệng an ủi tớ thôi”
“…” Bạn cùng phòng, “Nói thật nè Tiểu Khả, cái loại nhân vật cấp học thần (3) như cậu còn cần lời an ủi “cậu không ngốc” sao?”
“Tớ không muốn an ủi, tớ muốn nam thần!” Học thần phát điên nói, “Nam thần thích mình? Không thích mình? Thích mình? Không thích mình?…..”
Bạn cùng phòng: “….”
Bạn cùng phòng yên lặng cất notebook đi, nói sang chuyện khác: “Tiểu Khả, cậu có hỏi giúp tớ “Chiến thuật Tứ gia” là cái gì không?”
Victor sửng sốt một chút: “Ây” Quên, quên mất….
Bạn cùng phòng cũng phát điên: “Tiểu Khả! Tớ chết đây! Chiến thuật Tứ gia rốt cuộc là cái gì hả!”
Victor: “Xin lỗi mà, lần sau gặp mặt tớ nhất định sẽ hỏi giúp cậu”
Bạn cùng phòng lắc vai cậu nói: “Khả của tớ ơi! Mỗi lần cậu đi gặp nam thần chỉ số thông minh đều để quên ở nhà hết rồi! Xin cậu có tiền đồ tí đi, nam thần của cậu còn chưa tỏ ý gì đâu! Cậu nhất định phải bình tĩnh, phải vững vàng, mỗi bước đều phải thận trọng á!”
Vừa mới nói đến đây, có người đến gõ cửa.
Là chuyển phát nhanh.
Hai người đi tới cửa nhận chuyển phát nhanh, thấy đó là một bó hoa tươi đặc biệt lớn.
Bên trong có đủ mọi loại hoa, từ hoa cẩm chướng (4), hoa thủy vu (5) to lớn, đến hoa baby (6) nhỏ nhắn xinh xinh. Ở chính giữa có kẹp một tấm thiệp hình trái tim, bìa ngoài viết: Tặng Victor.
Hai người hai mặt nhìn nhau, bạn cùng phòng nói: “Tiểu Khả, lại có em gái thổ lộ với cậu à?”
Victor: “Đâu có đâu”
Thuận tay rút tấm thiệp kia ra, nhìn mặt sau: Từ Mr. Odin.
Victor: “……”
Bạn cùng phòng: “……”
Sét đánh chớp nhòa, điện giật rít gào!
Trăm hoa đua nở, mưa hương đầy trời (7)!
Victor áu một tiếng ở cửa rồi kêu lên: “Nam thần!!!”
Bạn cùng phòng cũng bị cậu làm cho kích động, đóng cửa lại nói: “Trời ơi! Mau mở ra coi đi. Chẳng lẽ lại thành thật rồi?!”
Victor cầm lấy tấm thiệp, nói: “Tớ tớ tớ tớ có hơi khó thở”
Bạn cùng phòng: “Tớ cũng vậy!”
Victor cẩn thận dè dặt mở tấm thiệp ra, thấy bên trong vẽ mấy bức hình.
Cũng không phải thổ lộ.
Một chữ cũng không có.
Chỉ là mấy bức tranh tự tay vẽ hướng dẫn cách gấp hoa.
Sau đó, nguyên một buổi tối hôm ấy, Victor vẫn luôn suy nghĩ: Nam thần thích mình? Không thích mình? Thích mình? Không thích mình?……
Bạn cùng phòng vẫn đang nghĩ: Mợ nó rốt cuộc tặng hoa này là có ý gì hả? Đi em gái nó bình tĩnh và thận trọng đi, thật muốn biết Tứ gia rốt cuộc có phải có ý kia không quá!!
Chính là như thế, người nào đó thủ đoạn quá cao siêu, ghẹo người tới trằn trọc trở mình, ngày đêm nhớ mong, trong lòng như có một ngàn con mèo con đang cào đến ngứa ngáy.
Bạn cùng phòng với căn bệnh ung thư tò mò của cậu cũng cùng rơi vào trong ngoặc đơn (8) luôn rồi.
……
Rất nhanh đã đến tuần sau.
Trước trận bán kết thi đấu đồng đội vừa vặn là buổi tuyên bố của Victor. Cậu với tư cách là người đại diện pháp luật của Tứ gia đồng thời là người phụ trách cảm ơn sự giúp đỡ của các tổ chức công ích và các bên liên quan, cũng cảm ơn quần chúng cùng công bố kết quả sự việc.
Video nhận lỗi của Lộ Siêu Phàm được chiếu ngay ở buổi họp báo này, nhận lỗi trước mặt tất cả khán giả trên mạng. Có thể thấy Lộ Siêu Phàm những ngày qua vô cùng tiều tụy, đặc biệt là bóng ma tâm lý đã đến tình trạng phải đi tìm bác sĩ điều trị. Thời điểm nói xin lỗi gã nước mắt nước mũi tèm lem, còn thiếu việc quỳ xuống cầu xin khán giả tha thứ.
Tuy rằng mọi người đều biết làm thế này không có tác dụng gì. Đối với một ngôi sao nhỏ mà nói, gây ra một vụ bê bối như vầy, đối với sự nghiệp gã tuyệt đối là sự đả kích mang tính hủy diệt.
Victor ngồi ở giữa bục, sau khi rủ rỉ nói xong sự việc liền nhường cho người khác phát biểu.
Chờ mọi người nói xong, lại là cậu làm tổng kết cuối cùng, đồng thời bắt đầu khâu trả lời câu hỏi của phóng viên. Quá trình này hết sức hài hòa, bởi vì bên pháp viện đã đưa ra phán quyết đối với chuyện này, tài liệu văn kiện sau phán quyết chỉ có hơn mười nghìn chữ, không còn gì khác.
Các phóng viên chỉ có thể cố gắng đi khai thác ở chỗ khác.
Ví dụ như: “Ngài Victor, ngài là tự nguyện không cần thù lao làm đại diện pháp luật cho tuyển thủ số 419 đúng không? Xin hỏi nguyên nhân gì để ngài làm ra quyết định này?”
Victor sửng sốt một chút, giữ nguyên nụ cười khéo léo, nói: “Tôi rất ngưỡng mộ tuyển thủ như Tứ gia, đồng thời kính phục dũng khí không sợ cường quyền của ngài ấy ở trên sân thi đấu…Đương nhiên cũng có sự độ lượng và kỹ xảo thi đấu của ngài ấy”
Phóng viên: “Mấy tháng qua, ngài và Tứ gia rất thân cận, xin hỏi ngài có ấn tưởng thế nào đối với hắn?”
Hai tai Victor dần ửng hồng, không tự chủ mà lộ ra nụ cười bí ẩn: “Tứ gia là một người rất dịu dàng”
“…..”
Phóng viên cúi đầu nhìn ảnh chụp Tứ gia: Che mặt, mắt vàng, khí chất lạnh lùng nghiêm túc. Cách xa mấy mét cũng có thể dọa cho đối thủ quỳ sụp.
Dịu dàng? Excuse me???
Phóng viên rơi vào trầm tư.
Không biết vì sao, hai câu đối thoại này chỉ ngắn ngủi mười mấy giây, lại được người ghi lại, hơn nữa còn còn vô cùng nổi trong giới đặc thù nào đó.
“A a a a a đảng Tứ gia x đại diện đầu đội trời xanh! Băng sơn công chỉ hòa tan trước tinh anh thụ gì gì đó, thật sự là rất manh nha nha nha nha!”
“Trời ơi chờ lâu vậy cuối cùng cũng chờ được một viên đường thật lớn, răng của tui muốn rụng luôn rồi!”
“Không ai cảm thấy đại diện quân rõ ràng khí tràng bùng nổ, phong thái cao quý lãnh diễm tinh anh, nhưng khi vừa nhắc đến Tứ gia liền nháy mắt biến thành tiểu khả ái sao? OMG, một giây trước tui còn ảo tưởng bị đại diện quân kabe don, giây tiếp theo tui siêu muốn kabe don cậu ấy!!!”
“Mị muốn xem Tứ gia giường don đại diện quân! Cái bộ dáng nho nhỏ ngường ngùng đó đúng là quá dụ dỗ người ta!!”
Tyler không muốn lộ mặt, bởi vậy lúc đó không có mặt tại hiện trường.
Nhưng hắn xem xong video, thấy lỗ tai Victor ửng hồng cũng nở nụ cười.
Hoàn toàn không hiểu nhóm fan CP đang nói cái gì, bậc thầy sát thủ đồ cổ chỉ có thể tiếp tục lướt xem blog của Victor, thấy cậu cập nhật một nội dung mới: “Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, chúng ta nếu có duyên sẽ gặp lại. Cũng chúc các vị tiền đồ tươi sáng, thuận buồm xuôi gió”
Bên dưới phối với bức ảnh Tyler chào hỏi trên sân ngày đó: Theo hai ngón tay Tứ gia phất sang một bên, ống kính từ trên người hắn chầm chậm kéo ra xa, trên khán đài núi gào biển gầm, trăm vẻ xúc động nhất thời đập hết vào mắt.
Có duyên thì gặp lại ư?
Tyler mỉm cười, dùng nick nhỏ blog ba không (9) của mình nhắn lại bên dưới: “Chúng ta sẽ có duyên”
Nếu như Tiểu Khả biết Tyler trả lời, nhất định sẽ nói: Không có duyên phận cũng phải tạo ra duyên phận a!
Vì thế cho nên Victor đã giật dây bạn cùng phòng, hai người cùng nhau mua vé vào cửa trận bán kết thi đấu đồng đội, ngồi trên khán đài giả lập, hồi hộp chờ đợi đội ngũ hai bên ra sân.
Ra sân đầu tiên chính là á quân mùa giải lần trước, đội Coder.
Đội ngũ này tuổi trẻ tân duệ (10). Trong sáu thành viên có bốn người học về kỹ thuật internet, nhỏ nhất vừa mới 16 tuổi, thế nhưng thành tích tương đối khá, có thể nói là một tổ đội tiểu thịt tươi.
Ra sân sau là đội Thất Sát.
Đội hình Thất Sát đã hình thành thì không bao giờ thay đổi. Tứ gia mãi đến cuối cùng mới chậm rì rì bước lên bục.
Theo các tuyển thủ lục tục lên sân khấu, trên khán đài lại vang lên từng đợt từng đợt hò reo ——quả là đinh tai nhức óc, căn bẳn không phân biệt trước sau phải trái đang kêu gì nữa.
Thế nhưng bầu không khí sôi động này rất dễ lây lan, Victor và bạn cùng phòng cũng cùng gào lên: “Tứ gia vạn tuế! Mọi người là nhà vô địch!”
Từ góc độ bọn họ đưa mắt nhìn, giống như đặt bản thân vào trong đại dương mênh mông. Tiếng hoan hô của đám đông như mặt biển chập trùng, chỉ vì một hành động của người đứng trên sân khấu mà dậy lên sóng to gió lớn.
Nơi này ngồi mấy trăm ngàn người, cho dù là Tyler cũng không có cách nào tìm được vị trí của Victor.
Hắn trầm mặc đứng ở cuối hàng ngũ. Đối với đồng đội và đối thủ, hắn ở trên sân thi đấu xuất quỷ nhập thần, gần như không có cách nào nhìn thấy. Nhưng đối với khán giả, không có bất kì tuyển thủ nào hấp dẫn người chú ý hơn hắn.
Mỗi một trận thi đấu, đạo bá chung quy phải để lại một, hai ống kính quay riêng Tứ gia. Bởi vì cho dù không phải cảnh quay đặc sắc, cho dù chỉ là một màn mai phục khô khan, vẫn sẽ có hàng loạt khán giả dán mắt vào Tứ gia xem.
Hiện giờ Tứ gia nổi tiếng từ lâu không chỉ vì khí tràng hay chỉ số sắc đẹp, mà là bởi vì hắn mỗi khi thi đấu đều đem đến những pha đẹp mắt ngoài dự đoán của mọi người!
Khán giả rất thông minh, biết ai chiến đấu ngoạn mục đẹp mắt thì tiếp đó sẽ liên tục nhìn chằm chằm vào người đấy.
Đến mức bình luận viên lúc mở màn cũng nói đùa: “Tôi cũng đến phải ghen tị, rõ ràng tôi và Tứ gia đều đẹp trai như nhau, vì sao Tứ gia ra sân thì tiếng hoan hô lại nhiều hơn của tôi?”
Nữ bình luận viên: “Chắc là vì da mặt anh dày quá, tiếng hoan hô bị chặn lại hoàn toàn đó”
Nhóm bình luận viên một bên tán gẫu, còn trên sân thì đang rút thăm.
Lần này hình thức ngẫu nhiên là: Không chiến.
Hình thức này rất đặc biệt, mỗi người đều có thể lựa chọn một loại thiết bị bay, cả trận đấu đều dựa vào thiết bị đó. Tuyển thủ sau khi chết có thể tự động sống lại, thế nhưng thiết bị bay không thể được sửa chữa tu bổ. Một khi thiết bị bị phá hủy, hoặc là tuyển thủ bị đánh rơi, rớt xuống ở độ cao nhất định, tuyển thủ đó sẽ bị knockout.
Bản đồ ngẫu nhiên: Thành cơ giới thiên không.
Chú thích:
(1) Nguyên văn “神游物外”: Thần du: thân thể không có ở đó mà đang du lịch trong tưởng tượng hoặc giấc mộng. Vật ngoại: vượt qua sự vật thế gian mà đạt đến cảnh giới tuyệt đối. Có lúc cũng chỉ việc đờ ra.
(2) Nguyên văn Liêu muội “撩妹” là ngôn ngữ mạng, liêu: trêu ghẹo, muội: cô gái trẻ. Trêu ghẹo em gái ý chỉ hành vi dụ dỗ nữ giới, giành được sự coi trọng của nữ giới. Nam giới thông qua việc lấy lòng nữ giới để giành được trái tim của nhà gái, là chỉ lấy lòng con gái, khiêu khích hoặc tán gái. Ngoài ra còn có liêu ca, liêu hán, liêu nam cũng chỉ hành vi nữ giới giành được sự coi trọng của nam giới.
(3) Học thần: Ngôn ngữ mạng, chuyên chỉ học sinh tuổi trẻ xinh đẹp, cao lớn đẹp trai, hiệu suất học tập cao, thông minh tài năng
(4) Hoa cẩm chướng
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
(5) Hoa thủy vu hay còn gọi là hoa loa kèn sông Nile, hoa rum, hoa calla
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
(6) Mãn thiên tinh hay còn gọi là hoa baby
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
(7) Nguyên văn:
Liệt khuyết phích lịch, triều minh điện xế! (列缺霹雳, 潮鸣电掣!)
Bách hoa tề phóng, mạn thiên hương vũ! (百花齐放, 漫天香雨!)
(8) Nguyên văn quát hồ “括弧”: Dấu ngoặc đơn dùng để đánh dấu phần chú thích, giải thích, thuyết minh, bổ sung thêm cho phần trước đó. Ở đây theo mình hiểu thì câu trả lời mà hai bạn mong chờ về ý tứ của Tyler được viết trong dấu ngoặc đơn () đó hoặc là cả hai đang chờ đợi một câu trả lời (ai có kiến giải khác thì góp ý giúp mình nha)
(9) Blog ba không: Chắc là không đăng bài, không kết bạn, không đẳng cấp
(10) Tân duệ “新锐”: là chỉ ở mỗi một lĩnh vực đều có nhân tài mới xuất hiện, bọn họ có dũng khí và thực lực đánh vỡ lề thói cũ, là trụ cột tài năng trong tương lai của lĩnh vực đó