Bạn đang đọc Việc Anh Thích Tôi, Tôi Không Có Hứng – Chương 4: BAD BOY & GOOD GIRL
Bây giờ thì nó và ông Tý đang ở trong khu Trung tâm thương mại JR – tòa nhà này gồm 7 tầng và có hàng trăm cửa hàng vs những cầu thang cuộn xen kẽ giữa các tầng. Nãy giờ từ lúc vào đây, ai cũng “ngỡ ngàng” trước gu thời trang lạ lùng của anh em nhà chúng nó. Tụi nó chỉ mắc quần jean-áo thun thui, nhưng lạ là ở chỗ là 2 cái áo tụi nó đang mặc có chữ Bad Boy ( của ông Tý) và Good Girl ( của nó)……mà 2 đứa này ăn cứ vừa đi vừa chỉ chỏ lung tung lại còn cười đùa nhau ầm ầm nữa. Đúng là bó phép 2 anh em nhà này.
Sau 1 hồi tham quan từ tầng 1 lên tới tầng 7 thì anh em nó chính thuwcsmeetj rã rời.
– Ê! Ty, mày hok thấy đói ak`! Tao muốn rụng rời chân tay rùi nè! – Ông Tý ngồi xuống hàng ghế cạnh lối ra của 1 cửa hàng lớn trên tầng 7.
– Chưa đến giờ mà cha nội, kiếm đâu ra đồ ăn “chùa” cho anh, ai biểu đi sớm làm gì! Rõ ràng trong thiệp ghi là 19h mà anh cứ ham ăn đòi đi sớm. – Nó ngồi xuống bên cạnh ổng.
– Thôi thôi! Sao má hok đi chung vs mày ak’, mà kéo tao theo.
– Má bận rùi, còn đưa cho em cái thiệp đi cặp nữa chớ!
– Công nhận, cái TTTM này to thiệt, việc nó làm ông anh đẹp trai, khẻo mạnh, bụng không tì vết…….của mày đây mệt lả đi – không chuyện tầm thường! Trời ạ! Biết zẩy tao đã mang theo vài cái kẹo mút Chúp-bù-chụt theo cứu đói rùi! Khổ thân trai tráng này quá đi! – Ổng ngồi mếu máo.
– Thôi cha đừng có mà ngồi đây than trời, giờ đi xuống sảnh ở tầng 1 là vừa có đồ ăn cho anh ăn đấy – Nó kéo ổng về phía thang máy.
Khi mới bước vào sảnh – nơi diễn ra lễ khai trương thì nó đã ấn tượng bởi tiếng nhạc sập sình ở đây. “Woa, mấy cái loa này chất lượng ghê”
– Bây giờ sẽ là các tiết mục giải trí mở màn – Giọng MC cất lên.
Nhóm A bờ cờ bước ra và nhảy bài Somebody to love vs bài I am the best. Nó hứng chí hét ầm ầm theo nhịp nhạc. Thấy cảnh này ông Tý chỉ biết né sang 1 bên mặc kệ con nhỏ em bên cạnh đang hú hé. “Con nhỏ náy thiệt là……Xấu hổ quá đi”.
Sau mấy tiết mục giải trí là phần dự tiệc. Cái này phải có thiệp mời mới vào trong khu ăn uống mới được. Sau khi xếp hàng dài để kiểm tra thiệp thì 2 anh em nó mới vào dc. Lúc này nó mới tá hỏa khi phát hiện ra toàn bộ mọi người ở đây đều mặc đồ dự tiệc còn 2 anh em nó thì đến đây chỉ ăn cho no rùi về nên chả mặc “đẹp” chút nào.
– Ty mày thấy khu ăn uống kia hok? Toàn đồ ngon đấy, mau qua đấy nhanh hok mất công cả chiều tao đi theo mày. – mắt ổng lóe sang khi thấy dãy bàn ăn uống bên kia.
– Biết rùi thưa cha! – nó vs ổng chạy tẹt xuyên qua đám người đang đứng nói chuyện rôm rả.
– Ê’, ai như đại tỉ nhà ta thế? – Ổng đang cắm cúi ăn thì dừng lại ngay và nhìn về phía trước tụi nó.
– Á! Má kiu bận mà đi vs mấy người bên công ty làm gì thế hok biết, tí về mét ba luôn! – Nó đi theo ông anh về chỗ má nó đang đứng.
– Má xinh đẹp! – Ổng hét to làm má xinh đẹp của ổng mất hồn quay lại.
– Gì đây? Hai đứa đi dự tiệc mà ăn mặc cứ như đi chơi vậy hả? Phải biết ý tứ chút chứ! – Má nó trong bộ đồ công sở nhìn tụi nó.
– Tại con nhóc này nó bắt con đi theo chớ bộ vs lại đồ ăn ở đây ngon phết! – Ổng bật ngón cái lên mà cười haha.
– Má yên tâm, ăn xong tụi con lũi luôn. – Nó cầm ly nc cam uống 1 hơi dài.
– Má đưa con cái thiệp đôi để mày mời bạn trai đi cùng mà lại rủ thằng anh mày theo làm gì hả? – Má nó bực bội nhìn chằm chằm vào nó.
– HiHi! Tụi con đến đây xem zăn nghệ vs ăn thui mà! Ai để ý tụi con nít tụi con chứ! Ủa mà công ty má thiết kế chỗ đây hay sel mà lại đi dự tiệc khai trương cơ chứ! – Nó đánh trống lảnh ngay lập tức.
– Uhm! Chỉ có tổ của má thiết kế thui! Định trốn mà bị bọn họ kéo đi đây này! 2 đứa ăn uống xong thì thích ở lại chơi chút rồi về.
-Dạ!
-Dạ!
– Má đi “nói chuyện” tiếp đây. – Nói xong má nó lại hoà vào dòng người đang “nói chuyện” rôm rả kia.
– Anh ba! Anh đứng đây ăn tiếp nhé! Em vào phòng vệ sinh đây.
– Uhm! Tao ăn cho hết phí cả chiều ở đây. – Ổng lại tiếp tục chiến ở mấy dãy bàn đồ ăn.
Nó chạy te te tìm phòng vệ sinh, chạy mãi nó mới tìm thấy. Sau khi giả quyết nỗi buồn cá nhân thì người nó bây giờ hoàn toàn nhẹ nhõm. Đang đi ra thì nó nghe thấy tiếng nói nho nhỏ của 1 đứa con gái gần đó.
– Anh Minh Phong! Chúng ta hẹn hò nhé! – Đứa con gái hỏi nhỏ.
– Việc gì tôi phải hẹn hò vs cô hả? – Giọng 1 thằng con trai nào đó nghe khá ngông cuồng.
– Tại sao không? Nếu em hẹn hò vs anh thì cũng có lợi! Em xinh gái, nhiều tiền, con nhà giàu…như thế không phải là rất xứng đôi vs anh lắm phải hok?
– Vậy cô hok nghe nói là tôi hok phải là loại nguời thích mấy tiểu thư “dịu dàng, nữ tính hay mít ướt”. Cô nên tìm hiểu trước thì tốt hơn cho cả hai đấy – Nói xong hắn bỏ đi.
– Tại sao anh cứ phải như thế, không biết bao nhiêu tiểu thư xinh đẹp tìm đến anh đều từ chối họ hả? Trong khi đó anh lại hay bỡn cợt vs nhiều cô gái nhắng nhít chứ? – Đứa con gái như không kiềm chế được mà rống to trong lối hành lang mà cả hai đang đứng. Nghe thấy thế, nó chợt giật mình khi tiếng bước chân đang đến gần chỗ nó đang đứng.
– Tôi thích vậy đấy! – Vừa nói xong thì hắn đã đi hết hành lang đó và đương nhiên cũng bắt gặp nó đang đứng đó nghe hết câu chuyện “li kì” đó.