Đọc truyện Vị Tư Lệnh Mong Muốn Vĩnh Hằng (The Warlord Wants Forever) – Chương 4
Anh theo gót em trai mình vào phòng chờ mới của Kristoff, thấy vua của họ
đang nhìn chăm chăm vào màn đêm không trăng sao trước ô cửa sổ rộng lớn – ô cửa sẽ được chắn lại vài giờ trước khi bình minh đến. Khi ngài ấy
quay người, gương mặt hốc hác của ngài đầy vẻ mỏi mệt.
Wroth nghi
ngờ rằng việc giết những ma cà rồng được sinh ra khác, chính đồng loại
của mình, sẽ khá khó khăn với ngài ấy, dù cho bọn chúng có trở nên điên
cuồng thế nào, và dù cho bọn chúng có đi theo cậu của ngài ấy Demestriu, người đã cướp đoạt ngôi vị của ngài hàng thế kỉ trước. Wroth không hề
có bất cứ loại hối tiếc như thế. Anh cũng mỏi mệt, nhưng là vì các vết
thương trên người và cánh tay cầm kiếm đã vận động quá sức trong lúc anh chặt chém bọn chúng.
“Có bất cứ
tư liệu nào có thể cứu vãn không?” Wroth hỏi với chút hi vọng. Nếu những con ma cà rồng trong lâu đài này giữ năng lượng cần để đốt chúng để
mang ra chiến đấu, chúng còn có khả năng giữ được Oblak. Trước sự khinh
bỉ của anh, bọn chúng đã bỏ chạy. Anh không thể hiểu nổi. Khi đấu tranh
bảo vệ nhà mình, bạn phải đấu tranh đến chết mới thôi.
Anh đã làm thế.
Kristoff trả lời, “Không còn.”
Không có
những tư liệu đó, chính sự thiếu hiểu biết của họ sẽ giết chết họ.
Kristoff, vị vua hợp pháp, đã được con người nuôi lớn tại nơi xa ngoài
tầm với của Demestriu. Trong hàng thế kỉ, ngài đã sống giữa bọn họ, che
dấu đi bản chất thật của mình, thế nhưng vẫn không thể tìm hiểu được
nhiều về giới Lore. Đội quân của ngài bao gồm những con người ngài đã
biến đổi khi họ đang dần chết trên chiến trường, nên họ cũng chẳng biết
gì. Trước khi Wroth nhìn thấy Kristoff đứng trên mình như một thiên thần chết chóc, đề nghị anh dùng sự trung thành vĩnh viễn để đổi lấy mạng
sống vĩnh viễn, Wroth đã nghĩ rằng ma cà rồng là truyền thuyết.
Những luật
lệ của thế giới mới này thường phức tạp và đi trái với tư duy, trong khi tổ chức của bọn họ chẳng biết gì hơn ngoài phỏng đoán và những điều đã
biết sau những trải nghiệm đau đớn hàng thế kỉ qua. Bọn họ đang bị kẹt
giữa lằn ranh – không phải là con người, nhưng lại bị tất cả phần tử của giới Lore xua đuổi. Nhưng sinh vật đó giấu mình trong bóng râm, bỏ chạy khỏi bất cứ vùng đất nào mà quân đội Kristoff chiếm đóng, luôn hợp tác
với nhau để luôn đi trước một bước. Kinh nghiệm khi còn là con người của Wroth nói rằng lẽ ra đến giờ thì họ đã phải biết được nhiều thông tin
rồi, nhưng sự thật rằng đây là một thế giới hoàn toàn khác biệt. Nỗ lực
dùng để che giấu giới Lore từ con người biết bao đời giờ đây đã được dốc vào để cô lập binh lính của Kristoff trong bóng tối.
“Có dấu hiệu nào của Conrad hay Sebastian không?” Kristoff hỏi.
Wroth lắc
đầu. Không lâu sau khi hai đứa em trai anh bị biến đổi, từ đó đến giờ
anh chưa gặp lại bọn nó, nhưng anh nghe đồn rằng bọn chúng có chạm trán
với các tên ma cà rồng tự nhiên. Dù cả anh và Murdoch đều không nghĩ sẽ
tìm được em trai họ ở đây, họ đã hi vọng rằng hai đứa nó có thể ở trong
một lâu đài nào đó họ cần chiếm lĩnh vì mục đích chiến lược.
“Có thể là ở căn cứ khác của Đoàn Quân vậy.”
Wroth gật
đầu, dù anh nghi ngờ điều đó. Anh cảm nhận được em trai nhỏ nhất của họ
Bastian đã chết, và hoài nghi rằng lí trí của đứa áp út, Conrad, sẽ
không thể phục hồi nổi dù họ có tìm được nó. Hai đứa nó đã không trân
trọng cho mấy cuộc đời vĩnh hằng hai người anh lớn đã ép chúng phải
nhận.
Murdoch xem
xét một lỗ hổng trên cánh tay mình, dường như không mấy bận tâm trước
tai họa này, nhưng rồi nói chung nó dường như không mấy bận tâm về bất
cứ điều gì. Dù bọn họ có vẻ bề ngoài giống nhau, về tính cách thì nó và
Wroth phải nói là khác nhau một trời một vực. Wroth tin vào sự nghiệp
của Kristoff, có thể thấy trong ấy nhiều điểm song song với chính quá
khứ của mình, và muốn tiếp tục chiến đấu. Murdoch không đặc biệt quan
tâm gì cả. Wroth ngờ ngợ rằng em trai chỉ chiến đấu để trả nợ cho anh –
cũng có thể là vì giờ thì họ không còn gì khác nữa.
“Anh Wroth tìm được một sinh vật trong ngục tù,” Murdoch nói. “Cô ta dường như có hiểu biết rộng rãi về giới Lore.”
“Là sinh vật gì?”
Wroth đáp,
“Tôi cũng không biết. Cô ta có vẻ bề ngoài của yêu tinh, thân hình mảnh
khảnh với đôi tai nhọn. Nhưng cô ta lại có cặp răng nanh nhỏ và móng tay cô ta thì nhìn giống như … vuốt hơn. Cô ta không phải là ma cà rồng.”
Kristoff nhíu mày khi biết. “Có khả năng cô ta được lai từ các loài khác nhau?”
“Có thể.”
Lại thêm nhiều phỏng đoán. Wroth chán nản chuyện này lắm rồi. Anh muốn
biết luật lệ của trò chơi này, có thế anh mới có thể giành ưu thế trong
nó.
“Moi móc từ cô ta tất cả những gì cậu có thể.”
“Cô ta sẽ
không khai. Tôi đã tra hỏi đủ lâu để biết cô ta có thể gợi ý, nhưng chưa bao giờ thật sự tiết lộ điều gì. Và cô ta ghét ma cà rồng.”
Kristoff xoa xoa trán. “Vậy thì nếu chúng ta vẫn không thể moi được thông tin từ bọn tù binh còn lại tối mai, chúng ta sẽ đối xử với cô ta y như cách cái
Đoàn Quân mà cô ta hận sẽ làm. Nếu cậu không còn cách nào khác, thì tra
tấn cô ta để lấy thông tin đi.”
Wroth gật
đầu, nhưng ý nghĩ đó khiến anh thấy trong lòng khó chịu. Khi là con
người, anh không chút nhân từ trước kẻ thù, nhưng anh chưa bao giờ tra
tấn một người phụ nữ cả. Thật ra cô ta cũng không hẳn là người phụ nữ,
anh tự nhắc nhở mình. Cô ta là giống cái thuộc về giới Lore, và sự sống
sót của đội quân họ có thể dựa trên những hiểu biết của cô ta.
Có lẽ anh chưa từng tra tấn một người phụ nữ bởi vì anh chưa từng buộc phải làm thế.
Sinh vật đó đã nói đúng, Wroth nghĩ trong lúc một lính canh dẫn anh đến gian phòng mới của mình. Anh sẽ gọi cô đến bên mình.
Còn để làm gì với cô, thì anh không biết.