Vi Tử Giả Đại Ngôn

Chương 3: Người Đàn Ông Trong Bồn Tắm (3)


Đọc truyện Vi Tử Giả Đại Ngôn – Chương 3: Người Đàn Ông Trong Bồn Tắm (3)

Mời nhấn thích (hình trái tim) ở cuối trang để gom like từ từ tạo động lực cho mình nha!

Một đề cử 90 điểm cũng sẽ bonus chương nè!

– —————————————

Ban đêm yên tĩnh, một âm thanh nhỏ cũng có thể được khuếch đại rất lớn, khiến cả sân trung tâm trở nên âm trầm.

Một ánh đèn xe thoáng hiện ra, giữa sân truyền đến âm thanh thắng xe.

Một lát sau, vài nhân viên đẩy băng ca đặt thi thể đến phòng giải phẫu.

Vừa mở túi ra, hai tay người chết liền bật ra ngoài.

Mập Mạp giật nảy mình, một tay giơ máy ảnh, một tay nắm lấy quần áo Chu Hải từ phía sau lưng.

“Mẹ ơi, sao tay vẫn cứ đơ ra như thế?”

Chu Hải không nói gì, cùng Lương Hồng Cương đưa thi thể ra khỏi túi, cởi quần pyjama của thi thể ra.

Vì trời nóng, nạn nhân lại hoàn toàn bị ngâm trong bồn tắm, phần bụng đã có chút biến sắc, chuyển thành màu vàng xanh.

May mà nước đổ vào bồn tắm không phải nước nóng, nếu không sẽ vô cùng khó kết luận thời gian tử vong của nạn nhân.

Nạn nhân chỉ mặc vẻn vẹn một chiếc quần ngủ tơ tằm màu đen, không mặc đồ lót, cũng không mang tất.

Cách ăn mặc như thế, cho thấy rõ là người này chuẩn bị nghỉ ngơi, hoặc là đang nghỉ ngơi, vậy chỉ có những người có quan hệ vô cùng thân mật mới có thể vào nhà.

Chu Hải ngẩng đầu xem giờ, kim đồng hồ vừa vặn chỉ đúng 4h15’.

Khám nghiệm tử thi xong, có thể đưa đi phân tích giải phẫu.

Chu Hải cẩn thận kiểm tra bề mặt tử thi một lần.

“Tử thi co cứng cực hạn, phần co cứng tập trung ở toàn bộ hông và vùng lưng, có thể thấy sau khi chết, nạn nhân tuyệt đối không bị di chuyển.


Thời gian tử vong ước chừng trong khoảng 24 tiếng đổ lại.

Trừ vết dao trên ngực, bên ngoài cơ thể không có ngoại thương nào khác, nghi ngờ đó có thể là vết thương chí mạng duy nhất.”

Nói rồi, Chu Hải dùng một cây kim thăm dò đầu cùn tròn, cắm vào vết thương của nạn nhân.

Chọc theo hõm vết thương, di chuyển bên trong để tìm kiếm, rồi rút ra sau khi đã đo đạc chiều sâu, chiều sâu của vết thương đạt tới 10 cm.

“Một dao này không có chút do dự, trực tiếp đâm vào trái tim tại vị trí giữa xương sườn thứ ba và thứ tư. Nhanh chóng tạo ra chèn ép tim cấp (tamponade) (1), cho nên chỉ một dao đã khiến mất mạng. Có điều, nạn nhân hoàn toàn không có những tổn thương do chống cự, khá khó hiểu.”

Chu Hải cầm dao phẫu thuật lên, rạch một đường thẳng từ dưới quai hàm xuống bụng nạn nhân.

Nạn nhân là người khá quan tâm đến vóc dáng, lớp mỡ cực mỏng, thành ngực cũng không dày.

Sau khi lấy hết nội tạng ra ngoài, Chu Hải đặt trái tim nạn nhân trên một cái khay.

Mập Mạp xoay người nhanh chóng chụp ảnh, Chu Hải thấy vị trí trái tim bị đâm thủng.

“Hung khí hẳn là một lưỡi dao rộng 1,8 cm, dài từ 8-10 cm. Rất mỏng, độ dày không quá 0,1cm.”

Hai người kia rơi vào suy tư, con dao nào lại có hình dáng như thế, thật sự không nghĩ ra cái gì phù hợp, tiếp theo Chu Hải giải thích với Mập Mạp và Lương Hồng Cương.

“Bao bọc bên ngoài trái tim là một lớp màng bảo vệ dày và cứng cáp. Chúng ta gọi đó là màng tim, lưỡi dao trực tiếp thâm nhập vào tâm nhĩ trái và phải. Đâm thủng tâm nhĩ, một lượng máu lớn sẽ chảy ra. Nhưng không phun ra ngoài, mà tràn ra phía trong màn tim và gây sức ép, nên người này chết bởi hiện tượng chèn tim cấp.

Chỉ khi dao đâm xuyên động mạch, vì áp lực động mạch rất lớn, trong thời gian ngắn một lượng máu lớn tuôn ra ngoài mới có thể tử vong do sốc vì mất máu!”

Môi Mập Mạp run rẩy, “Xem ra, người này chết rất thảm!”

Chu Hải ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mập Mạp.

“Làm sao cậu biết anh ta chết thảm?”

Mập Mạp lắc đầu, “Không phải biết mà là không hiểu, bị đâm thôi đã đau muốn chết. Chẳng lẽ người này không kêu cứu, không giãy dụa, không phản kháng sao?”

Chu Hải hiếm khi cười, cũng cong môi một chút, “Hỏi rất hay! Cậu Lương lấy máu trong trái tim mang đo lường đi, tôi nghi ngờ lúc người này bị giết là khi bị đánh thuốc. Nên hoàn toàn không có khả năng chống cự, lại còn vô cùng phối hợp với hung thủ.


Nếu không, người này cao 186 cm, cộng thêm cân nặng khoảng 80 kg, không phải là thứ mà một người phụ nữ bình thường có thể giết chết được.”

Mập Mạp kích động, trợn tròn đôi mắt không lớn cho lắm, giọng nói chợt nhảy lên quãng tám.

“Nữ? Anh biết hung thủ là nữ?”

Chu Hải lắc đầu, “Là nghi ngờ. Lúc nạn nhân được mang ra khỏi phòng tắm, tôi phát hiện trong nước có hai sợi tóc dài, đã cầm về rồi.

Đồng thời cũng đã đưa đi kiểm tra, chủ nhân sợi tóc có thể là của bạn gái nạn nhân hoặc là của hung thủ, hoặc là người mà hung thủ hi vọng chúng ta nghi ngờ.”

Có điều, trong một căn nhà sạch sẽ như vậy lại tìm thấy hai sợi tóc này, khiến Chu Hải có dự cảm không tốt.

Tay Chu Hải không dừng lại, cắt bỏ khí quản và lá phổi, không có dung dịch đọng lại chỉ rõ người ngày không phải chết chìm.

Tình trạng của xương móng (hyoid bone) và sụn giáp đều không có tổn thương, điều này cũng xác nhận suy đoán vừa nãy của Chu Hải.

Tiếp tục mở thực quản và dạ dày, thượng vị (chỗ nối thực quản với dạ dày) vẫn đóng bình thường, chưa phát hiện dịch thể gì.

Trong dạ dày có thức ăn thối rữa, màu xanh rau quả tương đối tươi mới và hạt tròn tròn màu cam.

Chu Hải gắp lên, đặt dưới kính lúp, đưa mắt phải gần lại, cẩn thận quan sát.

“Thức ăn bữa tối là bông cải xanh, tôm, cà rốt. Cậu Lương thu thập số chất lỏng này lại, nếu tôi đoán không lầm, hẳn là rượu vang, đưa đi làm xét nghiệm độc chất.

Chút nữa hãy hỏi đội trưởng Hoàng, kiểm tra trong điện thoại nạn nhân có ghi chép về việc mua thức ăn không. Bữa tối cuối cùng của nạn nhân có lẽ là một phần hải sản của một khách sạn cấp sao (khách sạn được đánh sao).

Đánh giá từ mức độ tiêu hóa của thức ăn trong dạ dày, người này đã chết trong vòng một giờ sau bữa ăn, nghĩa là anh ta đã chết ngay sau khi ăn. Bữa tối lãng mạn này lại bỗng nhiên trở thành bữa ăn cuối cùng của một sinh mệnh. Xem ra, người ngày không hề có chút tâm lý đề phòng đối với hung thủ, bảo đội trưởng Hoàng điều tra tất cả những người bạn gái của nạn nhân đi.”

Lương Hồng Cương nháy nháy con mắt.

“Anh Hải, sao anh biết người này ăn một phần hải sản? Hơn nữa, vì sao lại là bạn gái?”

Chu Hải thoải mái động đậy khóe môi, chỉ có điều đã bị khẩu trang chặn lại.


“Mời tôi đi ăn mấy lần, tôi sẽ nói cho cậu biết.”

Mập Mạp nhướng một bên lông mày, “Đề nghị này không tệ nha!”

Sau đó Chu Hải vẫn làm theo quy trình, cạo tóc nạn nhân, mở hộp sọ, não không có gì dị thường.

Tiến hành giải phẫu phần lưng, trừ co cứng ở bên ngoài, không phát hiện tổn thương bất thường gì dưới da.

Cuối cùng, khâu lại tinh tế những vết thương dày đặc trên người nạn nhân.

Giúp người ta duy trì chút tôn nghiêm tối thiểu sau cùng, coi như cũng được toàn thây.

Lương Hồng Cương đã sớm mang vật mẫu đi xét nghiệm.

Ba người bọn họ đều đi tắm rửa sạch sẽ, bây giờ đang là tháng sáu, thời tiết đang nóng dần lên, dù sáng sớm chỉ mặc đồ cách ly kín gió chỉ mấy tiếng đồng hồ, trên người cũng hoàn toàn ướt đẫm mồ hôi.

Thay đồng phục cảnh sát ngắn tay, ăn xong điểm tâm.

Chu Hải lại lướt xem tin tức một chút.

9h30’, chị Tăng từ khoa xét nghiệm gọi điện tới, đã có kết quả xét nghiệm.

Xác thực trong dạ dày có rượu vang, đồng thời trong máu và dạ dày tìm được thành phần ketamine (2).

Về phần những mẫu máu được Từ Bưu lấy, sau khi xét nghiệm kết quả là của hai người.

Một là của người chết, người kia không rõ.

So sánh với kho dữ liệu thì tạm thời chưa tìm ra, Lương Hồng Cương nhảy lên một cái.

“Anh Hải, anh đúng là thần! Em đi lấy báo cáo rồi báo cho chi đội trưởng Hoàng.”

Lương Hồng Cương vừa nói vừa xông ra ngoài, Chu Hải ngẩng đầu lên nhìn mặt trời cực nóng.

“Mặc dù có được mẫu DNA, nhưng chỉ có thể dùng làm bằng chứng sàng lọc. Không tìm thấy hung khí thì coi như thiếu hụt bằng chứng chắc chắn, bây giờ chỉ có thể trông chờ vào mẫu tóc đó.”

Mập Mạp cười ngây ngô đưa tay đập một cái lên vai Chu Hải.

“Như vậy là rất tốt rồi, anh đã thử tái lập quá trình gây án chưa?”


Chu Hải gật đầu, “Chờ cậu Lương, chúng ta cùng tới chỗ đội trưởng Hoàng, sau đó cẩn thận nói về nó.”

Bốn mươi phút sau, ba người xuất hiện tại phòng họp tổ chuyên án.

Một phòng đầy người đang hút thuốc lá, cánh tản gió của điều hoà không khí phe phẩy, khói bị khuếch tán đến từng nơi hẻo lánh trong phòng.

Chu Hải xoa xoa mũi, rất khó chịu với công tác hội nghị của cảnh sát chuyên án, khắp nơi tràn ngập mùi khói.

Mặc dù anh ta cũng hút thuốc, nhưng hương vị nồng đậm như thế này, thật đúng là đỉnh cao.

Có điều, khi có án, bọn họ liên tục, mấy ngày mấy đêm không ngủ, không có mùi thuốc nồng đậm thế này, không chừng ngay cả lúc đứng cũng có thể ngủ.

Chi đội trưởng Hoàng giới thiệu về các thành viên tham dự, cục trưởng cục công an, các lãnh đạo chính pháp, đội trưởng Lưu Đại thuộc đội hình sự thành phố, toàn bộ đều đang ngồi, Chu Hải hướng về phía đám người, gật gật đầu, cùng hai người kia ngồi xuống ghế phía đông trong phòng.

Vị đội trưởng Lưu Đại, nhìn qua mấy vị lãnh đạo một chút, trực tiếp chỉ mặt gọi tên Chu Hải.

“Pháp y Chu, chúng tôi muốn nghe ý kiến kỹ thuật chuyên môn hình sự của các cậu. Phía chúng tôi, tình hình điều tra đang lâm vào bế tắc. Hệ thống giám sát của tòa nhà bị hỏng. Chỉ có thể hiển thị giám sát phương tiện ra vào chung cư với độ nét thấp. Hơn nữa, dù sao Bành Vũ Hoa cũng là quản lý tương đối có tiếng trong giới bất động sản. Áp lực từ nhiều phía rất lớn, nếu có thể tái lập hiện trường gây án một chút sẽ tốt hơn.”

Chu Hải gật đầu, bấm vào một thư mục trong máy tính, máy tính của anh lúc này đã được kết nối, mở ra những tấm ảnh hiện trường và ảnh khám nghiệm tử thi.

Ngay lúc cúi đầu, Chu Hải nhìn thấy Lương Hồng Cương ở bên cạnh, dùng dao rọc giấy, cắt đứt dây điện bao bên ngoài gói nhựa.

Mắt anh lóe lên một tia sáng, những nghi vấn trước đó trở nên rõ ràng.

“Thông qua thăm dò hiện trường và khám nghiệm tử thi, chúng tôi đã xác nhận, tính chất của vụ án này là giết người vì tình.”

– ——————————————–

*(1)Tamponade: hội chứng chèn ép tim cấp: ‘ Chèn ép tim’ hoặc ‘ép tim’ là tình trạng tràn một lượng dịch lớn vào màng ngoài tim gây ra suy giảm chức năng tim:

– Giảm đầy máu do hạn chế giãn tim trong thời kỳ tâm trương.

– Giảm cung lượng tim, giảm huyết áp trung bình, thiếu máu các cơ quan nhất là: não, thận, gan.

(2)Ketamine: được bán dưới nhãn hiệu Ketalar và một số tên khác, là một loại thuốc được sử dụng chủ yếu để bắt đầu và duy trì gây mê. Ở VN nó được xếp vào loại ma túy tổng hợp.

– ——————————————–

Người dịch: Chikahiro

Dịch và đăng tải độc quyền tại


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.