Vi Hoàng

Chương 21


Bạn đang đọc Vi Hoàng FULL – Chương 21


Sau khi Tô thị nhận được ý chỉ trong nội cung, mừng rỡ, ngay lập tức mang theo hai người con dâu tiến cung gặp nữ nhi.

Tô Vân Chỉ là nữ nhi đứng hàng thứ bảy trong nhà họ Tô, cũng được gọi là Tô Thất nương.

Bất quá, khi xét riêng trong gia đình nàng, nàng chính là Đại tiểu thư.

Tô phụ và Tô mẫu tương kính như tân, Tô phụ không có nạp thiếp.

Trước Tô Vân Chỉ còn có hai vị ca ca, phía sau còn có một muội muội.

Hai ca ca đã cưới thê tử, Tô Vân Chỉ cũng đã vào cung, chỉ còn duy nhất Tô tiểu muội Tô Cửu nương là chưa có hôn phối.

Tô gia có một quy định bất thành văn, nam tử ba mươi lăm tuổi mà chưa có con nối dõi mới có thể nạp thiếp.

Cho nên, ở nhà họ Tô, không chỉ là Tô phụ, hai vị ca ca của Tô Vân Chỉ cũng không có thiếp thị.

Tô Vân Chỉ đối với việc này phi thường hài lòng.

Cho dù nàng không phải chân chính là nữ nhi của Tô gia, nữ hài nhi kia đã chết ở trong ao, nhưng mà điều này không ảnh hưởng tới hảo cảm của nàng đối với Tô gia.

Ở thời đại này, nàng có thể gặp được người một nhà như thế này, đúng là chuyện may mắn.

Bất thành văn có nghĩa là, quy tắc không nạp thiếp này cũng không có ghi vào trong gia phả, cũng không có gióng trống khua chiêng bày ra ngoài sáng.

Nếu như vị nam tử nào của Tô gia muốn nạp thiếp, hắn có thể nạp thiếp, này cũng không tính là vi phạm tộc quy, người khác cũng sẽ không bởi vậy mà xem thường hắn.

Tô Vân Chỉ không thể không thầm than một câu người đứng đầu của Tô gia thật sự là quá cao minh rồi.


Thời đại này nữ nhân địa vị quá thấp.

Nếu như đưa việc không được nạp thiếp ghi vào tộc quy, như vậy sự tình sẽ trở nên không thể khống chế.

Bởi vì không thể nạp thiếp, vậy đợi đến khi sau cưới thê tử về lại gặp phải chân ái, nên làm sao bây giờ? Khi muốn sử dụng mối quan hệ thông gia để thăng tiến lại nên làm sao bây giờ? Rất đơn giản, giết chết nguyên phối là được rồi.

Bọn người chân ái, bọn người muối sử dụng mối quan hệ thông gia có thể bước qua xác nguyên phối mà leo lên.

Ở thời đại này a, việc các nam nhân không nạp thiếp trở thành sự ban ân cho các nữ nhân, các nữ nhân phải mang ơn mới được a!
Bởi vậy có thể thấy được, dù cho lúc này rất nhiều hành vi bảo vệ quyền lợi nữ nhân xuất phát từ ý tốt, cuối cùng cũng sẽ bởi vì chế độ hiện hữu, biến thành công cụ làm thương tổn nữ nhân.

Cho nên nói, thời đại này cũng không phải cần một chút thay đổi lẻ tẻ, nó cần là một cuộc đại biến cách triệt để.

Tô Vân Chỉ không biết mình có thể trở thành người mở đường hay không, nhưng ít ra nàng sẽ không từ bỏ cho cố gắng.

Lại nói về Tô gia, những người đứng đầu Tô gia xác thực đều là người có tầm nhìn xa.

Tô gia là một tiểu thế gia, tất nhiên là cành lá xum xuê, con cháu đầy đàn, người trong gia tộc đông đúc.

Trong đó có một nhánh thưởng ở lại nguyên quán mà trông coi, chỗ đó có những vùng tế điền rất lớn, đây là cội nguồn của Tô gia.

Cho dù là chiến loạn, cho dù là triều đình thay đổi, chỉ cần Tổ địa vẫn còn, chỉ cần tế điền vẫn còn, người nhà họ Tô liền vẫn còn, bọn họ luôn có thể bảo trụ bình an.

Trong đó có một nhánh cách dòng chính rất xa chịu trách nhiệm kinh doanh.

Mà những nhánh tiến vào triều đình cũng không thấy phát triển, ngược lại luôn một mực chiếm cứ chức quan tứ ngũ phẩm, dùng nhân mạch và mối quan hệ thông gia hợp thành một mạng lưới gắn bó chặt chẽ.


Chớ xem thường chức quan tứ ngũ phẩm.

Ở địa phương, cái này chính là một đại viên quan; tại trong kinh thành, đám tiểu quan cũng có thể làm rất nhiều chuyện.

Với tư cách là một bà chủ trong gia tộc, dù cho Hoàng thượng nói rõ Tô thị có thể trực tiếp vấn an Thục phi nương nương, không cần đến Chiêu Dương điện hành lễ với Hoàng hậu nương nương, chỉ là nàng cũng sẽ không làm hành động rối loạn.

Nàng vẫn như cũ dẫn theo hai người con dâu tham kiến Cung Khuynh, rồi mới đi đến Hoa Dương cung.

Hoa Dương cung trang trí rực rỡ hẳn lên.

Tô Vân Chỉ cũng không phải có chủ tâm khoe khoang, chỉ là muốn đề cho Tô thị biết rõ, ở trong cung nàng sống rất tốt.

Không có gì phải che giấu.

Khi Tô Vân Chỉ thấy Tô thị, cũng không có đuổi xuống do thám của Hoàng thượng.

Tô thị tất nhiên là có chừng mực, cũng không cố ý nhắc tới chuyện gì không thể để cho người khác biết.

Đợi đến lúc nói chuyện không sai biệt lắm, Tô Vân Chỉ liền gọi Khả Nhạc lấy ra một chồng kinh Phật.

Tô Vân Chỉ hàm chứa nhiệt lệ nói: “Nữ nhi bất hiếu, không thể thường xuyên hầu hạ dưới gối, chỉ có thể ở Phật trước thành kính chép một chút kinh Phật.

Đây đều là tâm ý của nữ nhi, nương mang về nhà đi, ngày ngày nhìn những kinh Phật này, liền xem như nữ nhi đang ở bên cạnh ngài và phụ thân a!”
Tô thị vội vàng cám ơn Thục phi nương nương ban thưởng.


Nếu như Thục phi nương nương là chủ, đây cũng không phải là nữ nhi hiếu kính, mà là ban thưởng.

Hai người con dâu của Tô thị, cũng chính là tẩu tử của Tô Vân Chỉ, vội vàng nhận lấy kinh Phật từ trong tay Khả Nhạc.

Kinh Phật này xem ra bình thường, ngoại trừ là do Tô Vân Chỉ tự tay viết, dường như cũng không có gì đặc biệt, cho dù có người tận lực lục xem, cũng nhìn không ra có cái gì không ổn.

Nhưng kỳ thật bên trong có ám hiệu mà Tô Vân Chỉ đã cẩn thận che giấu, ám hiệu này phụ thân và các ca ca của nàng đều biết.

Đợi đến khi Tô thị rời đi, vừa bước chân ra khỏi Hoa Dương cung, nàng cuối cùng vẫn là nhịn không được mà len lén lau một chút nước mắt.

Trong mắt Tô thị, mệnh của đại nữ nhi mình thật sự là quá khổ, vào cung đoạt sủng làm sao sẽ dễ dàng? Nhưng mà nàng lại cam tâm tình nguyện hy sinh vì gia tộc.

Dù cho Tô thị và trượng phu của nàng cũng coi là cầm sắt tương hài*, chỉ là làm một nữ nhân thông minh, nàng vẫn như cũ cảm thấy nam nhân không đáng tin cậy.

(*Đàn sắt và đàn cầm có âm thanh rất hài hòa – Chỉ sự hòa hợp của vợ chồng)
Tô Vân Chỉ trong cung có thể có cái gì đây? Nàng không có gia thế, cũng không có cung quyền, có chẳng qua là sự sủng ái của Kiền Khánh đế a!
Nhưng sự sủng ái đó có thể kéo dài bao lâu?
Chuyện Hoàng hậu đối phó với Thái hậu, ở ngoài cung Tô thị cũng có ẩn ẩn xước xước nghe được lẻ tẻ nửa điểm.

Theo ý nàng, Hoàng hậu có thể làm đến mức này, hoặc là thực thông minh, hoặc là nàng thực sự được Kiền Khánh đế tín nhiệm, vô luận Hoàng hậu có điểm nào trong hai điểm này, nàng đều khó đối phó a!
Làm sao có chính thê sẽ vừa mắt tiểu thiếp? Nếu như Hoàng hậu muốn đối phó Vân Chỉ, vậy tiểu Vân Chỉ của nàng nên làm sao bây giờ?
Ôm lấy loại tâm tình bất an lại không thể nói cho người ngoài, trước khi Tô thị rời khỏi cung, lần nữa đi đến khấu đầu từ biệt với Hoàng hậu.

Cung Khuynh đã sớm lệnh cho Bình Quả chuẩn bị xong một phần hậu lễ, khi Tô thị đến từ biệt, nàng để cho Tô thị mang lễ về.

Tô thị mang theo hai người con dâu tạ ơn rời cung.

Ngồi trong kiệu về nhà, Tô thị cùng hai người con dâu nhìn xem hậu lễ Hoàng hậu chuẩn bị, cả ba người đều cảm thấy choáng váng.

Bình Quả Huệ Phổ đều trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, Cung Khuynh coi các nàng như là tay trái tay phải của mình.


Chỉ có điều Cung Khuynh là người xuyên qua, còn Bình Quả các nàng ngay từ đầu là những tiểu cô nương mồ côi cái gì cũng đều không hiểu, vì huấn luyện các tiểu cô nương mồ côi, thời gian của Cung Khuynh kỳ thật vô cùng khẩn trương, bởi vì đối với nàng việc huấn luyện nhóm người Bình Quả là rất quan trọng, nàng chú trọng bồi dưỡng năng lực quản lý của các nàng, những phương diện khác dĩ nhiên là yếu đi.

Thời đại này tặng lễ vật là một môn học vấn rất sâu, nhóm người đại gia tộc thường thường phải hao phí rất nhiều tâm huyết đối với môn học vấn này.

Bất quá, Cung Khuynh là muốn gả vào trong nội cung làm Hoàng hậu, Hoàng hậu tặng lễ không gọi là đưa, mà gọi là thưởng, ai dám đối với việc nàng thưởng lễ vật có ý kiến? Lại nói, khi tặng lễ lúc ngày tết, nội cung còn có Tư lễ cục, ngoài cung còn có Lễ bộ, bọn họ có thể đề ra phương án cho Hoàng hậu nương nương xem xét.

Bởi vậy, Cung Khuynh không cảm thấy bản thân cần nhiều hao tâm tổn trí vào môn học vấn tặng lễ này.

Vì vậy, ảnh hưởng đến mấy người Bình Quả cũng không có hảo hảo nghiên cứu qua cái này.

Cung Khuynh để cho Bình Quả chuẩn bị một phần trọng lễ, Bình Quả nghĩ đến hộp bảo bối Cung Khuynh đưa cho Tô Vân Chỉ, liền thật sự là chuẩn bị một phần “Trọng” lễ.

Bình Quả còn đem của nàng lấy ra dùng.

Kinh nghiệm lớn nhất trước kia của nàng là gì? Là nghiên cứu danh mục sính lễ khi Hoàng thất rước dâu Cung Khuynh cùng với danh mục đồ cưới khi Cung Khuynh gả vào hoàng cung.

Vì thể hiện sự coi trọng của Cung Khuynh đối với Tô gia, có thể nói là Bình Quả đã sử dụng tất cả chiêu thức của bản thân.

Vì vậy, khi Tô thị và hai người con dâu nhìn thấy danh mục lễ vật, các nàng đều nhanh bị dọa sợ đến hỏng mất.

Tô thị hoảng sợ nói: “Ta vốn tưởng rằng Hoàng hậu nương nương chẳng qua là ấn lệ gửi một chút đồ vật bình thường cho ta, nhưng ta thấy danh mục lễ vật này…!Như thế nào, như thế nào giống như là một phần danh mục sính lễ chưa hoàn chỉnh vậy? Các ngươi nói, Hoàng hậu nương nương này rút cuộc là có ý gì?”
Người con dâu lớn lắc đầu.

Người con dâu nhỏ cũng lắc đầu theo.

Dù cho trong lòng các nàng đang nghĩ cái gì, cũng không dám cứ như vậy nói thẳng ra ngoài a!
Tô thị chỉ cảm thấy não đại của bản thân đều đau: “Ta nhớ Hoàng hậu còn một vị huynh trưởng chưa có hôn phối, chẳng lẽ đây là nương nương nhìn trúng Cửu nương nhà chúng ta rồi.

Đây có lẽ là nàng đang thử dò xét chúng ta, muốn nói cho chúng ta, nàng có lòng muốn chỉ hôn Cửu nương cho vị lang quân của Cung gia kia?”
Nếu như nàng không đành lòng gả tiểu nhi nữ cho Cung gia, vị Hoàng hậu trong cung kia có thể để cho đại nhi nữ của nàng mặc tiểu hài hay không a?.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.