Vì Anh Nghiện Em Mất Rồi !

Chương 3


Bạn đang đọc Vì Anh Nghiện Em Mất Rồi !: Chương 3

– Tao xin mày đấy…Bố ****** đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà…
Vương Anh gắt lên :
– Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm…Từ mặt tao á? Đuổi tao khỏi nhà á? Tao đi rồi tưởng ông bà ấy phải mở tiệc ăn mừng chứ lại sai mày tới níu kéo à? Có phải bãi nước bọt đếch đâu mà nhổ xong lại liếm!
Bị phản ứng quá gay gắt, đứa con gái lặng im, nước mắt bắt đầu tuôn lã chã. Cường xuất hiện, phá tan sự im lặng đó :
– Nó nói đúng đấy, mày về đi…
Vương Anh sửng sốt :

– Cường..?
Cường nhìn thẳng vào mắt nó, nói :
– Chỗ tiền mày nợ bọn Linh lùn để anh em trả giúp cho, bao giờ có đưa lại sau cũng được. Đừng để ông bà già suy nghĩ nhiều. Mà từ nay cũng thôi cờ bạc đi, báu gì mấy đồng rẻ rách!
Vương Anh ngập ngừng :
– Nhưng…tao…
– Nhưng nhưng cái gì, cứ thế mà làm. Thôi, đưa bạn mày về đi, muộn rồi…

Nói rồi cắm chìa khóa vít ga phóng thẳng. Vương Anh thở dài, huých tay con bạn :
– Lên xe tao đèo về. Lần sau đừng có tự ý mò đến những chỗ thế này nhá. Vướng bọn con gái chúng mày mệt ruột lắm!
Con bé phụng phịu trèo lên xe, không quên hỏi lại :
– Mày sẽ về nhà chứ?
– Vầng! – Vương Anh gằn giọng.
—————————————————–
Giữa tháng ba không hiểu sao vẫn rét đậm rét hại. Đang ngủ bị mẹ gọi dậy ra ngân hàng rút tiền, Cường cáu lắm. Nhưng nghĩ lại, làm cái thằng con trai trong nhà, ngoài chơi với phá ra chả được tích sự gì, bố mẹ thì cả ngày lo làm ăn buôn bán. Dù mẹ nó có đắp cả cân phấn trang điểm lên mặt cũng không che


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.