Đọc truyện Vết Xe Đổ – Chương 26
Nhã cầm lấy tấm ảnh và sấp tiền bỏ vào ví của mình, cô ta bắt tay vào thực hiện việc mà Vũ đã nói. Nhã đem tấm hình của ông Hùng đến gặp 1 tên xã hội mà cô ta quen biết.
_Nhã: A điều tra cho tôi địa chỉ, số điện thoại và những nơi mà người này hay đến.
Tên xã hội cầm lấy tấm ảnh lên xem rồi nhếch mép cười.
_Xã hội: Tôi được bao nhiêu từ việc này.
_Nhã: 10 triệu ok chưa.
_Xã hội: Ok…
_Nhã: Tôi đưa trước a 5tr, số còn lại sẽ đưa sau khi có đầy đủ thông tin.
_Xã hội: Tôi sẽ đưa thông tin đến sớm nhất.
Tên xã hội cầm tiền đứng dậy rời khỏi quán cafe.
****
Vũ trở về khách sạn, Trường đang nằm trên giường xem tivi liền đưa tay bấm tắt rồi quay sang Vũ cười cười.
_Trường: Sao đại ca về sớm vậy. Ko ở lại cùng em nó à.
_Vũ: Ở cái đầu chú. A chỉ cần nó làm 1 số chuyện thôi. Loại phụ nữ đó ko phải khẩu vị của a.
Vũ cởi chiếc áo vest treo lên móc rồi bước vào tolec tắm.
***
Tại nhà Phương.
Cả ngày hôm nay do vẫn còn say cho nên sau khi ăn xong bữa sáng xong Phương chỉ nằm lỳ trên phòng ko thấy a ta xuống dưới nhà lần nào, đến giờ ăn tôi lên gọi thì Phương toàn bảo.
_Phương: A vẫn còn no… Em ăn đi…
Tôi lại đi xuống nhà ngồi ăn 1 mình. Tại sao đàn ông lại uống rượu làm gì cho khổ vậy chứ. Nó có ngon gì đâu toàn hại sức khỏe. Uống cho lắm rồi nằm bẹp ra đó.
Buổi chiều tôi đang loay hoay nấu ăn trong bếp, Phương từ trên lầu đi xuống nhìn mặt a ta có vẻ khá hơn.
_Tôi: Đợi 1 tí tôi nấu sắp xong rồi.
_Phương: Em cứ nấu đi ko cần vội.
Mất 1 khoảng thời gian cuối cùng tôi cũng nấu xong bữa ăn, nhìn ra phòng khách ko thấy Phương đâu tôi liền chạy lên lầu nhưng cũng ko có lại phải co giò chạy xuống dưới đi ra vườn thấy a ta đang ngồi hút thuốc.
_Tôi: A ngồi đây mà làm tôi đi tìm. Đồ ăn xong rồi… A vào ăn đi.
Phương đưa tay vẫy tôi lại rồi chỉ vào chiếc ghế đối diện.
_Phương: Em ngồi đi.
_Tôi: Có việc gì vậy.
_Phương: Quanh quẩn ở nhà như bây giờ em có thấy buồn ko. Có thích học gì ko a cho đi học.
Suốt ngày ở nhà như bây giờ thì buồn thật nhưng giữa tôi và a ta chỉ là người lạ mà Phương đã giúp tôi như vậy làm sao tôi dám đòi hỏi thêm điều gì.
_Tôi: Tôi ko thấy buồn gì cả. A cho tôi ở nhờ như bây giờ là tốt rồi.
_Phương: Khi nào thích học thì cứ nói a.
****
Tại Việt Nam.
Chỉ mất 1 ngày Nhã đã có đầy đủ thông tin về ông Hùng. Cô ta bắt đầu tập trung vào kế hoạch mồi chài của mình. Buổi tối Nhã ăn mặc khá gợi cảm, cô ta bắt đầu tới quán bar nơi mà ông Hùng hay đến.
Bước vào bên trong quán đưa mắt nhìn quanh 1 lượt thấy ông Hùng đang ngồi ở 1 bàn trong góc quán, Nhã nhếch miệng cười rồi đi nhanh lại gần chỗ ông Hùng.
Cô ta chọn 1 bàn gần đó rồi đưa tay gọi phục vụ.
_Nhã: Lấy cho chị ly rượu.
_Phục vụ: Vâng.
Ông Hùng đưa mắt nhìn quanh khi thấy Nhã với vẻ bề ngoài xinh đẹp, ăn mặt sành điệu đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của ông Hùng. Ông ta ngồi nhìn Nhã uống rượu liền nở nụ cười nham hiểm và bắt đầu kế hoạch cua gái của mình. Tay cầm ly rượu ông Hùng đi lại gần Nhã kéo chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống đưa ly về phía cô ấy.
_Ông Hùng: A có thể mời em 1 ly ko.
Nhã nhìn vào mặt ông Hùng, trong bụng đã cười thầm vì mọi thứ diễn ra đúng ý của mình. Nhã gật đầu đưa ly rượu về phía ông Hùng chạm ly vào nhau.
_Nhã: Mời a…
Hai người cùng chạm ly và uống cạn, ông Hùng đăm đăm nhìn Nhã rồi cười.
_Ông Hùng: Em đến đây 1mình à.
_Nhã: Vâng.
_Ông Hùng: Chúng ta có duyên thật a cũng đi 1mình hay a sang đây ngồi với em cho vui nhé.
_Nhã: A cứ tự nhiên.
Bọn họ nói chuyện,trao đổi số điện thoại và uống rượu với nhau đến tận khuya.
****
Sau khi trao đổi xong với Nhã Vũ và Trường trở về Hồng kong để lo công việc của mình đợi tin từ Nhã.
Thấm thoát đã 2 tháng trôi qua kể từ ngày Hà rời khỏi nhà Vũ. Căn nhà vắng vẻ đến nỗi Vũ ít khi muốn về nhà. Thời gian này Quỳnh vẫn thường xuyên tới nhà Vũ.
_Quỳnh: A đang nghĩ gì mà em đến gần cũng ko biết vậy.
_Vũ: Vài việc của tổ chức. Em đến có việc gì ko.
Quỳnh đi lại kéo chiếc ghế ngồi xuống cạnh Vũ. Cô đưa túi đồ ăn đặt lên bàn.
_Quỳnh: Em đem thức ăn cho a.
_Vũ: A có thể tự nấu ăn được mà. Em ko cần phải vất vả như vậy.
_Quỳnh: Em muốn thế. Thôi để em vào nhà dọn thức ăn ra.
Quỳnh đứng dậy đi cầm túi thức ăn vào nhà. Vũ ngồi đó thở dài.
***
Tại Việt Nam.
Buổi sáng khi ánh Mặt Trời trời đã lên khá cao. Nhã mới mở mắt choàng tay qua cổ ông Hùng nũng nịu.
_Nhã: A đã dụ được mụ già đó sang tên quán karaoke và nhà cho a chưa.
_Ông Hùng: a đang làm đây. Mụ ta rất cáo nên khó mà dụ được. Cho a thời gian đi, a chuyển xong sẽ bỏ mụ ta để cưới em.
Nhã ép mặt vào ngực ông Hùng, miệng nhếch mép nói.
_Nhã: A hứa đấy nhé. Đừng để em đợi lâu qua đấy.
_Ông Hùng: Em yên tâm đi. Giờ thì mình làm nháy nhé.
_Nhã: A đúng là đồ háo sắc.
Hai người bọn họ bắt đầu quan hệ với nhau. Bà Hậu cả đêm tập trung tại quán karaoke cho đến tận trưa mới trở về nhà.
Khi về nhà đã thấy ông Hùng đang ở trong bếp nấu ăn. Bà Hậu ngồi xuống ghế ngửa đầu ra sau nhắm mắt miệng nói.
_Bà Hậu: Lấy cho tôi ly nước.
_Ông Hùng: Nước của em đây.
Đi ra sau bóp vai cho bà Hậu.
_Ông Hùng: Vợ của a vất vả quá. Để a bóp vai cho nhé.
_Bà Hậu: Một mình tôi lo làm sao ko vất vả đc. Ông có chịu phụ giúp gì đâu.
_Ông Hùng: Hay giờ a giúp em nhé. Em làm nhiều quá rồi giờ nghỉ ngơi đi du lịch, spa cho thoải mái. Để a làm cho.
_Bà Hậu: Có thật ko đấy. Bao nhiêu lần kêu làm có chịu đâu.
_Ông Hùng: Lần này a sẽ làm thay en thật đấy. Thấy em vất vả như bây giờ a xót xa lắm.
_Bà Hậu: Vậy bắt đầu tối nay đến quán làm luôn đi.
_Ông Hùng: Nhưng mà a làm cho em ko có quyền gì bọn nhân viên nó sẽ khinh thường và ko nghe lời a đâu. Mình là vợ chồng hơn hai mươi năm rồi em có tin a ko.
_Bà Hậu: Sao lại hỏi vậy. Em ko tin mà sống với a đến tận bây giờ à.
_Ông Hùng: Vậy em sang tên quán lại cho a đi. Để a dễ quản lý, a hay em đứng tên đều như nhau cả chỉ có điều như vậy thì bọn nó sẽ ko nói a là kẻ ăn bám.
_Bà Hậu: A nói cũng đúng. Thôi được rồi. Tối nay cứ tới quán làm cái đã em sẽ bảo luật sư sang tên sau.
_Ông Hùng: Vợ a là nhất. Vào phòng a xoa bóp cho.
_Bà Hậu: a đúng là…
Ông Hùng ôm bà Hậu vào phòng và bắt đầu quan hệ.
Bẵng đi một thời gian ông Hùng hớn hở cầm quyển sổ đứng tên mình đến khách sạn để khoe với Nhã, vừa vào phòng ông ta đã ôm cô ấy hôn hít.
_Nhã: Khoang đã… A muốn nói gì cơ mà.
_Ông Hùng: Đây… Em tự đọc đi.
Nhã cầm lấy cuốn sổ ông Hùng đưa và bắt đầu đọc. Cô ta hôn lên má ông Hùng 1 cái.
_Nhã: A giỏi thật đấy
_Ông Hùng: Con vợ già nhà a cứ nghĩ thông minh hóa ra cũng ngu khiếp. Còn em vừa đẹp lại thông minh, lại đây nào…
Bọn họ lại lao vào quan hệ với nhau. Trong lúc ông Hùng còn ngủ do trận kích tình vừa diễn ra thì Nhã nhẹ nhàng vén tấm chăn lên, quấn chiếc khăn ngồi dậy gọi điện thoại cho Vũ.
***
Vũ Đang ngồi trong xe ô tô vừa đi vừa bàn việc với Trường thì điện thoại Vũ đổ chuông.
_Vũ: alo.
_Nhã: A Vũ phải ko. Em Nhã đây.
_Vũ: Ừ… A nghe đây.
_Nhã: Việc a giao em làm xong rồi.
_Vũ: Vậy tốt rồi. Cho a số tài khoản a sẽ chuyển tiền đầy đủ cho em.
_Nhã: Vâng… Để em gửi qua cho a… Cảm ơn a trước.
_Vũ: Ok em…
Vũ tắt điện thoại miệng cười nhếch mép.
_Trường: Có việc gì vậy a.
_Vũ: Việc hôm trước thôi. Bàn tiếp đi, tranh thủ giải quyết xong việc chú sang Việt Nam với a.
_Trường: Vâng.
Hai ngày sau Trường và Vũ tiếp tục lên máy bay để sang Việt Nam. Từ ngày nhận được số tiền của Vũ, Nhã bắt đầu tránh mặt ông Hùng khiến cho hắn ta chán nản sẵn có tài sản trong tay cho nên tìm đến sòng bạc nhiều hơn.
***
Tại nhà Phương.
Tôi ngồi ngoài vườn nhìn lên bầu trời nhớ về quãng thời gian tôi sống bên cạnh Vũ bất giác miệng nở ra nụ cười. Tôi đã tự nhắc nhở mình ko được phép yêu ai thật lòng vậy mà tôi lại yêu Vũ. Yêu đơn phương, mù quáng dù biết trái tim a ta đã có hình bóng người khác, tôi thở dài lòng nặng nề.
Phương từ trong nhà đi ra thấy Hà ngồi thở dài a ta liền tỏ ra vui vẻ đi lại ngồi cạnh tôi.
_Phương: Hôm nay a rảnh mình đi chơi đi.
_Tôi: Đi đâu vậy ạ.
_Phương: Cứ lên thay quần áo đi rồi sẽ biết.
Phương đưa tôi đi dạo 1 vòng quanh thành phố rồi dừng lại tại 1 quán chè nóng khá bình dân.
_Phương: Trời lạnh như này ăn chè nóng là hợp lý. Vào thôi em.
_Tôi: Vâng.
***
Tại Việt Nam.
Vũ và Trường về khách sạn cất hành lý rồi đón taxi tới sòng bạc mà ông Hùng đang chơi. Bước vào trong Vũ đưa mắt nhìn 1 lượt, chỗ này rộng cho nên ko thấy hết được mặt những người ở đây. Vũ chậm rãi đi lại từng bàn nhìn qua 1 lượt thì nghe phía trước ồn ào.
_Tên xăm trổ: Mẹ kiếp ông nợ nhiều rồi đấy còn đòi vay thêm.à. Biến về kiếm tiền đến trả cho tôi.
_Ông Hùng: Chú cho a vay thêm 1ít nữa lần này a thắng sẽ trả cho chú cả gốc lẫn lãi.
_Tên xăm trổ: Biến để cho bọn tôi làm ăn ko thì đừng trách.
Vũ thấy vậy liền đưa mắt sang nhìn Trường gật đầu. Trường đi lại gần đặt tay lên vai ông Hùng.
_Trường: Ông vay bao nhiêu tôi sẽ cho ông vay.
Ông Hùng nhìn Trường rồi gật đầu.
_Ông Hùng: Được… Cậu cho tôi vay 5 tỉ…
Trường rút trong ví ra 1sấp tiền đô đặt lên bàn. Ông Hùng vội cầm lấy rồi kéo ghế tiếp tục ngồi vào bàn.
_Ông Hùng: Tôi có tiền rồi chơi tiếp thôi.
_Trương: Khoang đã… Ông viết giấy nợ cho tôi đã chứ.
_Ông Hùng: Được thôi đợi tôi tí.
Ông Hùng lấy giấy bút ngồi ghi giấy nợ rồi đưa cho Trường, trong lúc này Vũ đi lại bàn đặt tay lên vai 1 người chơi cùng.
_Vũ: A nhường chỗ này cho tôi được chứ.
Người này thắng được 1 số tiền cũng muốn dậy nhưng sợ bảo kê ở đây đánh cho nên cố ngồi cho đủ tay giờ Vũ nói thế a ta liền gật đầu đồng ý.
_Khách: Được chứ… Cậu ngồi đi.
Vũ ngồi vào bàn chân vắt chéo cùng 2 người còn lại đợi ông Hùng. Sau khi ông ta ghi xong giấy nợ liền đi lại bàn và bắt đầu chơi bài.
Ban đầu Vũ cố tình để cho bản thân thua 1 số tiền khá lớn sau đó a ta lật bài ngửa ăn trọn tất cả những người trong bàn. Ông Hùng ôm đầu đập mạnh tay xuống bàn.
_Ông Hùng: Đen thế.
Vũ ngồi im trên ghế rung chân chậm rãi nói.
_Vũ: Sao rồi. Ông chơi nữa ko.
_Ông Hùng: Chơi… Đợi tôi 1tí.
Ông Hùng đứng đi ra xe của mìn cần vào 1quyển sổ đem lại chỗ của Trường.
_Ông Hùng: Cậu cho tôi vay thêm 2tỉ tôi thế chấp cái này cho cậu.
Trường cầm lấy quyển sổ lên xem rồi đưa mắt nhìn thoáng sang Vũ thấy a ta gật đồng Trường liền đặt quyển sổ xuống.
_Trường: Được rồi… Tôi sẽ cho ông vay.
Trường đưa cho Ông Hùng theo số tiền mà ông ta nói. Ông Hùng cầm lấy rồi quay lại bàn chơi của mình đặt sấp tiền ra trước mặt.
_Ông Hùng: Hôm nay tôi chơi tới cùng với mấy cậu.
_Vũ: Đươc… Phát bài…