Về Việc Tại Sao Lăng Gia Tuyệt Tự

Chương 18: Nửa đêm nổi lửa


Đọc truyện Về Việc Tại Sao Lăng Gia Tuyệt Tự – Chương 18: Nửa đêm nổi lửa

Ra khỏi phòng Lăng Huyền Sương, mấy huynh đệ đồng loạt đi xuống lầu dưới. Lăng Huyền Uyên đi xuống lầu một về thẳng phòng của mình nghỉ ngơi, Lăng Huyền Dạ cùng Lăng Huyền Kỳ cảm thấy ở trong phòng rất tẻ nhạt, muốn tìm chỗ nào đó chơi đùa.

Lăng Huyền Dạ nói: “Tam ca, đệ nghe nói cá ở đây rất béo thơm, chúng ta xuống bắt mấy con nướng nhắm rượu thấy thế nào?”

“Ta không đi, hai các ngươi đi đi.” Lăng Huyền Thư nói, “Ta dạo hai vòng rồi trở về phòng luyện công.”

Lăng Huyền Kỳ xắn tay áo, “Được, hai chúng ta bắt cá nướng chín xong rồi tìm huynh.”

“Tìm ta hay không cũng chẳng sao, quan trọng nhất đó là các ngươi đừng gây chuyện.” Lăng Huyền Thư chỉ vào bọn họ, “Huyền Dạ, coi kỹ Huyền Kỳ đừng có để nó gặp rắc rối; Huyền Kỳ, coi kỹ Tứ ca đừng có để nó trêu chọc nữ tử đàng hoàng.”

Lăng Huyền Dạ cùng Lăng Huyền Kỳ xoay người rời đi, một câu cũng không nhiều lời.

Lăng Huyền Thư đi được một đoạn, phát hiện Lạc Trần đêm nay rất khác thường, ít đi sự thanh nhàn trong ngày thường, nhiều hơn mấy phần căng thẳng hoàn toàn chẳng hợp gì với nơi này.

Gã ngồi dựa vào lan can cầu nhỏ nhìn người qua lại, phát hiện quang cảnh chỉ trong nửa canh giờ, đã có tới bốn đội đệ tử tuần tra đi qua, nghĩ tới chỗ khác chắc cũng thế.

“Đây là sao nhỉ, tại sao bầu không khí bỗng dưng trở nên khẩn trương như vậy?”

Phía sau có tiếng người hỏi, Lăng Huyền Thư quay đầu lại, thấy cách một đoạn ở cây cầu nhỏ khác, Yến Thanh Tiêu cũng đang nhìn đệ tử tuần tra qua lại.

Lăng Huyền Thư quay người lại, nói: “Thiệu nguyên chủ không phải đã hoài nghi Ẩm Huyết Giáo cố ý dẫn chúng ta đến Lạc Trần Nguyên tìm hắn giải độc, muốn hao tổn nội lực của hắn để gây bất lợi cho hắn đó sao, hiện giờ giải độc đã gần xong, xem ra hắn đã bắt đầu làm phòng bị.”

“Nếu đám người Ẩm Huyết Giáo tự tìm đến lại là chuyện tốt, tốt nhất do giáo chủ Hỏa phong bọn chúng tự mình đến, ” Yến Thanh Tiêu nhảy khỏi cây cầu nhỏ phía sau, đi tới bên cạnh Lăng Huyền Thư, “Ta đây sẽ không phải chạy đi thật xa giáo huấn cái tên ngông cuồng này.”

Lăng Huyền Thư ngẩng đầu nhìn trời tối dần, “Nếu hắn có ý đến đây, cần phải đến ngay trong mấy ngày nay, chậm hơn nữa thì nội lực Thiệu nguyên chủ sẽ bắt đầu khôi phục, kế hoạch của hắn chẳng phải mất công dã tràng.”

Yến Thanh Tiêu nói: “Ta đoán muộn nhất phải một hai ngày nữa, vì Đào cô nương xuất hiện, tiến trình giải độc biến nhanh hơn, điểm này chắc hắn cũng không ngờ.”

“Ừm, ta cũng nghĩ thế, ” Lăng Huyền Thư gật đầu, “Ngươi nhớ nhắc nhở thủ hạ đệ tử, mấy ngày nay phải cẩn thận.”

Yến Thanh Tiêu đáp: “Được, ngươi cũng vậy.”


“Tam ca, ” Lăng Huyền Kỳ ở xa xa vẫy tay với Lăng Huyền Thư, “Cá đã nướng chín, huynh có muốn ăn không?”

“Sẽ qua.” Lăng Huyền Thư đứng thẳng người muốn đi, nghĩ ra bên cạnh còn có người, quay đầu nhìn Yến Thanh Tiêu, “Cùng đi không?”

Yến Thanh Tiêu run lên, lùi lại ba bước về phía sau, “Tại sao là ngươi hả? Tại sao ngươi lại nói chuyện với ta? Cùng cái đầu ngươi ý,  ai muốn cùng đi với ngươi!”

Lăng Huyền Thư: “…”

Yến Thanh Tiêu chỉ cảm thấy mặt mình nóng lên, xoay người bỏ đi.

Lăng Huyền Thư không nói gì lắc đầu một cái, đi về hướng Lăng Huyền Kỳ đang chờ, “Tuy không biết bị bệnh gì, nhưng phải trị a.”

Lăng Huyền Thư theo Lăng Huyền Kỳ đến nửa ngày cũng không thấy cá nướng đâu, rốt cục không nhịn được hỏi: “Không phải đệ đang đùa ta chứ?”

“Không phải, huynh có cho ta mượn một trăm lá gan ta cũng không dám a.” Lăng Huyền Kỳ chỉ tay về phía trước, “Không xa, ngay ở chỗ ấy, Tứ ca đang nướng cá chờ ở đó.”

Lăng Huyền Thư cuối cùng cũng xem như nhìn thấy bóng người Lăng Huyền Dạ, “Sao mà xa thế hả?”

Lăng Huyền Kỳ nói: “Đệ cùng Tứ ca đã đổi vài chỗ, mà chỗ nào cũng có đệ tử Lạc Trần Nguyên đi tuần tra, nhìn thấy bọn đệ nướng cá thì đi qua nhìn chằm chằm, đệ cùng Tứ ca xuất phát từ khách sáo đành phải hỏi xem bọn họ có muốn ăn hay không. Vốn nghĩ bọn họ sẽ không cầm ăn, ai mà ngờ được đệ tử Lạc Trần Nguyên lại không có kỷ luật cỡ này, tuần tra còn mang theo đồ ăn! Mắt thấy cá nướng còn chưa vào miệng càng ngày càng ít, đệ cùng Tứ ca đành phải đi dạo một vòng thật lớn, mới tìm được vị trí hẻo lánh không ai tìm đến này.”

Lăng Huyền Thư cười nói: “Lạc Trần Nguyên quanh năm không ai đến quấy nhiễu, tất nhiên đệ tử đã quen tháng ngày tiêu dao tự tại, giống như ngày tuần tra hôm nay, không chừng là lần đầu tiên từ lúc sinh ra đến giờ, không có kỷ luật cũng bình thường.”

“Để ý bọn họ làm gì, đừng có cản trở đệ ăn cá là được.”

Đang khi nói chuyện gần đến phụ cận, mùi thơm từ cá nướng quanh quẩn trong mũi, rất là mê người. Lăng Huyền Thư ngồi đối diện với Lăng Huyền Dạ, tiếp nhận một đuôi cá nướng y đưa qua, nói: “Ta không biết ngươi còn có tay nghề thế này.”

Lăng Huyền Dạ đắc ý nói: “Sở trường của đệ còn rất nhiều huynh còn chưa biết hết, sau này sẽ phát hiện.”

“Thật ra tay nghề Tứ ca nướng cá cũng không quá cao siêu, ” Lăng Huyền Kỳ cắn một miếng thịt cá, “Là do cá ở đây vốn đã béo thơm, ở nơi khác chắc chắn sẽ không ăn được.”

“… Ăn cũng không chặn nổi ngươi miệng!” Lăng Huyền Dạ cầm bầu rượu uống rượu.


Lăng Huyền Kỳ đưa tay, “Cho đệ một bình.”

“…” Lăng Huyền Dạ chen chân vào, “Ta muốn cho đệ một cước.”

Lăng Huyền Thư nhìn quanh bốn phía, thấy ung quanh toàn là củi gỗ cỏ khô, cau mày nói: “Sao các ngươi lại chọn nơi chất củi nhà người ta nhóm lửa, chẳng may đốt nhà người ta sẽ không còn là việc nhỏ nữa.”

“Sẽ không sao, ” Lăng Huyền Kỳ bất mãn lắc bầu rượu, “Tam ca, huynh nên tin tưởng vào đệ nhiều hơn.” ( Thật không, ta rất hoài nghi a a a a…)

Lăng Huyền Thư không hề do dự nói: “Bởi vì không tin ngươi, ta mới sống được đến ngày hôm nay.”

Lăng Huyền Kỳ: “…”

Lăng Huyền Dạ nói: “Yên tâm đi, đệ sẽ nhìn, trước khi sẽ nhớ dập lửa cho nên sẽ không sao hết.”

“Được rồi.” Lăng Huyền Thư ăn xong cá nướng của mình, đứng lên nói, “Sắp tới ắt sẽ có chuyện xảy ra, ta đi tìm Nhị ca nói trước một tiếng, thuận tiện thông báo đệ tử để tâm hơn, các ngươi tiếp tục ăn đi, đừng chơi quá muộn.”

“Được.” Lăng Huyền Dạ cùng Lăng Huyền Kỳ đáp lời, từng người cầm bầu rượu cụng vào nhau một cái, “Làm ấm!”

Lăng Huyền Thư: “…” Thật hoài nghi các ngươi chưa uống đã say.

Lăng Huyền Thư đem việc này nói cho Lăng Huyền Uyên xong, hai người liền đem đệ tử phân tán đi hỗ trợ tập trung hết trở về, căn dặn bọn họ một phen, nói cho bọn họ lần này đặc biệt phải lưu ý an toàn của Lăng Huyền Sương. Cuối cùng để bọn họ thay phiên nhau nghỉ ngơi, đang làm nhiệm vụ thì ẩn giấu hành tung mai phục ở xung quanh tiểu lâu, có việc đúng lúc thông báo. Đều sắp xếp thỏa đáng, Lăng Huyền Uyên cùng Lăng Huyền Thư mới trở về phòng của mình nghỉ ngơi.

Ngủ thẳng tới ban đêm thì chợt nghe bên ngoài có thanh âm huyên náo, Lăng Huyền Thư mới mở mắt ra, Lăng Tiểu Lâm đã tới đứng bên giường gã, thấp giọng nói: “Tam Thiếu gia, bên ngoài có động tĩnh.”

Lăng Huyền Thư ngồi dậy, “Người Ẩm Huyết Giáo đã đến?”

“Không phải, ” Lăng Tiểu Lâm nói, “Ở khu chất củi bị cháy.”

L ăng Huyền Thư tỉnh táo trong nháy mắt, xuống giường mặc áo khoác, “Huyền Dạ cùng Huyền Kỳ đâu?”


Lăng Tiểu Lâm hồi đáp: “Uống có hơi say, đều nghỉ ngơi ở trong phòng.”

Lăng Huyền Thư vừa đi ra ngoài vừa nói: “Đánh thức hai đứa nó dậy!”

Ra đến cửa, Lăng Huyền Thư thấy Lăng Huyền Uyên cũng đã tỉnh dậy, đang đứng ở trước tiểu lâu quan sát, đi tới hỏi: “Có khống chế được thế lửa không?”

Lăng Huyền Uyên nói: “Nghe nói xung quanh tất cả đều là đồ vật dễ cháy, thế lửa rất lớn, đêm nay lại còn có gió, có lẽ không dễ xử lý. Chúng ta phải cảnh giác hơn, hiện giờ còn chưa biết vụ cháy này là do người Ẩm Huyết Giáo gây ra hay không.”

“Đệ nghĩ chắc không phải, ” Lăng Huyền Thư xoa xoa huyệt Thái Dương, “Vụ cháy này rất có thể là do Huyền Dạ cùng Huyền Kỳ không cẩn thận mà tạo thành.”

“Cái gì?” Lăng Huyền Uyên kinh ngạc.

Lăng Huyền Dạ chạy rầm rầm từ trên lầu xuống, “Tại sao lại cháy, rõ ràng đệ cùng Huyền Kỳ đã dập lửa rồi mới trở về!”

Lăng Huyền Thư vẻ mặt nghiêm túc nhìn y, “Vậy các ngươi ai đi về trước?”

“… Ta.” Lăng Huyền Dạ cúi đầu.

Lăng Huyền Uyên trầm giọng nói: “Đứng lại.”

Lăng Huyền Kỳ đang muốn quay về phòng thì dừng bước chân lại, cười gượng xê dịch từng bước từng bước xuống, ” Đệ thật sự đã dập tắt lửa.”

“Phải không?” Lăng Huyền Uyên hỏi.

Lăng Huyền Kỳ bé ngoan câm miệng.

Lăng Huyền Thư một cước đá vào cái mông cậu em, “Cứ phải gặp rắc rối đệ mới thoải mái.”

“Tiểu Vụ Tiểu Tuyết trông đại ca cho tốt, những người còn lại theo ta đi chữa cháy.” Lăng Huyền Uyên nói xong, dẫn người đi về hướng ánh lửa thắp sáng cả bầu trời đêm.

Đợi đám người Lăng Huyền Uyên đến nơi, không quá bất ngờ khi nhìn thấy Thiệu Dục Tân cùng Đào Tâm Duyệt đang chỉ huy đệ tử chữa cháy.

Nhìn thấy các đệ tử Ngự Kiếm sơn trang ở phía sau đang xách thùng nước chạy về phía đám cháy, Thiệu Dục Tân cảm kích nói: “Đa tạ mấy vị hỗ trợ.”

Mặt Lăng Huyền Kỳ hơi nóng lên, nhìn sắc mặt Lăng Huyền Uyên cùng Lăng Huyền Thư, cân nhắc hơn thiệt xong vẫn quyết định chủ động đứng ra nhận sai, “Thiệu nguyên chủ, ngươi đừng vội cảm tạ trước, vụ cháy này… Rất có khả năng là… Là ta…”


“Là ngươi?” Vẻ mặt Thiệu Dục Tân có nét vi diệu, “Ngươi nói vụ cháy này do ngươi mà ra?”

“Ta chỉ nói rất có khả năng!” Lăng Huyền Kỳ nhấn mạnh.

Thiệu Dục Tân trái lại thở phào nhẹ nhõm, “Nếu đúng là vậy thì ta rất yên tâm, ta còn đang suy nghĩ có phải do Ẩm Huyết Giáo giở trò quỷ, bọn họ sẽ mượn vụ cháy này đạt được mục đích gì.”

Lăng Huyền Kỳ thở ra một hơi, sùng kính nói: “Thiệu đại ca thật là rộng lượng! Ngươi mới là huynh ruột của ta!”

Thiệu Dục Tân: “…”

Huynh đệ ruột: “…”

Đào Tâm Duyệt không quá vui ngâm nhẹ một tiếng, “Nếu là vậy, tạm thời không cần phải để các đệ tử tuần tra nữa, hãy gọi hết trở về cứu hỏa trước. Tổn thất đã rất lớn, sớm diệt sớm tốt.”

Lăng Huyền Dạ không sợ chết nói: “Tổn thất rất lớn hả, ở đây chẳng phài toàn củi gỗ sao?”

“Lớn nhỏ các ngươi cũng phải đền!” Đào Tâm Duyệt nói.

“…” Lăng Huyền Dạ nhìn nàng lại nhìn Lăng Huyền Thư, “Yêu tiền còn hơn so với một người.”

Đào Tâm Duyệt: “…”

Thiệu Dục Tân đang muốn phái người gọi các đệ tử đang tuần tra khắp nơi trở về chữa cháy, còn chưa nói xong thì thấy một tên đệ tử vội vội vàng vàng chạy tới, vẻ mặt hoảng sợ. Quả nhiên mọi chuyện quá không suôn sẻ, Thiệu Dục Tân tiến về phía trước vài bước nghênh đón, đỡ lấy tên đệ tử sắp ngã chổng vó, hỏi: “Chuyện gì?”

“Nguyên chủ!” Đệ tử nọ nắm lấy cánh tay Thiệu Dục Tân, “Đệ tử tuần tra phát hiện… Phát hiện…”

Đào Tâm Duyệt gấp đến độ giậm chân, “Phát hiện cái gì!”

Đệ tử nọ hít sâu một hơi, lớn tiếng nói: “Phát hiện thi thể mười mấy huynh đệ!”

____________

Có nên đổi xưng hô giữa ae nhà họ Lăng không, huynh > đệ


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.