Về Chung Nhà Với Chú

Chương 65: Anh Vẫn Còn ‘chơi’ Tiếp


Bạn đang đọc Về Chung Nhà Với Chú FULL – Chương 65: Anh Vẫn Còn ‘chơi’ Tiếp


Convertor: Vespertine – Editor: An Devy
“Không…” Cô cảm thấy cả người lâng lâng, tay chân bủn rủn.
Ngón tay của người đàn ông không ngừng đào bới, Nguyễn Nhuyễn gắng gượng kiễng chân duỗi người ra.
“Đừng nhúc nhích.” Ở nơi nào đó thịt mềm bị vật thô cứng ép chặt, người con gái nức nở lên đỉnh.
Người phía sau cười khẽ, ánh mắt chăm chú nhìn âm hộ đến khi nó không còn chảy ra tinh dịch nữa, rồi anh giúp cô lau sạch, ôm cô vào trong phòng nghỉ.
Rửa tay xong, người đàn ông lẳng lặng nhìn người con gái nằm trên giường.
“Cô bé, nghỉ ngơi một lúc, anh đi gặp Sở Mộ.”
“Ừm…” Cô nhẹ nhàng đáp lại.
“Quần lót của em…”
“Để trần truồng, anh vẫn còn ‘chơi’ tiếp.”
Thể loại gì đây!!!! Anh có còn là người không??? Cô từ chối!!!
Phó Thanh Hành chỉnh sửa lại quần áo tóc tai xong, dọn dẹp bàn làm việc bừa bộn.

Khi anh mở cửa phòng làm việc, Lý Duy từ chỗ bàn thư ký đứng lên.
“Sở Mộ đâu?”
“Sở tổng ở văn phòng.” Lý Duy mở miệng trả lời.
Lập tức người đàn ông di chuyển bước chân về phía phòng làm việc của Sở Mộ.

“Chiến đấu xong rồi?” Sở Mộ ngẩng đầu nhưng bàn tay anh vẫn thoăn thoắt kí giấy tờ.
“Ừ.

Sao rồi?”
“Tạm ổn, có vẻ việc bàn giao sắp xong rồi.

Mấy lão già khó chiều đó sắp biến khỏi đây.”
“Cậu cũng đừng việc gì cũng ôm vào người, giao cho bọn người đó làm là được.” Người đàn ông mở miệng.
“Khanh khanh nhà chúng ta vất vả rồi.” Sở Mộ cười, ngả lưng vào sau ghế.
“Hừ, vậy tôi có được tan làm sớm không?”
“Qủy sứ lươn lẹo! Này có phải cậu quên lịch gì không?” Sở Mộ đập bàn.
Phó Thanh Hành trầm mặc, “Không có.”
“Ông đây nói trong nhóm ba ngày trước, đêm nay lại tụ tập.” Người đang ngồi ghế đứng bật dậy.
“Tôi nhớ rồi.

Tối có mặt đầy đủ là được chứ gì.” Anh mở miệng.
“Sao dạo này thích ‘thụt ra thụt vào’ thế? Bay hết liêm sỉ rồi à?”

“… Tối nay không đi nữa…”
“Thấy sắc quên bạn!!! Ở suối nước nóng đấy!!! Cô dâu nhỏ nhà cậu không thích sao?” Sở Mộ trừng mắt nhìn.
Người nào đó cong môi, “Biết rồi, tôi về trước nói cho cô ấy.”
“Hừ!!! Phắn nhanh!!!”
Lúc Phó Thanh Hành mở cửa phòng, ánh mắt nhìn thấy cô gái nhỏ đang nằm trên ghế sofa.
“Bảo bối nhỏ.”
Cô gái ngẩng đầu, thẹn thùng nói, “Sao thế ~ Chú, quần lót của em…”
Anh mỉm cười ngồi bên cạnh cô, vuốt ve bắp chân trắng nõn của cô rồi men dần lên trên.
“Lát nữa anh dẫn em đi mua.

Buổi tối đi khu suối nước nóng.”
“Ơ? Sao tự nhiên lại đi chỗ đấy.”
“Tối nay Sở Mộ tụ tập ở đấy, muốn đi không?”
“Suối nước nóng á? Đi chứ!” Người con gái cười hào hứng.
“Cười cái gì?”
“Không, chỉ là đã lâu lắm rồi từ lần cuối em đi tắm suối nước nóng.”
“Ừ… Vậy đi thôi.” Bàn tay lớn của anh xoa xoa hai bên chân cô.
“Chú… anh đừng sờ lung tung.” Cô nắm lấy bàn tay đang nghịch ngợm của anh.
“Hử? Anh cứ thích sờ đấy, không được sao?” Người đó tiến lại gần cô.
Mùi hương trên người anh như mật ngọt quyến rũ cô, cô bị sắc dụ rồi, từ chối không được.
“Em… chú…” Cô chưa kịp nói xong đã bị anh hôn, môi lưỡi quấn vào nhau, hô hấp cô dần trở nên dồn dập, bàn tay chạm vào miệng âm hộ, nhẹ nhàng ấn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.