Bạn đang đọc Vật Rơi Tự Do FULL – Chương 26
Bọn họ hôn từ trước cửa phòng tắm đến mép giường.
Kiều Tê bị anh dùng tay bọc lại, chậm rãi ngã vào trên giường, đôi môi hai người chia lìa trong tích tắc ngắn ngủi, rất mau anh đã chen vào giữa hai chân cô, bốn mắt nhìn nhau.
Khúc Ức Hành khẽ hôn lên trán cô, giống như thương tiếc chạm nhẹ vào đôi mắt, chóp mũi hai người cọ xát vài cái, đôi môi không cầm lòng được dược dán vào nhau.
Kiều Tê nhẹ nhàng thở dốc, giữa môi răng hai người có một khe hở Khúc Ức Hành nhân cơ hội đem đầu lưỡi chui vào.
Anh quấn lấy Kiều Tê làm loạn, lại lui về sau một chút, Kiều Tê theo bản năng muốn đuổi theo, đầu lưỡi đã chui vào trong miệng Khúc Ức Hành bị anh bắt giữ liếm mút, nhẹ nhàng gặm cắn, liếm láp qua lại.
Hồi lâu Khúc Ức Hành mới rời khỏi môi cô, Kiều Tê còn không kịp hít vào cổ đã bị Khúc Ức Hành cắn.
“Anh lại cắn người………” Cô giận dỗi nói, nhưng âm thanh mềm mại không hề có một chút lực sát thương nào.
Khúc Ức Hành nghe vậy ngẩng đầu, ghé vào trước ngực cô, không hề chớp mắt nhìn cô chằm chằm.
Kiều Tê bị anh nhìn cả mặt nóng lên, dời ánh mắt đi, chịu thua anh.
Anh một lần nữa cúi đầu, lưu lại dấu hôn đỏ trên cổ cô, lại theo đường cong cần cổ cô đi xuống cho đến khi hôn lên nơi tròn trịa đang lõa lồ bên ngoài của Kiều Tê.
Tay anh xoa lên đầu vai Kiều Tê, ngón tay tinh tế đảo quanh quai áo của cô.
Kiều Tê theo bản năng bắt lấy tay anh.
Anh vuốt ve đầu vai cô: “Đừng lo lắng, chúng ta từ từ tới, trước tiên làm cho em thoải mái chút.”
Kiều Tê còn chưa hiểu “thoải mái” anh nói là có ý gì, đôi tay của Khúc Ức Hành đã một trái một phải kéo quai áo của cô xuống, lộ ra hơn một nửa bộ ngực mềm mại.
Ban ngày tuyên dâm, đột nhiên trong đầu cô nảy ra những từ này.
Trời còn chưa tối đâu.
Cho dù bầu trời u ám bên ngoài, hơn nữa trong phòng không bật một chiếc đèn nào Khúc Ức Hành vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng cơ thể cô.
Cô xấu hổ không nhịn được, anh còn muốn tiếp tục kéo váy cô xuống, cô vội đem đôi tay che trước ngực.
Khúc Ức Hành chuyển sang tấn công bộ ngực trần trụi bên ngoài của cô, anh hôn lên mu bàn tay cô đang che trước ngực lại ngậm lấy đầu ngón tay giữa hai hàm răng khẽ cắn.
Kiều Tê cảm nhận được khoang miệng ướt nóng của anh, cuối cùng không nhịn được buông tay ra, giây tiếp theo váy bị anh kéo xuống.
Bộ ngực của cô không còn trói buộc nhảy ra, ngay lập tức bị Khúc Ức Hành mút vào trong miệng.
“A……”
Chưa bao giờ chịu qua kích thích như vậy Kiều Tê không nhịn được kêu ra tiếng.
“Mới thế này đã không chịu nổi?” Khúc Ức Hành ngậm vú cô, hàm hồ nói.
Chỉ mới bị anh ngậm trong miệng phản ứng của cô đã mê người như thế.
Vậy thì…….
Đầu lưỡi Khúc Ức Hành nhẹ nhàng chậm chạp chuyển động, đứt quãng đụng chạm, dùng răng trái phải khảy khảy viên anh đào, khi lại nhẹ nhàng cắn cắn.
Kiều Tê nghe thấy anh ở trên người mình phát ra âm thanh chùn chụt dâm mĩ, cơ thể không khống chế được mà run rẩy, cô tuyệt vọng nghĩ mỗi một ngày Khúc Ức Hành lại cho cô những hiểu biết mới.
Mỗi lần Khúc Ức Hành mang tới cho cô những trải nghiệm khác nhau cô đều cho rằng đó đã là việc xấu hổ nhất nhưng sau đó lại phát sinh những việc khiến người ta càng cảm thấy thẹn hơn, mang đến cho cô kích thích càng mãnh liệt.
Cô dùng tay túm lấy tóc Khúc Ức Hành, muốn kéo anh từ trên người mình ra nhưng lại sợ làm anh đau nên bàn tay cuối cùng chỉ hờ hững đặt trên đầu anh.
Cảm giác này thật sự dày vò, cô không còn thừa cánh tay nào để túm lấy khăn trải giường phát tiết cảm giác tê mỏi trong cơ thể, hai chân cô không tự giác mà mở ra cong lên quấn lấy eo Khúc Ức Hành.
Túng quẫn ban đầu dần bị khoái cảm thay thế, Kiều Tê vừa phát hiện ra lạc thú Khúc Ức Hành đã buông viên anh đào trong miệng ra, xoa nắn bộ ngực mềm mại.
Đầu vú bị bỏ rơi trong không khí, Kiều Tê thực tủy biết vị nhất thời không biết nên đẩy anh ra hay càng dùng sức áp anh về phía mình.
Khúc Ức Hành cảm nhận được cô khát cầu.
Một lần nữa anh ngậm lấy đầu vú cô, bàn tay với khớp xương rõ ràng cũng bóp lấy bên còn lại không ngừng xoa nắn.
Anh lưu luyến ở trước ngực cô một hồi, mới tiếp tục theo bụng nhỏ của cô liếm hôn xuống dưới, đồng thời cũng không quên lột váy ngủ của cô ra, lúc kéo qua rốn anh dừng lại hôn hôn nơi đáng yêu trũng xuống kia, Kiều Tê khó nhịn xoay chuyển thân mình.
Cho đến khi váy ngủ của cô bị Khúc Ức Hành cuốn lại tinh tế treo trên eo, hai tay anh sờ bắp đùi cô, hàm răng ngậm đường viền quần lót của cô, Kiều Tê mới ý thức được, có lẽ trong miệng Khúc Ức Hành “Thoải mái một chút”, không phải chỉ là chuyện hôn ngực cô.
……….
Xong hết Valentine hết hàng tồn kho luôn.