Bạn đang đọc Vật Hy Sinh Nữ Phụ Gả Lần Hai Công Chiếm – Chương 6: Phụ thân nhà ta là nam thần* thứ thiệt
*chỉ những người con trai/đàn ông đẹp trai, tài giỏi/có 1 điểm nào đó khiến người khác hâm mộ*
Tất cả những chuyện này đến cùng là xảy ra như thế nào vậy, là nàng không theo kịp thời đại hay là thời đại phát triển quá nhanh? Nữ chủ núp trong phòng nhỏ hẹp mờ tối suy nghĩ thật lâu, mới phát hiện tất cả đều bởi vì, Hoàng hậu về nhà.
Tin tức Hoàng hậu rời cung nàng cũng đã biết đến, lúc ấy nàng còn cảm thấy Hoàng hậu rất thức thời*, đương nhiên bây giờ nàng vẫn cảm thấy như vậy, cho nên đầu sỏ gây nên tất cả mọi chuyện này là đám phi tần, nếu như không phải là họ giống như chó đói nhìn thấy xương mà ùa lên, nếu như không phải là họ không có chút lý trí nào mà gấp gáp phóng đãng, làm sao có thể chọc giận hoàng thượng? *biết rõ thời thế/nhận biết rõ xu hướng xảy ra sự việc
Mà ngọn nguồn tội ác đáng khiển trách nhất, chính là kẻ tự cho là đúng thật ra thì cái gì cũng sai Tôn quý phi! Cũng bởi vì nàng phách lối càn rỡ, vẫn áp chế các phi tần khác, mới khiến cho các nàng khi nhìn thấy một tia sáng rạng đông thì ngay lập tức không chờ đợi kịp mà nhào tới!
Gương mặt của nữ chủ đại nhân âm lãnh*, trong mắt lại tràn đầy điên cuồng mà quyết tuyệt được ăn cả ngã về không**, nếu ông trời để cho nàng sống thêm một lần, nàng nhất định không thể giống như đời trước ngây ngô dại dột như vậy, nhất định phải làm cho tất cả những kẻ phụ bạc nàng một đời trước đều chết không có chỗ chôn, nhất định phải leo lên chỗ cao nhất, bao quát chúng sinh***! *âm trầm/đen tối lãnh lẽo* / **điên cuồng mà quyết tuyệt được ăn cả ngã về không: quyết tâm điên cuồng/bất chấp tất cả hoặc là có được tất cả hoặc là không có gì cả** / ***nhìn khắp tất cả mọi người trên đời***
Mà Hoàng hậu nương nương vô tri vô giác đã cho nữ chủ hạ tiểu ngáng chân* còn không có bị thù hận, giờ phút này đang hết sức vui sướng đi dạo phủ Tể tướng, nguyên chủ cũng không phải rất thích ra khỏi cửa, ngay cả nhà mình cũng không thể nhận biết hết, cũng tạo cớ cho Tạ Bích Sơ đi dạo vườn. *gây chút rắc rối nhỏ*
Đây chính là kiến trúc lâm viên* chính tông đó, phong cách nguyên bản, dù sao không có chuyện gì làm, tất nhiên là muốn thưởng thức một lần cho thật kĩ rồi. *kiến trúc lâm viên (vườn rừng) là một loại hoa viên – một chủng loại nghệ thuật nghiêm túc không kém gì thư pháp và hội hoạ. Sự thiết kế hoa viên thể hiện sáng tạo nghệ thuật trong không gian ba chiều của thiên nhiên, có hoa cảnh, cây cỏ, hồ nước, núi non, v.v… nhằm đạt sự quân bình hài hoà của tâm hồn con người với thiên nhiên_tham khảo thêm tại – mục 6. Nghệ thuật hoa viên vườn cảnh* / **hình thái/phong cách gốc/ban đầu**
Sau khi đi dạo một lúc, Tạ Bích Sơ ngồi xuống nghỉ chân trong đình, Cẩm Tú hoạt bát giống như chú chim sẻ nhỏ chạy tới, người chưa thấy, giọng nói đã đến trước mặt: “Nương nương, Tể tướng đại nhân đã về rồi ——”
Tạ Bích Sơ “Xoạt” đứng lên, con mắt lóe sáng như sao, vừa đi nhanh vừa nói: “Phụ thân ở đâu, mau dẫn ta đi!”
Vòng qua khúc quanh của hành lang đến Tiền viện*, xa xa liền nhìn thấy nam tử cả người mặc quan phục màu đen vội vã đi tới bên này, dáng người cao to khí thế bức nhân**, nhìn kỹ lại, dung mạo tuấn dật***, mặt mày sáng sủa, khí độ kín kẽ*4, hoa quý ung dung*5, không phải thủ phụ*6 đương triều Tạ Dịch Giang thì còn là ai? *viện trước/khu nhà phía trước* / **ép người/ý chỉ khí thế mạnh mẽ, nổi bật lên trên người khác** / ***đẹp trai sáng sủa*** / *4lòng dạ kín đáo, không biểu hiện ra ngoài*4 / *5sang trọng*5 / *6phụ thân tể tướng*6
Thấy người một đường phất mở những cành liễu* rũ xuống ngang trán mà đến, Tạ Bích Sơ hoàn toàn ném sự dè dặt cho Đại Hoàng**, khẽ nhấc làn váy lên, không chút do dự chạy như bay về phía người: “Cha (nam) cha (thần)!” *một loại cây gỗ rụng lá, cao đến10-15 m, cành nhánh mảnh mai, mọc thòng có khi rủ xuống tận mặt đất, cành non có lông mịn. Lá có phiến thon hẹp, bìa có răng, mặt dưới mốc trắng; Thường dùng trong trang trí sân vườn, công viên, lối đi _ xem thêm chi tiết và hình ảnh:
Tạ Dịch Giang năm nay 35, văn có thể cử bút an thiên hạ, vũ có thể lên ngựa định càn khôn*, hôm nay vừa thủ tướng** của quốc gia, tuyệt đối là sự nghiệp thành công, còn có nhà riêng theo hình thức lâm viên cộng thêm nhiều sơn trang biệt thự vượng phô***, nhiều con ngựa tốt vua ban, thật sự là kim cương vương lão ngũ*4. *tài văn chương hay đến mức có thể khiến khắp nơi được bình an, tài võ nghệ có thể thay đổi cục diện/tình trạng lãnh đạo, nhân dân _ CÀN là Trời, là vua, là cha, là chồng, là đầu, là cứng (càn kiện cao minh), là lãnh đạo, là vàng, là băng, là đỏ thắm, là thiên thể. KHÔN là đất, là nhân dân, là vợ, là mẹ, là thuận tòng, là mềm, là sắc vàng, là văn, là bụng… _ xem thêm: 1 * / **thủ tướng: là gọi tắt của “thủ tịch tể tướng” (首席宰相) vốn là chỉ người có chức vị cao nhất trong các tể tướng _ theo wiki** / ***trang trại ở nông thôn/vùng núi, nhà lớn, cửa hàng giàu có* / *4(Kim cương vương lão ngũ: chỉ người đàn ông hội tụ đủ năm tiêu chí: 1. Đầu tiên là nhiều tiền, có sự nghiệp; thứ hai là thừa kế tài sản giàu có của gia đình. 2. Đẹp trai, anh tuấn, độc thân. 3. Có bằng cao học, hoặc học cao học ở nước ngoài. 4. Có khả năng giải quyết các vấn đề, kiên trì, tích cực, tìm tòi, nghiên cứu kinh doanh. 5. Không nói ra những việc quan trọng, cố gắng ẩn mình trong những người bình thường, tránh những thị phi của thế giới xung quanh. Túm lại như bên mình thường nói là người đàn ông lí tưởng trong mộng của các cô gái, “con rể vàng” trong mắt bố mẹ vợ)*4
Dĩ nhiên quan trọng nhất là, giá trị nhan sắc còn cao vượt mức.
Dung mạo của người cũng không sáng ngời hoa lệ* giống như Cảnh Diệp vậy, mà là lịch sự tao nhã một cách kín đáo do kinh nghiệm cuộc sống ngưng luyện** ra bên ngoài, khiến cho kể cả trong lúc người giơ tay nhấc chân cũng tràn đầy vẻ bâng quơ do đã tính trước kỹ càng, sức quyến rũ*** của người như vậy dường như có thể khiến cho Tạ Bích Sơ chết đuối trong đó. *đẹp lộng lẫy* / *rèn luyện và hình thành ra bên ngoài** / ***sức hút***
Vốn Tạ Bích Sơ chỉ là bởi vì đẩy Tôn quý phi đi, không muốn để cho Thái hậu gây phiền toái, hơn nữa cũng tránh đi sự nổi bật của nữ chủ, thuận tiện cũng tạo độ hảo cảm* của bàn tay vàng** Tể tướng đại nhân, lúc này mới lợi dụng một chút áy náy thưa thớt của Cảnh Diệp mà chạy ra cung. *cảm giác tốt* / **người có kỹ năng/khả năng hơn hẳn người khác / có tài năng bẩm sinh / hoặc chỉ người cực kỳ may mắn**
Nhưng phút chốc nhìn thấy Tạ Dịch Giang kia, cô cảm thấy ngay lập tức mình biến thành tộc truy đuổi ngôi sao*, tất cả nam thần gì đó từng gặp trước kia đều cực kỳ yếu ớt, Tể tướng đại nhân mới thật sự là nam thần, cái loại phong cách dùng hết tất cả các từ ca ngợi cũng không thể hình dung chính xác được đó trong nháy mắt khiến cho đầu óc cô trống không, tay chân tê dại. *chạy theo thần tượng / chỉ fan*
Sau đó hình thức cưng chiều với độ ngọt cao khiến Tạ Bích Sơ trực tiếp hạnh phúc đến ngất đi.
Đợi đến khi Tạ Dịch Giang lần nữa dẫn cô đi dạo thư phòng một vòng, Tạ Bích Sơ cảm thấy mình hoàn toàn đã trở thành fan cuồng tử trung* của phụ thân đại nhân nhà mình, sau đó mỗi ngày đều điên cuồng tạo status** ở trong lòng: *người hâm mộ cuồng nhiệt trung thành đến chết _ tham khảo thêm tại wiki với từ khóa “người hâm mộ”* / **có nghĩa là trạng thái, tình trạng của người hay sự vật**
#cha nhà ta là nam thần thứ thiệt# #ghi chú sinh hoạt hàng ngày của cha nam thần# #cha nam thần là nữ nhi khống quả thật vui vẻ phát khóc# #mỗi ngày được cha nam thần dụ dỗ ăn cơm cảm thấy không cần uống thuốc cũng tràn đầy năng lượng#
Còn tất cả quan viên Đại Hoàn Đế quốc đều phát hiện, Tể tướng đại nhân luôn luôn có lời nói sắc bén, thái độ nghiêm túc, làm việc điên cuồng kia đột nhiên đã thay đổi phong cách, kẻ ý cười đầy mặt, thái độ hòa ái, vừa tan tầm thì ngay lập tức trực tiếp chạy về nhà kia rốt cuộc là ai vậy hả? Nhất định là Tể tướng đại nhân bị thứ gì đó không rõ lai lịch bám vào người, sẽ không sai!
Nhìn Tể tướng đại nhân không nói tiếng nào suốt cả buổi chầu triều* thậm chí cúi đầu không nhìn ánh mắt muốn nói lại thôi của Hoàng đế Bệ hạ, sau đó nhanh chóng bỏ chạy sau khi bãi triều, rất nhiều quan viên cũng nhịn không được tiến hành quét hình bằng tầm mắt từ tất cả các phương diện đối với hắn, cố gắng tìm được bình dầu bôi trơn hắn mang theo trên người…… *hoàng đế tập trung các đại thần để giải quyết việc nước vào buổi sáng sớm*
Triều thần không nhịn được trao đổi với nhau một chút, nghe nói là Hoàng hậu nương nương về nhà, lập tức tất cả đều kéo dài giọng “A ——” một tiếng, truyền lại ánh mắt hiểu ý với nhau.
Tể tướng là nữ nhi khống, cả Đại Hoàn đều biết.
Sau đó ánh mắt trái phiêu phải thiểm*, làm ra dáng vẻ lơ đãng rơi xuống trên người của phụ thân Tôn quý phi —— Bá tước của Đại Hoàn Đế quốc, Binh Bộ Thượng Thư, thượng tướng vinh dự của Đế quốc, Tộc trưởng Tôn thị bộ tộc —— Tôn Khải Xương tiên sinh, nhìn một chút khuê nữ nhà người ta, đang ở Quý phi vị lại có thể khiến Hoàng hậu nương nương tức đến về nhà mẹ đẻ rồi, cũng là lợi hại. *ý đại khái là liếc qua liếc lại kín đáo*