Vật Hy Sinh Nữ Phụ Gả Lần Hai Công Chiếm

Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an


Bạn đang đọc Vật Hy Sinh Nữ Phụ Gả Lần Hai Công Chiếm – Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an

Tứ phi rất nhanh được xác định, Hoàng đế bên kia sảng khoái hạ chỉ hơn nữa thông báo Lễ bộ chuẩn bị nghi thức sắc phong, lòng cảm kích của bốn người “may mắn” được Tạ Bích Sơ chọn trúng đối với Hoàng hậu như nước sông Hoàng Hà cuồn cuộn liên miên không dứt, điều này có thể thấy được từ số bạc mà họ hiếu kính lên.

Cùng với Hoàng đế cũng thưởng một lượng lớn vàng bạc châu báu đến đây.

Tạ Bích Sơ gật đầu một cái, bày tỏ cực kỳ hài lòng, đám người cổ đại ngu xuẩn này cuối cùng cũng thông minh được một lần.

Nhiệm vụ hoàn thành, Tạ Bích Sơ lại lần nữa hòa tan thành nước, nằm mềm nhũn trên sập cảm thán cuộc sống sống không có ý nghĩa, đồng thời âm thầm do dự có nên phái người đi Tàng Thư Lâu quan sát nữ chính hay không, cũng đã nhiều ngày như vậy trôi qua, nữ chính vẫn không có hành động thì thật là không khoa học.

Ngươi cũng đã từ biển sâu bò lên chỗ nước cạn thì nên tranh thủ thời gian bò thêm một bước nữa lên trên bờ, ngươi nên bò cho nhanh đi chứ.

Thân là nữ chính, đương nhiên là sẽ không để cho người khác thất vọng, rất nhanh, cơ hội đã đến rồi.

Hôm nay tin tức sốt dẻo nhất trong Hoàng cung Đại Hoàn đương nhiên là tứ Phi nổi bật lên trong số bảy người rồi (bảy người chỉ bảy vị Tần lúc trước), Hoàng hậu cần dưỡng bệnh, Quý phi bị cấm túc, dẫn đầu trong các phi tần chính là bốn người bọn họ rồi, nhất thời nổi bật vô cùng.


Nhưng mà vui vẻ mấy ngày thì đột nhiên vui vẻ không nổi nữa, bởi vì mặc dù có danh phận, nhưng lừa người ta là Cảnh Diệp hắn vẫn là không đi vào hậu cung, vậy thì thăng Phi vị để làm cái rắm gì? Nổi danh mà không được sủng thì căn bản không thể nhịn có biết không? Vì vậy bốn người liền bắt đầu khởi động đầu óc nghĩ xem nên làm như thế nào để leo lên long sàng.

Đức Phi mới vừa được thăng chức là một người thông minh, thân ở Tần vị đã có thể dưới sự lũng đoạn1 của Quý phi mà vẫn gắng gượng vượt mọi chông gai đạt được ba lượt cơ hội hầu hạ Hoàng đế, hơn nữa nàng có can đảm có mưu kế, trong sự kiện cháo gà, chính là nàng nhắm trúng thời cơ, dẫn đầu bước ra bước đầu tiên, từ đó mà nổi bật lên trong số rất nhiều đối thủ cạnh tranh, đạt được ưu ái của Hoàng đế Bệ hạ.

Một nữ tử đặc biệt như vậy, như thế nào có thể cam chịu dần dần yên lặng đi trong sự bình thản, vì vậy nàng bắt đầu phân tích tình thế trong Hậu cung, cuối cùng, thuận lợi đi lên con đường dẫn đến cái chết của bản thân —— nàng đánh chủ ý lên trên người Chu Tĩnh Tuệ.di>ễn.đàn:Lê3;quýđôn

Dù sao Chu Tĩnh Tuệ không được Thái hậu thích cũng không phải là bí mật gì trong cung, nàng chỉ cần giải quyết Chu Tĩnh Tuệ khiến cho Thái hậu hài lòng, thì bên phía Hoàng thượng cũng không cần phải nói nữa, ôi, chỉ suy nghĩ một chút thôi đã cảm thấy không bao lâu nữa là nàng đã có thể nhận được sự quan tâm đối đãi của Bệ hạ, bò long sàng, sinh long tử, phong Hậu vị, đi lên đỉnh cao nhất của một đời người.

Mà Chu Tĩnh Tuệ nhận được lời gọi đến lại càng thêm cảm thấy vui vẻ sảng khoái như xuân về hoa nở, dường như cả cuộc đời đều được thắp sáng lên, mặc kệ người thắp sáng là người nào, nàng đều sẽ nhớ ân tình của nàng ta, về sau nhất định sẽ nhớ rõ để cho nàng ta toàn thây mà không cần cám ơn.

Chu Tĩnh Tuệ vừa quỳ gối xuống trong điện, Đức Phi vốn thoải mái ngồi trên cao liếc nhìn nàng ta bằng nửa con mắt lập tức cảm thấy trong lòng run lên, một trận sợ hãi khó hiểu lan tràn dưới đáy lòng, khiến cho nàng không nhịn được mà ngồi thẳng người lại, trong lòng mắng gặp quỷ.

Bất quá là một nô tỳ ti tiện mà thôi, nhìn qua mềm mại vô hại lễ độ lịch sự nhã nhặn, lại có thể khiến cho lòng người phát lạnh, nhất định là yêu vật, đối với yêu vật, đương nhiên là phải xử trí cho tốt, nếu không nhất định sẽ gây họa cho thiên hạ.

Đức Phi vừa nghĩ như vậy vừa cho mình một điểm thưởng, lại có thể nghĩ ra một cái cớ như thế để đưa tiện tỳ này vào chỗ chết thì thật sự là quá cơ trí rồi.

Vì vậy nàng mở miệng liền hỏi: “Ngươi có biết tội của ngươi chưa?!”

Làm nữ chính “quật cường mạnh mẽ” đương nhiên cần trả lời là: “Nô tỳ không biết, xin nương nương chỉ rõ.” Chẳng lẽ lại nói với ngươi rằng ta biết tội, ta sai là sai ở chỗ khuôn mặt của ta đẹp hơn ngươi, làn da trắng hơn ngươi, ngực lớn hơn ngươi cho nên ta muốn leo lên long sàng? Ta đương nhiên sẽ không nói rồi, bởi vì đây là điều mà ai cũng có thể nhìn ra đến mà.

Đức Phi thấy nàng quỳ gối phía dưới, “sống lưng thẳng tắp, trong mắt tràn đầy vẻ không khuất phục, đỉnh đầu ngửa lên thật cao giống như là thiên nga vẫn luôn kiêu ngạo”, quát to trong cơn tức giận: “Lớn mật, lại dám vô lễ với bản cung, người tới, vả miệng!”


Lúc này vầng sáng của nữ chính vẫn không phát huy tác dụng vậy thì còn đợi đến bao giờ, vì vậy nữ chính bị đè lại hét lớn một tiếng, “Nương nương, nô tỳ nguyện nhận nương nương làm chủ, vì nương nương bày mưu tính kế, chẳng lẽ đây cũng là tội sao?”

Trong giây phút kia, Đức Phi chỉ cảm thấy dường như phía sau lưng nàng ta dần hiện ra một vầng sáng màu vàng, có thể chiếu sáng con đường phía trước của bản thân, vì vậy nàng sờ sờ thưởng thức ngọc Như Ý2 trong tay, nâng cằm nói: “Vậy bản cung sẽ xem thử bản lĩnh của ngươi, xem có thể đổi cho ngươi một cái mạng nhỏ hay không!”

Từ đó Chu Tĩnh Tuệ thuận lợi an cư lạc nghiệp3 ở cung Phúc Tường.diễn?đan3>lê&quy33(đôn

Tạ Bích Sơ trợn mắt há mồm, thật sự là quỳ lạy cho Đức Phi luôn, lòng tự tin dữ lang cộng vũ dữ hổ mưu bì4 như vậy đến cùng là làm sao mà tăng lên, chẳng lẽ nguyên nhân là bởi vì mình chọn trúng nàng ta trong bảy người, cho nên nàng ta cảm thấy vận mệnh của bản thân rất nghịch thiên vì vậy không nhịn được mà đi mua vé số sao?

Nhưng có thể tiếc nuối nói cho ngươi biết rằng, ngươi mua không phải là vé số mà là cổ phiếu sao?

Đức Phi, ngươi lên đường bình an, không tiễn.

Chờ xem xong trò vui này thì sẽ không được nhìn thấy ngươi nữa rồi, tuy nhiên nghe nói hình như Chu Tĩnh Tuệ nghĩ ra không ít chủ ý cho Đức Phi nhưng cũng không chịu nổi Cảnh Diệp không chịu hợp tác, hắn căn bản ngay cả một lần cũng không lộ mặt thì mặc cho ai có muôn vàn thủ đoạn cũng không tiến hành được.

Ngay khi cả Hậu cung đều hết sức nóng nảy, một buổi sáng ngày nào đó, Hoàng đế đi thỉnh an Thái hậu, sau đó nghe nói chỉ nghe thấy một trận tiếng động đập đồ vật, tiếp đó mặt Hoàng đế đen lại, tức giận đằng đằng đi ra ngoài, rồi lại tiếp theo, Hoàng đế hạ chỉ chuẩn bị xuân thú (đi săn vào mùa xuân).


Hậu cung lập tức sôi trào, rốt cuộc có thể gặp được Hoàng thượng.

Chú thích:

1 lũng đoạn: tập trung vào trong tay mình mọi đặc quyền để từ đó khống chế và kiểm soát hoạt động sản xuất hoặc kinh doanh; chi phối, thao túng nhằm gây rối loạn để giành lợi riêng.

2 ngọc Như Ý:

3 an cư lạc nghiệp: có nơi sống yên ổn, có việc làm ổn định => ổn định cuộc sống

4 dữ lang cộng vũ dữ hổ mưu bì: cùng múa với sói, muốn lột da hổ => mưu tính sự việc có hại cho quyền lợi quan trọng của đối phương, rốt cuộc khó thành công.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.