Đọc truyện Vật Hi Sinh Tu Chân Ký – Chương 43
Editor: Thuỷ Nguyệt Lam
Nhà của Tô Ngưng Mi đối diện với đường cái, vừa khéo ban công nhà của cô cũng đối diện với ban công của hộ gia đình đối diện nên có thể nhìn xuyên qua ban công để biết tình huống ở trong phòng. Giờ phút này trong phòng kia đang trình diễn một vở tuồng rất kích thích, dĩ nhiên là hai nam một nữ cùng 3P*, khẩu vị thật nặng a. Tô Ngưng Mi chậc chậc hai tiếng, hai người đàn ông kia có dáng người thật tốt, mà dáng người của người phụ nữ thì rất nóng bỏng với làn da tinh tế.
(*3P: Ba người cùng XXOO)
Ấy, ba người này, Tô Ngưng Mi đột nhiên mở to hai mắt nhìn, nằm tào*, đây chẳng phải Trình Dung Vu Hạo Tĩnh với Trâu Bái sao? Vu Hạo Tĩnh và Trâu Bái như đem Trình Dung trở thành nhân bánh quy kẹp giữa hai người, hai chân Trình Dung đang vòng ra sau kẹp chặt lấy thắt lưng Vu Hạo Tĩnh, hai tay Vu Hạo Tĩnh nâng pp* Trình Dung, Trâu Bái đứng ở phía sau luận động trong cúc hoa của Trình Dung. Hai tay hắn ta cũng không nhàn rỗi mà luồn qua nách vừa nhéo vừa siết ngực Trình Dung.
(*Nằm tào: bạn có hiểu nghĩa của từ “f.u.c.k”? Là cách nói khiếm nhã của XXOO
*pp: cái mông.)
Trình Dung ôm đầu Vu Hạo Tĩnh, vẻ mặt đỏ hồng do lên cao triều, trong miệng vô ý thức rên rỉ chọc hai người đàn ông kia càng đẩy nhanh động tác.
Tô Ngưng Mi trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh đó, đây cùng lắm chỉ mới mười ngày kể từ lần trước cô gặp họ thôi mà? Vậy mà Vu Hạo Tĩnh lại đồng ý 3p? Quả thực là kỳ tích a, cô nhớ trong nguyên tác tiểu thuyết tuy rằng Trình Dung có lên giường với nhiều người đàn ông, nhưng lại chưa từng có cảnh 3P.
Tô Ngưng Mi đang nhìn thấy mùi ngon thì bên dưới đã vang lên tiếng bác cả Tô Quốc Khánh gọi cô xuống ăn cơm: “Tiểu Mi, con đang làm cái gì vậy, mau xuống ăn cơm đi con!”
Đến lúc này Tô Ngưng Mi mới thu hồi tầm mắt, hoang mang rối loạn đi xuống lầu: “Vâng, con sẽ xuống ngay thưa bác.”
Đi xuống lầu, Tô Ngưng Mi có chút chột dạ, dù sao vừa rồi cô đã đứng một hồi lâu để xem cảnh 3P khẩu vị nặng.
Chu Thu Tâm đã kéo ghế ra giúp cô: “Tiểu Mi, mau ngồi xuống ăn cơm đi.”
Vừa thấy vị trí ngồi kia, Tô Ngưng Mi lại có chút rối rắm, chỗ cô ngồi vừa vặn lại ở bên cạnh Liên Cẩn Viên, nhưng trước mắt chỉ còn lại một vị trí đó, Tô Ngưng Mi cũng không có ý xấu đổi với người khác nên đành ngồi xuống. Cô mới quay đầu sang liền thấy Liên Cẩn Viên tựa tiếu phi tiếu* nhìn cô chằm chằm.
(*Tiếu phi tiếu: như cười như không)
Tô Ngưng Mi đáp lại anh ta bằng một cái biểu cảm tựa tiếu phi tiếu y hệt rồi mới bắt đầu ăn cơm.
Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người đi lĩnh đồ ăn ở căn tin, đến lúc này Tô Ngưng Mi thế mới biết người nhà cô mỗi ngày đều phải tới nơi này lĩnh đồ ăn, dì Tô Quốc Mai giải thích: “Tiểu Mi, mấy ngày nay khi con tu luyện, mỗi ngày dì đều đi căn tin lĩnh đồ ăn về, kỳ thật trong nhà không thiếu đồ ăn nhưng vẫn phải làm vậy để tránh cho người khác nghi ngờ, vì vậy ngày nào dì cũng tới căn tin.”
“Con hiểu rồi, dì, hôm nay con cũng không tu luyện, đợi lát nữa chúng ta cùng đi lĩnh đồ ăn rồi cùng nhau đi xem trong căn cứ có những gì nhé. Từ khi đến căn cứ con vẫn không biết tình huống bên ngoài là gì. Hơn nữa tinh hạch cũng không còn nhiều, ngày mai sẽ bắt đầu ra ngoài đánh zombie.”
Trong khoảng thời gian này, số tinh hạch cô thu được toàn bộ đều dồn vào việc luyện với mua nhà nên không còn nhiều tinh hạch cho lắm, ngày mai bọn họ nhất định phải ra ngoài đánh zombie thu tinh hạch.
Đoàn người đi đến căn tin, nói là căn tin kỳ thật chỉ là một gian nhà xưởng lớn bị bỏ hoang, bên trong bày mấy thùng cháo loãng bốc lên hơi nóng, một bên khác thì bày biện lồng hấp, bên trong đều là bánh bao nóng hôi hổi cùng với bánh bột ngô, bánh bã đậu.
Thức tỉnh giả có thể lĩnh một chén cháo cùng với hai trong ba loại bánh là bánh bao, bánh bột ngô, bánh bã đậu. Người thường chỉ có một chén cháo cùng một miếng bánh bột ngô, đãi ngộ khác biệt vô cùng rõ ràng. Rất nhiều người sau khi lĩnh đồ ăn đều chọn một góc xó ngồi xổm xuống, họ ăn thật cẩn thận, cuối cùngcòn liến sạch sẽ bột ngô còn dính trên tay. Tô Ngưng Mi trầm mặc im lặng, ngay từ đầu cô đã có không gian nên căn bản không biết tư vị đói khát ra sao, càng thêm không biết cảm giác sợ hãi là gì.
Nhìn mọi người chung quanh, Tô Ngưng Mi yên lặng đi lĩnh một phần đồ ăn của mình, mọi người cũng đều lĩnh đồ ăn rồi tìm một chỗ trống ngồi xuống. Liên Cẩn Viên cũng lĩnh đồ ăn và ngồi đối diện với Tô Ngưng Mi. Tô Ngưng Mi nhíu mày lại không phải người này nói trên người cô có mùi hương khó có thể kháng cự sao, vì sao lại ngồi gần cô như vậy? Anh ta có khuynh hướng thích bị ngược chắc? Liên Cẩn Viên uống một ngụm cháo, cắn một miếng bánh bột ngô rồi lại liếc mắt một cái nhìn Tô Ngưng Mi. Tô Ngưng Mi bị anh nhìn tới mức lông tóc dựng đứng nên vội cúi đầu ăn cháo.
Đang ăn thì đột nhiên bên tai vang lên một giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe: “Anh, anh tới đây đi, ở đây còn chỗ trống này.”
Tô Ngưng Mi ngẩng đầu, liếc mắt một cái liền thấy một cô gái tóc hồng đang lôi kéo một chàng trai thanh tú đẹp mắt đi tới cạnh Tô Ngưng Mi rồi nhanh nhẹn ngồi xuống. Cô nhóc kia lại kéo kéo quần áo của chàng trai: “Anh, anh mau ngồi xuống ăn đi. Cho anh cái bánh bột ngô này, em ăn một chén cháo loãng với một cái bánh bao là no rồi.” Nói xong cô bé lấy chiếc bánh bột ngô trong bát của mình để sang bát của chàng trai. Chàng trai kia có chút luống cuống: “Không cần đâu em gái, anh đã ăn no rồi.”
Cô gái tóc hồng bĩu môi: “Chắc chắn anh không ăn no…… Được rồi, anh mau ăn đi, đừng nói nhiều nữa.” Cô gái nói xong, há to miệng uống một hơi hết bát cháo.
Dường như chàng trai thanh tú kia cảm giác được ánh mắt của Tô Ngưng Mi nên đầu cười nhìn Tô Ngưng Mi ra ý xin lỗi. Tô Ngưng Mi không nói gì tiếp tục cúi đầu ăn.
Cô gái tóc hồng nhanh chóng ăn xong phần của mình, quay đầu nhìn về phía Tô Ngưng Mi, kéo kéo quần áo của cô, cười nói: “Chào cô, tôi tên Chu Dao, là thổ hệ năng giả, mới đến căn cứ ngày hôm qua. Đây là anh của tôi – Chu Dương, xin hỏi cô tên là gì, cô đến căn cứ khi nào vậy? Ai, mấy ngày nay tôi chỉ được nói chuyện với anh trai nên sắp buồn chết rồi……”
Chu Dao Chu Dương? Tô Ngưng Mi vội ngẩng đầu liếc mắt đánh giá hai người, thật không ngờ cô lại gặp phải bọn họ.
Chu Dao Chu Dương cũng là nhân vật đầu mối trong tiểu thuyết. Chu Dao cũng là vật hi sinh nữ nữ phụ giống như cô, nguyên bản tính tình đơn thuần đáng yêu, là thổ hệ dị năng giả, sau này khi nam chính trong nguyên tác xuất hiện, cô liền thích nam chính, kết quả nam chính vô tình làm cô tổn thương, Chu Dao bị hắc hóa trở nên ác độc đi khắp nơi làm phiền nữ chính, cuối cùng bị zombie vây công mà chết. Về phần Chu Dương, Tô Ngưng Mi cười lạnh hai tiếng, trong nguyên tác Chu Dương cũng gặp Tô Ngưng Mi ở căn cứ thành phố G. Chu Dương là người thường gặp Tô Ngưng Mi cũng đồng dạng là người thường thì vừa thấy đã yêu, không để ý vận mệnh bị người luân gian của cô mà vẫn như cũ nói yêu cô, muốn ở cùng với cô. Kết quả…… Trong một lần ra ngoài đánh zombie, Chu Dương bị zombie cào rồi thức tỉnh dị năng hệ tinh thần.
Không lâu sau đó, Tô Ngưng Mi nhớ lại, khi đó quan hệ của nguyên bản Tô Ngưng Mi với Trình Dung vết nứt, kết quả khi Trình Dung biết Chu Dương đã thức tỉnh dị năng tinh thần liên lập tức lắc lư trước mặt Chu Dương cả ngày. Chu Dương vì biêt mình trở thành dị năng giả, dần dần trở nên khinh thường người thường như Tô Ngưng Mi, dần dần bị Trình Dung thanh thuần cùng giá trị sức mạnh to lớn của cô ả hấp dẫn, cuối cùng hai người thuận lý thành chương lăn drap giường.
Ha ha, tiện nhân vẫn chỉ già mồm cãi láo. Dưới đáy lòng Tô Ngưng Mi cười ha ha hai tiếng, quay đầu tươi cười nhìn Chu Dao. “Chào cô, tôi là Tô Ngưng Mi. A, để tôi thử đoán xem hẳn là cô chưa qu hai mươi tuổi phải không? Tôi đã hai mươi mốt tuổi, cô có thể gọi tôi là chị Tiểu Mi.”
Trong nguyên tác Chu Dao tuyệt đối là cô em gái tốt, cũng đối xử rất tốt với Tô Ngưng Mi, lúc biết anh trai mình ở cùng với Tô Ngưng Mi thì cũng lòng chúc phúc cho họ. Cuối cùng khi cô biết anh trai mình lại pha trộn một chỗ với Trình Dung thi tức không chịu được, thậm chí còn đoạn tuyệt quan hệ anh em với Chu Dương……
Tô Ngưng Mi đột nhiên có chút không rõ tác tác giả nghĩ như thế nào, làm sao có thể viết một quyển tiểu thuyết như vậy. Rõ ràng trong nội dung tác phẩm thì tính cách của nhóm nữ phụ đều không kém gì nữ chính nhưng cuối cùng đều vì thành toàn cho nữ chính mà bị tác giả cặn bã hóa.
Chu Dương cũng ngại ngùng chào Tô Ngưng Mi, Tô Ngưng Mi cười yếu ớt nhìn hắn.
Tuy rằng nội dung trong truyện là như vậy nhưng Tô Ngưng Mi vẫn chắc chắn chính mình sẽ không bao giờ thích một người đàn ông như Chu Dương, cho nên sự việc này sẽ không xuất hiện. Đương nhiên bởi vì biết rõ nội dung trong tiểu thuyết nên cô không có chút hảo cảm nào với người đàn ông kia. Nhưng vì ngại có muội giấy* Chu Dao ở đây nên cô sẽ không quá mức lạnh lùng đối với Chu Dương.(*muội giấy: em gái yếu đuối.)
Em gái Chu Dao hiển nhiên thật hưng phấn: “Chị Tiểu Mi, chị đoán chuẩn thật. Em năm nay hai mươi tuổi, về sau em sẽ gọi chị là chị Tiểu Mi nhé……” Chu Dao rủ rỉ rù rì nói.
Tô Ngưng Mi giới thiệu bạn tốt và người nhà của cô cho Chu Dao, Chu Dao hưng phấn nói: “Chị Tiểu Mi, nhà em ở đường xxx phố xxx, còn nhà chị ở đâu? Về sau chúng ta còn có thể cùng nhau làm nhiệm vụ đánh zombie.”
Tô Ngưng Mi nói địa chỉ của nhà mình cho Chu Dao biếtnhà mình môn tên cửa.
Chu Dương ngồi cạnh luôn vụng trộm đánh giá Tô Ngưng Mi, thấy khuôn mặt tinh xảo của cô, mặt Chu Dương đỏ lên.
Liên Cẩn Viên lạnh băng nhìn vẻ thẹn thùng của người đàn ông ngồi phía đối diện, cả người tản ra sát khí như muốn giết người kèm theo hơi thở chớ lại gần. Rốt cục Chu Dao cũng cảm nhận được hơi thở lạnh như băng của Liên Cẩn Viên nên ngẩng đầu liếc nhìn anh, có chút sợ hãi thè lưỡi nhìn Tô Ngưng Mi, cười nói: “Chị Tiểu Mi, em về trước đây, hôm khác em sẽ tìm chị nói chuyện.” Nói xong vội lôi kéo Chu Dương còn đang thẹn thùng rời khỏi.
Đến lúc này Liên Cẩn Viên mơi thu liễm sát khí trên người lại, liếc mắt lạnh buốt nhìn Tô Ngưng Mi.
Tô Ngưng Mi có chút mạc danh kỳ diệu*, đang lúc cô suy nghĩ xem vì sao đang yên đang lành mà người đàn ông này vô duyên vô cớ phóng thích sát khí thì lại đột nhiên nghe thấy Chu Dao a một tiếng. Cô ngẩng đầu lên và nhìn thấy Chu Dao đụng phải Trình Dung ở ngoài cửa căn tin. Trình Dung bị Chu Dao đụng lui về sau vài bước ngã vào lòng Vu Hạo Tĩnh. Chu Dao vội vàng tiến lên, sốt ruột nói: “Cô không sao chứ, xin lỗi cô tôi không cố ý.”
Trình Dung lắc đầu, thân thể hơi run rẩy, cười nói: “Không phải lỗi của cô, là do tôi không cẩn thận. Được rồi, Vu đại ca, chúng ta vào lĩnh đồ ăn đi.”
Nhìn dáng đi phiêu phiêu không vững của cô ta khiến Tô Ngưng Mi cười nhạo, sợ là 3p quá đà nên dáng đi mới run rẩy như vậy.
Đang nghĩ tới đó thì bỗng nhiên Tô Ngưng Mi cảm giác được ở phía đối diện, tinh thần của Liên Cẩn Viên đang bị dao động có chút bất thường, ngẩng đầu nhìn lên thì phát hiện Liên Cẩn Viên đang nắm trong tay một thứ giống như một phiến ngọc, giờ phút này phiến ngọc đã nát, sắc mặt anh âm trầm nhìn chằm chằm phiến ngọc kia làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Người này lại sao vậy?
Liên Cẩn Viên ngẩng đầu, vẻ mặt phức tạp liếc nhìn Tô Ngưng Mi một cái, bỗng nhiên anh đứng dậy đi tới bên cạnh Tô Ngưng Mi ôm chặt lấy cô rồi lại cúi đầu hôn lên môi cô.
Đầu óc Tô Ngưng Mi ầm một tiếng nổ tung, nằm tào, sao anh ta lại thế này, đang ở trước mặt nhiều người như vậy mà người này lại hôn cô ở đây!!! Đúng ra cô không nên tin tưởng nhân phẩm của người này, không nên tin tưởng trong thịt văn có tồn tại người bình thường!!!
Đang táo bạo nghĩ vậy thì Liên Cẩn Viên cũng đã nhanh chóng tách khỏi cô. Anh cúi đầu thì thầm bên tai cô: “Trong nhà tôi xảy ra chút chuyện tình nên phải quay chạy về thành phố B xử lý một chút. E chờ tôi, tôi sẽ sớm trở về.”
Nói xong anh lại ngẩng đầu nhìn ông ngoại, bà ngoại đang ngây người vì sợ hãi, cười nói: “Ông ngoại, bà ngoại con có việc phải về nhà một chuyến, nhưng con sẽ nhanh chóng trở về, mọi người yên tâm con sẽ chịu trách nhiệm với Tiểu Mi. Ông ngoại, bà ngoại, bác cả, bác gái, cậu, dì, con đi trước……” Nói xong còn nhìn thoáng qua Tô Ngưng Mi bị hóa đá bằng ánh mắt thật thâm tình sau đó nhanh chóng rời đi, để lại mọi người phía sau vẫn trợn tròn mắt sợ hãi.
— ———
Tác giả có chuyện muốn nói: Nam chính trở về xử lý gia sự khá lâu, hơn nữa nam chính quá cường đại, có hắn ở đây thì đoàn người tiểu Tô trên cơ bản sẽ không gặp nguy hiểm. Nếu Tiểu Tô mà cường đại hơn thì nhất định sẽ rời khỏi ô dù của nam chính.