Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 529: Hạ Thị Thương Hội


Đọc truyện Vạn Tộc Chi Kiếp – Chương 529: Hạ Thị Thương Hội

“Đương nhiên là có!” Hạ Hầu gia tức giận: “Gần đây kinh tế đình trệ, vất vả lắm mới có hai khách hàng lớn muốn tới tiêu tiền, đừng cản trở! Thời điểm đánh nhau nhớ phái người đi đòi cho ta, một phân tiền cũng không thể thiếu, đánh xong là phải giao tiền! Ai dám không trả tiền, xét nhà!”

“Còn có, thiên tài Đại Chu phủ là cháu trai của Đan Thiên Hạo đúng không? Hiện tại Đằng Không mấy trọng rồi?”

“Lục trọng!”

“Bán Kim Long đan tồn kho cho hắn! Một ngày mở 8 Thần khiếu, lợi hại không? 5 vạn công huân, không muốn mua cũng phải mua, không mua, lần sau không cho phép vào Đại Hạ phủ, hắn mà dám vào, đánh gãy chân hắn, dám chuồn vào, coi hắn là Vạn Tộc giáo mà làm thịt!”

“…”

Hồ lão không thể phản bác.

Tự nhủ, ngài là muốn kiếm tiền đến điên rồi đúng không? Chủ ý gì cũng nghĩ ra được!

Mở 8 Thần khiếu cái rắm! Mở được một hai cái đã là may mắn lắm rồi!

Ngài còn muốn bán 5 vạn điểm công huân!

Người ta có mua hay không?

Không mua, nếu kẻ đó dám đến Đại Hạ phủ thì sẽ thật sự bị đánh gãy chân!


Mệt quá, Hồ lão thật mệt tâm, Hạ Hầu gia đương gia, Đại Hạ phủ này đều sắp thành hắc thương rồi, gặp ai cũng hố.

Mà vậy còn chưa hết, Hạ Hầu gia lại nói: “Quên một chuyện, cái tên Chu Minh Nhân kia nợ ta 398 bản ý chí chi văn Sơn Hải đỉnh phong, lão chắc không trả nổi đâu, cầm phiếu nợ đi tìm Chu Phá Long, bắt gã trả tiền, khỏi phải tìm tên quỷ nghèo Chu Minh Nhân làm gì!”

“Hầu gia!” Hồ lão không mở miệng không được, cau mày nói: “Nếu ngài muốn giúp đa thần văn nhất hệ, vậy thì hãy trực tiếp ra mặt! Ngài làm như thế rõ ràng là đang nhằm vào Đơn thần văn nhất hệ, tự nhiên lại kết thù cùng Chu gia, như vậy là không cần thiết, không thì dứt khoát tỏ rõ lập trường, hoặc là không cho bọn họ có cơ hội đấu!”

“Giúp đa thần văn nhất hệ…” Hạ Hầu gia sờ cái cằm to mọng, lẩm bẩm: “Có à? Ta không có ý định đó…”

Y suy nghĩ một chút rồi bừng tỉnh đại ngộ: “Không phải là giúp bọn họ, là Đơn thần văn nhất hệ rất có tiền, làm ta cũng phải ghen tị đỏ mắt! Khó trách ta cũng cảm thấy mình thật thiên vị, ra là bởi vì đa thần văn nhất hệ đều là quỷ nghèo!”

Dường như cuối cùng y cũng hiểu rõ nguyên nhân, bừng tỉnh đại ngộ!

Hồ lão nhíu mày nhìn y, ngươi chắc chắn chưa?

Rốt cuộc trong lòng Hạ Hầu gia đang suy nghĩ gì, ông cũng đoán không ra, chỉ mơ hồ cảm thấy y thiên vị đối phương, dĩ nhiên là ông không có chứng cớ xác thực.

Hạ Hầu gia mặc kệ ông, cười nói: “Làm theo lời ta bảo, nghe lời, nhanh chấp hành đi! Dê béo tới cửa làm thịt ngay cho nóng! Chu gia… Chu Phá Long đại biểu Chu gia ư? Vớ vẩn, Chu Phá Thiên còn tạm được! Chu Phá Thiên căn bản chẳng muốn dính vào, lần trước ta còn truyền tin cho hắn, chu choa, cái tên này là cao thủ kinh doanh đấy, tên thì ngầu vãi, trên thực tế thì chẳng khác gì ta!”

Hạ Hầu gia cảm khái: “Phải hỏi hắn một chút mới được, cái tên này rất lợi hại, trước đó không lâu còn giao dịch cùng thần tộc, mua 1 vạn con Hỏa Đồn về chăn nuôi, hiện tại Đại Chu phủ đô có bán thịt Hỏa Đồn, bán như thịt heo, chà, ta phải học hỏi nhiều!”

Hồ lão cảm thấy đau đầu, chắc mình phải đi sớm một chút, chứ không nói chuyện được với cái tên này nữa.

“Hầu gia, ta có việc, đi trước đây!”

“Được thôi!”

Hạ Hầu gia khoát tay, sau khi ông rời đi không lâu, Hạ Tân Y mới đi tới, nhỏ giọng nói: “Phụ thân, Hồng Đàm đã vào Nhân Cảnh, sắp trở về rồi!”

“Ngọc Văn đâu?”

“Cũng sắp về rồi.”

“Vân Kỳ thì sao?”

“Còn chưa có tin tức.”


Hạ Hầu gia gật gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: “Trước khi Hồng Đàm về đến nơi, không cho phép bọn họ đấu! Trước tiên phái người cản trở Chu Minh Nhân, đúng rồi, bảo đám gia hỏa đó trả nợ, không trả thì không cho đi!”

“Vâng.”

“Phái ra tất cả Long Võ Ám Vệ, Vạn Tộc giáo sẽ không ngồi xem trò vui, nhất định sẽ thò chân vào, nhìn kỹ cho ta! Có thể quét sạch Vạn Tộc giáo trong Đại Hạ phủ thì phải xem lần này!”

“Vâng!”

“Mặt khác, không phải Tô Vũ muốn mở hội đấu giá à? Bảo Hổ Vưu thúc giục đi, nhanh lên đừng lề mề! Tốt nhất là đồng thời tiến hành, mà không phải có người hạ lệnh giết hắn cho đám Vạn Tộc giáo sao? Tiền thưởng quá ít, vậy thì ai dám tới Đại Hạ phủ giết người chứ? Ngươi tìm người tăng giá, thêm 5000 điểm cống hiến đi!”

“Phụ thân, cái này…”

Hạ Tân Y giật mình, sao lại nhiều như vậy?

Hạ Hầu gia cười nói: “Sao? Câu cá chơi đùa mà thôi, không vui à? Còn vụ thân phận, vậy giả mạo người có liên quan đến Trịnh Ngọc Minh, Sơn Hải người ta suýt bị giết chết, dùng 5000 điểm công huân giết người không phải chuyện bình thường sao?”

“…”

“Nếu không được thì giả làm người Hoàng gia, Hoàng Khải Phong suýt nữa đã bị giết chết, không thể dùng 5000 điểm công huân mua mạng người ư?”

Hạ Hầu gia nghĩ ra cả đống chủ ý, cuối cùng mới hít sâu một hơi, cười nói: “Đi đi, gõ cửa ca của ngươi, bảo hắn đi ra cho ta, đừng giả chết! Nếu Chu Phá Long đến đây, bảo ca ngươi một đao chém chết gã!”

“…”

Hạ Tân Y ngây người: “Long Võ đại ca đang bế quan, phụ thân, cái này…”


“Cái gì, đồ đần độn, sao ta lại có nhi tử như ngươi chứ! Thật mất thể diện, còn không thông minh bằng cháu ngươi, ngươi làm chân sai vặt cho ta là được, đừng hy vọng nắm giữ Hạ thị thương hội, Hổ Vưu mà không được làm Phủ chủ, Hạ thị thương hội sẽ là của hắn, Hạ thị thương hội giải tán cũng không cho ngươi…”

“… Phụ thân…”

Hạ Tân Y bất đắc dĩ, ta có kém cỏi như vậy không?

Hạ Hầu gia mặc kệ, không muốn nói chuyện cùng đồ đần, còn vấn đề Long Võ đang bế quan. Haizz, sao ngươi không dùng đầu óc đi!

“Phụ thân, Hạ thị thương hội giải tán thì không tốt đâu, ta cảm thấy Thiền nhi cũng không tồi…”

Hạ Tân Y tiếp tục cố gắng, ta không được nhưng ngài có tôn nữ mà!

Hạ Hầu gia dừng bước, suy nghĩ rồi quay đầu nói: “Thiền nhi… Ai, người Hạ gia chẳng lẽ đều toàn cơ bắp sao? Rõ ràng là con trai của ta, tôn nữ của ta, sao tính tình lại y đúc lão Đại thế, năm đó có phải ôm nhầm Hổ Vưu và Thiền nhi rồi không?”

“…”

Hạ Tân Y câm nín, chắc chắn không sai đâu, cái này còn phải hỏi sao, đều là Sơn Hải Nhật Nguyệt rồi, có thể không phân rõ hài tử nhà mình ư?

Huống chi, hai đứa bé cũng không phải sinh cùng một ngày, hơn kém nhau mấy tháng lận đấy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.