Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 14: Quái Vật Miệng Rộng


Bạn đang đọc Vạn Thú Triều Hoàng – Chương 14: Quái Vật Miệng Rộng


Ngọn núi nơi Thất Diệp Cốc tổ chức thí luyện, có một đình nhỏ tinh xảo sừng sững giữa mây mù.

Năm vị tiên nhân ngồi xếp bằng trong đình, vạt áo lay động theo gió.

Trong năm người, ông lão có chòm râu dài nhất họ Nguyên tên Phong.

Chính là Đại trưởng lão của Thất Diệp Cốc, am hiểu bày trận, ánh mắt cơ trí của hắn đảo qua các thiếu niên đang tụ tập dưới chân núi, lập tức dừng lại trên hai người.


“Hai đứa bé kia không tệ, một đứa có huyết mạch của đệ tử bản tông, một đứa có căn cơ, đã tu luyện tại nhà.

”Hai người được Nguyên Phong Đại trưởng lão điểm danh, một người là thế tử dòng chính của Việt gia ở thành lớn, người kia là thiếu nữ họ Dương, xuất thân nhà nông, lại được một tu sĩ luyện thể thần bí chỉ điểm.

“Xác thực dều là hạt giống tốt.

” Lão đạo mặc áo choàng vàng gật gật đầu, vẻ mặt cực kì cao ngạo, lúc ngẩng đầu, hai lỗ mũi lớn chiếm nửa khuôn mặt: “Chẳng qua lần này, lão phu chỉ lấy người có duyên với đan đạo!”Ngay lúc năm vị tiên trưởng nói chuyện, trên bình nguyên, mấy ngàn thiếu niên trong độ tuổi phù hợp đã bắt đầu ra sức leo lên ngọn núi thí luyện, nếu tới đỉnh núi trong vòng năm canh giờ, là có thể từ phàm nhân lột xác thành tiên đồng!Trong khi trận thí luyện của các đệ tử diễn ra khí thế hừng hực ở Thất Diệp Cốc, Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc lại hưng phấn ngồi xổm trước một cái nồi lớn.

Tuy rằng từ sâu trong rừng thường thường truyền ra những tiếng ồn ào kỳ lạ, nhưng tất cả sự nhiệt tình của Chân Tiểu Tiểu đều đặt vào nồi canh đặc đang sôi trào bọt khí!Biển rừng rậm rạp này, tuyệt đối là phúc địa để nàng làm giàu.

Không ngờ tới, nơi đây thừa thãi nguyên liệu của canh dẫn trùng, bọn họ thu thập nửa ngày, có thể tìm được nhiều gấp trăm lần so với phía nam của cốc.

Nguyên liệu nấu nướng tràn đầy, khiến trong đầu Chân Tiểu Tiểu đột nhiên nảy ra một ý tưởng tuyệt với!Nàng còn nhớ khi ở quán trọ, mỗi khi chế biến ra một món mới, nhị cha đều sẽ tổ chức hoạt động ăn thử để thu hút khách.


Hiện tại, nhóm ông chủ của Huyện Tuyền Hoa dẫn cả nhà đi du lịch, nếu hôm bọn họ về, phát hiện rắn, chuột, muỗi trong nhà đều không thấy tăm hơi, nàng lại đúng lúc xuất hiện nói khoác không mỏi mồm về hiệu quả của canh đuổi trùng, chẳng phải sẽ giống ăn trước mua sau, tiền bạc cuồn cuộn tới, được cả danh lẫn lợi?Phú giáp một phương sớm không còn là mộng!Đương nhiên ánh mắt Tiểu Chúc Chúc còn hưng phấn hơn cả Chân Tiểu Tiểu, khóe miệng tràn nước miếng.

Tuy rằng hoàn toàn nghe không hiểu cách buôn bán rắc rối phức tạp trong miệng Chân Tiểu Tiểu, nhưng hắn lại thông minh, nắm vững một chân lý mãi mãi không bao giờ thay đổi.

Đi theo lão đại, có ăn!Bỏ nguyên liệu nấu ăn cuối cùng vào nồi, Chân Tiểu Tiểu chờ mong canh phân ngang trời xuất thế một làn nữa.

Nhưng sau một tiếng “Phốc” trầm đục vang lên, nước canh trong nồi chợt lắng lại, trở nên đặc quánh hơn cả bùn, cuối cùng hóa thành một cục, dính chặt vào đáy nồi, lộ ra hình dạng hoàn toàn khác với thứ trong trí nhớ của hai người.

“Ơ? Thất bại!”Vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu khó tin.


Ngay khi nàng suy nghĩ xem bản thân làm sao ở chỗ nào, Tiểu Chúc Chúc vẫn luôn ngoan ngoan ngồi xổm bên cạnh nhóm lửa thêm củi, đột nhiên đứng bật dậy, gầm gừ trầm thấp về phía khoảng không bên trên!“Suỵt, đừng nháo … Để ta tiếp tục suy nghĩ, là do bỏ nhiều Thổ Thảo Trùng sao?” Chân Tiểu Tiểu nhéo cằm tự hỏi, bâng quơ nâng lên mí mắt.

Không nhìn thì thôi, sau khi ánh mắt liếc đến không trung, một cái miệng lớn phủ kín răng nanh thình lình đập vào mắt Chân Tiểu Tiểu!Nước miếng to cỡ nắm tay đang rơi tí tách, chỉ chớp mắt, trên mặt đất đã đọng một dòng sông nhỏ uốn lượn, ăn mòn cỏ xanh xung quanh, độc tính vô cùng mạnh.

Điều vớ vẩn nhất là, sau cái miệng há rộng lại không hề có gì cả, ngay cả những thứ cơ bản của một vật sống như con mắt, cái mũi, thân thể cũng không có!Chỉ có một cái miệng phun ra hơi thở tanh hôi, nhô ra giữa hư không, như cơn ác mộng xuyên qua đêm tối, hiện hữu ở nhân gian.

Ta mẹ nó!“Miệng miệng miệng miệng… Miệng quái?”Thét lên kinh hãi, giống như con thỏ bị thợ săn chọc mông, ngay cả nồi cũng không cần, Chân Tiểu Tiểu lập tức lộn nhào trên đất lăn xa ba thước, túm lấy Tiểu Chúc Chúc đã xắn tay áo, nháy mắt vọt đi thật xa!_NL_Bình luận nào đó viết đến thật lợi hại, đặc biệt là bài review vừa dài vừa thú vị, giống hệt như miệng quái mà Chân Tiểu Tiểu của ta gặp được hôm nay vậy, còn xin các vị tiểu khả ái, nếu muốn bình luận, đặc biệt là review, nhất định phải tự mình trải nghiệm, đọc đi đọc lại nhiều lần ! Nếu không không may khích lệ sai, ta sẽ nằm đất lăn lộn đó ~~.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.