Vạn Thần Hệ Thống: Khuynh Đảo Vũ Trụ

Chương 13


Đọc truyện Vạn Thần Hệ Thống: Khuynh Đảo Vũ Trụ – Chương 13

Đứng dậy khỏi giường ngủ, Lam Hàn Kì lắc cái cổ mệt mỏi.

[Tinh! Chúc mừng Thần chủ kích hoạt thành công tiềm năng ẩn giấu trong cơ thể. Mở bảng thông tin cá nhân để biết thêm chi tiết. ]

Vạn Thần Chi Danh: Lam Hàn Kì

Tuổi: 18

Thân Thế Thân Phận: Lam gia đại tiểu thư, Lam tổng, Vạn Thần Đế, Vạn Thần Hệ Thống tác giả đại diện, Vạn Thần Hệ Thống người phát ngôn, Bách Tuế Vi Kì, Thiên đạo mục tiêu một trong, Âm phủ danh sách đen một trong. [Hệ thống: dọa người!]

Chức Nghiệp: Không Rõ

Đẳng cấp: 101

Khí Chất: Tứ đại khí chất (Linh khí, Cốt khí, Tài khí, Đại khí)

Sinh Mệnh:? (Ban thưởng Sinh mệnh vô tận)

Mị Lực: 777 ( Nhân gian sức quyến rũ là 100, cảnh giới cao nhất của sức quyến rũ chính là 1000)

Trí Tuệ:? (Đang trong quá trình điều tra, ghi chép)

Nhân Phẩm: 50 (Đã -1000) [Hệ thống thân tình nhắc nhở: Nhân phẩm dưới 0 sẽ được Hệ thống ban tặng sét đặc chế hệ thống, Thiên đạo ban thưởng tám mươi mốt thiên phạt cực mạnh. Nhân phẩm dưới -10000 có thể “ghé thăm” Tu La thành.]

Trang Bị: Không (Nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ)

Nhiệm Vụ Hoàn Thành: 1000


Nhiệm Vụ Ẩn: 302

Điểm Tích Phân: 27072

Kỹ Năng Cơ Bản:

– Kinh doanh, quản lí: Cho phép người sở hữu có thiên phú nghịch thiên trên thương trường (Đã hoàn)

– Diễn xuất: Cho phép người sở hữu có thiên phú nghịch thiên về diễn kịch (Áp dụng thiên phú linh hoạt trong các tình huống có thể đạt được một hộp quà ẩn)

– Ngoại giao: Cho phép người sở hữu nói được hầu hết thứ tiếng (Yêu cầu cần học). Ngôn ngữ giao tiếp: Cổ đại, Hiện đại. ( Tiểu gợi ý: Ngôn ngữ động vật, Ngôn ngữ người ngoài hành tinh, Ngôn ngữ thổ dân da đỏ,…). (Đã hoàn)

– Viết tiểu thuyết: Cho phép người sở hữu có thể viết một quyển sách, yêu cầu sự sáng tạo không ngừng và văn phong nhất đẳng. (Đã hoàn)

[Hệ thống thân tình nhắc nhở: Có thể đi học các kĩ năng để đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa. Để nhanh chóng ôm các hộp quà về tay, hãy nhanh chóng dấn thân vào nơi đó.]

Tiềm Năng:

-Ca hát: Đã kích hoạt thành công tiềm năng, yêu cầu tham gia và đạt giải “Thiên hậu” cho tất cả các giải âm nhạc trên toàn thế giới để có cơ hội trở thành phát ngôn đại diện cho Hệ thống.

-Âm Dương lực lượng: Kích hoạt được từ 《 Thịnh Thế Phồn Hoa 》, không cho phép sử dụng ở Nhân gian. Muốn luyện đến xuất thần nhập hóa, hãy đến 《 Thịnh Thế Phồn Hoa 》để phát triển.

Diêm Vương Ban Thưởng: Sinh mệnh vô hạn (không nhận vào Âm phủ khi chưa có sự cho phép). Quà ẩn trong Trùng sinh đan. Danh phận.

Thiên Đạo Ban Thưởng: Thiên Lôi. (?)


Đạo cụ: Thương Vương, Thi Âm, Ngôn Thiên, Nhạc Nhạc ( đính kèm Yêu Yêu) (Làm nhiệm vụ ẩn để nhận được)

Lam Hàn Kì nghi hoặc nhìn “Âm Dương lực lượng” danh tự, 2 năm trước thì kích hoạt không được, nguyên lai là phải tham gia vào 《 Thịnh Thế Phồn Hoa 》cái trò này. Bất đắc dĩ nhún vai, Lam Hàn Kì ôm theo máy tính cùng Yêu Yêu Nhạc Nhạc hai đứa xuống đại sảnh.

“Dì Trương, mọi người về chưa ạ?”

Dì Trương bận bịu trong bếp nói vọng ra, “Nha, Tiểu Bảo à? Mọi người đang trên đường về. Ông chủ còn trách dì không nhắn tin cho họ sớm hơn nữa chứ!”

Lam Hàn Kì bất đắc dĩ lắc đầu, đặt Yêu Yêu và Nhạc Nhạc xuống, vừa lau dọn bàn vừa nói: “Dì Trương, dì cứ nấu ăn, con phải làm việc chút.”

“Được.”

Lam Hàn Kì ngồi xuống, nhìn All của Bách Tuế Vi Kì, hơi cười rồi quay sang gọi cho Hà Lương, “Hà phó tổng, năm phút nữa hội nghị, chuẩn bị giấy tờ sổ sách.”

Nói rồi cúp máy, lấy vài miếng khoai tây chiên cho hai thú sủng ăn, đúng 7 giờ tối bắt đầu họp.

Lúc dì Trương chuẩn bị bữa cơm thịnh soạn xong thì thấy Lam Hàn Kì đang nghiêm túc nhìn điện thoại, lắng nghe chăm chú, thỉnh thoảng thêm mấy câu mà bà nghe hoàn toàn không hiểu. Biết cô chủ làm việc liền gọi mấy nữ giúp việc khác vào trong bếp phụ giúp bà, một phần là để tạo không gian riêng cho Lam Hàn Kì.

Lam Hàn Kì lần này day day mi tâm, có mỗi sự việc nhỏ như vậy mà họ gọi cô về để giải quyết. Hà Lương khóc không ra nước mắt, hắn ta chỉ muốn lão bản về thăm tập đoàn thôi mà, sao mà để bên công ty con là nước M đắc ý được. Đường đường là công ty mẹ mà số lần tiếp đón lão bản không đếm được ngón nào, còn công ty con lại một tuần có bảy ngày thì có đến bốn ngày là được tiếp đón. 

Hà Lương dè dặt cúi đầu nói, “Lão bản, mai ngài đến tập đoàn của ngài một chuyến.”

Lam Hàn Kì hơi suy nghĩ chút rồi gật đầu, cô cũng không vội rồi nói thêm: “Hà phó tổng, anh xem công ty nào dưới chúng ta là ngành giải trí không?” 


Hà Lương đổ mồ hôi lật từ đầu đến cuối một quyển dày cộp không thấy công ty nào liền hơi hơi nhìn Lam Hàn Kì dè dặt nói: “Lão bản đại nhân, không… không có a! Không biết để ngài làm gì?” 

Lam Hàn Kì day day mi tâm, “Tôi nhớ lần trước có thu mua công ty giải trí tên là… Thiên Mĩ?”

Hà Lương gật gật đầu: “Đúng là vậy. Nhưng lão bản, công ty đó doanh thu thấp quá. Tên là Thiên Mĩ nhưng chẳng có ai mĩ cả!”

Lam Hàn Kì nhún vai, nhìn Hà Lương khinh bỉ qua màn hình: “Sắp xếp thân phận “phù hợp” cho tôi qua bên đó.”

Hà Lương khóc thét: “Lão bản đại nhân! Đừng vội, Thịnh Thế không làm gì sai, ngài đừng bỏ tiểu nhân a!”

“….” 

Lam Hàn Kì trực tiếp tắt âm thanh, chờ Hà Lương phản ứng thì Lam Hàn Kì đã trực tiếp bỏ đi, cuối cùng vẫn là ngậm ngùi sắp xếp thân phận bên Thiên Mĩ. 

Lam Hàn Kì, 18 tuổi, tốt nghiệp Đại học Điện ảnh Đế đô. Dĩ nhiên là bằng cấp đã được lấy kèm vào trong thủ tục hồ sơ, chỉ chờ đưa cho lão bản. Nghĩ đến đây, mặt Hà Lương đau khổ nhìn Thiên Mĩ trước mặt. Xem, trên thế giới này có tập đoàn nào lại thảm hại như Thịnh Thế không, từ lúc thành lập đến giờ lão bản không xuất hiện quá bao giờ.

Lại nói đến Lam Hàn Kì, giờ này khuôn mặt cứng đơ nhìn một nhà mấy chục người vây quanh mình, ôm đến hỏng người. Hơi ho nhẹ một tiếng nói, “Cha mẹ, con muốn giữ kín thân phận vào showbiz.”

Dĩ nhiên là thánh chỉ Lam Hàn Kì đã quyết, chẳng ai có thể cản chỉ có hảo hảo nhìn tiểu bảo bối nhà mình từ xa. 

Lam Hàn Kì mặt đầy hắc tuyến nhìn Lam gia khuôn mặt rơi vào mộng bức, vội khoát tay bỏ đi. Lam gia dù gì thì cô cũng sẽ bảo vệ – đó là điều đương nhiên, dù sao đó là mục đích trùng sinh!

“Nga, lão bản đại nhân, thỉnh ngài suy nghĩ lại a. Ngài đi xông pha vào cái vòng hỗn độn đó làm gì!”

Lam Hàn Kì phất phất tay, kiểm tra hồ sơ, môi đỏ mọng mỉm cười nói: “Ngu ngốc, anh xem anh bao nhiêu tuổi rồi? Có cần tôi nhắc lại không? 36 tuổi rồi, con gái anh bao tuổi rồi, chính là 6 tuổi rồi! Anh xem anh có ra dáng người cha không!”

Hà Lương gãi đầu cười ha hả, “Lão bản đại nhân, đây không phải trọng điểm.”

Lam Hàn Kì mở cửa xe, chỉ ra ngoài nói: “Dừng xe. Trọng điểm là vợ anh kia kìa.” Nói rồi thân thiện vẫy tay mấy cái.


Vợ của Hà Lương là Sa Điềm, năm nay mới 29 tuổi – là một mĩ thiếu phụ. Nhận được tín hiệu từ người con gái còn trẻ hơn mình, Sa Điềm không chút do dự chạy ra chiếc xe đang đỗ ở đó hét lớn. Thật không may là chưa kịp nói câu nào đã bị Lam Hàn Kì khẩu trang kín mít kéo vào xe đàng hoàng nói chuyện.

“Hà phu nhân, phu nhân quản tốt Hà phó tổng…”

Sa Điềm nghi hoặc nhìn chồng của mình, rồi hơi dò xét Lam Hàn Kì: “Cô là tiểu tam trong truyền thuyết.”

Lam Hàn Kì lúc này ngẩng đầu khỏi hồ sơ: “Cái gì trong truyền thuyết?”

Hà Lương lúc này mặt chảy đầy mồ hôi rồi, lão bản đại nhân nhà hắn ta từ xưa đến nay ghét nhất “tiểu tam” hai từ này, vội nói: “Điềm Điềm, đây là lão bản Thịnh Thế.”

Sa Điềm mặt có chút không tin, định hỏi gì thêm nhưng Lam Hàn Kì đã xuống xe. 

Cô bỏ đi, dù sao cô không phải người biết chịu trách nhiệm, chuyện vợ chồng nhà người ta tự cho họ giải quyết. Mở máy lên, bấm một dãy số lên gọi. Ho nhẹ để lạc giọng trước, trầm trầm nói.

“An đạo diễn hảo.”

Bên kia truyền đến giọng nói vui tưới hớn hở, “A, Bách Tuế tiểu thư hảo. Có chuyện gì sao?”

Lam Hàn Kì hơi mỉm cười nói: “À, tôi đề cử một người thích hợp với vị trí trong《 U Linh 》?”

An đạo diễn hơi ngừng chút rồi nói: “Vị trí nữ chính đều có hết rồi…”

Lam Hàn Kì nhún vai, uống một cốc cà phê rồi mới nói tiếp, “Không sao. Không phải nữ chính mà là vị trí nữ phản diện. Hôm nay đến thử vai, An đạo có thể kiểm tra năng lực.”

Bên kia truyền đến tiếng khẽ thở phào, “Được.”

Lam Hàn Kì nhún vai, vị trí nữ phản diện nói đúng hơn là dồn nhiều tâm huyết hơn, dù sao bản thân cô thích nhân vật phản diện hơn nữ chính trong bộ《 U Linh 》, nữ chính lần đầu đột phá nhân vật tiểu bạch thỏ mà xưa nay Lam Hàn Kì kì thị nhất.

Ra khỏi quán cà phê nhỏ, Lam Hàn Kì liền đi bộ sang phim trường bên cạnh. Thiên Mĩ bên kia đã có Hà Lương làm hợp đồng xong rồi. 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.