Bạn đang đọc Văn Phòng Phấn Hồng – Chương 58: Đời lắm tiểu tam (4)
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – “Chuyện này cũng là trong lúc vô tình tôi đột nhiên nhớ ra.” Hà Vũ Phi nhấp một ngụm cà phê sau đó chậm rãi nói: “Trước kia tôi từng nghe Tô Thường Thụy nhắc đến Tô Tiểu Ái, hình như cô ấy bị quáng gà, bởi vì chuyện này cũng chẳng phải chuyện gì quan trọng cho nên tôi cũng không để trong lòng
Hôm đó cô hỏi tôi có biết gì về Tổ Tiểu Ái không, tự nhiên tôi lại nhớ ra chuyện này.” “Bệnh quáng gà?” Tôi có chút bất ngờ hỏi: “Ngoài chuyện này ra còn chuyện gì khác không?” Hà Vũ Phi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Năm Tô Tiểu Ái mười bảy tuổi, cũng chính là ba năm trước, cô ấy đã từng về nước ở lại một thời gian, có điều3tại sao cô ấy lại trở về và trở về để làm gì thì tôi cũng không rõ bởi quan hệ giữa tôi và cô ấy không thân thiết cho lắm.”
“Hóa ra là vậy.” Tôi nhớ thật kỹ tin tức mà cô ấy vừa nói cho tôi.
Còn lại tôi cũng không biết thêm gì nữa, Tô Tiểu Ái không thích ở trong nước, lần đó cô ấy trở lại cũng vì tham gia tang lễ của bà nội.” Hà Vũ Phi chần chờ một chút vẫn hỏi tôi: “Có phải là nhiệm vụ mới của cô cũng liên quan đến cô ấy phải vậy không? Nếu có việc gì cần tôi giúp thì cứ nói nhé, dù sao thì chúng ta bây giờ cũng là bạn tốt của nhau mà phải không?”
“Ừ, cô ta giật chồng của người1khác.” Tôi tóm tắt lại chuyện của Tô Tiểu Ái cho cô ấy nghe nhưng tôi cũng không kể quá mức chi tiết.
“Hóa ra là vậy, chẳng trách cô lại tìm tôi hỏi thăm chuyện về cô ấy.” Hà Vũ Phi chợt nói: “Tôi hiểu rồi, nếu như chỗ tôi có tin tức gì của Tô Tiểu Ái tôi nhất định sẽ nói với cô.”
“Vậy cảm ơn cô trước nhé.” Tôi nói.
Ăn cơm trưa xong, tôi và Hà Vũ Phi lại nói chuyện một hồi, sau đó chúng tôi chia tay ai về nhà người nấy
Hà Vũ Phi muốn về làm việc, còn tôi thì cần đến một nơi
Mục đích của tôi vốn là muốn đến biệt thự của Tổ Tiểu Ái, sau khi ra khỏi quán ăn, đương nhiên mục tiêu ấy của tôi cũng không thay3đổi
Tuy nhiên, trong lời nói của Hà Vũ Phi có một chi tiết khiến tôi chú ý: đó là ba năm trước, Tô Tiểu Ái từng về nước, theo như lời kể của Hà Vũ Phi thì cô ta không thích thú gì với cuộc sống trong nước, nếu vậy tại sao cô ta lại về nước làm gì, còn nhất định phải cướp chồng của Thư Nhã Hân là Thẩm Thần Đông cơ chứ?
Tôi phát hiện có lẽ là tôi đã nhầm lẫn gì đó rồi, dựa vào tài liệu mà ông chủ cho tôi, tôi mặc định rằng Tô Tiểu Ái và Thẩm Thần Đông quen biết nhau trong trò chơi.
Rốt cuộc thì chuyện gì đã khiến cho một thiên kim tiểu thư con nhà giàu có quen biết với một người đàn ông gia cảnh3và tiền lương đều tầm thường như vậy chứ.
Tôi vừa lái xe vừa suy nghĩ các loại khả năng có thể xảy ra trong đầu, nhưng cho dù là loại nào đi chăng nữa cũng cảm thấy giống như truyện Nghìn lẻ một đêm vậy, không thật chút nào
Tôi dừng xe ở trước mặt ngôi biệt thự của Tô Tiểu Ái, trước kia đây chính là chỗ mà tôi ngồi phục kích tận một tuần lễ để theo dõi bọn họ.
Bên ngoài rất lạnh, tôi so vai rụt cổ, quần áo choàng kín người
Cách đó không xa ngôi biệt thự là một tiệm bán hoa, ở trong một tiểu khu sang trọng như vậy tiệm bán hoa này đương nhiên cũng vô cùng sang trọng, khách ra vào đều là những quý phu nhân ở các ngôi biệt9thự gần đây
Tôi quay lại xe, trang điểm lại một chút, sau đó chỉnh sửa lại kiểu tóc rồi đẩy cửa xe bước ra ngoài một lần nữa.
Ông chủ của tiệm bán hoa này là một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi
Bình thường chủ tiệm bán hoa phần lớn là phụ nữ chứ rất ít đàn ông lại đi làm công việc này
Người đàn ông này rất gầy, đeo kính gọng nhỏ, vẻ ngoài trông rất trang nhã, lịch sự, anh ta đeo tạp dề của nam đứng ở giữa hàng trăm bông hoa khiến người tôi liên tưởng đến kiểu nam giới được yêu thích gần đây – mẫu người đàn ông ấm áp.
Tôi đẩy cửa bước vào tiệm hoa, chiếc chuông gió treo trước cửa va chạm vào nhau tạo nên những tiếng vang lảnh lót dễ nghe, chủ tiệm hoa ngẩng đầu lên nhìn tôi, khuôn mặt hơi mỉm cười nói: “Hoan nghênh quý khách ghé thăm.”
Tôi gật đầu với anh ta một cái, trên tay chủ tiệm hoa là một cây kéo, anh ta vừa sửa lại một đóa hoa vừa nói với tôi: “Tôi có thể giúp gì cho cô không?”
“Tôi muốn mua một bó hoa hồng xanh.” Tôi cười nói thêm: “Bó lại cho tôi thật đẹp và nhét thêm một chiếc thiệp vào cho tôi nhé.” “Được
Xin chờ trong giây lát.” Anh ta vừa nói xong thì có nữ nhân viên của tiệm hoa mang đến cho tôi một ly cà phê ấm áp, tôi nhận lấy và ủ ấm bàn tay lạnh cứng của mình.
Bó hoa mà tôi yêu cầu nhanh chóng được bó xong, sau khi trả tiền tôi ôm bó hoa bước ra ngoài
Tôi đi thẳng đến bên ngoài ngôi biệt thự của Tô Tiểu Ái sau đó nhấn chuông, bên trong truyền ra giọng nói của một người đàn ông: “Xin hỏi bên ngoài là ai vậy?” “Đây có phải là nhà của Tô tiểu thư không?” Người đàn ông xuất hiện trong ngôi biệt thự của Thẩm Thần Đông chỉ có thể là Thẩm Thần Đồng chứ không ai khác, nhưng kỳ lạ là nếu Thẩm Thần Đông đang ở đây thì tại sao lại phải tìm kiếm Tô Tiểu Ái trong game chứ, anh ta cứ vào phòng của cô ta tìm là được rồi không phải sao? Ngay sau đó Thẩm Thần Đồng bước ra mở cửa, hẳn là anh ta không giỏi trong việc ứng xử với phụ nữ cho nên thấy tôi thì hành động có chút cẩn trọng.
“Xin chào, xin hỏi không biết Tô tiểu thư có nhà không vậy?” Tôi mỉm cười hỏi
“Gần đây cô ấy không ở trong nước, cô tìm cô ấy có việc gì sao?” Thẩm Thần Đông lịch sự hỏi tôi, ngược lại dáng vẻ của anh ta như vậy lại khiến tôi cảm thấy ghê sợ, bởi nếu chỉ nhìn theo khía cạnh trực quan bên ngoài thì thật sự không nhìn ra anh ta là một tên cặn bã.
“Vậy bao giờ thì Tô tiểu thư về nước vậy?” Tôi đưa bó hoa hồng xanh cho Thẩm Thần Đông, anh ta ngỡ ngàng một lúc rồi đỡ lấy, có lẽ là do Tổ Tiểu Ái ở đây cũng chưa từng có ai tìm đến cho nên anh ta cũng không biết xử lý cuộc thăm hỏi bất ngờ của tôi thế nào.
“Chắc vẫn mất thêm một khoảng thời gian nữa, chắc tầm hai tuần nữa.” Nghe giọng nói của Thẩm Thần Đông có vẻ không quá chắc chắn khiến trong lòng tôi không khỏi nghi ngờ, vì sao Tô Tiểu Ái phải ra nước ngoài, cô ta tốn biết bao tâm tư thủ đoạn để cướp được Thấm Thần Đông, vậy mà mới được mấy ngày đã rời đi
“Hóa ra là như vậy.” Tôi tỏ vẻ mình đã hiểu gật đầu một cái rồi nói: “Vậy anh biết cô ấy đi nước nào không? Vài ngày nữa tôi cũng phải ra nước ngoài, nếu thuận đường tôi sẽ qua thăm cô ấy.” “Cô ấy đi Mĩ.” Thẩm Thần Đông thành thật trả lời, chắc anh ta cũng sợ làm lỡ chuyện của tôi.
“Được, cảm ơn anh nhé.” Sau khi hỏi thăm qua loa một chút tôi cũng rời đi
Tôi cố ý đi lòng vòng một đoạn rồi mới quay về xe, như vậy mới không khiến cho Thẩm Thần đông khinh thường xe nhỏ của tôi, bởi hôm nay cách ăn mặc trang điểm từ đầu đến chân của tôi đều dựa cách ăn mặc của các thiên kim tiểu thư của giới thượng lưu đang lưu hành gần đây.
Đã là thiên kim tiểu thư thì không cần phải tự mình lái xe, mà cho dù có lái xe đi chăng nữa cũng sẽ không lái loại xe này
Sau khi thu thập được một số thông tin hữu ích, tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ, tôi vừa ngâm nga hát vừa quay trở lại xe lái xe về nhà với tâm tình rất tốt
Vào đến nhà, tôi liền thấy Trần Lộ đang ôm máy tính xách tay mải mê chơi game, công việc này đúng thật là..
biến một người như Trần Lệ thành một trạch nữ vô dụng rồi.
“Tâm trạng của cô có vẻ rất tốt, công việc có tiến triển rồi sao?” Cô ấy ngẩng đầu lên nhìn tôi, tay gõ bàn phím vẫn không ngừng lại.
“Tô Tiểu Ái không ở trong nước, cô ta đi Mĩ rồi, chắc khoảng một hai tuần lễ nữa mới về, như vậy cũng có nghĩa là bây giờ hai người Thẩm Thần Đông và Tô Tiểu Ái đang ở hai nơi cách biệt nhau hoàn toàn” Mặc dù tôi không biết Tổ Tiểu Ái trở về Mĩ để làm gì, nhưng hiện tại bọn họ đang cãi nhau, không thể đối mặt với nhau để giải quyết, như vậy dần dà mâu thuẫn của bọn họ sẽ biến thành một cái gai ương bướng cắm rễ ở đó
Đối với loại chuyện này mà nói, tôi đương nhiên là giữ trạng thái ngồi xem kịch vui rồi
“Đúng là cơ hội tốt trời ban.” Trần Lộ quá ư nhanh trí, lập tức hiểu được vấn đề mấu chốt mà tôi nói, cô ấy tiếp lời: “Phải chế tạo thêm nhiều tình tiết trùng hợp như vậy mới được.”
“Không phải cô nói sẽ ra tay từ bang hội hay sao? Bên chỗ cô có kế hoạch gì không?” Tôi vừa hỏi cô ấy vừa thay một bộ quần áo ở nhà, sau đó tôi mở máy tính, bật game lên nhập mật mã đăng nhập vào trò chơi.
“Tạm thời vẫn chưa.” Trần Lộ trả lời.
Hiện giờ vẫn còn sớm, tôi online nhìn qua một chút, hay rồi, Tô Tiểu Ái không online nhưng Thu Liên Thành thì có
Tôi xin vào Đội ngũ của Thu Liên Thành, anh ta nhấn đồng ý, sau khi vào Đội ngũ tôi mới phát hiện trong Đội ngũ còn có một cậu bé đáng yêu, mới đến cấp mười mấy, chắc là một tài khoản phụ.
Tôi mở bản đồ ra thì phát hiện Thu Liên Thành và cậu bé này cùng ở trong một bản đồ, hơn nữa vị trí lại ở sát bên cạnh nhau
[Đội ngũ] Xuân Miền Bất Giác Hiểu: Sư công, người có gặp sư phụ của tôi chưa? Tôi đang không biết phải làm nhiệm vụ hàng ngày thế nào đây.
[Đội ngũ] Thu Liên Thành: Sư phụ của bạn chắc một lúc nữa mới online cơ.
[Đội ngũ] Thu Liên Thành: Nếu bạn muốn làm nhiệm vụ thường ngày thì đợi tôi một chút, tối dẫn sư đệ của bạn đánh phó bản trước đã
Tôi mở bản đồ ra một lần nữa mới phát hiện ra lúc này họ đang vào phó bản cấp độ rất thấp
[Đội ngũ]Xuân Miền Bất Giác Hiểu: Không sao, sư công dẫn tiểu sư đệ đi đi, tôi tự mình đi nghiên cứu một chút.
[Đội ngũ] Thu Liên Thành: Cũng được, bạn cứ làm quen trước cấp độ cao nhất nên chơi như thế nào đi đã, vừa mới thăng lên cấp cao nhất mà, mọi chuyện cần phải từ từ mới được.
[Đội ngũ]Xuân Miền Bất Giác Hiểu: Được, vậy tôi đi trước đây, không quấy rầy sư công nữa
Nói rồi tôi rời khỏi Đội ngũ
Trong lòng tôi có chút nghi ngờ, tài khoản phụ đó là của Hạ Tuyết Trì, bởi lẽ dù thế nào cũng thấy sự xuất hiện của tài khoản phụ này quá mức đáng ngờ.