Văn Phòng Phấn Hồng

Chương 53: Bầu trời thành đô rất xanh (5)


Bạn đang đọc Văn Phòng Phấn Hồng – Chương 53: Bầu trời thành đô rất xanh (5)

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – (*) Mật tin nhắn riêng tư chỉ giữa hai người trong game [Mật] Bạn nói thầm với Mạch Lộ Nhân: Hôm nay anh lại rảnh rỗi online cơ à? [Mật] Mạch Lộ Nhân nói thầm với bạn: Gần đây anh cũng không bận lắm, anh gia nhập đội để lấy thêm trang bị, nếu không đến lúc cần mà trang bị của anh lại quá củ chuối thì làm thế nào.

Tôi không kìm được mà bật cười, cảm thấy mình quá sai, tự dưng bắt một ông chủ cùng chơi game

[Mật] Bạn nói thầm với Mạch Lộ Nhân: Anh tiếp tục cày đi, em đi thăng cấp

[Mật] Mạch Lộ Nhân nói thầm với bạn: Có cần anh dẫn em đi không? [Mật] Bạn nói thầm với Mạch Lộ Nhân: Không cần đâu, anh dẫn đi thì em làm sao hành động3được chứ

Nói đùa sao, Hứa Mạch mà tới thì làm sao tôi đi cưa gái được, đương nhiên anh ấy nhất định sẽ phải xuất hiện trước mặt Tô Tiểu Ái, nhưng giờ không phải lúc.

Tôi điều khiển nhân vật đi nhận nhiệm vụ, mới chạy được một vòng thì Trần Lộ đã dọn dẹp xong nhà bếp, chậm rãi bước tới.

“Chơi game à?” Cô ấy nhìn màn hình máy tính, nói có chút kinh ngạc

“Tôi đang làm việc.” Tôi không quay đầu lại mà giải thích luôn cho cô ấy: “Vụ việc mà hiện giờ tôi đang theo là về một tên đàn ông cặn bã quen biết với tiểu tam qua game.” “Tôi hiểu rồi.” Nói chuyện với người thông minh thật tốt, chỉ cần nói một chút thì đối phương hiểu ý của mình ngay

“Tôi có thể giúp1được gì không?” Trần Lộ quả thật là một nhân viên Trung Quốc gương mẫu, ngày đầu tiên đi làm, lại trễ như vậy đã muốn bắt đầu công việc ngay rồi

“Hiện tại chưa cần, cô đi dọn dẹp đồ đạc rồi nghỉ ngơi sớm đi, đồ trong nhà cô cứ thoải mái dùng nhé


Cô làm quen một chút với môi trường xung quanh đi, đi đường cả ngày chắc mệt rồi.” Tôi quay đầu lại nhìn cô ấy khẽ mỉm cười

Trần Lộ khẽ gật đầu một cái nói: “Vậy được, cảm ơn cô.” Nói xong cô ấy kéo theo vali đi vào phòng khách, chắc hẳn là sắp xếp đồ đạc

Tôi tiếp tục nhìn về màn hình máy tính, thấy khung thoại mới gia nhập đội.

Tôi vội vàng nhận chấp nhận vào đội

Người thêm tôi vào là Bỉ Đắc Phan,3trong đó còn có sự huynh của tôi – Vô Niệm.

[Đội ngũ] Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Chào sư phụ, sư huynh.

[Đội ngũ] Bỉ Đắc Phan: Đồ đệ, bạn sắp lên cấp bốn mươi rồi sao, bây giờ vẫn đang làm nhiệm vụ à? Mau lên YY đi, tối với sự nướng và sư huynh của bạn đều đang ở đây

Đánh chữ chậm quá, nói chuyện tiện hơn nhiều.

[Đội ngũ] Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Được, tôi tới ngay đây

Tôi thu nhỏ màn hình, sau đó đăng nhập YY, lại thêm vào phần mềm thay đổi giọng nói, tiếp đến mở khung chat chào hỏi mọi người: “Chào buổi tối sư phụ, sư nương, sư huynh.” Giọng nói của Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt vang lên: “Đồ đệ à, giọng của bạn lần nào nghe cũng giống nam thần hết.” “Đương nhiên3rồi, cậu ấy là học trò của tôi, học trò của nam thần đương nhiên cũng là nam thần rồi.” Bỉ Đắc Phan sẵn tiện nói đùa, bầu không khí bỗng nhiên trở nên thoải mái hơn

Vừa cùng bọn họ trò chuyện tôi vừa tiếp tục làm nhiệm vụ


Tôi không vội vàng đi tìm Tô Tiểu Ái, lúc mới bắt đầu, tuyệt đối không thể là người chủ động, đặc biệt là với tính cách của Tô Tiểu Ái, nếu chủ động bám lấy, chắc chắn cô ta sẽ không coi trọng tôi, sẽ nghĩ tôi muốn dựa dẫm cô ta mà thôi

“Đồ đệ, đi thôi, sư nương dẫn bạn đi đánh phó bản.” Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt vừa làm xong nhiệm vụ hàng ngày, Bỉ Đắc Phan cùng bạn bè tham gia đánh trận rồi, nên chỉ còn một mình9cô ta nhàn rỗi không có gì làm

“Cảm ơn sư nương.” Tôi không từ chối cô ta

Nghê Thường Nguyệt Nguyệt với Tô Tiểu Ái hình như có quan hệ khá tốt, tôi thật sự rất tò mò, tại sao Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt lại trở thành bạn tốt trên game của Tô Tiểu Ái.

Người phụ nữ như Tô Tiểu Ái sẽ không tùy tiện để cho bất kỳ sinh vật cùng giới nào xuất hiện trên lãnh thổ mới phải, vậy mà Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt lại có thể cười nói vui vẻ với Tô Tiểu Ái, không thể không nói, điều này cần EQ cao đến chừng nào.

Sư huynh Vô Niệm sắp thăng đến cấp cao nhất rồi, anh ta đang tự mình đi làm nhiệm vụ nên Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt đưa tôi đi phó bản, sau khi ăn đan dược x2 kinh nghiệm, tôi đi theo phía sau cô ta

Kỹ năng của Thất Tủ bắt buộc phải chạy xung quanh không ngừng mới có thể tập hợp được kiểm khí, có kiếm khí thì mới thi triển được kỹ năng, mặc dù di chuyển xoay vòng như vậy rất đẹp, nhưng kiểu gì cũng dễ chóng mặt.

“Đồ đệ, vị trí của sư phụ bạn còn không vậy?” Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt hỏi

“Ba vị trí sư phụ của tôi đều có người tiếp nhận rồi, sư phụ là một, thêm một người là sự thúc, còn có một người nữa là người bạn đã dẫn tôi đến với trò chơi này

Có điều công việc của anh ấy bận rộn, bình thường cũng rất ít khi online


Anh ấy nói đợi đến khi tôi xuất sư, hệ thống sẽ tặng một cây dù đi mưa.” Tôi nhẫn nại giải thích.

Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt tiếc nuối nói: “Tốc độ của Lưu Sương cũng nhanh thật, tôi còn nói là muốn nhận bạn làm đồ đệ.”

“Hôm qua sư thúc dẫn tôi đi đánh phó bản, nhưng kỹ năng Thần Hành Thiên Lý chưa hồi nên nhận tôi làm đệ tử luôn.” Tôi cố ý đề cập đến Bạch Lưu Sương, cũng là Tô Tiểu Ái.

“Cái người này, để tôi gọi cô ấy đến!” Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt vừa nói xong, trong nhóm lại xuất hiện thêm một người, là Bạch Lưu Sương chứ ai vào đây nữa

[Đội ngũ Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Chào sự thúc.

[Đội ngũ] Bạch Lưu Sương: Phải gọi là Nhị sư phụ!

“Các bạn đang ở đâu thế, Nguyệt Nguyệt dẫn đồ đệ của chúng ta đi đánh phó bản à?” Bạch Lưu Sương nói qua YY, cô ta không gõ chữ trong phòng trò chuyện nhóm mà nói qua YY luôn

“Đúng vậy, đậu má bạn chứ, đây rõ ràng là đệ tử của mình với Bỉ Đắc Phan, từ lúc nào thành đồ đệ của bạn thể” Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt cười: “Bạn mau trả lại đồ đệ cho mình đi.” “Ha ha, muộn rồi, mình đã nhận cậu ấy, mà có gì đó sai sai, không phải vẫn còn một vị trí sư phụ nữa hay sao.” Tâm trạng của Bạch Lưu Sương xem ra rất tốt, giọng nói rất nhẹ nhàng thoải mái, “Hơn nữa, Bỉ Đắc Phan nhà bạn là sư phụ cậu ấy rồi, không phải bạn cũng được coi là sư phụ hay sao.”

Trong lúc nói chuyện, Bạch Lưu Sương đã bay thẳng đến cửa phó bản, Nghê Thường Nguyệt Nguyệt mới dẫn tôi đánh được một lượt, ra ngoài đã nhìn thấy Bạch Lưu Sương đứng đó rồi

Đúng vậy, không ngoài mong đợi, cô ta đã thay một bộ trang phục khác rồi

Cô ta chính là kiểu người điển hình vừa nhiều tiền lại tùy hứng thích thích đi đó đây

“Bạn tới đón chúng mình à?” Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt cười nói: “Sao chỉ có mỗi một mình bạn, Thu Liên Thành nhà bạn đi đâu rồi?”

“Đừng nhắc tới anh ta nữa, ban nãy anh ta vừa bị Bỉ Đắc Phan nhà bạn kéo đi tiếp ứng rồi, thấy nói là trong đội của bọn họ có người không đánh được nữa.” Tôi cũng cảm thấy lạ, sao giờ này Bạch Lưu Sương lại tới tìm tôi, hóa ra là Thu Liên Thành bận rồi, cô ta thấy chán nên mới đến tìm chúng tôi.


Có Bạch Lưu Sương ở đó, kinh nghiệm tối đạt được ít đi một phần ba, cũng may nhờ tốc độ nhanh nên có thể bù lại phần kinh nghiệm bị thiểu.

Đang đánh qua đánh lại, bỗng nhiên có người kết bạn với tôi, tôi kích chuột vào xem, là nhân vật Thành Nam của phái Trường Ca

[Mật] Mộ Khê Thủy nói thầm với bạn: Bà chủ Phương, ID này của cô phải không? Tôi sững sờ, sau đó nhanh chóng nhận ra, người gọi tôi là bà chủ Phương trong game sẽ là..

Không, thực tế người duy nhất gọi tôi như vậy chắc chỉ có một, đó chính là người hôm nay vừa mới gia nhập Văn phòng Phấn Hồng – Trần Lộ!

[Mật] Bạn nói thầm với Mộ Khê Thủy: Trần Lộ? [Mật] Mộ Khê Thủy nói thầm với tôi: Là tôi đây.

Cửa phòng dành cho khách mở ra, Trần Lộ mặc đồ ngủ bước ra ngoài

Chắc cô ấy vừa mới tắm xong, tóc vẫn còn đang ướt nhẹp, sau khi tẩy trang, Trần Lộ trở thành một cô gái xinh đẹp vô hại, vẻ đẹp kiêu ngạo biến mất hoàn toàn, chỉ khi cô ấy liếc mắt mới lộ ra vẻ lạnh lùng.

“Không cần phải trả tiền tăng ca cho tôi đâu.” Cô ấy vừa nói vừa đeo gọng kính nhỏ.

Tôi khẽ gật đầu với cô ấy, rồi chỉ màn ảnh ra hiệu chúng ta nói chuyện trong game là được

Trần Lộ trở về phòng cũng không nói gì thêm

Vốn dĩ trong game chỉ có Hứa Mạch là người mình, hiện lại lại thêm một người nữa, nếu như vậy vẫn không nắm được Tô Tiểu Ái trong lòng bàn tay thì cái chức chủ của Văn phòng Phấn Hồng cũng có thể đổi người được rồi.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.