Văn Phòng Phấn Hồng

Chương 51: Bầu trời thành đô rất xanh (3)


Bạn đang đọc Văn Phòng Phấn Hồng – Chương 51: Bầu trời thành đô rất xanh (3)

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – Tôi cứ nghĩ là Thẩm Thần Đông không online hoặc có việc phải đi ra ngoài, nhưng rõ ràng hiện tại Thẩm Thần Đông đang online

Cả hai cùng online nhưng lại không đi chung với nhau, nếu nói không có chuyện gì chắc chẳng có ai mà tin đâu.

Hoặc có thể do cả hai đã chán với việc phải luôn đi chung với nhau lúc ở trong game.

[Bang hội] Bạch Lưu Sương: Em đang dẫn đồ đệ đi luyện cấp, có việc gì không? [Bang hội] Thu Liên Thành: Anh cũng qua, chúng ta cùng dẫn

[Bang hội] Bạch Lưu Sương: Anh đến làm gì, muốn tranh kinh nghiệm với đồ đệ của em à?

Tôi yên lặng xem bọn họ nói chuyện, mặc dù nhìn qua đều là những lời rất bình thường, nhưng tôi vẫn đánh hơi được một chút không khí không được3tự nhiên cho lắm, dường như Tô Tiểu Ái đang tức giận.

Bình thường tiểu tam muốn thay thế vị trí của người yêu cũ đều rất biết thời thế, mà cơ hội tốt nhất chính là giận dỗi, khó chịu, làm mình làm mẩy với tình nhân.

“Sự thúc, nếu như bạn bận thì không cần lo cho tôi đâu.” Tuy đó là thời cơ nhưng tôi vẫn phải nói như vậy

Nếu như trái tim của một người dễ dàng bị chinh phục như thế thì Tô Tiểu Ái cũng sẽ không kiên trì cố chấp với Thẩm Thần Đông như vậy, bắt buộc phải là anh ta

“Không có gì, chúng ta tiếp tục thôi.” Tô Tiểu Ái có một chút giận dỗi, xem ra tôi đoán không sai, chắc chắn cô ta đang cãi nhau với Thẩm Thần Đông

“Vợ à, em làm sao thế?”1Chính vào lúc này, giọng nói của Thẩm Thần Đồng vang lên, hẳn là anh ta thấy Tô Tiểu Ái đang ở trong phòng này nên nhảy vào, “Vẫn đang giận anh à? Đồ đệ, tôi là sự công (+) của bạn, đến đây nào, sự công tặng bạn một bao lì xì xem như lễ ra mắt.” (*) Sư công: chồng của sư phụ

Tôi rùng mình, cả người nổi đầy da gà da vịt

Một câu vợ à, một câu sư công thật khiến cho người ta sởn gai ốc

“Thôi, anh tém tém lại giùm đi, đừng đến tìm em, đi mà tìm cái cô em gái anh vừa mới quen ấy, cô ấy còn đang đợi anh dẫn đi thi đấu kia kìa.” Giọng điệu của Tô Tiểu Ái không được tốt cho lắm, xen lẫn oán trách cùng giận dỗi


Nghe cô ta3nói thế, tôi hiểu tại sao cô ấy không ở cùng Thẩm Thần Đông từ hôm qua đến hôm nay.

Chắc là do Thẩm Thần Đồng chơi cùng một game thủ nữ nào đó, bị Tô Tiểu Ái bắt được, cho nên mới không chịu nói chuyện với anh ta lại còn giận dỗi thành ra như vậy

Tôi nói rồi mà, người có tính chiếm hữu mạnh như Tô Tiểu Ái sao lại có thể chán Thấm Thần Đông chứ.

“Chỉ là đánh một trận thôi mà, lần sau anh sẽ không như vậy nữa, thật đấy, vợ à, đừng tức giận anh nữa nhé.” Thẩm Thần Đông rất chân thành, nếu là ai trong hoàn cảnh này cũng sẽ như vậy thôi, dù gì thì trước mặt anh ta là cả một núi vàng cơ mà.

Bây giờ tôi bây giờ cảm thấy rất vui vẻ,3vì lúc đầu Hứa Mạch và Trình Dật bắt tay nhau để đối phó Tập đoàn Giang Hải, Tô gia và những tập đoàn khác không hề nhúng tay vào

Có điều, cha của Tô Thường Thụy với cha nuôi của Tổ Tiểu Ái có quan hệ hơi nhạy cảm nên cũng không hay qua lại

Nếu không có Tô Tiểu Ái, sợ rằng hai người đó cả đời cũng không gặp mặt nhau.

Chuyện này đều do Tổ Quốc Lương thiên vị mà ra, ban đầu bởi vì ông ta cho rằng đứa con trai thứ ba của mình không thể sinh con, cho nên chia tài sản rất ít, nhưng sau này tất cả tài sản lại do chính đứa con đó kiếm được

Chuyện như vậy mà hai nhà vẫn qua lại với nhau mới lạ

Tôi lơ đãng một chút, đến lúc định thần lại9thì phó bản đã có thêm một người, là Thành Nam Thiên Sách đang đứng trước mặt nhìn tôi.

“Đồ đệ mặt búng ra sữa, đáng yêu thật đấy.” Anh ta cưỡi ngựa, đi quanh tôi mấy vòng

Anh ta không mặc đồ thời trang, chỉ là trang bị của phái Thiên Sách, có điều vũ khí phát sáng đang cầm trên tay kia chắc hẳn là Tranh Vũ, loại binh khí đắt nhất trong Kiếm Hiệp Tình Duyên 3, cần phải “đập” nhân dân tệ vào mới mua được

[Đội ngũ] Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Sư thúc, tôi đi làm nhiệm vụ đây, một người bạn trước đây quen biết trong lúc làm nhiệm vụ cùng đang gọi tôi qua đó

“Đi đi, nếu cần giúp gì cứ gọi tôi.” Bởi vì Thẩm Thần Đông tới đây để xin lỗi, hơn nữa thái độ xin lỗi khiến người khác vô cùng hài lòng, cho nên tâm trạng của Tô Tiểu Ái cũng có thể coi như “sau cơn mưa trời lại sáng”.

Tô Tiểu Ái không còn giận dỗi Thẩm Thần Đồng nữa đương nhiên sẽ chơi game với anh ta, thế là tôi trở nên thừa thãi


Là một người biết điều, lúc này tôi đương nhiên phải giữ khoảng cách với bọn họ xa một chút

Hơn nữa mục tiêu của tôi là Tô Tiểu Ái, không phải Thẩm Thần Đông

Tôi không thể không làm gì cả, nhưng trước mắt không nên khiến Thẩm Thần Đông đề phòng mình.

Tôi ra khỏi phó bản, tự đi làm nhiệm vụ một mình, sẵn tiện thoát YY

Hứa Mạch rốt cuộc cũng online rồi, không có việc gì thì chạy tới tìm tôi

Anh ấy cũng mãn cấp, tôi vẫn còn một vị trí sư phụ còn trống nên để Hứa Mạch nhận tôi làm đồ đệ

Hứa Mạch dẫn tôi đi làm nhiệm vụ một lát, đồng thời tự bản thân mình cũng làm quen dần với các chức năng trong game.

Loáng cái đã hết một buổi chiều, bởi vì ngồi máy tính khá lâu cho nên tôi cảm thấy cổ có hơi ê ẩm.

Tôi quyết định thoát ra, ra ngoài đi dạo một lát, nếu không sẽ rất mệt mỏi

Tôi chào Hứa Mạch, nhắn báo cho Tô Tiểu Ái, sau đó tắt máy tính.

Tôi vươn vai, mặc áo khoác chuẩn bị ra ngoài, thì ngay lúc này chuông điện thoại reo

Không phải là điện thoại cá nhân, mà là số điện thoại công việc đang đổ chuông

Tôi nhấc nhấc thấy một dãy số lạ

“Xin chào, đây là Văn phòng Phấn Hồng, không biết tôi có thể giúp gì được cho bạn không?” Tôi nghe điện, tự giới thiệu bản thân


“Địa chỉ văn phòng của cô ở chỗ nào vậy?” Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói trong trẻo, lạnh lùng

“Xin lỗi, văn phòng của chúng tôi cần bảo mật địa chỉ, bởi vì tính chất công việc, mong cô hiểu cho.” Nếu như công khai địa chỉ, chắc tôi sẽ bị bọn tiểu tam với mấy tên đểu cáng bị tôi trả thù trước đây tìm tới đập cho một trận mất.

“Vậy cô có tiện gặp mặt không?” Người ở đầu dây bên kia không tiếp tục hỏi địa chỉ nữa, mà muốn hẹn gặp trực tiếp với tôi.

Trong lòng tôi có chút cảnh giác, giọng nói của người này nghe quá mức bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến tôi cảm thấy cô ấy không phải loại đàn bà sẽ bị vứt bỏ

Từ lúc tôi mở Văn phòng Phấn Hồng đến nay, từng nhận rất nhiều cuộc điện thoại khác nhau, cũng nghe rất nhiều giọng nói khác nhau, nhưng chưa từng thấy khách hàng tìm đến tôi lại có thể bình tĩnh đến như vậy.

Bất luận là ai, khi gọi đến số điện thoại này đều trong trạng thái vô cùng tức giận, bởi vì quá tức giận cho nên mới muốn trả thù những người đã làm mình tổn thương

Trong tình huống như vậy, không ai có thể giữ được bình tĩnh, hơn nữa lại gọi một cuộc điện thoại đặc biệt như vậy, tâm trạng cũng có chút bất an

“Tại sao cô muốn gặp tôi?” Tôi đặt chìa khóa xuống, ngồi lại giường ghế trước bàn máy tính một lần nữa

Quân tử không đặt bản thân mình vào nguy hiểm, tôi cũng không thích đi đến những chỗ có thể gây nguy hiểm

Ai mà biết cuộc điện thoại này do ai gọi, gọi tới có mục đích gì.

“Bởi vì..

tôi muốn – xin – việc.” Cô ấy dõng dạc từng chữ: “Không biết văn phòng của cô có tuyển thêm người không?”

Tôi sửng sốt một chút, hoàn toàn bất ngờ

Từ lúc mở văn phòng đến nay, tôi chưa bao giờ nhận cuộc điện thoại nào như thế, cô ấy muốn tới đây phỏng vấn xin việc sao? “Cô biết công việc của văn phòng chúng tôi là làm gì sao?” Cô ấy có nhầm lẫn gì hay không? “Đương nhiên tôi biết chứ, nếu không tôi cũng sẽ không gọi điện cho cô.” Cô ấy nói cực kì nghiêm túc: “Cô không muốn xem xét tôi một chút hay sao? Tôi tự thấy bản thân mình cũng khá xinh, đã từng trải qua một vài mối tình kết thúc trong êm đẹp, có bằng tiến sĩ tâm lý học, biết cách làm thế nào khiến người ta yêu mình với tốc độ nhanh nhất.”

“Nhưng mà tại sao cô lại muốn đến đây làm việc?” Khi nghe cô ấy nói cô ấy là tiến sĩ tâm lý học, trong lòng tôi hơi rung động một chút: “Hơn nữa, trên trang web của chúng tôi cũng không đăng tuyển người.” “Tôi biết, nhưng tôi tự tin thuyết phục được cô tuyển tôi.” Cô ấy nói xong câu đó cũng không nói thêm gì nữa, mà im lặng chờ đợi tôi quyết định

Tôi nghĩ một chút, sau đó nói: “Vậy chúng ta đến Second Cup gặp mặt nhé, nếu cô có thể nhận ra tôi, tôi sẽ cân nhắc việc cho cô bài kiểm tra.” Tôi cúp điện thoại, quay trở về phòng, ngồi trước gương bắt đầu trang điểm

Đây không phải quyết định bồng bột


Tôi vốn có định hướng tuyển thêm người nhưng chưa gặp ai thích hợp, đồng thời việc trước mắt tôi có thể tự lo

Có điều nếu có nhiều đơn hàng hơn, tôi sẽ không giải quyết được

Hơn nữa, nếu tôi cứ một mình làm việc thì sẽ nhanh chóng bị vạch trần, rất phiền.

Cho nên tôi cũng không từ chối lời đề nghị gặp mặt của cô ấy.

Sau khi trang điểm tôi lại thay bộ quần áo đang mặc ra, vì sợ lạnh nên bộ đồ này chỉ có tính chất giữa ẩm chứ không toát lên được khí chất và thần thái của tôi

Nhưng hiện tại tôi cần phải đi ra ngoài gặp mặt người khác cho nên không thể ăn mặc lôi thôi như vậy được

Có những lúc chỉ cần bạn sửa soạn cho bản thân gọn gàng sạch sẽ một chút thôi tự nhiên cũng khiến bản thân tăng thêm khí chất, khiến cho những người gặp bạn cảm thấy thoải mái dễ chịu, từ đó sẽ chú ý đến bạn nhiều hơn.

Tôi rất thích phụ nữ lớn tuổi ở phương Tây, cho dù có lớn tuổi bao nhiêu cũng sẽ không từ bỏ việc trang điểm, luôn giữ cho mình một phong thái chỉn chu, xinh đẹp, đây cũng là một cách để tôn trọng những người mình gặp

Sau khi sửa soạn đẹp đẽ, tôi cầm lấy chìa khóa xe xuất phát.

Đậu xe ở bãi gửi xe của quán cà phê xong, tôi cầm chiếc túi xách nhỏ bước vào quán

Chọn vị trí giữa quán cà phê ngồi xuống, gọi một ly cà phê và một phần bánh ngọt nhỏ, tôi lấy một cuốn sách từ trên kệ sách, vừa đọc sách vừa uống cà phê.

Tôi nói với cô gái kia, nếu cô ấy có thể nhận ra tôi, vậy tôi sẽ đồng ý phỏng vấn cô ấy

Tôi không đùa

Nếu cô ấy không có khả năng này thì cũng vô dụng với tôi

Tôi không hề nhìn ra phía cửa ra vào, cà phê đã uống được non nửa, ăn một ít bánh ngọt, sách cũng lật được vài tờ rồi.

Bất chợt có người dừng lại trước mặt tôi, đập vào mắt là một đôi giày cao gót khoảng tầm mười phân, bắp chân nhỏ trắng mịn với đôi chân thon dài, trên đầu gối khoảng mười lăm centimet là chiếc váy xòe màu đỏ rượu vang.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.