Văn Phòng Phấn Hồng

Chương 46: Liễu ơi, hỡi liễu chương đài


Bạn đang đọc Văn Phòng Phấn Hồng – Chương 46: Liễu ơi, hỡi liễu chương đài

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – Cho dù là người đàn ông nào, đứng giữa Thư Nhã Hân và Tô Tiểu Ái cũng đều sẽ chọn Tô Tiểu Ái, đương nhiên chả ai mà lại chế tiền cả.

Trước đây lúc điều tra về Tô Thường Thụy, tôi cũng chỉ tra về đời sống cá nhân cùng tình hình của Tập đoàn Giang Hải mà thôi.

Tài liệu đó không hề nhắc đến Tô Tiểu Ái là bởi vì hai người họ vốn không chung hộ khẩu

Tô Tiểu Ái và Tô Thường Thụy là anh em ruột, nhưng khi Tô Tiểu Ái vừa sinh ra đã được đem cho chú của Tô Thường Thụy nuôi dưỡng, nên họ từ anh ruột lại thành anh em họ

Nói đến đây không thể không kể3đến chuyện của Tô gia.

Ông nội của Tô Tiểu Ái là Tô Quốc Lương, một nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, từ một nhà xưởng ba người nhỏ bé mà một tay gây dựng nên doanh nghiệp Giang Thị

Tô Quốc Lương sinh được ba người con, con trai lớn Tổ Tín Nặc vẫn luôn ở Thụy Điển phát triển sự nghiệp, con trai thứ là Tô Tín Ngôn chính là bố ruột của Tô Tiểu Ái và Tô Thường Thụy, mà con trai thứ ba của ông ta Tô Tín Thệ lại phát triển sự nghiệp ở Mỹ.

Bởi vì Tô Tín Thê vô sinh nên Tổ Tín Ngôn đã giao con gái mình cho Tổ Tín Thể nuôi dưỡng, cũng vì lẽ đó mà1dường như Tô Tiểu Ái lớn lên và sinh sống ở nước ngoài

Bởi vì không có cha mẹ ruột, cha mẹ nuôi sợ giáo dục nghiêm khắc sẽ khiến cô ta bất mãn, nên cuối cùng nuôi dạy cô ta trở thành bản tính cách ngang ngược như bây giờ, không cần biết là thứ gì, chỉ cần cô ta thích đều được dâng đến tận tay cô ta.

Trong thế giới của Tô Tiểu Ái, không có thứ gì là của người khác cả, tất cả mọi thứ đều được chia làm hai loại, một loại là cô ta muốn, một loại là cô ta không muốn.

Thế nhưng Tô Tín Thệ lại là một doanh nhân rất thành công, khả năng kinh doanh của3ông ta so với cha của ông ta là Tô Quốc Lương chỉ có hơn chứ không kém, sản nghiệp của ông ta ở Mỹ nhiều đến mức người ta không thể tưởng tượng nổi, cho nên Tô Tiểu Ái không cần làm gì, mỗi ngày chỉ tiêu tiền ăn chơi cũng không theo kịp tốc độ kiếm tiền của ông ta.

Từ nhỏ đến lớn không có gì là không mua được, tam quan của Tô Tiểu Ái được hình thành như vậy


Nhà cô ta cũng chẳng ai quản cô ta, cô ta muốn gió được gió, muốn mua được mưa, cha mẹ ruột cảm thấy có lỗi với cô ta nên chỉ cố gắng nuông chiều, cha mẹ nuôi lại sợ cô ta3nhớ thương lo lắng cha mẹ ruột, yêu chiều thiếu điều hái trăng hái sao trên trời xuống cho cô ta mà thôi.

Một kẻ kiêu ngạo như cô ta làm sao lại để ý tới Thẩm Thần Đồng được chứ? So với gia thể hiển hách giàu sang của Tô Tiểu Ái thì gia cảnh của Thẩm Thần Đông đơn giản hơn nhiều.

Bố mẹ anh ta làm công ăn lương ở một công ty bình thường, gia cảnh cũng chẳng phải là giàu có nhưng cũng không đến nỗi quá tệ, bình thường giống như hàng nghìn gia đình khác, sống một cuộc sống bình thường như vậy ngày qua ngày.

Lý do mà Thẩm Thần Đông với Tô Tiểu Ái quen biết nhau mới9thật khiến người ta khó tin, nhưng sau khi biết điều này, tôi cũng cảm thấy lý do để ngôi sao có thể gặp được nhau với một con chó hoang cũng chỉ có thể bằng cách đó

Ông chứ không hổ là cao thủ rình mò tin tức, chỉ cần ra tay không có gì là không tra ra được.

Tôi cũng không rõ ông ta hack máy tính của ai để lấy được tin tức này, tôi cũng không không cần biết quá chi tiết, tôi chỉ cần biết sự thật rành rành qua những tư liệu đó là được.

Trầm Thần Đông cùng Tô Tiểu Ái quen nhau được khoảng một năm, tính ra đó chính là lúc Thẩm Thần Đông cùng Thư Nhã Hân đính hôn, sau đó Thư Nhã Hân mang thai, thái độ của Thẩm Thần Đồng liền thay đổi.

Một trong số những lý do đó là Thẩm Thần Đông sợ phải gánh vác trách nhiệm – gánh nặng phải nuôi một đứa trẻ rất lớn, anh ta không muốn phải gánh vác những thứ đó cho nên vẫn luôn không muốn có con

Đương nhiên lý do quan trọng hơn cả phải kể đến đó là vì Tô Tiểu Ái.

Thẩm Thần Đông và Tô Tiểu Ái quen biết nhau qua một game online đang rất hot hiện nay tên là game 3D “Kiếm Hiệp Tình Duyên 3”, thu hút nhiều người chơi bởi hệ thống sự đồ, khiến cho người chơi được thể nghiệm cảm giác chân thực mãnh liệt giống như bản thân là người trong giang hồ, có sư phụ, có đồng môn, có cùng trận doanh, có cả thể lực đối địch.

Tô Tiểu Ái chính là một đại gia, mà đại gia chơi trò chơi chắc chắn không giống người bình thường rồi

Cô ta muốn gì chỉ cần đắp tiền vào là được, đắp đến mức quần chúng không nhịn được mà hâm mộ cùng ghen tị, từ đó mà cô ta tự sinh ra cảm giác thỏa mãn một cách vô cùng tự nhiên


Tôi lật tư liệu đến trang cuối cùng cũng không có tình tiết mang tính bước ngoặt nào xuất hiện

Cũng phải, lần này cho dù có bao nhiêu tình tiết bước ngoặt xuất hiện cũng không có tác dụng gì

Bởi lẽ thứ có thể làm tổn thương tới Thẩm Thần Đông chỉ có bản thân anh ta mà thôi.

Anh ta là loại người ích kỷ, từ trước đến nay cũng chỉ yêu bản thân mình, anh ta cũng từng yêu Thư Nhã Hân, nhưng vốn dĩ chẳng có người đàn ông nào lại sẵn lòng chịu khổ cùng một người phụ nữ, đặc biệt là người đàn ông có vẻ ngoài điển trai như anh ta

Thông tin mà ông chú tra được cũng chỉ có nhiêu đây, rất khách quan, tất cả mọi sự thực đều thể hiện rõ ở đây rồi, thế nhưng cũng chẳng giúp được gì cho lắm

Trước đây tôi cũng đã từng nghĩ, Thẩm Thần Đông vì tiền của Tô Tiểu Ái nên mới lựa chọn chia tay với Thư Nhã Hân.

Anh ta là một con người thực dụng, anh ta yêu tiền, trừ khi tôi biến thành một người phụ nữ còn nhiều tiền hơn so với Tô Tiểu Ái, còn không thì tôi khó mà cướp Thẩm Thần Đông từ tay Tô Tiểu Ái được

Vụ này nhìn có vẻ dễ xử lý nhưng thực chất lại rất khó để biết nên bắt tay từ đầu

Nó khác hẳn vụ của Hà Vũ Phi: vụ của Hà Vũ Phi nhìn thì thấy độ khó có vẻ cao, nhưng ông chủ chỉ cần tra được tư liệu kia thì tất cả mọi chuyện trở nên dễ dàng giải quyết

Tôi cất tư liệu lại vào trong phong bì, nghĩ một chút liền mở máy tính ra tìm kiếm game Kiếm Hiệp Tình Duyên 3

Nếu tất cả mọi thứ đều bắt đầu từ game, vậy tôi cũng sẽ ra tay từ game, nói không chừng lại thu hoạch được kết quả không ngờ thì sao


Thế nhưng dữ liệu game này quá lớn, đợi tải xuống khá lâu nên trong thời gian đó, tôi quyết định vào bếp nấu một gói mì ăn liền

Nghĩ ngợi một hồi nữa tôi quyết định gọi điện cho Hứa Mạch, nếu quyết định xâm nhập từ trò chơi tôi cần một đối tác phối hợp, như vậy thì mới đạt được hiệu quả, một mũi tên trúng hai đích

“Hứa Mạch, anh có chơi game không?” Sau khi điện thoại được bắt máy tôi liền hỏi luôn

“Trò gì thế?” Hứa Mạch cười, không biết vừa mới bàn xong chuyện làm ăn nào mà tâm tình lại vô cùng tốt

“Một game võ hiệp online tên là “Kiếm Võng 3” Tôi kích chuột vừa nhìn màn hình vừa nói với Hứa Mạch

“Trong công ty có người chơi, sao vậy? Em muốn chơi à? Hiểu Hiểu, chơi game nhiều quá dễ tẩu hỏa nhập ma lắm đấy.” Hứa Mạch trêu đùa nói

“Một lời không giải thích rõ cho anh được, sắp đến giờ ăn trưa rồi, anh đã ăn chưa?” Tôi quyết định nói rõ với Hứa Mạch, nhờ anh ấy giúp đỡ, nói qua điện thoại thì cảm thấy không được lịch sự cho lắm.

“Vẫn chưa.” Hứa Mạch nói: “Một lát nữa vừa ăn vừa nói nhé.” “Được quyết định vậy nhé!” Tôi cũng định như vậy

Sau khi hẹn thời gian cùng địa điểm với Hứa Mạch tôi cúp máy, nghĩ một chút, tôi lại gọi điện thoại cho Thư Nhã Hân, tính ra lần cuối cùng tôi liên hệ với cô ấy là bảy tám ngày trước rồi.

Cô ấy với Hà Vũ Phi không giống nhau, lúc Trương Diệp ức hiếp Hà Vũ Phi, Hà Vũ Phi dễ nghĩ quẩn cho nên tôi phải thường xuyên đi thăm cô ấy

Nhưng Thư Nhã Hân thì khác, lòng của cô ấy đã nguội lạnh rồi, trong tim bây giờ chắc chỉ còn cảm giác căm hận, căm hận hai người họ, hận bọn họ phá hủy đi tình yêu của cô ấy, hận bọn họ giết chết con của cô ấy.

Người phụ nữ mà hạnh phúc hiển hiện trên gương mặt ngày đó đã chết rồi, còn sống bây giờ có chăng chỉ là cái xác vô hồn bị khống chế bởi nỗi phẫn nộ và sự hối hận mà thôi

Lòng cũng lạnh, người cũng nguội lạnh rồi.

“Cô Thư, buổi chiều chúng ta gặp mặt một chút nhé, có một số chuyện tôi nhất định phải báo lại cho cô.” Tôi nói


Giọng của Thư Nhã Hân rất bình tĩnh, dường như cô ấy cũng đoán được tôi hẹn làm gì, chúng tôi quyết định gặp nhau lúc ba giờ tại quán cà phê Ma Đảo

Tôi với Hứa Mạch gặp nhau ở ngay trước cửa nhà hàng đã hẹn trước, trời lạnh như vậy mà anh ấy chỉ mặc một chiếc áo khoác cổ đứng màu sẫm, dáng người cao lớn, từ cửa đi vào, ai đi qua cũng phải liếc nhìn anh ấy thêm lần nữa

Thành thật mà nói thì Hứa Mạch rất hợp với phong cách này, anh ấy mặc như thể toát lên một loại khí chất nho nhã, anh tuấn

Anh ấy đứng đó không nói không rằng, cũng chẳng nở nụ cười, tôi không kìm được mà cảm thấy người này thực sự có hai bộ mặt đây

Anh ấy nhìn thấy tôi, trong con ngươi đen nhánh ánh lên một chút ý cười, giống như xuân về với đất, cây cối hoa cỏ đâm chồi nảy lộc, khí chất cả người liền trở lên ấm áp hơn.

“Đến rồi à?” Anh ấy nhìn tôi cười nói.

“Đi thôi, em đói chết rồi.” Tôi không nhìn mặt anh ấy, không biết tại sao nhìn vào ánh mắt kia tôi có chút chột dạ

Quán ăn mà chúng tôi chọn là một nhà hàng Tứ Xuyên, món nướng ở đây rất ngon, chúng tôi tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, vì một lúc nữa chúng tôi còn có chuyện cần phải nói

Tính ra những chỗ mà tôi với Hứa Mạch gặp nhau hầu như toàn là nhà hàng hoặc là anh ấy mang đồ ăn đến tìm tôi, không thì là tôi qua nhà anh ấy ăn chùa

Nghĩ đến đây tôi không kìm được bật cười, Hứa Mạch nhìn tôi khó hiểu: “Em cười cái gì, trông anh hôm nay tức cười lắm sao?”

“Không phải vậy.” Tôi nói ra suy nghĩ trong lòng mình cho anh ấy nghe, lại bảo: “Quán ăn cũng sắp thành đại bản doanh của chúng ta rồi.” “Như vậy có thể thấy, Phương Hiểu Hiểu em chính là cái thùng cơm.” Hứa Mạch nhân cơ hội này chọc ngoáy tối

Tôi kháng nghị một chút nói: “Nói cứ như là có mỗi em ăn chứ anh không ăn ấy.” Ngay lúc đó, nhân viên phục vụ đem đồ ăn chúng tôi vừa gọi lên, câu chuyện tạm thời dừng lại, tôi cầm đũa lên ăn cơm

Sáng nay không ăn sáng, nhịn đói đến bây giờ, tôi cảm thấy tôi có thể ăn hết một con trâu.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.