Văn Phòng Phấn Hồng

Chương 36: Ai cũng phải trả giá cho sai lầm của chính mình (1)


Bạn đang đọc Văn Phòng Phấn Hồng – Chương 36: Ai cũng phải trả giá cho sai lầm của chính mình (1)

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – Nếu như bạn có thể kiên trì trong một tháng, lúc nào cũng làm cùng một hành động, như vậy hành động đó sẽ trở thành thói quen của bạn

Tính cách của một người không phải một khi đã hình thành thì sẽ không thay đổi, người hèn nhát có thể trở nên dũng cảm, người quả cảm cũng có thể trở nên hèn nhát

Trên cái thế giới này không có cái gì một khi đã hình thành thì sẽ không thay đổi, không có gì là vĩnh viễn hết

Lúc quen biết Hà Vũ Phi, cô ấy không hề tự tin, thậm chí bởi vì bị người ta làm tổn thương mà chỉ muốn tìm đến cái chết

Cô ấy không muốn3đối mặt với việc bị phản bội, không muốn nhìn thấy bạn thân nhất trước đây của mình lại

bên cạnh người cô ấy yêu thương nhất

Chỉ trong thời gian một tháng, Hà Vũ Phi lúc này đang đứng trước mặt tôi, vẫn với mái tóc ngắn tới mang tai, đôi mắt đen nhánh, ánh mắt dịu dàng nhưng lộ ra vẻ kiên định

Hôm nay cô ấy trang điểm nhẹ nhàng, mặc một bộ lễ phục màu đen, chỉ cần đứng một chỗ ở đó cũng có thể trở thành tiêu điểm của mọi người.

Tôi đứng bên cạnh Trình Dật, nhìn qua Hà Vũ Phi đang đứng bên cạnh Hứa Mạch, trong lòng liên cảm thấy vui vẻ, yên tâm.

Cô ấy không0phải là không có thuốc chữa, chỉ một tháng có thể khiến cô ấy trở thành dáng vẻ như bây giờ, tôi rất hài lòng.


Hôm nay là ngày tổ chức hôn lễ của Trương Diệp và Tô Thường Thụy

Tô Tổng của Tập đoàn Giang Hải kết hôn, đẳng cấp hôn lễ đương nhiên không thể thấp rồi

Toàn bộ nhà hàng cao cấp Lệ Tinh hôm nay đều được bao hết, tiệc rượu theo lẽ thường sẽ diễn ra vào buổi tối, có điều buổi chiều cũng sẽ có

một bữa tiệc cocktail ngoài trời

Những người nhận được lời mời đa phần đều tới từ một giờ hơn để nhập tiệc, những buổi hôn lễ như thế này cũng là cơ hội để5nhiều người lôi kéo quan hệ, làm quen với những người mà bình thường đều ở chỗ cao không thể với tới, hay không có cơ hội gặp được

Ban nhạc đang trình diễn những bản nhạc phương Tây vô cùng độc đáo, Trương Diệp vẫn chưa đến, còn Tô Thường Thụy thì đang đi vòng quanh tiếp khách mời

Tôi hiện đang là thư ký của Trình Dật, đi cùng anh ta đến tham gia hôn lễ này, còn Hà Vũ Phi dùng thân phận bạn gái của Hứa Mạch đến đây

Tôi và Trình Dật tới trước, Hà Vũ Phi và Hứa Mạch đến sau, toàn bộ quá trình, tôi không có trao đổi gì với Hà Vũ Phi

Cũng gần đến giây4phút cuối cùng rồi, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.

Mọi thứ đều đã chuẩn bị hoàn hảo, bây giờ chỉ cần hôn lễ bắt đầu thì sẽ có kịch hay để xem.

Tôi thật không thể không cảm ơn ông chú, nếu không phải nhờ ông ta, muốn trừng phạt hai người kia chắc chắn sẽ không đơn giản như bây giờ


Xem ra, tin tức tình báo thật sự rất quan trọng, sau này có nhận thêm đơn hàng, cho dù thế nào, trước tiên phải tìm ông chú điều tra một chút đã, cẩn tắc vô áy náy vẫn tốt hơn, huống chi, những tin tình báo này đều có thêm tác dụng đẩy nhanh tiến trình phát triển.

“Bên anh9không có vấn đề gì chứ?” Tôi lấy một ly cocktail từ chiếc khay của nhân viên phục vụ, ngẩng đầu lên cười như không cười nhìn Trình Dật.

Trình Dật có chút chút hời hợt lạnh lùng, dáng vẻ như nhìn đời bằng nửa con mắt không thèm để ý, anh ta nhẹ nhàng gật gù ra hiệu mọi chuyện đều được sắp xếp thỏa đáng rồi.

Tôi hỏi lại anh ta chỉ để xác nhận lại một lần nữa, người giống như Trình Dật, người có thể điều khiển toàn bộ Tập đoàn Vinh Thịnh đương nhiên cũng không phải là người mềm lòng, có một số hạng mục giữa Tập đoàn Giang Hải và Tập đoàn Vinh Thịnh cũng có thể coi là quan hệ canh tranh

Tô Thường Thụy tự mình tìm chỗ chết, tự đưa đầu vào rọ cũng không thể trách người khác được.

Người làm ăn đều đặt lợi ích lên đầu, vào lúc Tô Thường Thụy phản bội Hà Vũ Phi, quan hệ của Tô Thường Thụy và Trình Dật bỗng chốc từ quan hệ giữa bạn cũ hoàn toàn biến thành đối thủ kinh doanh

Anh ta cho là đưa tôi đến bên cạnh Trình Dật, cho là nếu anh ta không cần Hà Vũ Phi nữa thì bọn họ lại có thể trở thành bạn lần nữa, không thể không nói, vị Tô Tổng này có lúc cũng thật ngây thơ đáng yêu.

Tập đoàn Giang Hải ở trong tay anh ta sẽ phải đối mặt với nguy cơ phá sản, âu cũng là điều dễ hiểu

Có người tới nói chuyện cùng Trình Dật, tôi diễn giống như một thư ký tận tâm đúng một bên nở nụ cười, nhưng chỉ được một lúc tôi liền phát hiện ra vẻ mặt của tôi càng ngày càng có xu hướng cứng ngắc lại, mới cười một chút đã thế, nếu tôi phải cười cả ngày chắc mặt tôi bị rút gân luôn mất

Tôi tìm cơ hội, lẳng lặng lui tới vào trong góc, cầm một cái bánh ngọt nhỏ từ từ ăn


“Thân là thư ký của người ta, mà lại lười biếng như vậy sao?” Một âm thanh quen thuộc, hơi có vẻ nhạo báng vang ở bên tai, không cần quay đầu lại, tôi cũng biết người có thể nói chuyện bằng giọng điệu đó trước mắt cũng chỉ có Hứa Mạch.

Hôm nay Hứa Mạch mặc một bộ lễ phục màu trắng, nhìn qua hết sức sạch sẽ, dáng vẻ ấy làm cho anh trông không giống một thương nhân, ngược lại giống như giáo sư đại học nho nhã

“Anh có ăn không?” Tôi cầm một miếng mousse dâu tây nhỏ đưa cho anh ấy, anh ấy cũng đưa tay nhận lấy.

“Không phải là không thích ăn ngọt hay sao?” Nhìn miếng mousse đang được Hứa Mạch ăn hết sức ưu nhã, tôi hơi ngạc nhiên

Hứa Mạch không thích đồ ngọt, lần trước khi tới pha trà chanh, có thêm đường, anh ấy liền chế ngọt với bộ dạng ghét bỏ đó thôi.

“Đây là do Hiểu Hiểu tự tay đưa cho, anh phải nể mặt chứ, phải không?” Anh ấy cười nói, “Mà anh nói này, em thật sự chuẩn bị xong rồi hả? Anh cũng không thấy em làm gì cả, chắc chắn hôm nay có thể để cho Hà Vũ Phi kiểm tra thành quả một tháng làm việc của em chứ?” “Dĩ nhiên.” Tôi liếc qua Hứa Mạch thần bí nháy mắt một cái nói: “Một tháng có thể làm được rất nhiều việc đấy, lại nói, chuyện gì cũng để anh biết trước thì còn gì cảm giác thần bí nữa chứ.” “Em không muốn tiết lộ cũng tốt thôi.” Anh ấy chậm rãi xoa tay, còn nói, “Có điều tiết lộ cũng được mà.” “Này!” Tôi trợn mắt nhìn anh ấy một cái, đuôi mắt vừa vặn quét qua Hà Vũ Phi và Trình Dật.

Mặc dù đến đây dưới thân phận bạn gái của Hứa Mạch, nhưng Hà Vũ Phi lại không mặc bộ lễ phục màu trắng giống anh ấy, cô ấy diện cả bộ đồ đen, đứng bên cạnh Trình Dật cũng mặc một bộ lễ phục màu đen, đẹp tựa như một bức họa khiến người khác nhìn vào liên cảm thấy họ giống như nam nữ chính trong một bộ phim thần tượng vậy, chỉ cần đứng đó thôi cũng cũng cảm thấy vô cùng đẹp mắt rồi.

“Đừng nói, hai người kia đứng cạnh nhau rất hợp nhau.” Tôi đưa tay giật cánh tay Hứa Mạch, ra hiệu cho anh ấy nhìn sang, “Anh nói xem bọn họ có triển vọng không?” “Có triển vọng chứ, làm sao mà không có triển vọng cho được.” Hứa Mạch không có ý tốt nhếch mép một chút

“Anh có phải biết cái gì rồi không?” Tôi liếc Hứa Mạch một cái, “Sao rồi, hai ngày nay hai người đó có tiến triển gì không?”

Mấy ngày nay tôi cũng bận rộn không có thời gian quan tâm đến chuyện của Hà Vũ Phi

Trừ hôm nay, lần trước tôi gặp Hà Vũ Phi đã là năm ngày trước, chính là hôm tôi mang Lão Bạch sang nhà Hà Vũ Phi chơi.

Khi đó cô ấy cũng chỉ giúp Trình Dật chăm sóc mèo mà thôi, trong năm ngày đó, có thể phát sinh chuyện gì chứ


Có điều, làm cho một người yêu một người vốn dĩ không cần thời gian quá dài, cái lâu ngày sinh tình mà người ta hay nói, chẳng qua cũng chỉ là khoảnh khắc động lòng thoáng qua trong khoảng thời gian dài đó mà thôi.

Một người muốn yêu một người, nhiều khi chỉ bằng một ánh mắt, một vẻ mặt, hay một câu nói là đủ rồi.

Mặc dù Hà Vũ Phi mới chia tay với Tô Thường Thụy, tám năm tình cảm giữa bọn họ cũng không phải là giả, nhưng may mắn là Hà Vũ Phi đã bước ra khỏi cái bóng của cuộc tình đó

Cô ấy đã hiểu, Tô Thường Thụy không đáng để yêu

Cô ấy bắt đầu bước ra được thì cũng đồng nghĩa với việc cô ấy đã chuẩn bị xong tinh thần để đón nhận một cuộc sống mới.

Dưới hoàn cảnh như vậy, người ta rất dễ dàng yêu một người khác, cũng rất khó để yêu một người, nhưng chỉ cần cảm giác đúng thì tất cả mọi chuyện đều có thể xảy ra.

Căn phòng trong trái tim của Hà Vũ Phi hiện đang trống không, chỉ cần Trình Dật yêu đủ nhiều, anh ta nhất định có cơ hội dọn vào đó

Hay nói cách khác, có thể đây là cơ hội duy nhất của Trình Dật, nếu như anh ta không nhanh chóng khiến Hà Vũ Phi yêu mình thì có thể sẽ phải chuẩn bị trường kỳ kháng chiến, bởi một khi Hà Vũ Phi nghĩ rằng một mình cũng có thể sống tốt, không muốn yêu thêm một ai nữa thì muốn làm cho cô ấy cảm động cũng không dễ dàng như vậy.

“Gần đây Trình tổng thường xuyên đến công ty anh.” Hứa Mạch chậm rãi nói, “Ít ngày trước, không phải Hà Vũ Phi vẫn chưa tìm được việc sao, anh liền lấy lý do sức khỏe của thư ký vẫn chưa hồi phục, để cô ấy tạm thời tới công ty anh hỗ trợ.” Tôi đột nhiên bừng tỉnh, tôi nói mà, Trình Dật mặc dù yêu Hà Vũ Phi nhưng anh ta cũng không thể đi tìm Hà Vũ Phi tỏ tình như vậy được làm thể sẽ dọa cô ấy sợ hãi

Cái kiểu không hẹn mà gặp này sẽ khiến mọi chuyện bỗng trở nên vô cùng tự nhiên

Vừa thấy đã yêu cái gì chứ, Hà Vũ Phi chính là một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, cô ấy chắc hẳn không còn tin tưởng vào “nhất kiến chung tình” nữa rồi cho nên lão hồ ly Trình Dật kia mới nghĩ tới việc sắp xếp những cuộc gặp gỡ định mệnh thế kia

“Chậc chậc.” Tôi không kìm được cảm thán, người với người sao lại chênh lệch lớn thể chứ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.