Vạn Ngô Chi Linh

Chương 67


Đọc truyện Vạn Ngô Chi Linh – Chương 67

Bàn tay hai người vừa muốn chạm vào y phục của Linh cùng Vạn Thần Dật, nhưng ngạc nhiên phát hiện thân thể cứng ngắc, toàn thân đều cứng ngắc, khẽ động cũng không thể động, ngoại trừ con ngươi, há to miệng muốn cầu cứu, nhưng phát hiện chính mình một điểm thanh âm cũng không phát được, nghĩ đồng bạn của mình hẳn đã phát hiện dị thường, đợi một lúc lâu cũng không đợi được phát giác, lẽ nào, đám lão đại cũng…

Hai người khoé mắt muốn nứt nhìn Linh cùng Vạn Thần Dật trên giường thong thả mở mắt, hiểu được bọn chúng là trúng mưu kế của hai thiếu niên này, bọn họ, là lúc nào phát hiện?

Linh từ trên giường bước xuống, tới cạnh bàn trà, nhìn thánh cấp ma pháp sư ngồi ở kia một giây trước còn chọn roi, vẻ mặt kinh khủng cùng phẫn nộ, cười nhạt, “Trước mặt một dược tề sư đùa nghịch dược tề?” Tiện tay cầm lấy dược tề trên bàn trà, mở ra vừa nghe: “Ừ, thôi tình tề? Cường liệt *** tề?”

Vạn Thần Dật cũng ngồi dậy, bất quá chuyện thứ nhất hắn làm là đem hai thánh cấp ma pháp sư đứng ở mép giường một cước đá xuống, “Hỗn đản!” Ngực hắn rất phẫn nộ cùng ảo não, không chỉ là những tên này dự định dùng dược tề khống chế bọn họ, không chỉ là những tên này dự định dùng thủ đoạn bẩn ô như vậy vũ nhục bọn họ, càng bởi hắn vừa phát hiện cảm tình chính mình đối Linh sản sinh, dự định khiến Linh từng chút tiếp thu cảm tình của hắn, hiện những tên này cư nhiên trước mặt Linh trình diễn một màn tiết mục nam nam *** dơ bẩn ác tâm như vậy, để hắn tình lộ sau này phải đi như thế nào?!

Vạn Thần Dật làm một hoàng tử điện hạ bị những tên này vũ nhục, ngực tức giận không cần nói cũng biết, Linh hoàn toàn có thể lý giải, vì vậy y nhìn bốn người bị mình khống chế, hỏi: “Cần khảo vấn vân vân sao, ta trực tiếp xử lý?”

Vạn Thần Dật lắc đầu, ‘Ừ!’ một tiếng tán thành để Linh trực tiếp xử lý, những vong mệnh đồ này sẽ không tiết lộ tin tức cố chủ, không, phải nói cố chủ không khả năng lấy thân phận chân thực cùng những tên này giao dịch, cho nên, không khả năng hỏi ra gì.


Bọn họ buổi sáng thương lượng, đã trong phòng làm chút tay chân nhỏ, bọn họ suy đoán những tên này nhất định không ở ngoài xử lý thi thể bọn họ, nhất định dời chỗ, mà gian phòng bọn họ chính là lựa chọn tốt nhất, bởi là khách phòng xa hoa, xung quanh người ở rất thưa thớt, không dễ gây chú ý.

Kỳ thực bọn họ buổi sáng thảo luận đã biết những tên này không phải trực hệ tùy tùng của Trữ vương phủ, mà là sát thủ hoặc mạo hiểm giả bên ngoài thuê, bởi nếu như là người của Trữ vương phủ động thủ, như vậy bọn chúng sẽ không ngu đến mức diêu hồng tề lần trước bị phát hiện lần này lại tiếp tục sử dụng, còn dự định sử dụng sắc dụ thủ đoạn như vậy. Hơn nữa thời điểm điểm tâm buổi sáng bọn họ đã nhận ra thân phận của bọn chúng, bố trí đội ngũ cùng khí tức trên người bọn chúng không giống tuỳ tùng của vương phủ, khí tức sở hữu của chế độ quản lý nghiêm ngặt cùng rời rạc trên người mạo hiểm vong đồ là không giống nhau, lạnh lùng, bình tĩnh cùng đoàn kết là tùy tùng của vương phủ trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, mà những mạo hiểm giả tùy tâm sở dục cùng tùy ý làm bậy, trên người chỉ có sát khí huyết tinh cùng lệ khí dày đặc.

Linh cùng Vạn Thần Dật rất dễ dàng bắt được tâm tư bọn chúng, ngoại trừ không ngờ tới bọn chúng cư nhiên có ham mê luyến đồng, những điểm khác cơ bản chiếu theo kế hoạch của bọn họ. Linh không biết Trữ vương điện hạ nghĩ như thế nào, suy tính như thế nào, mà khiến đám người này đến ám sát, cứ như vậy khinh địch cho bọn họ chỉ là hai thiếu niên mười mấy tuổi, cứ như vậy mạn bất kinh tâm bọn họ có thể thành công đào mệnh thiên nhai sống đến hiện tại.

Kỳ thực Linh có chút trách oan Trữ vương điện hạ, hắn chọn những tên này thật là phần tử xấu tội ác chồng chất, không ác không làm, chỉ là Trữ vương điện hạ không rõ lần trước ám sát là lỗi ở phân đoạn nào, dù sao lần trước không ai còn sống, quá trình cụ thể hắn không rõ, cho nên hắn không tốt nói gì thêm.

Mà những tên này, lại là án sáo lộ chính mình lúc trước giết người lặp lại, nghe nói là hai thiếu niên mỹ mạo, đương nhiên nghĩ trước hôn mê, lại nhìn tình huống mới động thủ, mà nói đến hôn mê, diêu hồng tề loại cao cấp dược tề này đương nhiên là tuyển chọn chuyên nhất. Nếu như không phải hai thiếu niên mỹ mạo, bọn chúng khả năng thừa dịp đêm khuya nhân tĩnh trực tiếp hạ thủ, cũng không cố ý đại phí trắc trở đi tìm diêu hồng tề, lãng phí tiền tài còn lãng phí thời gian, hiện, còn vì vậy bị phát hiện, bọn chúng thực sự là, trộm gà không được còn mất nắm gạo, hối hận không ngớt! Cũng bởi bọn chúng không biết Linh cùng Vạn Thần Dật, tin tức bọn chúng thu được chỉ biết một người là hoàng tử điện hạ cùng một người là cao cấp ma pháp sư mười mấy tuổi, tin tức còn lại hoàn toàn không biết, nghĩ tới hai thiếu niên mười mấy tuổi không khả năng lẫn qua dược lực của diêu hồng tề, cũng khinh địch không nhiều hơn lý giải, nếu như biết trong đó một người là Đông Triệu đệ nhất thiên tài, một người là Tùng Dương học viện tân sinh vương, như vậy bọn chúng tuyệt không khinh địch. Đối tự thân thực lực tự tin, đối chính mình nhiều xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ tự ngạo, bọn chúng thất thủ!


Vậy được rồi, Linh nhìn bốn thánh cấp ma pháp sư cứng ngắc không thể động, chỉ có thể dùng ánh mắt ngược sát y, nhún nhún vai, không thể làm gì khác hơn ủy khuất các ngươi, đến dưới sông cùng các ma thú tương ái tương sát. Linh nắm áo một người, mở cửa sổ, thuận thế ném đi, ‘Phác thông’ tiếng rơi vào nước rõ ràng truyền đến, bọt nước tung toé, tức khắc đưa tới ánh mắt hung ác mà kinh khủng của ba người còn lại, Linh tuyệt không hoài nghi, nếu như ánh mắt có thể giết người, y hiện đã chết không chỉ vạn lần, bất quá, đáng tiếc, ánh mắt không thể giết người.

Linh không dừng lại, liên tiếp ‘Phác thông’ tiếng rơi vào nước vang lên, tỏ rõ trong phòng chỉ còn lại một người, Linh cười cười, tới trước mặt thánh cấp ma pháp sư có người nói là chuyên gia điều giáo. Linh vuốt cằm, lo lắng muốn hay không gia tăng chút gì cho thánh cấp ma pháp sư, nói thế nào hắn trước đều dự định dùng biện pháp nhiệt tình như vậy chiêu đãi y, không lễ thượng vãng lai một chút, luôn nghĩ khiến hắn thất vọng?

Trong ánh mắt thánh cấp ma pháp sư không còn phẫn nộ, chỉ còn kinh khủng, cực độ kinh khủng! Thiếu niên này động thủ giết người không uổng một tia khí lực, trực tiếp quăng bọn chúng vào sông bọn chúng tuyệt không khả năng còn sống, không nói bọn chúng vô pháp nhúc nhích, vô pháp bơi lội sẽ bị hít thở không thông mà chết, chỉ nói trong sông đông đảo ma thú, một ngày phát hiện, một đám lao lên mỗi người một ngụm còn không đủ phân. Không máu tanh, không bạo lực, tiết kiệm thời gian tiết kiệm sức lực lại kinh tế môi trường, còn gián tiếp xúc tiến phát triển phồn vinh của ma thú trong sông.

Y sớm xuyên qua kế hoạch của bọn chúng, không chỉ chủ động xuất kích hấp dẫn bọn chúng mắc câu, còn tương kế tựu kế bồi bọn chúng diễn xuống, sau đó nhìn bọn chúng từng bước nhảy vào bẩy rập y thiết trí tốt, lại ở thời điểm bọn chúng cho thu được thắng lợi, hung hăng đả kích, tống bọn chúng bước lên tử vong chi lộ. Tâm kế cùng mưu lược của hai thiếu niên này, quả thực kinh khủng đến cực điểm, thảo nào đường đường một vương gia điện hạ muốn phái người trừ bỏ, hiện có thành tựu cùng mưu kế như vậy, đợi bọn họ vũ dực phong mãn, thực lực trưởng thành, lúc đó còn nơi yên ổn cho ai sống?


Thánh cấp ma pháp sư nhắm mắt, hắn biết cầu xin tha thứ là vô ích, tuy ngực dừng không được sợ hãi đối tử vong, thế nhưng ác sự đã làm nhiều năm như vậy, sớm ngờ tới sẽ có ngày này, chỉ là không nghĩ tới huynh đệ bọn chúng việc xấu làm nhiều, cư nhiên cứ như vậy thua bởi hai thiếu niên, có chút không cam lòng, chỉ là hy vọng thiếu niên này cố ý lưu lại hắn, không phải muốn thế nào dằn vặt hắn?

Linh trong đống dược tề trái chọn chọn, phải tìm tìm, rốt cục tìm được một bình dược tề thoả mãn, kéo thánh cấp ma pháp sư, trong ánh mắt kinh khủng của hắn, nắm cằm hắn uy hắn uống xuống. Thánh cấp ma pháp sư cái này là thật sợ, phát ra từ nội tâm sợ, thân thể cho dù cứng ngắc không ngớt cũng không nhịn được run lên, nhãn đồng co rút, bình dược tề đó, là ‘thú lai hương’, danh như ý nghĩa, chính là dược tề xúc động ma thú thú tính đại phát, là hắn tốn hao rất lớn tâm huyết mới có được. Hắn từng trên người một nữ hài sử dụng một giọt nhỏ, mở mắt trừng trừng nhìn nữ hài bị hơn mười đầu ma thú lăn qua lăn lại đến chết, cái loại điên cuồng này, thánh cấp ma pháp sư đến nay chỉ thấy qua một lần, hình ảnh huyết tinh cùng lệ khí như vậy, hắn không muốn nhìn lại. Hiện, thiếu niên này, cư nhiên uy hắn cả một bình, còn để hắn đi đối mặt toàn bộ ma thú của sông Vĩnh Tháp, thánh cấp ma pháp sư vô pháp tưởng tượng hạ tràng của mình sẽ là thế nào!

Linh lưu loát nắm thánh cấp ma pháp sư quăng vào sông, để hắn gieo gió gặt bão. Y sở dĩ tuyển chọn bình dược tề đó, không chỉ vì nhận ra thành phần dược thảo bên trong, biết công dụng của nó, càng vì nhìn ra bình dược tề có vết tích sử dụng, nói cách khác đã có người bị ma pháp sư này dùng loại dược tề này tàn hại. Linh lập tức giận không thể át, loại dược tề làm bẩn dược tề sư chi danh này luyện chế có gì dùng, huống chi vẫn là bị những tên này dùng để hại người cùng thỏa mãn tư tưởng dơ bẩn của mình, vậy để hắn nếm thử cái gì gọi ‘gậy ông đập lưng ông’. Đem chỗ dược tề cùng roi, vải còn lại toàn bộ dùng ma pháp tiêu hủy, Linh lanh lẹ vỗ vỗ tay, tốt rồi, làm xong!

Xoay người, đối Vạn Thần Dật mỉm cười, tốt rồi, lữ trình những ngày này có thể an tĩnh, tàu thuỷ giữa đường sẽ không ngừng bến, cho nên không có sát thủ khác lên thuyền, như vậy bọn họ có thể nhàn nhã nghỉ ngơi vài ngày.

“A a…” Tiếng thét chói tai kinh hoảng vang lên, cắt đứt bầu không khí nhàn nhã giữa hai người, hai người rất nhanh tới cạnh cửa sổ nhìn, phía trước tàu thuỷ một mảnh huyết tinh, dòng máu ám hồng sắc tràn ngập một khúc sông, mùi máu tươi dày đặc theo gió thổi hướng phía tàu thuỷ, khiến cho hành khách khủng hoảng.

Linh ngưng mắt, hành khách trên tàu thuỷ kinh hoảng, nhưng bọn họ biết đây chỉ là vì những tên vừa nãy quăng xuống khiến cho ma thú dưới nước tranh đoạt, bọn chúng lẫn nhau tranh đoạt chiến đấu khiến thương vong chảy ra máu tươi, mà thánh cấp ma pháp sư bị y uy đặc thù dược tề lại là nguyên nhân lớn nhất dẫn phát tràng diện huyết tinh như vậy. Nhiều lắm ma thú bị khí vị hấp dẫn, muốn tới gần nhưng bởi hình thể nguyên nhân, không gian nguyên nhân, mà không được, tranh đoạt trở nên không thể tránh né, huyết tinh, đương nhiên sẽ có, bất quá, không ảnh hưởng tàu thuỷ tiến về trước, bởi vì các ma thú tạm thời vô tâm để ý tàu thuỷ đã gia tốc ly khai.


Đợi được tàu thuỷ gia tốc chạy về trước, rời xa khu huyết tinh, hành khách trên thuyền cũng đình chỉ khủng hoảng, khôi phục an tĩnh.

Những ngày còn lại, Linh cùng Vạn Thần Dật qua chính là nhàn nhã mà lười biếng, sáng ăn xong điểm tâm, hai người trong phòng minh tưởng, trưa, Vạn Thần Dật nghiên cứu luyện khí thuật, Linh tiếp tục minh tưởng, bất quá y luôn thử bắt chước tình huống cùng cảm giác lúc trước chính mình cảm ngộ lĩnh vực, tuy không có tiến bộ rõ rệt, thế nhưng Linh kiên trì không ngừng. Như vậy, thời gian nhoáng lên, ngày thứ bảy, tàu thuỷ đến mục đích, Khố Lỗ Sơn gần ngay trước mắt.

Tàu thuỷ đến, Linh cùng Vạn Thần Dật rời thuyền, nhìn Khố Lỗ Sơn đen trơ trọi, cảm thán, rốt cục tới! Xung quanh một mảnh vắng vẻ, người đồng thuyền vừa xuống lập tức phân tán, không có thời gian dừng lại, liền hướng mục tiêu của mình đi tới.

Linh cũng động thủ từ không gian giới chỉ lấy ra phi hành mao thảm, dự định mời Vạn Thần Dật cùng cưỡi, Vạn Thần Dật lấy ra phi hành chiến xa, cũng muốn mời Linh cùng ngồi, kết quả, hai người song song mở miệng, “Linh (Thần Dật)…” Nhìn về phía đối phương, sửng sốt, nhìn đạo cụ phi hành bên cạnh song phương, “Ngồi của ta đi!” Vạn Thần Dật giành trước mở miệng nói: “Chiến xa của ta không chỉ tốc độ nhanh, còn có năng lực phòng ngự rất cao.”

Linh gật đầu nhận đồng, thu hồi phi hành mao thảm của mình song song nhìn chiếc phi hành chiến xa bề ngoài cao quý xinh đẹp, nói như vậy bên trong cũng ưu tú như nhau, có tuyển chọn tốt Linh đương nhiên tuyển chọn. Phi hành mao thảm tựa như xe điện, không có áo khoác phòng hộ, mặc dù không cần bản thân động cước xuất lực, thế nhưng ra gió bị gió thổi, ra nắng bị nắng phơi, ra mưa bị mưa ướt; chiến xa lại không giống, như nhau không cần động cước xuất lực, còn kiêm tránh gió tránh mưa tránh nắng, tuyệt đối là chuẩn bị để đi đánh ma thú!



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.