Vận Mệnh Nghịch Hành

Chương 43: Căng thẳng Nghị sự đường


Đọc truyện Vận Mệnh Nghịch Hành – Chương 43: Căng thẳng Nghị sự đường

Cuộc xung đột của vị trung niên và thiếu niên mập lùn ngay lập tức thu hút sự chú ý của Thanh tiêu, hắn ta ngay lập tức tiến đến xem xét với nét mặt vô cùng tức giận, không ngờ những tên thiếu niên đăng ký khảo thí năm nay lại không hề để hắn vào mắt.

– Các ngươi… những lời vừa định nói của Thanh tiêu bị nghẹn lại trong cổ họng, hắn vội vàng khom người hành lễ với vị trung niên nhân kia: “Đệ tử bái kiến Ngũ sư thúc”.

– Không cần phải đa lễ, việc ở đây ta giao lại cho ngươi, ta phải quay trở về sơn môn đây, vị trung niên nhân mĩm cười rồi khẻ lướt qua vị trí của Thanh tiêu, người đeo mặt nạ sắt cũng nhanh chóng theo sát phía sau.

– Ngươi đứng lại cho ta, Thanh tiêu tiến đến chặn ngang bước tiến của người đeo mặt nạ sắt.

– Cứ cho hắn tiến vào đi, hắn chính là đệ tử ta vừa thu nhận, vị Trung niên tử nhàn nhã nói.

– Nhưng quy định của sơn môn thì không cho người không rõ dung mạo tiến vào, nếu đây là đệ tử ngũ sư thúc mới thu nhận có thể nhờ sư thúc bảo hắn tháo mặt nạ xuống được hay không.

– Chuyện này ta sẽ tự giao phó với Chưởng môn, ngươi không cần phải bận tâm.


– Nhưng mà, Thanh tiêu có chút chần chừ.

– Ngươi không tin tưởng ta, Trung niên nam tử khẻ nhíu mày.

– Nếu sư thúc đã đảm bảo tất nhiên đệ tử không dám cản trở, xin mời, Thanh tiêu nép sang một bên tránh đường cho người mang mặt nạ sắt cùng với Trung niên nhân tiến vào sơn môn Khai sơn phái.

– Mau cứu ta với đại nhân ơi, tên thiếu niên mập mạp gào thét rồi ôm lấy chân Thanh tiêu, hắn vốn nhìn vào y phục của vị trung niên vừa hôi hám vừa bẩn thỉu thật không ngờ lại là một trưởng lão của Khai sơn phái, nếu hắn biết thì cho dù có 10 cái mạng hắn cũng không dám trêu chọc.

– Ngươi gây rối cuộc tuyển chọn, rút tư cách tham gia khảo thí, trục xuất khỏi sơn môn, Thanh tiêu trừng mắt với tên thiếu niên mập mạp kia.

– Nhưng tay của ta, tên thiếu niên mập mạp càng gào khóc to hơn.

– Đó là cái giá cho việc xem thường người khác, mau cút nếu không ta sẽ đá ngươi lăn xuống a, Thanh tiêu đã xem qua vết thương của tên thiếu niên mập mạp kia chỉ là một ít chất độc của Thanh tử phấn, nó chỉ khiến cho người trúng độc đau đớn và khó chịu một canh giờ chứ không ảnh hưởng gì đến tình mạng và bàn tay của người trúng độc, điều mà Thanh tiêu quan tâm lúc này chính là vị Ngũ sư thúc thần bí của hắn không ngờ lại nhận đệ tử hơn nữa còn chọn một thời điểm rất nhạy cảm hắn nhất định phải báo việc này với sư phụ của hắn.


Trung niên nhân cùng với người mang mặt sạ sắt kia sau khi vào sơn môn thì đi một mạch không ngưng nghĩ lên đỉnh núi, dọc đường có một số đệ tử chú ý nhưng cũng không ai ngăn cản. Cả 2 nhanh chóng tiến vào một biệt viện ở phía đông của Phổ đà sơn, nơi đây khá yên tĩnh và hoang vắng, phòng ốc và bài trí cũng rất đơn sơ, phía trước biệt viên có một khu vườn nhỏ trồng một vài loại cây vô cùng quái dị điều này càng làm tăng thêm cảm giác hoang tàn và bí ẩn, trên cửa của biệt viện có đề 2 chử Độc đường.

– Tạm thời ngươi cứ ở lại đây, ta phải đi giải quyết một số việc, Trung niên nam tử sau khi vào phòng nhanh chóng thay đổi một bộ trang phục rồi vội vã rời khỏi để lại một mình người mang mặt nạ sắt.

– Thật không ngờ môn phái của sư phụ cũng thật lớn, hy vọng tiếp theo thực lực của ta sẽ có thể thăng tiến nhanh chóng, tên mặt nạ sắt tỏ ra khá hứng thú với Khai sơn phái tuy nhiên hắn không vội vì hắn còn rất nhiều thời gian để tìm hiểu nơi này, việc hắn cần làm lúc này chính là tu luyện để có thể nhanh chóng trở nên hùng mạnh.

Vị trung niên nhân sau khi rời khỏi Độc đường liền đi thẳng theo hướng Tây được một đoạn thì tiếp tục đi thẳng lên đỉnh núi chẳng mấy chốc hắn đã đến được nơi mà hắn muốn, hắn dừng trước một dãy phòng ốc với quy mô rộng lớn, kiến trúc cổ kính và uy nghiêm, nơi đây sang trọng và sạch sẽ hơn hẳn Độc đường mà hắn đang ở. Nơi đây chính là nơi quyền lực nhất trong Khai sơn phái, Nghị sự đường, mọi quyết định của Khai sơn phái đều được Hội đồng các trưởng lão trong bang thảo luận và đưa ra quyết định tại nơi đây.

Trung niên nam tử chỉnh trang lại y phục một lần nữa trước khi đẩy cánh cửa to lớn kia rồi tiến vào bên trong. Lúc này trong phòng đã có không ít người, tất cả đều đã an tọa tại vị trí của mình.

– Trường khánh, ngươi cuối cùng đã đến, trung niên nam tử đang ngồi ghế chủ sự lên tiếng, người này gương mặt anh tuấn, dáng người có phần hơi gầy, lúc nào cũng nở trên môi một nụ cười, nhìn dáng vẽ bề ngoài không khác gì một thư sinh nho nhả nhưng hắn lại chính là người có quyền lực nhất ở đây, chưởng môn Khai sơn phái Hàn Đương.

– Trường khánh bái kiến chưởng môn, các vị trưởng lão, các sư huynh, xin chào các vị sư đệ.


– Không cần đa lễ, ngươi mau ngồi vào vị trí của mình. Các vị trưởng lão, các sư huynh đệ hôm nay là cuộc họp thường lệ của Nghị sự đường, mọi người có việc gì cần thảo luận cứ việc lên tiếng, Hàn đương vừa nói vừa gõ tay vào chiếc ghế đang ngồi.

– Đường chủ võ đường, Hải triều có việc cần bẩm báo, để chuẩn bị cho việc chiêu mộ nhân thủ mới cho Khai sơn phái, ta đã phái Thanh Tiêu đệ tử nội môn đảm nhận đến nay đã hoàn tất, theo báo cáo số người ứng tuyển vượt xa hơn hẵn những năm trước còn việc chuẩn bị cho Đại tái võ hội hai năm sau cũng đã chuẩn bị hoàn tất.

– Thanh tiêu là đệ tử của ngươi phải không, xem ra ngươi cũng rất coi trọng hắn, Võ đường làm việc gì cũng rất chu đáo ta rất yên tâm, Hàn đương tỏ ra rất hài lòng.

– Đó là nhờ sự sáng suốt của bang chủ nên lúc nào Khai sơn phái cũng luôn nghiêm chỉnh, không ai dám làm loạn.

– Lời sáo rỗng, không nên nói sẽ tốt hơn, Hàn đương khẻ nghiêm mặt, hắn ta vốn không ham danh lợi lại không có dã tâm nên Khai sơn phái đến giờ vẫn là thế lực hạng 3.

– Vậy ta sẽ nói vào chuyện chính, Khai sơn phái trước nay bang quy nghiêm ngặt nhưng ngày hôm nay có một người vi phạm bang quy đến hai lần, không biết phải xử lý như thế nào, Hải triều vừa nói vừa nhìn về phía Trường khánh đầy thâm ý.

– Ngươi cứ việc nói thẳng vào vấn đề không cần phải vòng vo như vậy, Hàn đương ra hiệu cho Hải triều tiếp tục.

– Hôm nay tại sơn môn Khai sơn phái Trường khánh đã dẫn một người không rõ danh tính tiến vào bang phái, chuyện này ai cũng biết hơn nữa còn công khai nhận đệ tử không thông qua sự quản lý, khảo hạch của Võ đường, không biết Trường khánh sư đệ giải thích chuyện này như thế nào.


Từ lúc dẫn người tiến vào Khai sơn phái Trường khánh đã biết sớm muộn cũng sẽ phải chịu sự chấp vấn của Nghị sự đường nhưng không ngờ mọi việc lại nhanh đến như vậy.

– Có thật như vậy không Trường khánh, Hàn đương khẻ nhíu mày.

– Đúng là có chuyện này, ta đúng là có nhận một đệ tử ở bên ngoài hôm nay mới vừa đưa về sơn môn, tin tức của Hải triều sư huynh đúng là nhanh nhạy.

– Ngươi có biết làm như vậy là vi phạm bang quy hay không, dẫn một người không rõ danh tính vào môn phái có thể sẽ làm mất bí mật của bổn môn, hay thậm chí là kéo thù hận với những môn phái khác, hậu quả của việc này rất nghiêm trọng, ngươi có gánh vác nỗi không, Hải triều tiếp tục truy hỏi.

– Ta có thể dùng tính mạng của mình ra bảo đảm hắn ta nhất định không gây ra bất kỳ tổn hại nào cho Khai sơn phái, Trường khánh quyết liệt nói.

– Thôi được rồi, việc này ta thấy cũng không quá lớn, các ngươi không cần quá nghiêm trọng, Trường khánh lần này là ngươi quá tùy tiện nhưng nễ tình ngươi là lần đầu thu đồ đệ nên ta phá lệ nhưng người đó nhất định phải tới Võ đường trình diện và tham gia khảo hạch như những người khác.

– Nhưng mà

– Không có nhưng nhị gì cả, chuyện này quyết định như vậy, mọi người có còn ý kiến gì không, nếu không kết thúc Nghị sự đường ở đây, các ngươi giải tán đi riêng Trường khánh ở lại, Hàn đương phát tay ra hiệu cho mọi người lui xuống


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.