Đọc truyện [Vẫn Cứ Thích Em] Sóng Gió Học Đường – Chương 29: Bước đi của tử thần
Sau khi công bố kết quả của vòng hai. Các thí sinh lại được nghỉ ngơi một tuần lấy lại tinh thần chuẩn bị cho vòng ba.
Trong một tuần này nó và hắn lại bận rộn xử lý công việc của Devil Moon và Dance Kill.
Dạo gần đây có một thế lực rất lớn mạnh từ Mỹ đang ngắm vào cả hai.
Lô hàng vũ khí cả hai bang vừa hợp tác với nhau đã bị bang phái này giữa đường cướp mất.
…Trụ sở nước M…
Nó và hắn ngồi cùng nhau trong phòng hợp chuẩn bị cho kế hoạch lấy lại lô hàng bị cướp.
– Tốt nhất chúng ta nên chuẩn bị cho thật chặt chẽ trước đã.
– Tôi nghi ngờ trong chuyến hàng trước có nội gián.
– Trước hết tìm được kẻ này có lẽ chúng ta sẽ biết được bọn đứng sau là ai _ một thành viên cấp cao từ Devil Moon cho ý kiến.
– Được, vậy tôi đành giao việc này cho ngài Trần Đại vậy _ nó nhìn vào gương mặt đang xám lại nãy giờ của Trần Đại nói.
Từ nãy đến giờ ông ta là người duy nhất không nói một lời nào, nó đã để ý và cảm thấy được khác lạ nên đưa ra quyết định này.
– Khiết chủ, chuyện này…thôi được tôi biết rồi. Tôi sẽ xử lí tốt _ gã ta cảm thấy bất an khi nhìn vào ánh mắt phía sau chiếc mặt nạ của nó. Ngập ngừng trả lời nhưng cũng đành phải chấp nhận.
– Được rồi, hôm nay đến đây là kết thúc. Trong vòng một tuần này Khiết chủ và Triển chủ sẽ đích thân đưa ra huấn luyện để chuẩn bị cho kế hoạch sắp tới.
– Mọi người nên thực hiện cho tốt. Không được khinh địch, bây giờ thì mọi người về đi, sẽ có thông báo tiếp theo _ thuộc hạ thân tín của hắn là K lên tiếng thay sắp xếp mọi việc ổn thoã.
Sau đó K cùng các thân tín khác của nó và hắn hộ tống hai người rời khỏi phòng đi đến địa đạo trong lòng đất và an toàn rời khỏi căn cứ.
.…Biệt thự của hắn.…
– Em lại muốn đùa ông ta đến lúc nào? _ hắn ngồi dựa vào sofa ở phòng khách vừa ôm nó vừa xem TV hỏi.
– Không lâu được đâu, tim ông ta yếu _ nó quay lại nhìn hắn rất thẳng thắn nói ra, nhưng nếu như lão Trần Đại mà nghe thấy được lời này của nó nhất định sẽ đột tử.
– Bé con tinh nghịch _ hắn vui vẻ nhéo nhẹ lên chiếc mũi nhỏ xinh của nó.
Cả hai vui vẻ cùng nhau xem TV thỉnh thoảng lại nói đùa cùng nhau, bầu không khí rất tốt đẹp.
– Khiết Tâm, chuyện của Trịnh San San…? _ hắn ngập ngừng hỏi nó.
– Ngày mai chúng ta bay sang Pháp _ nó rất thản nhiên nói.
– Được _ hắn rất vui khi nó nói như vậy. Vì ở Pháp có hai người rất quan trọng.
Thế là hắn lập tức kêu người chuẩn bị phi cơ cho chuyến bay ngày mai. Một ngày vui vẻ nhanh chống trôi qua.
Chỉ riêng Trịnh San San trong lòng lại cảm thấy một cổ bất an không biết đến từ đâu.