Vân Cơ

Chương 16


Đọc truyện Vân Cơ – Chương 16

Đoàn người Kì Nhi lại lên thuyền dạo chơi trên sông. Ba người đứng ở mũi thuyền, nhìn những vệt sáng chiếu vào trên mặt sông.

“Nghe nói Ngưu Lang – Chức Nữ mỗi năm gặp mặt một lần ở trên cầu Ô Thước. Nếu bọn họ khóc, nhân gian sẽ mưa.” Dung Nhi kể lại truyền thuyết nàng nghe được.

“Cầu Ô Thước kia chắc là sao phải không!” Kì Nhi nhìn lốm đốm sao trên mặt nước. Dừng một chút, nàng nhìn về phía bên kia… “Thiếu gia, cô nương trên thuyền hoa đối diện đang liếc mắt đưa tình với chúng ta kìa.” Tâm Nhi buồn cười nhìn các nàng. Nếu các nàng biết ba người bọn họ cũng là cô nương, không biết có phản ứng gì.

“Chiếc thuyền bên cạnh chúng ta cũng vậy.” Kì Nhi không có nhiều phản ứng lắm. “Không phải Lệ công tử nói rất dễ nhìn ra giới tính của ta sao? Sao những cô nương đó đều nhìn không ra?” May mà các nàng nhìn không ra, nếu không lòng tự trọng của nàng sẽ bị tổn thương nghiêm trọng.

Dung Nhi tiếp nhận trà do tỳ nữ dâng lên, đưa cho Kì Nhi. “Vị Lệ công tử kia thoạt nhìn cũng không tầm thường, hơn nữa chắc là nhìn người vô số, cho nên cô có giả giống thế nào đi nữa, hắn đều nhìn ra được.”


“Ta giả nam nhi không giống như vậy sao?” Kì Nhi khẽ hớp một ngụm trà rồi nhìn nàng.

“Như lời của Lệ công tử, khí chất mềm mại của nữ nhi là không che giấu được. Nhưng thiếu gia cũng không cần chán nản, cô vẫn gạt được rất nhiều người, không phải sao?” Dung Nhi giải thích, còn không quên an ủi nàng một chút, miễn cho nàng khổ sở.

“Vị Lệ công tử kia là người trong giang hồ, đúng lúc ta có việc muốn thỉnh giáo hắn…” Nàng hoài nghi Lộc vương gia – người nắm một phần binh phù liên kết với ngoại bang cùng người trong giang hồ… Mới nhắc tới đến hắn, giọng nói của hắn đã lập tức truyền đến: “Vân… công tử, lại gặp mặt.” Lệ Tĩnh nhìn bốn phía, rất nhiều cô nương nhìn trộm Vân Tinh với bộ dáng yêu say đắm, thấy nàng không có ý giải thích rõ ràng, hắn cũng phối hợp mà đổi cách xưng hô.

Vừa thấy hắn, hai mắt Kì Nhi đều sáng lên. Nhưng khi nàng nhìn đến Thượng Quan Duệ Dịch bên người hắn thì chán ghét mà hừ lạnh một tiếng.

“Lệ công tử, chúng ta thật là có duyên.” Vì đạt được mục đích, nàng có thể chịu thiệt một chút, coi như không thấy kẻ háo sắc kia.

“Nếu nói có duyên…” Lệ Tĩnh nhìn Thượng Quan Duệ Dịch sa sầm mặt bên cạnh. “Huynh và Thượng Quan huynh hẳn là cũng có duyên!”

Kì Nhi lại hừ một tiếng. “Loại nghiệt duyên này không có cũng được.” Nàng chỉ mong chưa bao giờ gặp qua hắn.


Thượng Quan Duệ Dịch tức giận đến nghiến răng. Thái độ của nàng đối với hắn cùng đối với Lệ Tĩnh khác xa như thế, hắn thật khiến nàng chán ghét như vậy sao?

Kì Nhi không để ý tới hắn, thân thiện nói với Lệ Tĩnh: “Tại hạ cùng Lệ công tử vừa gặp đã thân, lúc nãy ở trên đường cùng công tử trò chuyện thật vui, nhưng cảm thấy không đủ. Sao Lệ công tử không lại đây cùng tại hạ ngắm phong cảnh trên sông?” Nàng chân thành mời mọc, rõ ràng là coi như không có Thượng Quan Duệ Dịch.

Dung Nhi cùng Tâm Nhi liếc mắt nhìn nhau. “Thiếu gia, có phải bệnh nghề nghiệp lại tái phát hay không?” Hai người rất hiểu nàng. Nàng đột nhiên có hứng thú với một người, đều là vì hỏi thăm tin tức gì đó.

“Việc này liên quan đến sự an nguy của quốc gia, đương nhiên phải gạt chơi đùa sang một bên.” Kì Nhi nhỏ giọng nói, còn không quên mỉm cười với Lệ Tĩnh. Nếu để cho hắn biết nàng có tâm cơ gì khác sẽ không tốt lắm.

“Khi cô làm việc cũng chơi đùa như thường.” Đi theo bên cạnh chủ tử lâu như vậy, bọn họ còn không hiểu nàng sao?

“Làm việc không quên giải trí, giải trí không quên làm việc mà!” Đây vẫn luôn là tác phong của nàng. “Lệ công tử, ý của huynh thế nào?”


“Vân công tử nhiệt tình mời, tại hạ liền cung kính không bằng tuân mệnh.” Lệ Tĩnh và Thượng Quan Duệ Dịch dùng khinh công bay đến bên người Kì Nhi.

Nhìn thấy Thượng Quan Duệ Dịch theo lại đây, nàng lại không vui. “Lạ thật, ta có mời ngươi lại đây sao?”

“Ta đi cùng Lệ huynh chứ không phải cùng cô, cô so đo làm gì? Hơn nữa Lệ huynh vốn cùng dạo chơi với ta, bị bên thứ ba như cô đột nhiên mời mọc, hứng thú của ta đều bị cô phá hết, cô nói nên trách ai đây?” Thượng Quan Duệ Dịch hỏi lại nàng.

“Ngươi… Thôi đi. Ta không so đo với ngươi.” Cùng lắm thì đợi lát nữa thừa dịp hắn không chú ý đẩy hắn xuống nước là được.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.