Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 13: Bùa Động Sát


Bạn đang đọc Vạn Cổ Tối Cường Tông – Chương 13: Bùa Động Sát

Để đệ tử có thể mạnh lên, bản thân sư phụ có thể không có thực lực quá mạnh mẽ, nhưng nhất định kiến thức và kinh nghiệm võ học phải phong phú đầy đủ. Vì trong quá trình tu luyện của các đệ tử, sự chỉ điểm của sư phụ là cực kỳ quan trọng.

Đừng nói các môn phái, bên trong các gia tộc, các học phủ cũng đều có các đạo sư về võ học.

Vị chưởng môn Thiết Cốt phái tuyên bố sẽ làm cho Lý Thanh Dương đạt thành tựu chỉ cao không thấp, khiến cho trưởng lão Thương Sơn phái không thể không đứng ra hỏi thăm.

Nếu như Quân Thường Tiếu trả lời có kinh nghiệm võ đạo, khẳng định sẽ thuận tiện thỉnh giáo một phen.

Nếu như không trả lời, Lý gia chủ tất nhiên sẽ càng giận dữ, từ đó càng kiên định bắt Lý Thanh Dương rời khỏi Thiết Cốt phái.

Gừng càng già càng cay mà!

Nhìn qua thái độ có vẻ rất giữ hòa khí, nhưng bên trong lại giấu giếm ý đồ, cố ý làm khó Quân Thường Tiếu.

Võ giả các phái nhao nhao quăng tới ánh mắt khinh thường.

Một cái chưởng môn rác rưởi, cảnh giới đều không có thì lấy đâu ra kinh nghiệm võ đạo kia chứ.

Quân Thường Tiếu theo thói quen sờ mũi, nói “Bổn tọa tuy rằng không dám ngông cuồng, nhưng cũng không muốn coi nhẹ chính mình. Nếu như nói về kinh nghiệm võ đạo, bất kỳ kẻ nào ở đây cũng không so được với bổn tọa.”

“Tên này càng nói càng khoác lác, càng nói càng không hợp lẽ thường.”

“Nếu như không phải thành Thanh Dương cấm đánh nhau, lão tử khẳng định tới đập hắn một trận.”

“Ta cũng có xúc động muốn làm thế!”

Võ giả các phái thực sự là nghe không vào. Bọn họ thề, từ lúc bắt đầu tu luyện đến nay, chưa bao giờ thấy một tên nào khoác lác như thế, ranh ma như thế.

“Hay cho câu không ai có thể so sánh!”

Lý gia chủ thanh âm lãnh đạm nói “Lý mỗ hôm nay cũng muốn lãnh giáo một chút kinh nghiệm võ đạo của Quân chưởng môn.”

Trưởng lão Thương Sơn phái cười không nói, lời này vốn hắn định thuận thế hỏi tiếp, nhưng Lý gia chủ đã nói trước, thì không thể hợp lý hơn.

Quân Thường Tiếu nói “Lý gia chủ muốn lĩnh giáo điều gì đây?”

Đừng nhìn hắn ngoài mặt thể hiện vô cùng bình tĩnh, thật ra bên trong rất khẩn trương, kéo ra hệ thống, chọn khu mua sắm để tìm vật phẩm có liên quan đến võ đạo.


Vừa xuyên không chưa được bao lâu, lại vừa mới tới cảnh giới Khai mạch năm đoạn, lấy đâu ra kinh nghiệm võ đạo đi tranh với đời.

Lúc này, Quân Thường Tiếu chỉ có thể hy vọng vào hệ thống, hy vọng sẽ mua được vật phẩm nào đó giúp thoát khỏi tình cảnh này.

Lý gia chủ thản nhiên nói “Thành Thanh Dương của chúng ta có một bản kiếm pháp truyền thừa trăm năm, tên là Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm pháp. Theo như tên gọi, kiếm pháp này gồm cửu thức, nhưng thực ra chỉ có tám thức, thức thứ chín cần phải tự mình thôi diễn.”

“Quân chưởng môn đã có kinh nghiệm võ đạo, chắc chắn có thể thôi diễn ra thức thứ chín phải không nào?”

“Ha ha ha!”

“Lý gia chủ thỉnh giáo cái này đúng là tuyệt diệu nha.”

Võ giả bên trong thành Thanh Dương cười rộ lên, đúng như câu cười trên nỗi đau của người khác.

Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm là kiếm pháp có danh tiếng cực cao tại thành Thanh Dương, chỉ cần có thực lực Khai mạch năm đoạn, đều có thể mua được tại các cửa hàng bán vũ kỹ.

Trang đầu của bí tịch viết vô cùng rõ ràng.

Kiếm pháp gồm có chín thức, nhưng chỉ ghi chép tám thức đầu, thức cuối cùng cần võ giả tu luyện tự mình lĩnh ngộ và diễn hóa.

Hơn một trăm năm qua, số lượng võ giả tu luyện không đến 1 triệu thì cũng đến chín trăm ngàn, nhưng chưa có ai có thể lĩnh ngộ được hoàn chỉnh thức cuối cùng.

Có tin đồn cho rằng, thành chủ đời trước đã tìm hiểu ra thức sau cùng. Nhưng vì chưa bao giờ xuất thủ nên mọi người đối với thức thứ chín vẫn là hoàn toàn không biết gì cả.

“Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm?”

Trưởng lão Thương Sơn phái nhớ lại, hắn có nghe qua loại kiếm pháp này, thậm chí năm đó còn từng mua xuống, tính toán diễn hóa thức sau cùng.Tuy nhiên khi biết được cấp bậc vũ kĩ chỉ là đê phẩm liền từ bỏ.

Võ học và tâm pháp tại Tinh Vẫn đại lục cũng có phân chia đẳng cấp giống như linh căn, cùng chia làm: đê phẩm – phàm phẩm – trung phẩm – thượng phẩm – thánh phẩm – thần phẩm.

Trưởng lão Thương Sơn phái thực lực đã đạt tới Võ Sư đỉnh phong, trong tông môn tu luyện đều là võ học phàm phẩm trở lên, tự nhiên sẽ cảm thấy đê phẩm không vừa mắt.

Lại nói.

Nếu như đây là võ học cấp cao, há sẽ trở thành kiếm pháp thông dụng nhất của thành Thanh Dương?


“Quân chưởng môn.”

Trưởng lão Thương Sơn phái nói “Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm lão hủ đã từng nghe qua, nếu như ngươi có thể tìm hiểu ra thức thứ chín, liền chứng minh ngươi có chân tài thực học.”

Lão gia hỏa này rất biết châm ngòi thổi gió nha.

Quân Thường Tiếu ngạo nghễ nói “Chỉ là lĩnh hội kiếm pháp, có gì khó?”

Mọi người cười lạnh không thôi.

Trăm năm qua rất ít có người tham ngộ được. Dạng vô dụng như ngươi có thể làm được, vậy liền quá tà môn rồi.

Lý Thanh Dương rất chờ mong, hắn cũng tu luyện Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm”, nhưng kẹt mãi tại thức thứ tám, thủy chung không cách nào lĩnh hội được thức thứ chín, nếu như chưởng môn có thể làm được, điều này nói lên mình đã gia nhập đúng môn phái, đã theo đúng người rồi.

Trong khi mọi người soi mói, Quân Thường Tiếu trái phải kéo khu mua sắm hệ thống tìm kiếm vật phẩm liên quan đến kiếm đạo. Nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Tiêu rồi, tiêu con mẹ nó rồi!

Không có vật phẩm về phương diện này, làm sao ta có thể áp chế quần hùng? Phi! Phi! Ta làm thế nào diễn hóa được thức thứ chín của Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm đây?

“Hửm?”

Đột nhiên, ánh mắt Quân Thường Tiếu đứng ở tên một vật phẩm tên là Bùa Động Sát, sau đó vội vàng ấn mở phần giới thiệu vật phẩm.

Mỗi vật phẩm đều có phần giới thiệu công năng, đây là một phát hiện của Quân Thường Tiếu trong một tình huống ngẫu nhiên.

“Vật phẩm: Bùa Động Sát.”

“Công dụng: Sau khi sử dụng có thể thấy rõ võ học của đối thủ, chiêu thức bí tịch, từ đó nhanh chóng lĩnh ngộ.”

“Thời gian tác dụng: 60 phút.”

“Giá: 10 điểm cống hiến.”

“Nhanh chóng lĩnh ngộ?”


Quân Thường Tiếu âm thầm vui mừng nói “Chắc là có thể giúp ta lĩnh ngộ thức thứ chín của Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm.”

“Xoát!”

Liền mua bùa Động Sát.

“Đinh!”

“Chủ nhân tiêu phí 10 điểm cống hiến, thu hoạch được một bùa Động Sát, đã vận chuyển đến không gian giới chỉ.”

“Đinh!”

“Điểm cống hiến môn phái: 10/100”

Quân Thường Tiếu nói “Lý gia chủ, Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm mà ngươi nói bổn tọa chưa từng tu luyện qua, làm sao có thể diễn hóa thức thứ chín?”

“Phụt! Ha ha, kiếm pháp dễ mua nhất thành Thanh Dương, thế nào mà Quân chưởng môn lại chưa từng tu luyện qua.”

“Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm tuy chỉ là đê phẩm vũ kỹ nhưng ít nhiều cũng có giá một trăm lượng nha. Phải chăng Quân chưởng môn không đủ tiền để mua dạng võ học này?”

“Có đạo lý, có đạo lý!”

“Loại kiếm pháp cần lĩnh ngộ một thức lại một thức, không biết chờ hắn diễn hóa đến thức thứ chín là ngày tháng năm nào đây.”

Mọi người tự mình nghị luận.

Lý gia chủ sắc mặt lại càng xấu hơn.

Một khắc này, hắn cảm giác bị tên này trêu đùa như một kẻ ngu ngốc.

Cưỡng chế lấy lửa giận, Lý gia chủ ngoài cười nhưng trong không cười nói “Vừa hay, Lý mỗ có mang theo một bản Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm kiếm phổ, Quân chưởng môn có thể cầm lấy đi nghiên cứu.”

Nói xong, từ không gian giới chỉ lấy ra một bản bí tịch màu xanh.

“Đa tạ!”

Quân Thường Tiếu đưa tay ra lấy.

Lý gia chủ nói “Bất quá, Lý mỗ nói trước, nếu như Quân chưởng môn không thể diễn hóa ra thức thứ chín, mời chưởng môn đem con trai ta trục xuất khỏi Thiết Cốt phái.”

Con trai ta đã không muốn rời khỏi?


Vậy liền để chưởng môn chủ động đuổi ra ngoài không phải xong việc sao.

Lý gia chủ nhận định, một tên còn chưa từng tu luyện của Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm, đừng nói lĩnh hội thức thứ chín, dù là thức thứ năm thứ sáu cũng là vô cùng khó khăn.

“Không có vấn đề.”

Quân Thường Tiếu sảng khoái đáp ứng.

Lý gia chủ vẫn là không yên lòng nói “Quân chưởng môn nói lời phải giữ lấy lời a.”

“Yên tâm đi.”

Quân Thường Tiếu nói “Tôn chỉ của Thiết Cốt phái ta chính là ‘Thẳng lưng mà sống, thẳng tay mà làm’, đương nhiên sẽ không bao giờ có chuyện nuốt lời.”

Đạt được câu trả lời chắc chắn, Lý gia chủ đem kiếm phổ ném qua.

Trong diễn võ trường có rất nhiều người, rất nhiều võ giả của các môn phái, hắn không cho rằng đối phương có thể chơi xấu.

“Đương nhiên”

Quân Thường Tiếu tiếp nhận kiếm phổ nói “Nếu như bổn tọa lĩnh ngộ ra thức thứ chín, Lý gia chủ lại tính như thế nào?”

Thứ thứ chín, trong một trăm năm qua, chỉ có thành chủ trong truyền thuyết kia mới có thể lĩnh ngộ được, hắn thật sự tinh chính mình có thể làm được hay sao?

Lý gia chủ trong lòng cười lạnh không thôi, chắp tay nói “Quân chưởng môn nếu như có thể lĩnh ngộ thức thứ chín, con ta Thanh Dương có thể gia nhập Thiết Cốt phái, chính là may mắn.”

Có câu nói này, Quân Thường Tiếu cũng yên tâm.

Hắn hít thở sâu một hơi, đọc qua kiếm phổ, nhìn thấy khẩu quyết rườm rà và hình vẽ kiếm thức phức tạp, nhất thời có cảm giác đầu váng mắt hoa.

Tuy nhiên, hắn kế thừa trí nhớ của chủ nhân đời trước, đối với võ công bí tịch của thế giới này ít nhiều có chút lý giải. Nhưng lần đầu tiên xem kiếm phổ phức tạp như vậy, vẫn có cảm giác như người mù chữ đọc sách.

“Hy vọng bùa Động Sát có thể giúp ta nhanh chóng lĩnh ngộ kiếm phổ.”

Quân Thường Tiếu nói thầm trong đầu, đem ý chí dung nhập vào giới chỉ, bóp nát bùa Động Sát.

“Hưu!”

Một luồng năng lượng vô hình theo giới chỉ tràn vào trong đầu.

Quân Thường Tiếu chợt cảm thấy trời đất như mù mịt, loại cảm giác khó chịu kia trôi qua trong chớp mắt. Hắn lấy lại tinh thần, nhìn về phía kiếm phổ, khẩu quyết cùng kiếm thức, bỗng dưng trở nên vô cùng đơn giản và dễ hiểu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.