Đọc truyện Vẫn Có Một Người Luôn Yêu Tôi – Chương 3
Keeng!!!
– Khụ…khụ…ặc…khụ…khụ- Chiếc thìa của nó rơi xuống đất còn nó thì ho sặc sụa
– Sao thế?- Ngân lúc này mới ngẩng lên hỏi. Dường như tiếng cãi nhau của hai người kia không hề ảnh hưởng đến bữa ăn của Ngân.
Nó nhìn cô gái đang tiến về phía bàn của Ngân và nó cười cười như kiểu muốn xem kịch vui. Cô gái đi đến vỗ vai Ngân:
– Này! Cậu là bạn gái của Ngôn?
– Gì?- Ngân cau mày né tránh cánh tay đang đặt trên vai. Cau có nhìn lại.
– Cậu là bạn gái của Ngôn?- Cô gái nghiến răng nhắc lại và chỉ về hướng chàng trai đang nhấp nhổm phía bên kia. Ngân nhìn người con trai một lúc rồi quay ra nhìn cô gái:
– Tôi…
– Bà xã!…- Chưa để Ngân nói xong chàng trai vội lao đến ôm chầm lấy Ngân cắt đứt câu nói của cô. Chàng trai thì thầm cái gì đó vào tai Ngân. Cô gái trông thấy nghĩ rằng hai người đang hôn nhau thì tức giận.
Rầm!!!
Cô gái tức tối đá cái bàn bên cạnh rồi kéo người con trai ra.
– Cậu điếc à? Trả lời câu hỏi của tôi!
– Đừng dùng cái giọng đấy với tôi! Phải thì sao? Không phải chị em nghĩ em xứng sao? Nhìn lại mình đi! Một người con gái xinh đẹp khả ái! Vậy mà cư xử như một kẻ vô học.
Cô gái tức tối dơ tay nhào tới muốn đánh Ngân thì bị cô giữ cả hai tay. con bé chưa kịp làm gì thì bị Ngân đá bay ra chỗ cái bàn vừa bị cô ta đạp đổ. Khổ cho cái bàn đã bị gãy một chân rồi giờ thì vô phương cứu chữa.
– Trời ơi! Sao lại phũ phàng như vậy chứ? Nó từ nãy đến giờ đqng ngồi xem thì bỗng đứng bật dậy chạy về phía cô gái- Ôi! Em có sao không? Có bị đau ở đâu không?
Con bé đỏ mặt lắc đầu ý bảo không sao. Nó nâng mặt con bé lên vuốt má nó rồi búng tay “chóc” lấy ra một bông hồng từ mái tóc đỏ hoe của con bé. Nháy nháy mắt đưa cho con bé- Tặng em! Cô bé xinh đẹp coi như quà làm quen nhé- Tiếp tục nháy mắt kèm theo nụ cười duyên chết người. Nó cầm tay con bé kéo nó lên khiến con bé ngượng ngùng đưa bông hoa lên mũi ngửi mà không hề nhận ra tia nhìn gian xảo trong mắt nó.
( sở dĩ nó lừa được con bé kia là do nó lúc này đang đội choeéc mũ k-pop tóc nó vén hết lên cùng bộ đồ kia trông nó như một đứa con trai. cho lên con bé kia mới bị quyễn rũ ^^)
Bỗng! Trên bông hoa hồng xuất hiện một con sâu to tướng màu xanh đang bò lổm ngổm trên mũi con bé…
Á!!!!
Con bé ngã “phịch” xuống chỗ cái bàn, ra sức phủi con sâu xuống. Mọi chuyện từ lúc nó kéo con bé đứng dậy đến lúc con bé ngã về chỗ cũ chỉ diễn ra trong 5 giây.
– Ahahahaha- Nó gập người cười sặc sụa khiến cho cái mũ đang đội trên đầu rơi xuống, để tuột ra mái tóc dài đen nhánh của nó.
– Ah! Khốn kiếp! Cậu giám lôi tôi ra làm trò cười- Cô gái đứng bật dậy lao tới đánh nó. Nhẹ nhàng tránh ra một bên nó dơ chân ra và…
Oạch!!
– chết tiệt! Tôi sẽ bắt cậu phải trả cả vốn lẫn lãi cho truyện ngày hôm nay.
Nói rồi cô gái bỏ đi. Và tất nhiên là người mà tức giận thì vật sẽ phải chịu. Và vật ở đây chính là cái cửa quán. Trước sự “dịu dàng” của cô gái nó đã bị nứt một đường dài.
– Giờ bỏ tay ra được chưa?
– À…ừ….Xin lỗi và cảm ơn em nhiều lắm. À…anh có thể biết tên em không?
– Đi thôi- Ngân phớt lờ câu nói của chàng trai, kéo tay nó đi thẳng ra cửa. Bỏ mặc chàng trai vẫn đứng đó thẫn thờ.
→Hai nhân vật kế tiếp←
• Hoàng Nhật Đại Ngôn. 18tuổi. Đẹp trai, học giỏi. Con trai của chủ tịch tập đoàn Hoàng thị.
•Dương Hoàng Kim Linh. 16tuổi. Xinh xắn. thanh mai của Ngôn. Yêu cậu từ khi 10 tuổi. Là cáo đội nốt thỏ. vô cùng vô cùng vô cùng ghét nó và Ngân.