Đọc truyện Vạn Cổ Chí Tôn – Chương 3462: Giải khai phong ấn 2
Đám người Linh Mục Địch, Lam Nham Chủ đứng đó, tuy chưa khỏe hẳn nhưng khi Ma Phổ xuất hiện liền vội chạy tới.
Bọn họ nhìn ánh mắt Lý Vân Tiêu leìn hiểu lòng hắn, muốn bọn họ đi cùng để tránh xảy ra biến cố.
Thế là mấy người bay lên cao, cùng Lý Vân Tiêu biến mất trên bầu trời thành Viêm Vũ.
Khuôn mặt Ma Phổ nhạt dần trên hộ thành địa trận, ma khí đầ trời tán đi, dần biến mất.
Ngay sau đó, cách thành Viêm Vũ mấy trăm dặm, một ma quang kinh thiên từ dưới đất bắn lên, chấn phạm vi mấy trăm dặm cảm ứng rõ rung động.
Ma khí cường đại hóa thành cây cột bắn lên bầu trời vô biên.
Thân hình Ma Phổ ngưng tụ phía chân trời lạnh lùng nhìn mấy người Lý Vân Tiêu, khí thế cường đại chất chứa thô bạo, sát khí bắn ra.
Mấy người Lý Vân Tiêu âm thầm đề phòng.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Đại nhân đã ra phong ấn chẳng lẽ muốn ở lại thành Viêm Vũ ngắm cảnh?
Ma Phổ trầm giọng hỏi:
– Ngươi thật sự không theo ta đi Ma giới?
Lý Vân Tiêu đáp:
– Tất nhiên là thật.
Biểu tình Ma Phổ phức tạp, tức giận hừ mũi xoay người đi.
Ma Phổ rời đi, ma khí đầy trời cũng biến mất trên bầu trời.
Thật lâu sau, xác định Ma Phổ đã rời đi mọi người mới thở phào.
Linh Mục Địch nói:
– Không ngờ đến Ma giới lại xảy ra biến cố lớn như vậy, không biết là tốt hay xấu cho chúng ta.
Lý Vân Tiêu nói:
– Dẫn Ma Phổ về Ma giới là tốt, nếu lục đạo ma binh thật sự rơi vào tay người khác là chuyện cực xấu. Giờ thật là không biết đâu là phúc, đi một bước xem một bước đi.
Mọi người thở dài, thời cuộc hiện tại quá hỗn loạn, không ai dám nói rõ ràng chính mình có thể khống chế tương lai, chỉ đành đi từng bước.
Linh Mục Địch gật đầu nói:
– Dù tương lai như thế nào, làm tốt chuyện của mình là đủ rồi.
Lý Vân Tiêu nghiêm túc nói:
– Luôn ghi nhớ lời đại nhân dạy bảo, cúc cung tận tụy tử chết không chối từ.
Mấy người buồn bã về thành Viêm Vũ. Lý Vân Tiêu kêu Linh Mục Địch ở lại, chờ đám người rời đi, hắn lấy thân thể Phong Yếu Ly để lại ra khỏi Giới Thần Bi đặt trong mật thất.
Lý Vân Tiêu nói:
– Thân xác này có chỗ hữu dụng với đại nhân không?
Linh Mục Địch kinh kêu:
– Họa Đấu chân thân?
Lý Vân Tiêu gật đầu, nói:
– Đại nhân khả còn nhớ được pháp thân của Tù trên Bắc hải không? Ta vốn định lấy thân thể đó đại nhân dùng. Nhưng Tù là con chân long, thân thể rất khó luyện hóa. Họa Đấu chân thân không thua kém pháp thân của Tù bao nhiêu.
Linh Mục Địch nhìn thân thể kia, mắt hấp háy tia sáng, không biết đang suy tư chuyện gì.
Lý Vân Tiêu cũng không thúc giục, yên lặng chờ Linh Mục Địch lựa chọn. Dù sao chuyện này liên quan đến tu hành tương lai, là việc lớn. Một khi thay đổi thân thể thì khó mà thay đổi.
Thật lâu sau Linh Mục Địch nói:
– Thật ra Họa Đấu chân thân này mới thật sự thích hợp ta, càng thích hợp hơn thân thể long tộc. Bất cứ linh hồn đoạt xá đều gặp thân thể vốn có thể bài xích, trừ phi là ác linh rất đặc biệt. Thân thể càng cường đại thì phản pheẹ càng mạnh, khiến ta đoạt xá pháp thân của Tù chưa chắc thành công,không chừng mất luôn mạng sống. Họa Đấu chân thân thì khác.
Lý Vân Tiêu bác học đa tài, nghe Linh Mục Địch nói liền hiểu ý.
Lý Vân Tiêu tiếp lời:
– Họa Đấu chân thân đầu tiên là bị Phong Yếu Ly đoạt xá, đã bị đánh tan xua đuổi ý chí của thân thể, giờ Mục Địch đại nhân ký túc vào thì càng dễ hơn nhiều.
Linh Mục Địch mỉm cười nói:
– Đúng vậy!
Lý Vân Tiêu nói:
– Tốt, việc này không nên chậm trễ. Đại nhân hãy nhanh chóng dùng hân xác này đi, pháp thân của Tù thì ta khiến ác linh chiếm cứ, vậy là thêm một vị cường giả pháp thân cảnh.
Hiện ác linh còn tồn tại trong thân thể Sửu tộc bát bộ Yêu tộc, thực lực chỉ đến đỉnh vũ đạo, rất khó phát huy tác dụng. Nếu thay pháp thân của Tù thì ác linh sẽ trở thành lực lượng đỉnh cao Thiên Vũ Minh ngay.
Linh Mục Địch nói:
– Vậy là tốt nhất. Ta luyện hóa thân hình này sẽ mất một thời gian, chuyện thu phục pháp thân của Tù e rằng ta khó đi cùng các ngươi.
Lý Vân Tiêu nói:
– Đại nhân yên tâm, pháp thân của Tù không trốn thoát được, con cá sấu ngốc vẫn đang theo dõi hắn.
Linh Mục Địch gật đầu nói:
– Tróc khi ta bế quan còn phải giúp Vân thiếu gia đi làm một chuyện.
Lý Vân Tiêu ngạc nhiên hỏi:
– Có chuyện gì?
Linh Mục Địch đáp:
– Thu phục Yêu tộc, hòa hập bọn họ vào hệ thống công phòng Thiên Vũ Minh, không thể để bọn họ toàn hưởng thụ ích lợi mà không cống hiến lực lượng.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm. Cuộc chiến thành Hồng Nguyệt lần này rất thảm khốc, trừ Mạch ra không thấy bóng dáng Yêu tộc, tuy hiện tại Yêu tộc sa sút nhưng đúng là nên cống hiến lực lượng.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ta sẽ kêu Mạch đi làm, với thực lực hiện tại của hắn thì trở thành một Yêu Hoàng mới đã là sự thực không thể chối cãi. Nhưng phải qua ngải đồng ý, nếu Ngải chịu thì chuyện đơn giản rất nhiều.
Linh Mục Địch nói:
– Ngải đúng là nhân vật hết sức quan trọng, lại biết điều. Nếu Ngải cũng tham gia viện thuật luyện chúng ta thì tốt quá.
Lý Vân Tiêu nói:
– Chuyện này chắc không khó.
Hai người đi tới chỗ Yêu tộc ngụ trong thành, dọc đường nhiều Yêu tộc kính sợ Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch.
Vì Đinh Linh Nhi ra lệnh chuyên môn phân chia một khu vực cho đám người Yêu tộc, nhân tộc không được vào quấy rầy nên dọc đường đi không thấy một vũ giả nhân loại.
Rất nhanh tin tức hai người đến truyền vào, Ngải tự mìh ra nghênh tiếp.
– Hai vị minh chủ trăm sự bận rộn lại có rảnh đến Yêu bộ ta, xin thứ lỗi Ngải không tiếp đón từ xa.
Lý Vân Tiêu và Linh Mục Địch liếc nhau.
Lý Vân Tiêu lên tiếng:
– Ngải tiên sinh, hiện tại có chuyện rất gấp, chúng ta không nhiều thời gian ên không khách sáo với tiên sinh, nói thẳng ý định đến đây.
Ngải thầm giật mình, dường như đoán được cái gì, vội nói:
– Hai vị không cần khách sáo, mời vào trong.
Ba người vào phgòn khách. Ngải khiến các phó tòng bưng quỳnh tương ngọc quả lên, phẩy tay đuổi đi.
Ngải nghiêm túc hỏi:
– Không biết hai vị đại nhân đến vì chuyện gì?
Lý Vân Tiêu nói thẳng:
– Từ sau khi Yêu Hoàng Hoang đại nhân chết, tuy lấy tiên sinh dẫn đầu, nhưng tiên sinh dù sao là huật luyện sư, sợ rằng khó thể thống lĩnh lâu dài. Theo ý ta nên truyền Yêu Hoàng mới.
Ngải sửng sốt, trầm ngâm giây lát:
– Ý của hai vị minh chủ là đề cử Mạch làmYêu Hoàng?
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Thật ra chúng ta không soi thì Ngải tiên sinh cũng có ý đó đúng không?
Ngải gật đầu nói:
– Đúng là ta có ý này. Ta nói thẳng vậy, điểm then chốt là Mạch là người Vân thiếu gia.
Ánh mắt Ngải trở nên sắc bén nhìn Lý Vân Tiêu chăm chú.
Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch hiểu ý Ngải. Ngải có thể chấp nhận Mạch trở thành Yêu Hoàng, nhưng không thể nhận việc Yêu Hoàng bị người khống chế.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Ha ha ha, Ngải suy nghĩ nhiều. Ước định của ta và Mạch tiên sinh chỉ trong chuyện đối kháng ma kiếp, những việc khác tuyệt đối không làm phiền Mạch.