Đọc truyện Vạn Cổ Chí Tôn – Chương 3444: Cuộc chiến thành Hồng Nguyệt 22
Còn mỗi Khúc Hồng Nhan là cường giả hư cực cảnh phải gánh công kích chủ yếu từ Kình Thiên Cự Ma, áp lực nặng nề.
May mắn Lý Vân Tiêu giữ chân hơn mười Ma Quân còn sót lại của Lam bộ nên đám cường giả Tiền Sinh rảnh tay, xung phong tới trước giảm bớt áp lực cho ba phái.
Chỉ bàn về sức chiến đấu thì Kình Thiên Cự Ma không đến trình độ Ma tôn, miẽn cưỡng bằng tạo hóa cảnh bình thường.
Nhưng vì bị giới lực áp chế, trong Thiên Vũ giới Kình Thiên Cự Ma tối đa phát huy sức chiến đấu đỉnh hư cực cảnh, vốn không thể ứng đối nổi. Quan trọng là lực phòng ngự, sức sống của Kình Thiên Cự Ma quá mạnh, đánh lâu dài ngược lại bên Thiên Vũ giới bị động.
Góc chiến trường khác. Linh Mục Địch, Bắc Quyến Nam, Bàn Nghị đánh liền tay, tuy không chiếm ưu thế nhưng cũng không thua, gần như ngang tay.
Tuần Thiên Đấu Ngưu sớm bị một chưởng đập bẹp, bây giờ chỉ dám đứng phía xa vận chuyển Cửu Thiên Đô Lục Đại La Hàn công kích từ xa quấy rối.
Ba người cơ thể cường đại, miễn không đấu cứng với Kình Thiên Cự Ma, dựa vào pháp tác chiến thì ít nguy hiểm, nhưng khó thắng, ít nhất trong thời gian ngắn không thể phân ra thắng bại.
Còn có nhóm đảo Huyền Ly bám giữ ba con Kình Thiên Cự Ma cũng rơi vào khổ chiến giằng co, thỉnh thoảng có người chết.
Một số cường giả đảo Huyền Ly vốn sắp đến đại hạn nên càng thêm anh dũng không sợ, xả thân thủ nghĩa, ngược lại giết thảm khốc nhất.
Lam Nham Chủ kiềm chế con Kình Thiên Cự Ma gần như tước thành cột thịt nhưng lì lợm không chết.
– Một kích cuối cùng, bổn tọa mất kiên nhẫn rồi, chết đi!
Hư quang phóng lớn trong tay Lam Nham Chủ, quang nhẫn tăng trưởng gấp đôi.
Mặt Lam Nham Chủ tái nhợt, gã đã rót hết lực lượng vào trong chém hướng Kình Thiên Cự Ma mảnh khảnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng đá lăn nhức óc phát ra từ người Kình Thiên Cự Ma, hư không biến thành ba trên bầu trời chém Kình Thiên Cự Ma thành bốn khúc rớt xuống đất.
Như một ngọn núi từ nay sụp đổ, ầm vang rớt xuống đất triệt để biến thành hòn đá.
Một kích kia kinh thiên động địa, lập tức rung động toàn trường!
Đặc biệt ủng hộ đám người Thiên Vũ giới rất nhiều, mọi người phấn chấn.
Mặt Lam Nham Chủ vẫn tái xanh,thấy rõ mạch máu đỏ, khí thế tụt dốc không phanh.
Lý Vân Tiêu mừng hết sức, chiến cuộc hiện giờ bên Thiên Vũ giới giữ cho không thua đã là cực hạn. Lam Nham Chủ thắng có lẽ sẽ bắt đầu phá vỡ cục diện bế tắc.
Lý Vân Tiêu đang hưng phấn chợt ngước đầu, đôi mắt màu khác nhau co rút kinh hoàng nhìn khe hở.
Trong ma khí tuôn ra lúc nhúc đầu người, là điềm báo nhiêu Ma tộc ập đến.
Cung lạnh lùng nhìn bên dưới:
– Rốt cuộc một con đã chết? Vậy cũng tốt, chừa chỗ trống cho không gian chật chội này, cho các ngươi hoạt động tay chân.
Trong ma khí phát ra tiếng cười nanh tranh.
– Ha ha ha!
Tử lạnh lùng nhìn bên dưới, phun ra ba chữ:
– Không hứng thú.
Cung hừ lạnh nói:
– Ta mặc kệ ngươi có hứng hay không, xóa sạch đám tiện chủng này là nhiệm vụ của ngươi!
Tử vung tay, những Ma tộc hình trứng như cục thịt đen nhảy tới trước.
Có mấy Ma tộc nhảy tới trước khe hở, chậm rãi di chuyển thân hình, tiếp đó thân thể mất thăng bằng rớt vào khe hở.
Một con, hai con, ba con…
Như bánh trôi nước, những cục thịt đen lần lượt nhảy vào khe hở rớt xuống đất.
Đám người Lý Vân Tiêu, Lam Nham Chủ chưa chiến đấu giật mình nhìn, không rõđám Ma tộc này là sao.
Rất nhanh mấy trăm cục thịt đen hình trứng từ trên trời nhảy xuống, một con rớt xuống đất.
Ầm!
Vang tiếng nổ trầm đục từ bên dưới, cục thịt đen rớt xuống mặt đất, cơ thể nổ tung ra cái hố to hơn mười trượng.
Trong hố thật nhiều thực vật kỳ lạ, Thiên Vũ giới chưa từng gặp qua.
Những thực vật này toàn thân đen thui, phun ra nuốt vào ma khí bắt đầu tự động lan tràn bốn phía, phạm vi từ mấy chục trượng mở rộng đến trăm trượng.
Bùm!
Bùm!
Từng cục thịt rớt xuống nổ vang, trong khoảnh khắc mặt đất bị đủ loại thực vật Ma tộc phủ trùm.
Giờ phút này ma khí trong thành Hồng Nguyệt dồi dào hơn khu vực Ma giới bình thường, những thực vật như hút máu, vô cùng hưng phấn cố sức khuếch tán bốn phía, rất nhiều rễ lá nối nhau mọc lan tràn thành rừng rậm.
– Cái này…
Đột biến khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, tuy rằng biến hóa rất rung động, thay đổi nghiêng trời lệch đất nhưng chỉ trong vòng vài giây, không cho người thời gian phản ứng.
Lý Vân Tiêu xoe tròn mắt. Hiện tại mặt đất trừ truyền tống trận có người chuyên môn bảo vệ, hợp sức kết ấn chống cự thực vật xâm nhập ra toàn thành Hồng Nguyệt tất cả đều biến thành rừng rậm, diện tích bao phủ vượt qua thành Hồng Nguyệt vốn có.
Những thực vật xuất hiện khiến ma khí tích lũy đáng sợ bắt đầu tuần hoàn.
Thông qua thực vật phun ra nuốt vào hô hấp rừng rậm biến thành thích hợp cho Ma tộc sinh tồn, mô phỏng hoàn cảnh nhỏ của Ma giới.
Lý Vân Tiêu nuốt nước bọt, thoáng như trong mộng:
– Ực ực!
Vào thời khắc này Lý Vân Tiêu phát hiện một vấn đề càng nghiêm trọng, Kình Thiên Cự Ma bị hắn áp chế bắt đầu gào thét nâng Đâu Suất Thiên Phong lên.
Không chỉ con Kình Thiên Cự Ma dưới núi của Lý Vân Tiêu, năm con khác cũng trở nên cường đại, cuồng bạo hơn. Bên Thiên Vũ giới xuất hiện tử thương quy mô lớn.
Mắt Lý Vân Tiêu lóe tia âm trầm, cực kỳ tức giận:
– Chết tiệt, thì ra là vậy!
Hệ thống tuần hoàn ma khí này mô phỏng hoàn cảnh sinh tồn cơ bản nhất của Ma giới, có tác dụng chống cự giới lực Thiên Vũ giới rất mạnh.
Kình Thiên Cự Ma không bị giới lực áp chế thì có sức chiến đấu ngang bằng tạo hóa cảnh.
Thứ duy nhất không thay đổi là Ma Quân bị Thập Nhị Đột hiên Thần Sát Trận áp chế, hệ thống tuần hoàn Ma giới bị bài trừ bên ngoài, trong trận có lực lượng thế giới Giới Thần Bi.
Đám Ma Quân khổ không thể tả, bị cự linh ánh sáng vàng giết số lượng giảm mạnh, chỉ còn lại năm, sáu người, không chống được bao lâu.
Lý Vân Tiêu không rảnh lo chuyện đó, sáu tồn tại như tạo hóa cảnh đủ giết hết bọn họ.
Lý Vân Tiêu rống to:
– Tất cả mọi người rút lui! Ba Mộc đại nhân, dùng Thánh Ma điện yểm hộ mọi người!
Tử lạnh lùng nhìn bên dưới, châm chọc nói:
– Ha, hiện tại muốn trốn sao?
Nhiều chim ngốc sau lưng Tử biến mất trong khe hở, lao xuống dưới, chớp mắt xuất hiện bên cạnh đám vũ giả.
Đôi cánh bao thân hình giương ra tỏa ánh sáng kim loại, cứng rắn như sắt quét qua.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Vài trưởng lão ba phái bị chém thành hai khúc, máu phun không trung.
Khúc Hồng Nhan kinh kêu một tiếng, Tử Tiêu kiếm biến ra dải sáng, địa sát khí kích phát đến cực hạn ngưng tụ lưới kiếm quang rậm rạp bảo vệ mọi người.
Khúc Hồng Nhan hét to:
– Trốn mau!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hơn mười cghim ngốc đập cánh vào lưới kiếm bắn ra các lằn ánh sáng.
– Sư tôn!
Người Lạc Vân Thường đầy máu la lên:
– Đi cùng chúng ta đi!
Khúc Hồng Nhan quát:
– Từ ngươi phụ trách dẫn mọi người rút vào Thánh Ma điện, đừng dây dưa!
Khúc Hồng Nhan vung ống tay áo trái, kình khí đẩy Lạc Vân Thường ra.
Lạc Vân Thường căng thẳng nhưng biết lúc này không thể hành động theo cảm tình, bỗng nhiên xoay người lao xuống dưới.