Vampire King - Ma Cà Rồng Hoàng Gia

Chương 3939


Đọc truyện Vampire King – Ma Cà Rồng Hoàng Gia – Chương 3939

– ủa? Hôm nay thiết bị điện bị hỏng sao?
Debor ngạc nhiên, 7h tối rồi, biệt thự lại tối om như giữa đêm khuya vậy
– tiệc ăn đêm. Chắc chắn bọn họ đang dọn dẹp rồi
– mũi tinh quá ha
Michel mỉm cười trêu chọc, anh thật sự rất thích cô như thế này, là một người bình thường
– oppa, bụng em biểu tình dữ dội quá
Mặc kệ Michel ăn bánh bơ đội mũ phớt, Debor tỉnh ăng-lê lôi kéo ông anh trai vào nhà
Ánh nến bừng sáng đột ngột khiến Debor theo phản xạ đưa tay che mắt
Bùm…
TEN TEN TEN TÈN….HAPPY BIRTHDAY TO YOU
Pháo giấy tung lên, phủ xuống tóc, vai và mắc vào cổ Debor, Mira đẩy chiếc bánh to đùng ra giữa phòng ăn
– sinh nhật vui vẻ, Deby
Ánh nến chiếu lên mặt cô, vẫn còn chút kem lem trên má Mira khiến cô trông cực kì xinh đẹp. Michel lại gần, đưa hai tay bao trọn mặt cô, cúi xuống đưa lưỡi…liếm sạch mẩu kem lạc loài kia
– đó, ai kêu anh thắp quá nhiều nến kìa
Hihihi
Debor bấm ngón tay vào khuỷu anh trai, cố gắng bụm miệng. Rita đang huých Vilus, trừng mắt lên. Phút giây ngọt ngào của Michel và Mira bị phá bĩnh
– nè, hai cái người kia, có biết zô ziên là gì không vậy?
Michel cũng trừng mắt với Rita rồi bật cười
Haha

Đến lúc này thì cả Jacob cũng không thể nhịn cười nổi nữa, người anh rung rung rồi cong gập xuống
– o…oppa…haha
Debor cười rạng rỡ. Cả cái mặt Jacob va đụng thế nào lại quệt đi một mảnh kem lớn, phủ đầy dâu kem sặc sỡ
HAHAHAHAHAHHA
Tiếng cười tràn ngập phòng ăn, mặt Jacob trông mắc cười đến không thể còn có cái gì mắc cười hơn nữa. Và khi nhìn mình qua chiếc gương treo tường, Jacob mắc nghẹn, muốn đem mình tàng hình, độn thổ luôn đi cho rồi
– nói thật, nhìn anh như thằng hề của thế kỉ vậy
Vừa nói, Cynus vừa điểm thêm tràng cười “man rợ” (theo đánh giá của nhà khoa học Jacob của chúng ta)
– chứ không phải lúc liếc mắt đưa tình với Deby, trông cậu cũng không thua thằng ngốc sao?
Hahahaha
Thật không thể nào nhịn nổi, Ken thiếu điều muốn đập bàn cho tan luôn, mất hết cả hình tượng
– stop nha. Đồ ăn tui nấu sắp hư hết rồi nha
Mira quát lên nhưng miệng thì cười đến mang tai
– nhập tiệc nào
Rita ngây thơ vô số tội, reo lên như một đứa trẻ. Đùa chứ, cô sắp chết đói rồi, mặc dù lúc phụ Mira cô đã được xí một chút bánh
– nhìn nhóc như thể đói ngàn năm ấy
Ken thầm thì với em gái, ngay lập tức lãnh trọn cú huých vào eo
– anh trai tốt quá, không phải khen em đâu ha…
ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ
Tiếng thét lớn vọng ra từ căn phòng dưới hầm khiến Debor cứng người, nụ cười chưa kịp nở trên môi đã tắt ngấm
– tầng hầm
Debor lướt nhanh như một cơn gió, cửa phòng giam vừa mở, một bóng đen lao vụt ra ngoài. Ken, Cynus và Jacob nhanh chóng đuổi theo
– Gazu…cô ta biến mất rồi
Rita hoảng sợ kêu thét lên, Gazu mất tích, Zana đã chết trong một tư thế rất khó coi, gương mặt vì kinh hoảng mà co rúm lại, đôi mắt trợn trừng, trắng đen đảo ngược như muốn lọt tròng, tay chân co quắp lại thật khủng khiếp
– Simon!
Debor nắm chặt tay, đôi mắt bắt đầu phát ra tia lửa
– lo cho cô ta
Rồi trước mắt Mira và Rita, cô biến mất
– Simon, ngươi muốn cứu người trong tay ta?
Hơi ngạc nhiên, đuôi mắt Simon xếch lên
– cũng tới nhanh đó
Debor mím môi, không nói một lời vung tay lên, cánh tay đang ôm Gazu liền buông lỏng rồi đứt lìa
Phịch
Gazu rơi xuống đất trong trạng thái mê man, cả người rướm máu vì bị mộc ma xiết chặt
– A, cô…

– với ta, chiến đấu là không thương lượng
Debor tấn công liên tiếp, Simon cũng đánh trả quyết liệt
– Dani
Con tử xà to lớn vui vẻ lắc thân mình lên cao khi nghe tiếng gọi của chủ nhân, nó uốn éo xiết chặt lấy cổ Simon, tựa như một sợi xích khổng lồ
– Dany
Con phượng hoàng bay vòng quanh, nó bắt đầu ngâm nga, hót lên một âm điệu êm tai. Lúc này, Jacob, Ken và Cynus cũng kịp đuổi tới
– Deby, em…không sao chứ
– muốn cổ vũ tinh thần chiến đấu của ta sao, thánh nữ Deborah, ta thấy…
Debor chỉ hơi nhếch môi
– nghe, và cảm nhận hơi thở cuối cùng của sự sống…đi
– bản nhạc hay quá
Cynus tán dương, đôi mắt bắt đầu mờ mịt
Debor giật mình, đưa tay bịt lấy tai Cynus khiến anh giật mình mở to mắt
– oppa, Ken, hai người tự bịt tai mình vào
– tại…tại..sao?
Giọng Ken cũng bắt đầu suy yếu, nhưng vẫn đưa tay lên bịt tai lại. Jacob lảo đảo ngồi phịch xuống nền cỏ
– “khúc nhạc tử vong” A, ta không thể…nặng quá…
Simon hét lên, cố gắng đưa tay bịt tai lại nhưng đã muộn, cơ thể hắn càng nặng hơn nữa, đôi mắt như đeo chì
– tại sao…ta đã bịt tai sao vẫn còn nghe thấy…
– bịt tai cũng vô dụng, ngươi đã nghe một đoạn khá dài. Tiếng nhạc…sẽ trực tiếp đi vào não ngươi. Chà, bộ não vứt đi đó…ngươi có thấy…nó thật vô dụng, phải không?
Đôi mắt trắng dã của Simon từ từ nhắm lại. Hắn đã chìm vào vô thức
………..
Lộp cộp…lộp cộp

Tiếng giày gõ trên nền đá khiến nó vang dội lại từ những bức tường nghe rờn rợn. Debor cùng Jacob bước vào phòng giam giữ Simon
Simon vẫn mê man, có vẻ như bản nhạc kia đã tác động quá mạnh dù Dany đã hạ mức sát thương xuống
– hắn chưa tỉnh?
Debor nhíu mày, thuộc hạ xuất sắc nhất của Demon lại tệ hại đến thế sao
– oppa, anh làm cho hắn tỉnh dậy đi
Một chùm sáng xanh ngay lập tức bắn thẳng vào cái đầu quái vật của Simon
– chủ…nhân…
– Simon!
Tiếng Debor vang lên trên đỉnh đầu đi vào tai hắn như tiếng nói của nữ thần báo tử. Vẻ hoảng hốt xuất hiện nhưng ngay lập tức được hắn giấu nhẹm sau đôi mắt âm u trắng dã
– Deborah, cô…hiểm độc
– một chút thủ đoạn…có…so được với ngươi hay sao?
Đôi mắt cô long lanh, giọng nói vì xúc động mà ngắt quãng
– năm xưa, là ngươi, chính ngươi, bàn tay giơ bẩn của ngươi giết bà…aaaa
Bùm
Một bên mắt của Simon phụt máu đen, phun ra có vòi
– Deby, đừng kích động, chúng ta còn cần hỏi hắn
– khoan đã…
Ánh mắt bi thương của Debor chợt ngưng lại
– ngươi không phải Simon…là cô, Gazu…cô…THẬT TÁO GAN…cô sẽ nếm đủ đau khổ…vì đã giúp Simon trốn thoát. Oppa, ở đây, giao cho anh, Simon chắc chắn chưa đi xa được….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.