Đọc truyện Vampire King – Ma Cà Rồng Hoàng Gia – Chương 2525
Chap này mình viết để cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện. Mình chỉ viết với mục đích thư giãn và tùy hứng để thỏa đam mê với Vampire. Vì viết theo cảm xúc nên chắc chắn lộn xộn và không được hay như các bạn mong đợi. Hi vọng từ chap này, các bạn sẽ thích hơn
Cảm ơn tất cả mọi người
Đi học
Bước xuống từ ô tô có mang gia huy của hoàng gia, Debor nhanh chóng thu hút mọi ánh nhìn
– nhìn cô ấy kìa
– chà. Dễ thương quá
– là người của hoàng gia sao?
Vv…
Toàn là ánh mắt ngưỡng mộ. Rất nhiều quý tộc ở đây nhưng gặp được 1 thành viên của hoàng gia là cả 1 dịp may mắn hiếm có. Nhìn cách mà đội cận vệ đỏ đi theo cô ấy kìa, nhiêu đó dư sức chứng minh địa vị cô ấy không hề nhỏ
Nhưng hình như cô ấy có vẻ không hài lòng thì phải, đôi mắt hơi nheo lại và bước đi có phần hơi cứng nhắc. Nhìn đạm đong chăm chú quan sát mình, Debor chợt thấy “nóng” kinh khủng. Cô đâu phải mong manh dễ vỡ đến nỗi phải lôi “cả đội cận vệ” đi theo. Mất tự nhiên, cô còn muốn giấu thân phận nữa. Vậy mà…
– tha cho tôi đi
Debor bước lại, hướng ánh mắt van xin Cynus
– đó là ý nam tước
Cynus bỏ kính ra, 1 tiếng oh vang lớn. Ai trong giới Vampire này mà không biết anh chứ
Giận dỗi, cô gái nhỏ quay lưng…chạy
Vù
Khả năng di chuyển nhanh đến mức không ngờ, Ken túm được áo cô
– anh…
– sao?
– sao lại kéo tôi đi?
Ken im lặng. Tại sao anh lôi cô ra xa đám đông nhỉ? Nói sao đây? Sự thực là khi thấy cô đi cùng người con trai khác, không phải anh. Anh rất bực. Im lặng là kim cương
Chớp mắt, cả 2 đã ở xa đám đông, đang đứng ở vườn anh đào. Rất đẹp
– woa
Không 1 lời cảm ơn, không 1 ánh mắt đoái hoài nào đến “ăn nhân”, cô gái nhỏ vội chạy đến gốc cây, lượm đầy những cánh anh đào vừa rụng
– trẻ con…nhưng tôi rất thích…
– gì?
Debor dừng tay nhìn Ken. Anh ta vừa nói gì ấy nhỉ?
– ak…không
– anh vừa nói thích cái gì? Cái này hả?
Xòe tay ra, cô gái nhỏ thích thú cười, tung hoa vương đầy lên tóc Ken
– nghịch ngợm quá đấy. Cô…
– sao? Hả…hả
Mỗi 1 tiếng, cô lại cúi sát mặt anh hơn
Haha
Debor thoải mái ngồi phịch xuống cỏ
– sao nhắm tịt mắt lại thế?
Ken không đáp, anh bực mình thả phịch người xuống cỏ. Cô, vừa cho anh 1 vố
– nhìn mặt anh kìa. Đáng yêu ghê. Tôi đâu có định hôn anh. Thấy ai cũng nói đôi mắt anh rất lạnh. Tôi chỉ muốn kiểm chứng. Ai ngờ, có nguời tưởng được ăn dưa bở chứ. Haha
Cái gì? Nói anh đáng yêu?
– đừng có biến tôi thành 1 thằng đàn bà vậy chứ
Ken nhấm nhẳn
Bỗng nhiên giữa không khí căng thẳng của 2 người chợt có tiếng cười khúc khích. Với sự tinh nhạy của 1 vampire, Ken không khó gì để phát hiện ra nguồn gốc âm thanh vô duyên kia
Phụp
– nhọ quá đấy ông anh
Cynus và Rita nhảy xuống đất. Họ ngồi trên cây và đã quan sát tất cả
-1 màn ấn tượng không chê vào đâu được
Rita cười lớn, nhìn Cynus tìm sự đồng tình nhưng chợt nhận ra mặt anh rất khó coi. Cô chợt nhận ra anh chàng nào đó đang ghen
– Rita, chúng ta đi2
– đi đâu?
– về lớp
– lớp nào?
– ơ, thế không phải chúng ta cùng lớp ak
– không. Deby, bạn sẽ học ở 1 lớp đặc biệt, do những vam đặc biệt phụ trách
– vam A là nhất rồi, còn cấp nào đặc biệt nữa?
– những vam sót lại sau cuộc thảm sát…
Rita và Ken nhìn Cynus bằng ánh mắt cảnh cáo. Mặc kệ, anh vẫn tiếp tục
– với Demon. Và em, là 1 trong số những người…
– khụ. Deby, đứng đây lạnh quá, mình…
– Rita, đừng ngắt lời Cynus
Debor tựa vào gốc anh đào. Hoa nhẹ rơi xuống nền tuyết xung quanh cô, 1 cảnh tượng thật đẹp. Nếu không phải đang căng thẳng, có lẽ Ken sẽ ngắm thật kĩ, thu trọn hình ảnh này vào võng mạc
– theo Rita đi, Debor. Tôi có chuyện riêng muốn nói với cậu ta
– không. Tôi còn chưa…
Rita đã vội kéo Debor đi 1 lần nữa
1 khoảng im lặng bao trùm 2 chàng trai. 1 cơn gió lạnh thổi qua, mang theo những bông tuyết li ti lạnh buốt. Nhưng với 2 người con trai này, đó chẳng là gì so với khí lạnh toát ra từ 2 cặp mắt
– tại sao cứ thích lôi cái bí mật chết tiệt kia ra chứ? Nó chẳng hay ho gì để nói…
– đó là việc của tôi, liên quan trực tiếp đến tôi và cô ấy. Cậu lấy quyền gì cấm cản tôi?
– Cynus, tôi nhớ cậu từng hỏi Jacob tương tự rồi mà
Ken nói bằng giọng chế giễu
– đừng sỉ nhục trí thông minh của tôi thế chứ hả Ken? Ý cậu là câu trả lời của cậu cũng thế sao?
– phải
Haha. Thật là hài hước mà
– cậu cười cái gì? Cười cho sự ngu ngốc của chính mình chăng?
– thông minh lắm đồ ngu ạ
Giữ nguyên giọng đùa cợt, Cynus bước lại nắm lấy cổ áo Ken, đôi mắt xanh hằn tia máu nhìn thẳng đôi mắt xám tro lúc nào cũng thường trực sự chế giễu người đối diện của Ken. Giọng bắt đầu biến đổi, phát ra từng chữ
– Jacob là anh trai cô ấy, dù chỉ là cái danh. Nhưng cậu, Kentanus, cậu không-có-quyền, không-có-tư-cách
– sao lại không? Tư cách CHỒNG Deborah
– ai nói?
– 50 năm trước. Nhớ lại đi. Phân biệt cho rõ, cậu yêu ai
Ken xốc lại áo, biến mất. Cynus ôm đầu ngồi sụp xuống gốc cây. Anh mất cô gái đó sao? Nhưng Ken nói đúng. Thực sự anh yêu ai?
……………