V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 25: Gặp lại


Đọc truyện V Đại Có Một Bé Chuột – Chương 25: Gặp lại

Lễ khai giảng náo nhiệt, mọi người không ngừng xì xào trò chuyện, điều khác biệt chính là, chỉ cần ánh mắt của Peter quét đến đâu, nơi đó nháy mắt liền có người trở nên quý tộc lên.

Loại hiệu quả mơ hồ này tự nhiên không tránh được sự quan sát của các giáo sư.

Bọn họ thực sự hiếu kỳ muốn chết, đứa trẻ Peter Pettigrew này rốt cuộc là ai.

Là thân phận gì mới có thể đồng thời nhận được sự sùng bái và ái mộ của nhiều người như vậy bất kể học viện? Hơn nữa, còn là trước khi khai giảng, điểm này cho dù là Voldemort năm đó cũng không làm được.

Hơn nữa càng thêm kỳ quái chính là, người biết đến y thì đều rất thích, nếu không biết thì một điểm manh mối cũng không có. Chuyện này hoàn toàn không hợp lẽ thường..

Bởi vì không khí náo nhiệt kỳ lạ của các học viện khác càng phụ trợ sự yên tĩnh của Slytherin, đầu óc của bọn họ trong nháy mắt vụt qua một ý niệm không kịp nắm bắt. Bất quá muốn biết đáp án cũng không khó, không phải có rất nhiều bạn học bên cạnh đều biết đấy sao?

Vũ Độc rõ ràng nhất chính là Lily Evans bên kia, James đối với Lily chính là vừa gặp đã yêu. Làm cha mẹ của nhân vật chính, cái lực hấp dẫn tự nhiên này chỉ sợ là chỉ thị của Merlin danh xứng với thực.

Rõ ràng mới là một cây cải đỏ mười một tuổi, thế nhưng James chỉ hận không thể chiêu cáo với toàn thế giới ‘Cô bé xinh đẹp tóc đỏ này là người của ta.’

Nhìn thấy bạn gái của mình, ở trước mặt mọi người hướng về một cậu trai khác biểu hiện si mê, James làm sao có thể nhịn được đâu. May là, Sirius sau khi trọng sinh tuy rằng đã phạm đủ loại sai lầm, thế nhưng lại có một việc làm được rất tốt.

Đó chính là triệt để giúp James thiết lập cảnh báo trong tất cả vấn đề của liên quan đến Lily.

Nếu như James vẫn là James trong nguyên tác, lúc này nhất định sẽ lập tức khai hỏa toàn bộ kỹ năng trào phúng gây sự.

Chính là mấy lời tỷ như —— “Lily, cậu làm sao có thể đối xử tốt với cái tên lùn Hufflepuff kia như vậy.(họ Pettigrew trong tiếng Anh có ý là bộ dạng rất nhỏ bé.) “

Lại ngông cuồng hơn một chút sẽ là —— “Ha ha ha, nó thật sự gọi là Pettigrew sao, chẳng trách lại được phân vào nhà toàn kẻ ngốc như Hufflepuff. “

Nếu thiên về khờ dại thì sẽ —— “Lily, tớ thích cậu, cậu làm sao có thể ôm chàng trai khác như vậy..”

Bất quá, hiện tại sẽ không xuất hiện những loại sai lầm này rồi. Sirius làm người từng trải đã hoàn toàn hấp thụ những bài học năm đó, vì sao James rõ ràng là vương tử được toàn trường công nhân, thế nhưng Lily liền ngó lơ cậu ta đến tận sáu năm. Cho dù năm thứ năm cô và Severus đã bắt đầu có xích mích, thế nhưng James vẫn không đồng ý cho James một cơ hội nào?

Lily là một cô gái chính trực lại rất có chủ kiến, nếu đã muốn theo đuổi cô tuyệt đối không thể làm thấp đi hoặc chà đạp bạn bè của cô. Trước đây, Lily càng lúc càng không thích James, lý do quan trọng nhất trong đó chính là tính chiếm hữu của James quá mãnh liệt, cậu ta không nhịn được liên tục công kích những người đi lại với cô gần gũi một chút, mà Severus chỉ là đại biểu nổi bật trong số đó mà thôi. Như vậy làm sao Lily có thể không giận dữ cho được.

Lily cũng là một cô gái rất có ánh mắt và mục tiêu, James lỗ mãng bày ra sức mạnh của mình, biểu hiện gương mặt đẹp trai và kỹ xảo bay lượn, thành tích học tập, huân chương đánh nhau và gì đó… trong mắt Lily thì ấu trĩ chẳng khác gì động vật trong vườn thú trưng bày bản thân tìm kiếm phối ngẫu, hoàn toàn không có lực rung động.

Lúc Sirius phụ đạo cho James tự nhiên sẽ không kéo cái tên Lily này ra, thế nhưng toàn bộ nội dung đã hướng dẫn hôm nay rốt cuộc cũng có thể mang ra dùng.

“Ồ… Lily, người kia rốt cuộc là…” Muốn nhẫn nhịn phải thật cực khổ mà.


“Cậu ấy chính là vương tử Raphael, ôi, thượng đế ơi, vì sao vương tử lại không được phân đến Gryffindor chứ. Tớ nguyện ý làm kỵ sỹ của cậu ấy, thay cậu ấy bình định tất cả lực lượng tà ác.” Rất rõ ràng, Lily cũng là một fan cuồng nhiệt, trình độ hoàn toàn không kém hơn so với nữ sinh Ravenclaw cấp lớn lúc nãy, bằng không cũng sẽ không trở thành người đầu tiên mất lý trí nhào lên như vậy..

“Nó… ồ không, cậu ta thật sự là vương tử sao?” James thiếu chút nữa không kịp khắc chế mà tái phát bệnh cũ, mày là Sirius đã kịp hung hăng dẫm chân cậu ta một cước. Mà bản thân Sirius cũng rất tò mò, cái kẻ phản bội đáng ghê tởm kia rốt cuộc đã làm cái gì rồi…

Lily sửng sốt một chút, sau đó cùng mấy người đồng dạng hiểu rõ sự tình trong Gryffindor trao đổi một ánh mắt ngươi biết ta biết, biểu tình đặc biệt kiêu ngạo nhìn những phù thủy nhỏ khác, tựa như bọn họ biết được một điều gì đó quan trọng lắm.

“Các cậu không biết đâu…” Khụ khụ, trẻ con mà, cái loại cảm giác cậu không biết nhưng tôi biết, như vậy tôi tài giỏi hơn lúc nào cũng có.

“Vương tử Raphael là một nhân vật trong ‘Hoàng tử bóng ma’. Này… lúc đó khi điện hạ bỗng dưng nói muốn tạm ngừng sự nghiệp diễn xuất để đi học tớ đã khóc rất thảm, không ngờ tới điện hạ cư nhiên là học sinh Hogwarts.” Lily hạnh phúc nhìn về phía Peter trên dãy bàn Hufflepuff, cả người cũng bắt đầu nổi lên bong bóng phấn hồng.

Loại trạng thái này khiến cho ngay cả Sirius cũng có chút kinh ngạc. Hắn chưa từng nhìn thấy bộ dạng Lily như vậy… thật sự… có chút dáng dấp si dại.

“Đáng tiếc điện hạ không có tới Gryffindor.” Nam sinh năm ba Gryffindor vừa vinh quang được Severus đạp một cước, Gary Finder tiếp lời.”Vai Kevin của điện hạ trong ‘Ở nhà một mình’ rõ ràng phù hợp với phẩm chất của Gryffindor như vậy mà.”

Cơ trí, dũng cảm, đùa dai vô địch. Khụ khụ, được rồi, cái mục cuối cùng không phải là phẩm chất tốt đẹp gì, thế nhưng rất có tính tượng trưng cho Gryffindor.

“Tớ đã đi xem ‘Ở nhà một mình 2’, không phải do điện hạ diễn, rõ ràng đẳng cấp của bộ phim liền kém đi thật xa. Nếu không, điện hạ đến Slytherin cũng có thể mà.” Ở bên cạnh có một nữ sinh chen lời nói.”Điện hạ là có huyết thống vương thất nha.”

Cũng không phải nói cô không phân rõ hiện thực và phim ảnh, mà chỉ là… mỗi khi nghĩ như vậy liền rất cao hứng, sau đó là bất giác cứ nghĩ như vậy rồi.

“Như đã nói qua… chúng ta vẫn gọi cậu ấy là điện hạ, thế nhưng điện hạ có thể không thích hay không. Vừa rồi tớ đứng gần hơn một chút, phát hiện lúc chúng ta gọi Pettigrew điện hạ, vẻ mặt của điện hạ có chút… bất đắc dĩ.”

“Thế nhưng, vương tử Raphael thật sự rất…”

“Vương tử Raphael cho dù tốt cũng chỉ là một dấu mốc trong sự nghiệp điện ảnh của điện hạ mà thôi, sau này còn có rất nhiều vai diễn xuất sắc hơn đang chờ đợi. Nếu chúng ta vẫn gọi điện hạ, chẳng phải đã chế trụ sự phát triển của cậu ấy sao?”

“Như vậy trực tiếp gọi bệ hạ? Không phải giám khảo của giải Oscar cũng đã nói sao? Cậu ấy sớm muộn cũng là Ảnh đế.”

“Khụ khụ… không tốt lắm.” Gary là một máu lai, cậu nhìn thoáng qua phía Slytherin, trong giới phù thủy đã có một vị ‘Lord’ rồi, cũng không nên khiến Peter gặp phiền toái vì xưng hô làm gì.”Hôm nào để tớ trực tiếp hỏi điện hạ đi.”

Nói xong cậu liền ưỡn ngực gật đầu tiếp nhận ánh mắt ghen tỵ của những người xung quanh, mà những người khác quả thực đã ghen tỵ đến xanh mắt rồi, cậu ta là có cơ hội ‘hẹn hò’ cùng điện hạ nha.

Bất quá, cho dù bọn họ thảo luận hăng say đến mức nào, thỉnh thoảng cũng sẽ nói ra vài lời chỉ điểm những bạn học đang ngóng trông tìm hiểu bên cạnh.

“Điện ảnh là cái gì?”

“Một loại phương pháp ghi lại hình ảnh của Muggle, dùng để giải trí. Tương đương với việc ghép thật nhiều ảnh chụp của giới phù thủy lại với nhau.”


“Như vậy minh tinh là người trong ảnh?”

“Đại khái là vậy đi…”

“Vậy thì có cái gì phải kích động.”

Người không hiểu vẫn không rõ ràng như trước, người hiểu được thì chỉ hận không thể dán lên người của Peter.

Các giáo sư dùng chú ngữ nghe lén lâu như vậy, cuối cùng cũng cơ bản hiểu được tình huống. Những học sinh si mê kích động này đều có xuất thân Muggle hoặc máu lại, thật không ngờ đến, có một phù thủy có thể nổi danh như vậy ở giới Muggle.

Tuy rằng bọn họ cũng không quá lý giải cái gì là minh tinh điện ảnh, bất quá giới phù thủy cũng có cầu thủ Quidditch nổi tiếng có thể đem ra làm tham khảo.

Cứ xem như thân phận của Peter, tuy rằng là phù thủy, thế nhưng ở thế giới của Muggle lại nổi tiếng ngang với cầu thủ Quidditch ngôi sao, chỉ là công việc cũng không phải đánh Quidditch mà thôi. Dựa theo độ nhiệt tình này, Peter đã có thể so sánh với cầu thủ ghi bàn dứt điểm cho Anh quốc trong giải Quidditch vô địch thế giới rồi.

“Được rồi, hiện tại mọi người đã ăn uống no đủ, tôi cũng có vài câu nói với mọi người, đó là mấy điểm cần chú ý khi học ở Hogwarts. Toàn bộ học sinh không thể vào Rừng cấm, những học sinh năm nhất phải nhớ kỹ điều này, trong giờ học không nên thi triển pháp thuật trong hành lang, cuộc thi tuyển chọn cầu thủ Quidditch sẽ cử hành vào tuần lễ thứ hai của năm học, học sinh từ năm hai trở lên đều có thể đi báo danh với huynh trưởng nhà của mình.” Ánh mắt lợi hại đảo qua mấy tân sinh năm nhất. Gừng càng già càng cay, chỉ vừa qua một hồi nghi lễ phân viện Dumbledore đã nhận ra, tân sinh năm nhất lần này đều không phải là đám người ngoan ngoãng.”Tiếp theo mời giáo sư McGonagall đến hướng dẫn mọi người hát bài bài hát riêng của trường (trong nháy mắt sắc mặt của McGonagall liền biến xanh). Ồ, cậu trẻ Pettigrew, cậu có thể đến văn phòng nói chuyện với lão già này vài câu không? A, bọn nhỏ cứ yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ trả lại cho các vị một vương tử yên lành nguyên dạng.”

Nháy mắt hài hước.

Khoang hãy nói, động tác này do Dumbledore làm ra còn thực sự có một loại lực tương tác không hiểu được, phần lớn học sinh vốn đang kích đọng vì nhìn thấy thần tượng của mình bị mang đi, trong nháy mắt đều được trấn an không ít.

Còn dư lại phân nửa cũng bị nụ cười của Peter trấn an.

Lúc Peter theo Dumbledore rời khỏi lễ đường, trong đầu chỉ nghĩ đến, cái nháy mắt cực kỳ thân thiết lúc nãy của Dumbledore trong mắt mọi người, nếu đổi thành Voldemort đến xem, nhất định là cực kỳ buồn nôn.

Không biết y có thể nói với Dumbledore một câu: ‘Mặt đã đầy nếp nhăn còn học người khác tỏ vẻ dễ thương’ hay không?

“Được rồi, cậu trẻ Pettigrew, tuy rằng hiện tại thầy nghĩ trò rất nhớ cái giường lớn ấm áp của mình, bất quá chúng ta vẫn nên nói chuyện vài câu về thân phận đặc thù của cậu.”

“Đương nhiên có thể, hiệu trưởng Dumbledore. Có thể gặp được nhiều người hâm mộ như vậy ở giới phù thủy, con cũng rất ngoài ý muốn.” Tuy rằng số lượng so với dự liệu thì nhiều hơn không ít, thế nhưng vị Ảnh đế nào đó cho đến bây giờ cũng chưa từng có suy nghĩ khiêm tốn qua.

Nói đi cùng phải nói lại, tâm sự cùng với Dumbledore căn bản đều là độc quyền của nhân vật chính và người trọng sinh đi. Mà Peter trước khi đến đây cũng đã đọc không ít đồng nhân cực kỳ có tính bôi đen vị phù thủy trắng này.

Cái gì dục vọng không chế cực lớn, cái gì tâm lý vặn vẹo cầu mà không được, hoài nghi và kiêng kỵ những học sinh có năng lực tài giỏi đặc biệt đều là Hắc Ma Vương đời thứ ba vân vân… đều là những đặc tính tiêu biểu nhất.


Thậm chí có một tác phẩm khoa trương nhất còn viết, Voldemort từ đầu đến đuôi đều là vô tội, cái chết của James và Lily cùng với toàn bộ những người khác đều do Dumbledore thiết kế.

Đây mới thật sự là bôi đen triệt để.

Bất quá, hiện tại mục đích của Dumbledore tìm y là gì rất dễ suy đoán, loại tình huống này ở đời trước y cũng trải qua rất nhiều lần. Nếu không phải là căn dặn y ở trường học phải chuyên tâm đọc sách thì là hy vọng y không nên vì mình là ngôi sao mà tùy ý làm bậy, nên tuân thủ kỷ luật và nội quy trường học, không nên làm ảnh hưởng đến hoàn cảnh học tập bình thường của những bạn học khác, không nên xin nghỉ quá nhiều, lúc thi cử cũng nên tập trung đặt được điểm tốt vân vân.

Dumbledore vừa mở miệng quả nhiên nội dung cơ bản đều là như vậy. Cho dù là hiệu trưởng của trường pháp thuật thì cũng là hiệu trưởng, thứ quan tâm nhất tự nhiên là một nhân vật nổi bật như Peter sẽ mang đến ảnh hưởng gì cho các học sinh khác.

Sự khác biệt duy nhất chính là, hiệu trưởng và giáo viên ở những trường học trước đây đều biết y sẽ có rất nhiều công việc, cho nên cũng khá thoải mái trong việc nghỉ phép. Thế nhưng Hogwarts thì không được, nơi này chính là trường học cách ly hoàn toàn, ngoại trừ nghỉ đông và nghỉ hè, toàn bộ thời gian còn lại đều không thể rời đi.

“Không có vấn đề gì, giáo sư Dumbledore, con đã mở buổi chiêu đãi ký giả rồi, hiện tại cả Anh quốc đều biết con tạm nghỉ để học tập.”

“… …” Dumbledore còn đang cân nhắc xem cái gì là buổi chiêu đãi ký giả, ôi chao, thực sự không tiện mà, giới phù thủy bình thường chỉ có Nhật báo tiên tri làm công tác truyền thông, những báo chí khác căn bản sẽ không phái ký giả đi phỏng vấn.”Ha hả a, trò hiểu được là tốt rồi, cậu trẻ Pettigrew. Hơn nữa, xét thấy thân phận đặc thù của cậu, vừa rồi thầy có thương lượng với viện trưởng của trò, trò có thể sở hữu một phòng đơn, bất quá sẽ hơi nhỏ.”

“Rất cám ơn giáo sư. Bất quá… chuyện này có phải là hơi quá đặc thù rồi không?”

“Ha hả a, thầy nghĩ nếu mình không làm vậy thì Merlin sẽ bị phiền não không ít đâu. Bởi vì sẽ có rất nhiều phù thủy nhỏ âm thầm cầu khẩn với ngài, hy vọng có thể làm bạn cùng phòng với trò.”

“Hiệu trưởng chỉ nói những lời này với cậu?”

“Cậu cho rằng còn có chuyện gì?” Tiệc khai giảng rơi vào chủ nhật, từ thứ hai đến thứ tư Slytherin và Hufflepuff lại không có thời khóa biểu trường nhau. Hơn nữa, sau khi bọn họ lên lớp xong cùng cần giao lưu với những bạn học xung quanh, vả lại… thân là học sinh Hogwarts, khóa học trọng yếu đầu tiên chính là —— học quen đường.

Cho nên khi Severus và Peter có thời gian ở cùng với nhau tâm sự đã là buổi chiều thứ năm.

“Ký túc xá thế nào?”

“Rất tốt.” Ký túc xá của Hufflepuff là loại năm người một phòng, nếu dùng diện tích mà xét, phòng một người quả thực có chút nhỏ rồi. Thế nhưng những việc thuận tiện cũng không ít, bởi vì nơi này còn có phòng tắm cá nhân, thật sự so với dự liệu của y thì tốt hơn nhiều lắm.

Hơn nữa, cũng giống như Dumbledore đã nói, mọi người đối với việc cậu có một gian ký túc xá đơn độc cũng không có phản đối gì, cho dù là những học sinh không biết Peter đi nữa, nhìn biểu tình sùng bái cuồng nhiệt của những bạn học bên cạnh cũng sẽ theo bản năng cảm thấy, như vậy không sai.

“Tớ còn tưởng trường học hẳn sẽ vì người an bày một tòa cung điện đâu, điện hạ.”

“Tâm tình không tốt?” Bất ngờ bị giễu cợt, Peter lập tức đoán ra trong này hẳn có vấn đề.

“Người điên…” Về vấn đề của Sirius Black, tựa hồ chỉ cần nói ra một lời mở đầu liền có thể khái quát toàn bộ quá trình, Severus còn chưa nó chi tiết, Peter đã gởi qua một ánh mắt đồng tình. Ở phía của y người vây thành đàn, đám lửng nhỏ[1] đều thích hoạt động tập thể, cho dù thỉnh thoảng có gặp được Sirius thế nhưng hắn cũng là một người không địch lại đám đông. Mà Severus hiển nhiên không dễ dàng như vậy.

Slytherin chính là không có quan niệm hành động tập thể.

“Nó tựa hồ rất quen thuộc với Hogwarts?” Trong lúc mọi người còn dựa theo lối đi quy định đến phòng học, người kia đã có thể cắt đường chặn người..

“Bởi vì nó có khứu giác bén nhạy như chó vậy. Bất quá cảm giác phương hướng của cậu cũng không sai nha, tớ còn tưởng rằng cậu phải mất hơn một giờ mới tìm ra đường lên lầu tám này.” Bọn họ hiện tại đang ngồi trong phòng cần thiết lầu tám, về phần công lao phát hiện, Peter liền rất trực tiếp quy về cho papa Robert..


“Cậu làm sao biết được nơi này?”

“Là papa nói cho tớ biết, ngày xưa ông ấy thường hẹn hò với mẹ tớ tại đây.”

Sau đó chính là thả lỏng trò chuyện, nói về những kinh nghiệm lạc đường gần đây, bài tập giáo sư giao về nhiều ít, sự khác nhau của Slytherin và Hufflepuff, mấy ngày nay có những phát hiện mới… không thú vị gì, còn có những việc suốt một năm không gặp bọn họ vẫn chưa nói xong trong ngày khai giảng.

Hai người hàn huyên suốt cả buổi chiều, thậm chí trực tiếp bỏ lỡ cơm tối.

“Gọi gia tinh đưa đến phòng ngủ của cậu là được rồi.”

“Ồ Slytherin thực sự rất biết dạy dỗ, cậu mới đến đó vài ngày thôi đã biết liên lạc với tổ chức phục vụ rồi.”

“… …” Giáo sư ngay cả liếc cũng lười liếc người bạn tốt này.

Ký túc xá của Slytherin và Hufflepuff đều ở dưới hầm, thế nhưng phương hướng lại bất đồng, vì vậy hai người cũng chia tay tại lầu tám, bởi vì bọn họ đều chỉ nhận ra được con đường lúc nãy mình đã đi mà thôi.

Peter không có nói nhiều với Severus về kế hoạch lớn của mình, dù sao đây cũng không phải là việc nhỏ, cần bàn bạc thật kỹ. Hơn nữa… không có người chấp hành kế hoạch nào có thể bắt tay vào làm việc. khi ngay cả đường đi của cơ sở cũng còn chưa biết rõ.

Vận mệnh luôn luôn sắp xếp cho người ta thật nhiều trùng hợp bất ngờ.

Lúc Peter bởi vì nhân vật trong bức họa trước cửa ký túc xá đã đi đến bức họa khác thăm viếng mà chờ đợi, từ phía lối rẽ bên trái có một người đi đến, nhìn thân hình thì là phù thủy trưởng thành. Trong lúc y vừa định nhờ vị giáo sư này đến hỗ trợ liền bị dung mạo của đối phương làm cho sợ hãi rồi.

Gương mặt cực kỳ tao nhã, đôi mắt lấp lánh như ruby tuyệt mỹ.

Voldemort nhìn thấy Peter Pettigrew liền cảm thấy bọn họ thật sự rất có duyên phận, vừa định bước lên nói hai câu liền thấy gương mặt đứa trẻ này rõ ràng lóe lên một tia phê phán, sau đó chính là…

“Xin chào, quý ngài Malfoy.”

———————-

1/ Lửng là động vật đại diện cho nhà Hufflepuff, cụ thể là thế này.

Hufflepuff, được thành lập bởi Helga Hufflepuff, đề cao sự chăm chỉ, lòng trung thành, sự quả quyết, tính kiên nhẫn, tình hữu nghị và chơi đẹp chứ không ở năng khiếu của từng thành viên. Con vật biểu tượng cho nhà là con lửng, và màu vàng hoàng yến và đen là màu của nhà. Thầy tu mập là con ma của nhà. Theo Rowling, Hufflepuff tương ứng với yếu tố Thổ. Ký túc xá Hufflepuff và phòng sinh hoạt chung nằm đâu đó trong tầng hầm, gần với nhà bếp của lâu đài. Đá quý tính điểm của nhà là hoàng ngọc.

Vì vậy học sinh của Hufflepuff có thể gọi là ‘lửng con’, cũng giống như Slytherin là ‘xà non’, hoặc Gryffindor là ‘sư tử nhỏ’.

—-Editor lảm nhảm: Về vấn đề xưng hô

Peter, Snape và Sirius đều sẽ dùng y và hắn, lý do là bọn họ có người là trọng sinh, có người là xuyên việt, căn bản đều đã là người trưởng thành, riêng giáo sư thì là vấn đề tính cách, gọi cậu hoặc nhóc không thích hợp.

Các bạn nhỏ khác khi xưng hô sẽ dùng cậu, tớ, hoặc thỉnh thoảng có thể là nhóc. Khi đề cập đến người thứ ba sẽ dùng cậu ta, cậu ấy, cô bé… để thể hiện quan hệ hữu hảo hoặc có thiện cảm. Nếu như có ác cảm sẽ dùng ‘nó’, đây là cách xưng hô quen thuộc trong nguyên tác, nhóm ba người của Harry luôn dùng từ ‘nó’ khi nói về Draco, và ‘bọn nó’ để đề cập một nhóm Slytherin. Vì vậy nếu bạn nào cảm thấy hơi khó chịu với cách xưng hô này thì thông cảm cho mình né.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.