Đọc truyện Uyên Bão Uyên – Chương 28
Trầm Trọng Sơn ôm Triệu Nhị Ngưu vào nhà muốn làm gì, Trầm Trọng Sơn đương nhiên rất rõ ràng, cho nên a, ngươi nhìn khóe miệng cong cong kia của hắn xem, có phải rất giống lão cáo già hay không nha? Chỉ có Triệu Nhị Ngưu ngốc nghếch, giờ phút này còn đang đắm chìm trong vui sướng mà, đến tận khi bị Trầm Trọng Sơn đặt xuống cái giường ọp ẹp, mới có điểm lấy lại tinh thần, nhìn Trầm Trọng Sơn trước mặt, còn ngốc đến mức chưa nhận ra nguy cơ ‘trinh tiết’ của mình sắp không còn…
“Trầm…Trọng Sơn!!! Ngươi sao lại đến đây!!”
Trầm Trọng Sơn cởi bỏ dây lưng của Triệu Nhị Ngưu, luồn tay vào trong vạt áo, nhẹ nhàng xoa nắn vòng eo rắn chắc, môi thì khẽ liếm cần cổ, ngữ hàm ý cười nói.
“Ngươi thử đoán xem, ta đến vì cái gì?”
Triệu Nhị Ngưu bất an động động, chỉ cảm thấy bên hông nóng rực, cổ thì ngứa ngứa khó chịu, bèn dịch lui một chút, mở to mắt nhìn Trầm Trọng Sơn. Trầm Trọng Sơn khó kiềm chế nhất chính là đối bộ dáng này của hắn, đè lên người Triệu Nhị Ngưu, khẽ cắn môi hắn một cái, hai tay cũng không chịu thua kém sờ loạn.
Tới tận lúc này Triệu Nhị Ngưu mới có chút hiểu hiểu, nhưng lại không biết nên làm sao, chỉ có thể đỏ bừng mặt lắp bắp một câu:
“Trầm….Trầm…Ngươi làm gì a!!”
Trầm Trọng Sơn xé bỏ áo hắn, nâng người lên, nhếch môi tà cười nhìn Triệu Nhị Ngưu nằm dưới quẫn bách vạn phần, liếm liếm đôi môi đỏ mọng, mở miệng cười nói.
“Làm cái gì? A…Làm chuyện ta sớm muốn làm thôi, chậc chậc…Thật không tồi!”
Một tay xoa ấn cơ ngực, cúi đầu ngậm lấy nhũ hồng.
“A….!!!”
Triệu Nhị Ngưu không chịu nổi trọng kích, lập tức rên rỉ ra tiếng, đặt tay lên đầu Trầm Trọng Sơn muốn đẩy hắn ra, Trầm Trọng Sơn ngẩng đầu, gương mặt tuyệt mỹ cười đến thực lưu manh, nhìn chằm chằm cái mặt đỏ lựng của Triệu Nhị Ngưu, vươn người lên hôn chụt một cái, cười nói..
“Thật thành thật nha!”
Triệu Nhị Ngưu giãy dụa muốn đứng lên, cố đẩy Trầm Trọng Sơn ra.
“Ngươi…Ngươi…Ngươi mau buông ta ra!!! Ta….Ta….A….!”
Còn chưa nói hết câu đã thét một tiếng chói tai, Triệu Nhị Ngưu xấu hổ quá mức liền vùi đầu vào gối, tay phải chặn tay Trầm Trọng Sơn lại, ồm ồm nói.
“Ngươi…Ngươi mau buông tay!!!”
Trầm Trọng Sơn hôn lên tấm lưng lõa lồ của hắn, tay phải lại nhẹ nhàng cao thấp khuấy động XX đã dần ngẩng đầu kia.
“Ưhm….A….”
Triệu Nhị Ngưu làm sao chịu nổi kích thích như vậy, chỉ có thể vui thích rên rỉ, thân thể khẽ run run. Trầm Trọng Sơn xoay Triệu Nhị Ngưu lúc này đã không còn khí lực lại, nhìn hai mắt mông lung sương mù của hắn, hôn lên bờ môi dày..
“Ai….A….”
Triệu Nhị Ngưu khó nhịn vặn vẹo thân mình, Trầm Trọng Sơn lại gia tăng tốc độ.
“A….!!!”
Triệu Nhị Ngưu cong người, cao trào khiến đầu óc hắn trống rỗng, sau một tiếng kêu to liền vô lực nằm trên giường, hai mắt khép hờ liên tục thở dốc.
Trầm Trọng Sơn cởi hẳn khố quần của Triệu Nhị Ngưu, tách hai chân hắn, Triệu Nhị Ngưu còn chưa hồi thần, không phát giác ra Trầm Trọng Sơn muốn làm gì, Trầm Trọng Sơn lấy ra một bình bạch ngọc nhỏ trong ngực, dùng miệng giựt nắp bình, mùi hương thơm ngát tức khắc tràn ngập gian phòng, lấy đầu ngón tay quệt một ít nhũ dịch màu trắng, chậm rãi tiến vào hậu huyệt của hắn.
“Ai!!!!”
Triệu Nhị Ngưu lập tức trừng to mắt, liền bị hình ảnh vô cùng kích thích đó đập vào mắt, tức thì đỏ mặt, bắt đầu giãy dụa..
“Ngươi….Ngươi làm…Cái gì!!!!”
Trầm Trọng Sơn ôn nhu cắn cắn đầu vai hắn, dụ hoặc nói..
“Làm chuyện càng thoải mái a.”
Động tác cũng không chút ngơi nghỉ, ngón tay dính đầy nhũ dịch đã vào được hai ngón.
Nhũ dịch đó là cái gì? Đương nhiên chính là thứ có thể giúp tiến vào càng thêm thông thuận thôi! Vấn đề là nếu nó có thêm tác dụng ‘gia tăng khoái cảm’ nha?
Cho nên, chốc lát sau, hậu huyệt đã có thể chứa được ba ngón tay, Triệu Nhị Ngưu cũng bắt đầu động tình, hai mắt mờ nước, tay đặt lên vai Trầm Trọng Sơn, ôm hắn ‘ưhm a’ rên rỉ, Trầm Trọng Sơn thấy thời cơ đã tới, bèn rút tay ra, chuẩn bị tự thân ra trận.
Hậu huyệt bị ép căng ra lại đột ngột trống không, Triệu Nhị Ngưu khó chịu vặn vẹo.
“Trọng….Trọng Sơn..ta….ta khó chịu..”
“Ngoan, cố nhịn chút.”
Trầm Trọng Sơn nâng XX của mình nhắm ngay hậu huyệt của Triệu Nhị Ngưu chậm rãi tiến vào.
“Ai….Trọng…Trọng…A…Nhẹ nhẹ…A~~~….”
Trầm Trọng Sơn dừng lại, cúi đầu nở nụ cười nhìn Triệu Nhị Ngưu, dùng sức động thân một cái, kích Triệu Nhị Ngưu rên rỉ thở dốc không thôi.
Đợi khi toàn bộ đã đi vào, Trầm Trọng Sơn mới bắt đầu đè chặt Triệu Nhị Ngưu làm chuyện càng thêm thoải mái hơn nữa..
Đêm nay rất dài a, cho nên…Khụ….chuyện phòng the của hai người họ, ta sẽ không rình coi a há há há…