Đọc truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ – Chương 99:
Chap 9 :Đạp xe về tới nhà, tôi chào mọi người trong nhà rồi tót lên phòng tắm rửa, đang sung sướng bước ra tôi giật mình chộp lấy con dế yêu mobell- Đệt, 6h35 rồi , trễ giờ rồi aaaaaaaaaa! Tôi la ầm lên vơ lấy áo sơ mi với cái quần jean đen khoác vào chạy xuống ăn cùng với bố đang nhâm nhi ly rượu chuối.Ăn xong tôi chào cả nhà rồi tót lên xe chạy, may mà nhà tôi vẫn chưa ai thấy vết bầm nhẹ trên mặt tôi hề hề.
Đạp xe như con trâu vọt tới quán cf trên đường NVX.Chào mấy nhỏ phục vụ với chủ quán tôi khoác thêm cái đồng phục nhân viên ở đó bắt đầu công việc làm thêm của mình.
Đang loay hoay order nước thì có giọng nói vừa tinh nghịch vừa dễ thương vang lên một phía góc quán.
Quán tôi làm như cf sân vườn ấy, ở dưới được xếp những viên đá để làm đường đi, xung quanh là những lớp cỏ xanh mềm mại, ở giữa đối diện cửa vào là một hồ nước có cây cầu nhỏ xinh bắc ngang, bên cạnh là làn khói nghi ngút được phun từ dưới mặt nước lên, giữa hồ có trồng một cái cây Lộc Vừng to được đặt trên gò đất và trang trí nhiều ánh đèn led đủ màu, làm cho quán cf trở nên mờ ảo đủ màu sắc.Tôi quay qua chợt thấy Mi đang ngồi một mình ở đó, gọi tôi đầy tinh nghịch cùng nụ cười mê đắm bao con trai đang ngồi gần đó.- Hihi anh phục vụ baby ơi, cho mình gọi nước đi!- Ờ ờ đợi mình xíu nha! Tôi đáp mà mặt còn đang phê.Đem order tới quầy báo nước cho bàn kia xong, tôi lon ton vác cái menu chạy tới chỗ nàng- Mi uống gì nào! Tôi gãi gãi đầu như thằng lâu ngày chưa tắm hỏi.- Hihi không đưa menu lấy gì mình gọi! nàng chìa tay trước mặt thằng đang mê đắm nụ cười kia.- A… À quên quên hề hề! Tôi chìa cái menu ra.Nàng xem qua menu xong, chốt một câu làm tôi ngạc nhiên- T cho mình uống gì mình uống đó hihi!Nàng cười làm tôi chìm say đắm vào sự mê hoặc, lâng lâng mà đầy say đắm ấy.
Bất chợt tôi cảm thấy trong lòng có cái gì đó vui lắm, một cảm xúc hân hoan đến lạ thường.
Tôi bất chợt đưa mặt cuối xuống gần mặt nàng, chả hiểu sao lúc đấy tôi lại làm thế- Thế uống cf Sữa do mình làm nhé !Tôi giật mình nhận ra điều mình vừa làm, tim tôi như muốn đạp tung ngực ra mà chạy long nhong bên ngoài luôn ấy.
Tôi chạy ngay đi sau câu nói đó, đằng sau là một nụ cười đầy hạnh phúc hiện lên trên gương mặt đang ửng hồng kia.Tôi tới quầy xin phép làm ly cf sữa cho bàn kia, được chị đồng ý mà cái miệng cười lên đầy ma mị.- Làm cho bạn gái uống hả em trai há há hớ hớ! bả nở nụ cười điêu không thể tả được.Tôi không nói gì tại mặt đang ngại ngùng bỏ mợ ra hề hề.
Tôi lấy cái phin ra rồi cho cf vào, sau đó ấn chặt cf trong phin lại, tôi đổ xíu nước nóng vào đợi cho nó thấm đều cf.
Đợi xíu cho cf nở ra tôi đổ tiếp cho đủ nước rồi để đó đợi cho cf chảy xuống hết, tôi lấy muỗng đánh nhẹ cho cf được dậy mùi rồi đổ sữa vào, làm xong tôi mang ra bàn của nàng.
Bất chợt đứng từ xa tôi thấy nàng ngồi đó có gì đó u buồn, cô đơn, đôi mắt nhìn ra xa xăm.
Lòng tôi trào dâng lên một cảm xúc gì đó, một nỗi buồn cùng người con gái ấy, bất giác chân tôi đi nhanh tới chỗ nàng đang thẫn thờ mang đầy sự cô đơn.- Hì một ly cf sữa ấm lòng cho Mi nè, tự tay mình làm đó! Tôi nói giọng nhẹ nhàng.Nàng ấy thoát ra khỏi đôi mắt u buồn ấy, thay vào đó là nụ cười lại hiện lên bờ môi quyến rũ chu chu lên nói.- Hihi đợi hơi lâu nha, nhưng T làm cho mình thì mình xin! Nàng nói kèm theo sự tinh nghịch.Tôi thấy lòng mình vui lên theo nụ cười ấy.- Mình làm ngon lắm đó, Mi thưởng thức đi nhé, mình ra làm xíu! Tôi đáp.Tôi nói xong quay đi lẹ chứ đứng đó có mà cái nụ cười kia nó hớp mất hồn thì toi hề hề.
Làm tới 10h tối tôi cất áo đồng phục vào balo định ra về thì vẫn thấy nàng ngồi đó.
Tôi liền chạy tới bàn của nàng hỏi- Ủa nãy giờ Mi chưa về hả?- Hihi, đợi T về cùng đó! Nàng vừa cười vừa nháy mắt với tôiChu cha mẹ ơi dễ thương vãi mấy má ông tía ơi, tôi nuốt cái ực trước dáng vẻ đó của nàng.- Ơ….
Ơ phải… phải không đó! Tôi lắp bắp- Hihi T chở mình về nhé, nha nha! Nàng lại làm nũng.Ôi thôi ai trong cảnh đó mà chối chắc chả phải đàn ông con trai nữa đâu, tôi đồng ý cái rụp luôn.
Nàng bảo đã thanh toán cho chị phục vụ kia rồi leo lên xe.- T chạy thẳng đường NVX rồi vào đường NĐK nhé! Nàng ngồi sau chỉ đường cho tôi.Chạy trên đường vào tầm giờ đó xung quanh thật yên tĩnh, nhà nào cũng đã đóng cửa đi ngủ, không gian pha chút se lạnh đặc trưng của phố núi, Đến đoạn đường NĐK không gian càng yên lặng hơn, những hàng cây như đang ngủ rũ xuống 2 bên đường, đằng sau tôi vẫn là hương thơm ngọt ngào đầy nhẹ nhàng từ người con gái tôi đang chở, cảm giác thật thoải mái thật ấm áp.
Cả đoạn đường tôi với nàng không nói với nhau câu nào, chắc đang thả mình hòa cùng với xung quanh của màn đêm yên tĩnh, tôi chợt cảm thấy dù có lạnh thế nào, dù có mỏi mệt thế nào chỉ cần nàng, tôi sẽ quên hết và lòng mình sẽ nhẹ nhàng êm ấm bấy nhiêu.T/g: Mọi người ủng hộ mình nhé, truyện còn rất dài rất dài, sẽ cố gắng không để drop truyện đâu, lần đầu mình viết truyện còn nhiều sai sót, nhưng mỗi lượt xem là mình rất vui và cố gắng hoàn thiện hơn nữa.
Cảm ơn mọi người ^^.
.