Đọc truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ – Chương 3232:
Chap 32:Kết thúc buổi tổng duyệt văn nghệ , mọi người ai nấy cũng lục tục kéo nhau ra về, tôi dắt con xe đạp chạy lại chỗ hai nàng.- Mi và Trinh đi với mình chút được hơm! Tôi gãi gãi đầu nói.- Đi đâu vậy T! Hai nàng đồng thanh hỏi.Tôi chỉ mong hai người đó cất luôn cái đôi mắt đi cho rồi, nhìn vào mà muốn mê sảng luôn ấy hề hề.
Sau đó tôi dắt tới một quán gần trường trên đường Nguyễn Du thưởng thức món ăn mà chắc chả ai biết đâu nhỉ, nếu các bạn tới Pleiku cứ hỏi đám học sinh quán Yaourt( sữa chua) Thủy là được hướng dẫn tận nơi ngay.
Quán của cô phải gọi là đơn giản chỉ có mấy bàn với ghế nhựa nhưng rất nổi tiếng đó nha.
Vừa bước vô thì bao cặp mắt mấy thằng con trai còn có cả mấy thằng có bồ rồi mà vẫn thòm thèm nhòm lấy hai người đẹp của tôi, dám ở đó không có ai chắc tôi hốt xác hết cả lũ quăng hết xuống cái cống rãnh nào đó cho xong.- Cô ơi cho cháu 20 hủ sữa chua nha cô.! Tôi gọi món sau khi ba người đã yên vị trên chiếc ghế nhựa giản dị.Sau khi gọi xong hai nàng tròn xoe mắt ngạc nhiên- Sao gọi nhiều thế T! Trinh hỏi tôi đầy thắc mắc.- Đã ăn thì phải cho đã, nhiêu đó còn ít đó! Tôi ưỡn ngực đầy tự tin vào dạ giày của mình.Nghĩ tới cảnh trước cái đám cờ hó cấp 2 đi có 6 người mà bọn nó quất hơn 60 hũ khiếp cả linh hồn bóng vía luôn.
Tôi đang cười như thằng mới trốn trại Biên Hòa ra thì cô chủ quán đã mang ra 20 hủ được đặt trên dĩa rồi để lên bàn, sau đó cô đem 3 chén muối hầm nho nhỏ cho mỗi người.
Hai nàng nháy mắt cười với tôi.-HiHi ăn thôi , nhìn ngon quó ò! Nàng nói xong cầm một hủ lên.Tôi cũng bắt đầu chiến đấu với món ngon bá cháy này khi dùng vào lúc trời nóng.
Món ấy có tên gọi là sữa chua chấm muối, như cái tên gọi của nó là múc một muỗng trong hủ ra rồi quệt nhẹ vào chén muối rồi ăn thôi, cái mùi vị chua chua, thơm béo, ngậy ngậy của lớp dừa cùng chút vị mặn mặn của muối thì tuyệt vời ông mặt trời luôn.
Ba người bọn tôi vừa ăn vừa xuýt xoa vì lạnh, hai nàng thì ăn ít hơn tôi, tôi thì cứ vồ vập ăn lấy ăn để lâu lâu nó tê buốt tới óc luôn ấy.
Tuy ăn như nạn đói nhưng vẫn đưa cặp mắt nhìn lên hai nàng, đôi môi ngậm mút cái thìa sao mà nó lại ngon hơn cái đống sữa chua này thế nhỉ ^^.
Tôi thì no nê đấy chứ các nàng chắc chả thấy no đâu, họ ăn như mèo ấy mỗi người họ ăn có 2 hủ à, còn lại tôi xơi tất hề hề.Thưởng thức xong, mọi người ai nấy cũng về chuẩn bị để buổi chiều kiểm tra 1 tiết văn của cô Loan.Buổi chiều với những cái nắng gay gắt nhưng không nóng, kiểu như vừa ở chỗ mát thì lạnh teo, chứ ló ra nắng cái nóng cháy cái da, trong phòng học bắt đầu những tiếng bút bắt đầu viết là tà bà loằng ngoằn.
Tôi thì với tài chém gió xuyên biên tới xuyên cà vũ trụ, hí hoáy cả 90 phút hai tiết văn, tôi lủng lẳng đi lên nộp bài cực kỳ oai hùng với lý do tôi nộp sau cùng.
Nói thật chứ hồi đó văn của tôi tệ lắm lắm luôn, cố vớt vát lắm tổng kết toàn vừa đủ 5 phẩy.
Đang loay hoay cất sách vào cặp thì Phương xuống chỗ tôi- Nãy làm được bài hơm T! Phương nói.- T mà chém gió đại trà thì tất nhiên ok hết hề hề! Tôi ba hoa chém gió.- hihi chém gió là giỏi hihi, xíu nữa ghé nhà mình ăn cơm nha, mình gọi Mi với Trinh rồi! Phương đưa anh mắt chớp chớp nhìn về tôi.- À ừa mà… mà có hai bác ở nhà hơm! Tôi còn nhớ cái thất kinh hồn vía lúc gặp khi trước.- hihi không nói, tới thì biết thôi! Nói xong Phương cười khúc khích rồi đi thẳng ra ngoài.Tôi toát mồ hôi khi nghĩ tới bố mẹ của Phương.
Về tới nhà tôi tắm rửa sạch sẽ, vuốt mái tóc lên xíu cho đẹp trai rồi gọi sang phòng Trinh- Người đẹp xong chưa, mình đi thôi! Tôi đứng ở ngoài cửa nói vọng vào- Rồi đợi mình xíu nha!Trinh nói vọng ra.Đợi được 5 phút sau, tiếng phát ra từ cánh cửa, Trinh bước ra với một chiếc váy liền cổ sơ mi màu xanh dương nhạt, tóc xõa ra mềm mại như dòng nước suối tinh khiết, hương thơm Linh lan toát ra từ Trinh làm tôi say mê bất động.- Hihi đi thôi ngắm đến nước miếng lòng thòng kia kia! Trình che miệng cười khúc khích trêu tôi.-À Ờ À…..! Tôi giật mình khỏi cơn mộng mị rồi đưa tay lên quẹt miệng mặc dù chả có tí nước miếng nào.Ra tới cổng tôi chào mọi người trong nhà rồi chào luôn ông anh đang nước miếng tuôn rơi cùng cái mòm há hết cỡ kia, hai người bọn tôi đợi một lúc thì chiếc ô tô quen thuộc của nàng chạy tới, nàng bảo buổi tối đi ô tô cho an toàn.
Xe dừng trước cổng, rồi nàng bước xuống chào bố mẹ tôi, còn ông anh tôi thì lúc này lỗ mũi đang hai hàng máu tươi tuôn trào.
Hôm nay nàng mặc váy xòe liền hai dây màu đen che tới ngực ôm sát thân hình đầy hoàn mĩ kia, từ ngực trở lên là sơ mi cổ tròn màu trắng ( kiểu vintage ), nàng cũng xõa tóc và cột một chiếc nơ ở phía sau tóc.
Tôi còn nhìn mà máu mũi muốn bay ra luôn chứ nói gì đến ông anh tôi khà khà, chẳng bù với tôi cứ quần jean đen áo sơ mi trắng.
Chào mọi người xong, tôi được ngồi ở hàng ghế chỗ gần bác tài, còn hai nàng ngồi ở phía sau.
Rồi con xe bắt đầu lăn bánh hướng tới nhà của Phương, tôi lúc đó đâu biết chút nữa sẽ là thảm họa với tôi và cũng sẽ có thêm một người con gái nữa rung động.
Còn bây giờ chiếc xe vẫn lao vút vút trong con phố đã lên đèn, không biết chuyến đi này là phúc hay họa đối với người con trai đang lâng lâng bên hai người con gái đầy xinh đẹp của đêm nay.
.