Đọc truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ – Chương 2525:
Chap 25:Buổi sáng không khí trong lành có chút se lạnh, bầu trời trong xanh điểm thêm chút mây trắng tinh đang lượn lờ.- Bịch, Chát ttttt!Thằng TS đang vung tay vung chân vào long thể tôi.- Tổ cha mầy để tao ngủ xíu coi mợ! Tôi bật dậy quát.- Ông nội mầy nướng cho lắm đến giờ đi thôi mầy! TS đáp.- Ơ sao mầy biết nhà tao mà tới! Tôi hỏi ngu ngơ cùng mái tóc hơn tổ quạ.- Có người đẹp chỉ hehe! Nó đáp tỉnh rụi- Mà sao Trinh ở cùng nhà với mầy thế! Nó hỏiTôi kể lại chuyện nhà Trinh cho nó, vừa nói xong cái đám cờ hó lao vào thằng nằm trùm mền thằng nhún nhảy trên giường yêu dấu của tôi.- Mệ ê ê ê sập giường tao! Tôi quát lênNói xong tôi chạy vào làm vscn xong khoác cái cáo thun đen với quần jean đen, định mang thêm cái kính đen vào- Mợ đi chơi hay đi làm giang hồ đấy mầy! Thằng TS nóiChưa kịp làm gì bị cả đám khiêng xuống luôn, tới cổng ba người đẹp đã đứng đó đợi, cũng may là quần jean dài chứ không tôi lại máu mồm máu mũi nữa chẳng chơi hề hề.
Mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, tôi đạp xe một mình( mặt tôi lúc đó người đẹp ơi sao nỡ xa tôi hơ hớ hơ), nàng chở Trinh bằng con xe đạp mà tôi chả biết nàng lấy ở đâu ra.
Đến đoạn đường gần nhà Phương, Phương định lấy xe ra thì cả đám nhao nhao đến đòi chở, nhưng Phương đã yên vị lên yên xe tôi mà cười khúc khích.- Mầy nhớ nha T! thằng S giơ nắm đấm.- Được lắm chú em! Thằng Hữu Duy lên tiếng kiểu người lớn( cũng đã vào băng đảng lớp tôi hề hề)- Rải đinh nó đi anh em! Thằng L phán.Nhao nhao như vịt ở nhà Phương xong mọi người bắt đầu con đường đầy đất đá tiến vào nhà thằng H.
Cả đám đi vào nhà thằng H tuy toàn đất đá, nhưng bên đường chỉ toàn cây bạch đàn, cây thông đặc trưng của Tây Nguyên, khung cảnh thiên nhiên mang lại không khí trong thành, những tia sáng mặt trời len lỏi qua tán cây chiếu xuống thưa thớt, khí hậu se lạnh làm con người chúng tôi như hòa mình vào thiên nhiên ấy.
Đường đầy đất đá làm tôi chao đảo mấy lần, tay Phương nhiều lúc ôm hẳn lấy vào eo tôi, vừa lái xe vừa được gái xinh ôm thì ôi thôi có cả cái ổ gà to chà bá lửa cũng lao vào ấy chứ chẳng đùa hề hề.
Cả bọn hành quân ỳ xèo một đoạn rồi cũng tới nhà của thằng H.
nhà nó cũng giống nhà Phương nhưng không bằng về độ sang trọng hay vẻ giàu có được, cũng con đường xi măng nối thẳng tới nhà, hai bên trồng cây cà phê với tiêu, phía xa xa ở giữa là cái chòi giữa hồ được xây bằng xi măng đủ rộng cho đám bọn tôi vào đó, theo thằng H nói thì đó là hồ cá nhà nó, xa xa là những cây cà phê được trồng tít tắp không thấy đường chân trời.Cả đám dựng xe đạp thôi như kiểu triển lãm ấy, cả một hàng dài hơn mười mấy chiếc.- Ê ê ê đẹp quá tui bay ơi! con Thảo lên tiếng.- Triển thôi bọn mày ơi hớ hớ hớ! Thúy lên tiếng rồi chạy thẳng vào luôn.- Giờ chia nhau ra tốp đi hái rau, tốp đi bắt cá, tốp đi bắt gà, tốp phụ bếp với ai biết nấu thì đợi mọi người xong rồi nấu! Thằng H phân công cho cái đám còn đang mê mẩn cái vườn nhà nó ( xoài ổi thì có hề hề).Vừa phân xong thì mấy công việc ban đầu chả thấy ai mà đứa nào đứa nấy giành nấu ăn.- Mợ ai cũng không làm đòi nấu bằng mắt à , mà nấu ăn xong tào tháo rượt thì coi chừng tao đó! Thằng Nhân bí thư phán chỉ có chuẩn.Thé là tất cả đi chuẩn bị đồ trước nấu sau, tôi bị ép vào nhóm bắt cá ( T,T không biết bơi bắt bằng mắt à).
Tới gần hồ, bọn nó đem cần câu ra, tôi mừng như vớ được vàng, cả 6 thằng cầm cần câu ngồi bên mép hồ thả câu, cái cảnh mấy thằng ngồi chồm hổm tay chống cằm không khác mấy ông già.
Sau một hồi câu thành tích cả đám được một con tôm trong giỏ, ai nấy cũng nhìn nhau rồi chỉ biết cười chứ biết làm sao.
Đang ngồi buồn như chó thì thằng H nó đem lưới ra luôn,- Bọn bây ngồi đó có câu bằng mắt à, cới hết đồ ra bay xuống lẹ! nó quát cả bọn.- Anh em hốt thôi hàng tới! Thằng S lăm le liếm môi nở nụ cười tà đạoSau câu nói của thằng S cả bọn cởi áo cởi quần xong, mỗi thằng chỉ còn mỗi cái quần đùi bay vô tóm lấy thằng H ném xuống hồ tội có hàng không đem ra sớm.
Đang cười hả hê, thằng L ở sau lưng tung chân mỗi thằng một đạp xuống nước hết rồi đứng cười như con nghé mới hút thuốc lào cười điên dại.
Cả bọn đang nộ khí xung thiên thằng L kia chợt quay qua theo tiếng kêu- AAAAA heo me cíu cíu! Tôi la bãi hãi,giãy đành đạch như đúng rồi.- Ông nội mầy, nước có sâu méo đâu mà la như heo chọc tiết thế mầy! Thằng H lên tiếng.- Ồ thế à!Tôi định thần lại thì mới thấy nước có tới ngang ngực.Cả bọn cười ầm lên trêu tôi, đang cười chưa đã thì con Thảo ở sau lén lút đạp nốt thằng L đang cười như chó ngáp trên bờ xuống- aaaaaaa, thôi xong tao rồi! Thằng L la lênNó chưa kịp định hình gì thì cả đám lao vào như hổ đói lâu ngày nhấn nước nó rồi tuột cái quần đùi ra luôn,- Ê Ê không chơi nha , trả tao cái quần! Nó lao lên.Cả bọn cười no nê xong thằng nào cũng bì bõm cầm lưới đi thu cá.
Tiếng la hét tiếng í ới gọi nhau cùng tiếng cười rộn rã với tiếng đàn cá giãy ành ạch trong nước vang lên làm vang động xôn xao giữa thiên nhiên, giữa rừng cây vang lên không trung rồi hòa vào.( Thật vui vẻ biết bao nhiêu cùng những đứa bạn của tôi).
.