Đọc truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ – Chương 1919:
Chap 19:Tôi lon ton chạy lại chỗ 3 nàng hỏi.- Ba người đẹp, hôm nay uống gì nào! Tôi nhoẻn miệng cười như bao thằng phục vụ.- Cho gì uống nấy! ba nàng không hẹn đồng thanh.Nói xong ba nàng quay lại nhìn nhau rồi cùng cười, với ba cái nụ cười ấy tôi cứ gọi là đê mê mà chìm đắm trong đó, tôi chỉ muốn thời gian dừng lại để ngắm thỏa thích những nụ cười tuyệt đẹp mang đủ cung bật cảm xúc ấy.- Ngốc, làm cho bọn mình đi chứ đứng đó thẫn thờ hoài vậy hihi! Nàng tinh nghịch gọi ba hồn bảy vía tôi vềTôi gãi đầu chữa ngượng xong chạy ù vào làm 4 ly cf sữa, loay hoay một lúc cũng xong rồi mang ra, tôi đưa ra trước mặt mỗi người 1 ly không biết họ có thích uống không.
Tôi ngồi đối diện họ, ngắm những đôi môi mềm mại ấy đang ngậm những cái ống hút sao mà đẹp thế, tôi chợt có suy nghĩ tại sao ba người con gái xinh đẹp quyến rũ ấy lại xuất hiện bên cạnh tôi.
Đang miên man trong những suy nghĩ viễn vông ảo tưởng, đám bạn tôi lần lượt chào nhau ra về, Mi bước vào chiếc ô tô màu đen hay đón nàng rồi cùng chở Phương về, còn lại tôi với Trinh ở lại chào mọi người xong cũng tót lên xe cùng về nhà để lại phía sau màn đêm dày đặt hòa mình cùng những ánh đèn đường heo hắt.Về tới nhà, tôi lên phòng tắm rửa, khoát tạm cái áo sơ mi, định kiếm gì đó ăn thì tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên- Ừa vào đi! Tôi nói vọng ra.Trinh đẩy cửa phòng bước vào, Trinh mặc đồ ngủ mà tôi lại thiếu chút nữa mất thêm máu với đôi chân trắng mịn lồ lộ, trên tay bưng vào mấy miếng bông gòn với chai rượu thuốc.-Hihi T để mình… mình bôi thuốc sau lưng nha! Nàng nói mà gương mặt đã chuyển sang ửng hồng.- Thôi để T bôi …..! Tôi quên mất là đã giấu không cho ai biết, và cũng ngại ngùng khi cởi áo đêm hôm trong phòng trước mặt con gái T.T- T kéo áo xuống chút là được! Trinh cố gắng để cả hai không ngượng.Tôi quay lưng vào trong rồi kéo nhẹ áo xuống, tôi chả biết sau lưng nó có bầm không nhưng đau nhức thấy tía luôn, trước ngực thì có vết bầm do bả vai tông vào.
Trinh bôi tới đâu tôi chỉ thấy bắt đầu nóng rát cực độ nhưng đàn ông mà cắn răng nín nhịn thấy mợ luôn.
Tôi cảm thấy hình như Trinh đã thoa xong liền quay người lại, Trinh hình như đang suy nghĩ gì đó mà không biết tay đang chuẩn bị thoa luôn cái vết bầm trước ngực luôn.
Gương mặt của trinh bây giờ đã nằm rất gần với tôi, đôi mắt to tròn như mê đắm những ai nhìn vào nó, làn da mịn màng không tỳ vết nào, đôi môi khẽ chu chu lên thổi thổi vào chỗ đang bôi.
Tôi bị cái đẹp đến mê mẫn ấy rồi dần dần cuối xuống, chợt Trinh ngẩng đầu lên thấy ánh mắt tôi đang đê mê nhắm lại rồi giật mình lùi ra, Trinh cốc đầu tôi- Dê xồm, tự bôi đi hihi! Trinh đẩy đống thuốc sang tay tôi rồi chạy thẳng ra ngoài.- Đệt, nãy giờ mình đang làm bậy bạ cái gì thế hề, hề hề! Tôi lơ ngơ như bò đội nón.Bôi thuốc xong tôi xuống dưới nhà kiếm chút gì đó lót dạ.
Vừa xuống dưới đã thấy trên bàn đồ ăn đã được hâm nóng lại, Trinh với tôi ngồi ăn mà nói thật cứ nhìn nhau cái là cơn ngại ngùng lại trỗi dậy, ăn cơm mà như kiểu e thẹn, lúc đấy tôi chả biết thế nào rồi cười một tràng.- Thằng kia có để cho tao học bài không, tao quăng mầy ra đường giờ! Ông anh tôi gầm gừTôi lại câm nín mà tiếp tục ăn lấy chứ nào dám hó hé nữa, quay sang thấy Trinh đang ngồi cười khúc khích.Ăn no nê xong tôi mở tủ lạnh lấy 1 lon bia ra ngoài ban công ngồi nhâm nhi ngắm cảnh bầu trời về đêm đang ôm lấy thành phố.
Tôi nở nụ cười vì bây giờ cuộc đời cấp 3 của tôi có nhiều bạn bè, có cả những cô gái xinh đẹp, nó lặng lẽ đến với tôi, cầm lon bia lên làm một ngụm thật sảng khoái.
Mở mắt ra là nguyên cái dĩa mực khô nướng thơm lựng, Trinh lặng lẽ ngồi bên tôi từ lúc nào, bên cạnh nàng có thêm 2 lon nữa- Để mình uống 1 lon với T nha! Trinh nói nhẹ nhàng cùng tiếng khui bia.- Ừa! Tôi đưa lon của mình ra cụng với Trinh- Ngồi đây ngắm bầu trời cùng thành phố về đêm thật tuyệt nha! Trinh vừa nói vừa đưa ánh mắt nhìn vào màn đêm vô tận.- Ừa mình hay ra đây ngắm lắm, cảm ơn nha! Tôi nói ra những gì tôi đang cảm nhận.Cùng ngắm thành phố, cùng uống 1 lon bia nhâm nhi, cùng dĩa mực nướng thơm lựng, cùng một cô gái xinh đẹp bên cạnh còn gì tuyệt vời hơn.
Tôi với Trinh lặng lẽ nhìn vào khoảng không vô tận cũng những ánh đèn heo hắt từ thành phố, mỗi người đều theo đuổi một suy nghĩ, một cảm nhận riêng trong không gian bao la ấy.
Ở hai nơi khác, cũng những đôi mắt trên những khuôn mặt xinh đẹp ấy, cũng đang cùng thả những dòng suy nghĩ của mình vào cảnh vật yên tĩnh nhẹ nhàng của phố núi về đêm.- Đi ngủ thôi! Tôi nói.-Ừa, T ngủ ngon nha! Trinh nhẹ nhàng chào tôi.- Trinh cũng vậy ngủ ngon!Hai cánh cửa đóng lại cùng chìm vảo giấc ngủ……
.