Đọc truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ – Chương 1515:
Chap 15:Gửi xe đạp xong, tôi cầm tay Trinh kéo đi vào trong chợ đang rất đông người, nhưng tôi không biết rằng phía sau đang có cô gái má đã đỏ ửng lên.
Lượn lờ qua các sạp hàng đủ các thể loại “ Thịt chị tươi nè em, bóp chị nè em chắc chắn lắm, em ơi có ngứa không có ngứa thì mua cây gãi ngứa nè em…” ,tôi với Trinh cười điên đảo với mấy kiểu rao đấy.
Lát sau thấy chỗ bán chè hay ăn, tôi kéo tay Trinh qua đó- Cô ơi cho cháu 2 ly chè đậu đen nha, nhiều nước dừa xíu nhé ! Tôi gọi- Chà hôm nay dắt bạn gái ra đây ăn chè của chị luôn cơ đấy! cô bán chè trêu tôi.- Không phải đâu cô, bạn cháu ấy xinh hơm cô! Tôi tự hào giới thiệu.Vừa nói xong, cái eo của tôi của bắt đầu đau nhức nhối của cái véo của Trinh.
Ăn xong, tôi kéo Trinh đi đủ các quầy hàng mua thịt gà, tôm, thịt heo, các loại rau xong ra dắt xe đèo Trinh về.
Về tới nhà, Trinh kéo tay tôi lại- Hihi cảm ơn T nha, không ngờ đi chợ lại vui như thế! Hai bên má Trinh ửng hồng.- Không có gì đâu, à mà trước giờ Trinh không đi chợ hả? Tôi hỏi.- Không có, ở nhà mấy cái đó có người mua sẵn rồi, Trinh chỉ nấu thui hà! Trinh vừa nói vừa cuối mặt xuống trông yêu cực.Tôi định đưa tay lên bẹo cái gò má đang ửng hồng đáng yêu kia, nhưng lại thôi- Vậy xíu nữa vô nấu cho T ăn nhé ! Tôi chữa ngượng rồi tót vô nhà luôn.Tôi lên phòng tắm rửa xong, lấy bài vở ra học, trời bắt đầu u ám, xám xịt rồi đổ cơn mưa, báo hiệu một buổi chiều đang đợi tôi.Ăn cơm xong, tôi với Trinh chào mọi người rồi phi tới trường.
Lần này tôi canh đúng giờ tới trường, gửi xe xong tôi với Trinh vào sớm nhất, 5 phút trôi qua Mi với Phương chưa tới chỉ có cái đám cờ hó tới trước là ồn áo í ẹ nhau liên hồi rồi.
Chợt thằng Mạnh nó chỉ tay ra cửa nói- Ê cái đám hôm qua tự dưng tới cửa lớp mình đứng hóng gió kìa tụi bay! Mạnh nói- Từ từ để xem cái đám đó định làm gì! Tôi lên tiếng ngăn bọn nó lại.Một lúc sau Mi với Phương cùng nhau đi lên chuẩn bị cua vào lớp thì- Ể ể hai bạn đi đâu vậy, ở đây nói chuyện chút xíu nha! Một thằng dơ hai tay ra chặn đường- Bọn mình bận rồi, giờ vào lớp đây! Giọng nói đầy lạnh lẽo của Mi- Nhìn mặt hai bạn dễ thương quá cho mình xin số điện thoại nhé! Nó nói xong định đưa cái tay bẩn thiểu lên mặt nàng.- Cái tay hư, nói chuyện là không động tay nhé! Tôi kịp tóm tay bẩn thỉu tên đó.- Con mẹ lại là mày, mày muốn gì! Nó quay lại hất hàm nói.Đám bạn lớp tôi cũng ùa ra làm chật cứng khu lớp tôi- Lớp nào mà dám sang địa bàn trên này xin số gái đấy! Thằng Duy lớn dằn mặt nó.- Tao thích đấy làm gì tao! Cả đám bọn nó nhao nhao tới.Thằng Duy máu nóng lên định vồ tới nó, tôi kịp ngăn lại- Từ từ mày, đang ở trường đấy mày! Tôi nhấn 2 từ ở trường cho nó hạ hỏa.- Bây giờ lớp mày đá với lớp tao 1 trận, lớp mày thua thì để bọn tao dắt 3 đưa con gái kia đi chơi ok, bọn tao thua sẽ không tới nữa ok! Nó nói rồi chỉ tay vào Phương, Mi và Trinh đang đứng đó.- Tại sao tao phải nghe lời của mày, tao không đá đó! Tôi từ chối nó vì không muốn lấy bạn bè mình ra để làm hàng hóa trao đổi.- Mợ mày, không dám nhận thì coi chừng, tao không chắc 3 đứa con gái kia yên ổn đâu nha mày! Nó chỉ thẳng vào mặt tôi thách thức.-Được ok, 6h tối nay tại Sân SL, và nếu bọn bay thua cấm không bao giờ bén mảng trước 3 người con gái này đấy.- Oke thích tao chiều, về thôi tụi bay! Nó nói xong phẩy tay đi về.Tôi đưa 2 tay nắm lấy Mi với Phương kéo vô lớp, tiếng trống trường cũng vừa vang lên.
Hết 3 tiết trôi qua, trong sự thấp thỏm của đám bạn lớp tôi, không khí đầy mùi thuốc súng của cái thời toàn bọn quậy phá nó là vậy ^^.
Giờ giải lao, cả lớp ùa đến chỗ tôi- Lớp trưởng tính sao đây, lỡ nó thắng thì phải chịu nhục nhìn bọn nó….! Thằng TS nói xong hất hàm qua chỗ các nàng.- Ừa đúng đó, nhưng lỡ nó thua nó lật kèo thì sao! Thằng Hậu lên tiếng.- Có sợ nó không! Tôi chỉ ngẩng đầu lên uể oải hỏi cả đám.- Đờ mờ nó sợ qué gì quất đê, dân chới sợ gì mưa rơi! Thằng Hùng dê phán,- Lỡ mưa đá sợ không mầy! Thằng Long chọt vào rồi 2 đứa nó kẹp cổ nhau ra một góc tự xử^^- Mấy ông cẩn thận nha coi chừng lớn chuyện đó.! Nhỏ Hiếu nhắc nhở đám bọn tôi.- Thôi đi mấy bà ơi, khô máu luôn đi sợ quái gì chúng nó! Thằng Nhân bí thư hùng hổ.- Thôi giản tán đi, chiều tính, ai đi thì đi, ai không đi ở nhà! Tôi chốt sổ cái lớp đang làm mất hết không khí để hít thở.Khi mọi người giải tán hết, thì cả ba nàng cùng xuống chỗ tôi- Bỏ đi T, đừng tới đó! Trinh lo lắng nói- Có tránh được không T! Nàng dò xét hỏi tôi- Đừng đánh nhau nha T! Phương đưa ánh mắt năn nỉ đừng dùng bạo lực nữa.Tôi cũng chỉu ậm ừ cho qua, nhưng cũng còn cách nào nữa đâu, bọn nó đã nhắm tới ba nàng rồi thì chắc chắn còn kiếm chuyện nữa, giờ giải quyết luôn một thể càng sớm càng tốt, bên ngoài bầu trời vẫn u ám mưa vẫn rơi, một buổi chiều đầy thuốc súng……..
.