Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 102


Đọc truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ – Chương 102


Chap 101:Tôi mò mẫm trong đêm tối bước đến gần nơi phát ra tiếng hát kia.

Mặc dù sợ muốn quay lưng đi vào ngủ cho lành, nhưng cái tò mò vẫn chiếm thế thượng phong.

Bước được một đoạn, hình ảnh cùng bóng lưng thân quen hiện ra dưới ánh trăng soi vào chỗ người con gái đang ngồi ở đó.

Tôi định bước tới thì đôi chân đã dừng lại và lắng nghe tiếng hát trong trẻo ấy phát ra.…Mơ một hạnh phúc mãi mãi chỉ riêng em thôi,Có quá lớn lao không anh, hãy nói em nghe đi anh,Để em được thấy mãi những khi anh cười,Thấy mãi anh trong niềm vui,Và sẽ mãi luôn được gần bên anh.Bao ngày qua, niềm vui cũng đã nhạt màu,Với anh, mộng mị cho anh nỗi phiền,Bao buồn vui giấu kín, không biết kể cùng ai,Sợ người không vui, nên em đành thôi.…Giọng hát của người con gái ấy bay vào không gian yên tĩnh rồi tan biến đi, tôi lặng lẽ đứng đó nhìn vào bóng lưng cô đơn kia.

Tiếng hát kết thúc, tôi từ từ đi lại.- Sao giờ này không ngủ lại ra đây! – Tôi nói.Trinh giật mình quay lưng lại.- À ừ mình khó ngủ nên đi dạo ra đây hihi.- Ơ đêm hôm khuya khoắt không ngủ lại ra đây khùng! – Tôi lườm sang Trinh.- Hihi T khùng thì có, thấy chỗ này đẹp không.Tôi nhìn xung quang công nhận chỗ này mà vào ban ngày thì đẹp thật, ở dưới tản đá chỗ nàng là những bông lau thấp lè tè trắng muốt, xung quanh là hàng cây bạch đàn đang vây lấy thành vòng tròn.- Ừ chỗ này đẹp thật.Tôi mãi đắm chìm vào cảnh vật nơi này thì Trinh khẽ lay vai tôi.- Hihi về ngủ thôi T, giờ cũng muộn rồi đó!Tôi gật đầu rồi trở về khu trại, bước vào bên trong Trinh đi tới chỗ nàng rồi nằm xuống ngủ.

Tôi đưa tay kéo cái balo lại rồi nằm xuống bên cạnh nàng cùng chìm vào giấc ngủ.


Sang sớm đã nghe tiếng nói của đám bạn ỳ xèo ở gian trên.- Của tao, của tao, mầy tin cái dĩa úp mặt không!- Mợ mầy đưa đây, tao không tin đó, tin tao cho hửi nách không!Mới sáng đã dành nhau miếng ăn khổ thật, tôi đứng dậy cất cái balo đi, quay sang đã không thấy họ đâu.

Tôi bước ra sau lều cầm theo dụng cụ làm vệ sinh cá nhân, ở đây cũng có mấy thằng cũng dậy trễ như tôi có mặt.

Cảm giác cầm cái ly mà đứng làm vệ sinh nhìn mà nó hài, đã đứng súc miệng rồi thì thôi đi, đằng này thằng S vừa nói vừa vừa súc thấy mà gớm quá đi.

Đang làm vệ sinh thì âm thanh phát ra từ bên trại NVL.- Mợ đứa nào đi vệ sinh không dội hả, còn nữa mả cha tổ sư đứa nào phóng uế vào cái hố mới đào để nấu ăn đây, mợ tiên sư chúng nó.Thằng S nghe thấy rồi làm thật nhanh chạy thẳng vào bên trong.

Tôi cố nhịn cười vì mồm miệng vẫn còn đang cả mớ bọt.

Xong xuôi việc hàng ngày tôi đi vào trong.- Anh này ăn đi nè! – Nàng đưa cho tôi hộp bánh xèo còn nóng hổi.- Hề hề cảm ơn! – Tôi cầm lấy rồi ăn.Mọi thứ dành cho buổi sáng đã xong, thằng N gọi mọi người tập trung để thông báo các trò chơi diễn ra ngày hôm nay.- Hôm nay chúng ta chơi trò chơi nhảy bao bố, ăn dưa hấu, kéo co, đập niêu, cướp cờ, bịt mắt bắt vịt, đi ba chân, con rết, rước đuốc trại và trò chơi lớn.

Nào mọi người đăng kí đi, lẹ tao còn đi nộp lên trại chỉ huy nữa.Mọi người bắt đầu đăng ký các trò chơi, tôi vẫn cái tật thích tham gia nên chọn ngay, cái trò ăn dưa hấu kinh dị kia ra, nghĩ tới cái cảnh giống trên mạng mà hãi hùng.

Trò chơi đầu tiên vào buổi sáng là ăn dưa hấu, mọi người tập trung đã đầy đủ ở khu trung tâm của sân, ở đây thằng TS với con H đã có mặt ở đó đại diện cho lớp.

Tôi nhìn con H bịt mắt rồi cầm miếng dưa hấu để trước miệng thằng TS.- Em chuẩn bị xem thằng TS nó bị tra tấn nè em.Tôi quay sang nói với nàng đang đi bên cạnh, tôi biết trò này thì chả ai nhanh bằng cặp của nó luôn.

Tiếng hô bắt đầu vang lên đã thấy con H nó đã chà luôn nguyên cái dưa hấu tới tận vỏ mà vẫn cố chà lấy, tôi nhìn mặt thằng TS mà khóc không ra nước mắt.


Hai bọn nó kết thúc chỉ trong có gần ba giây thật khiếp hồn.

Đến phần nhảy bao bố, tất nhiên á quân HKPĐ là tôi đây thì tất nhiên lần này không để thoát được cái giải nhất đem về cho đoàn trường mình rồi hề hề.

Đến trò chơi đập niêu, tôi sẽ được một người ở đằng sau hướng dẫn và tất nhiên không ai khác đó là nàng.

Tôi được che mắt rồi cầm cây đảo đảo cho vui.- Mầy mầy bậy bậy là tao đừng có lung tung! – Thằng N đang đứng gần đó.- Hề hề đùa xíu thôi hề hề!Tiếng bắt đầu vang lên, với giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào kia tôi chả lẫn vào ai được, theo hướng nàng chỉ tôi đã đập thành công rồi kéo bịt mắt xuống ôm chầm lấy nàng, tôi đảo mắt sang thì thấy cái cặp ở sát biên đang ám sát đoàn khán giả.- Tổ cha mầy nghe tao nói không bên trái!- Tao không nghe gì hết.- Ê đập nhầm rồi ông nội, chạy lẹ tụi bây đứng nó bổ vô đầu bây giờ.Nó cứ quơ cái cây loạn xạ đi thẳng vào đám khán giả, tiếng la của bọn nó làm tôi bật cười đến đau bụng mất.

Đi sang bên bắt vịt với cướp cờ thì lớp tôi đã hoàn thành xong nên cũng chả quan tâm đến ai đoạt giải nữa.

Cầm tay nàng sang bên thi chạy ba chân, ở đó đã có Trinh đứng đợi tôi.

Vì nàng sức khỏe yếu nên không có tham gia môn nào, nhưng cứ có giải là tôi đưa cho nàng cầm lấy hết hề hề.


Bước vào bên trong tôi được cột chân vào cùng với Trinh, nhìn xuống cứ có cảm giác như mình bị què ấy khổ, nhưng được cái ôm gái đẹp là phê lòi dòi luôn ấy hề hề.

Mặc dù đã di chuyển vô cùng nhịp nhàng nhưng cái cặp đôi nhìn như số mười kia chắc thằng đó ôm luôn con nhỏ mà chạy, kết quả tôi với Trinh cán đích thứ hai.

Kết thúc phần thi, mọi người giải tán về khu trại để tiếp thêm năng lượng cho mấy trò tập thể buổi chiều.

Đi ra phía sau rửa tay chân cho sạch, tôi quay sang đã thấy bọn nó lấy ở đâu ra nguyên một con heo sữa.- Ê ở đâu ra con heo vậy bây!- Bắt được! – Thằng S nói.- Đệch có ai thấy không! – Tôi lo lắng hỏi nó.- Nó xạo mầy đấy, phu nhân của mầy gọi người ta mang tới đó chứ ai dám đi bắt trộm mầy.

– Thằng TS thao thao.Ngồi nhìn bọn nó đào hố rồi rồi đưa con heo vào khúc cây để nướng, tôi lại thấy nở mày nở mặt khi có người yêu chăm lo đầy đủ thế này, cảm giác thật sung sướng biết bao nhiêu.- Cảm ơn em nhé!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.