Ước Hẹn Biển Khơi

Chương 22: Mối quan hệ đặc biệt


Đọc truyện Ước Hẹn Biển Khơi – Chương 22: Mối quan hệ đặc biệt

Hải Dương rời giường một cách không tình nguyện, cô rất muốn nằm im và chìm lại vào giấc ngủ để biết được diễn biến tiếp theo của giấc mơ lạ lùng kia. Không hiểu sao cô có một linh cảm mơ hồ cô đã quên điều gì đó và giấc mơ này sẽ dẫn cô tìm kiếm sự thật….

Cậu bé kia là ai nhỉ? Tức thật, suýt chút nữa thì cô biết tên cậu nhóc đó rồi.

Cảm giác này giống như đang đến đoạn gay cấn thì hết một tập phim vậy. Cực kì khó chịu

Mà cái tên Hải Âu cũng rất quen

Hải Âu….

Hải Âu….

Hải…??

Đây là tên ngày bé của cô mà?

Cái tên này đã rất lâu rồi không có người nhắc đến thì phải. Hình như từ khi cô bước chân vào lớp một thì bố mẹ bắt đầu gọi cô bằng tên thật.


Tại sao tự nhiên lại mơ giấc mơ về hồi bé chứ?

Cậu bé kia ruốt cuộc là ai?

—————

Vừa bước vào lớp, còn chưa kịp làm gì thì từ sau lưng một bàn tay mạnh mẽ lao đến vỗ mạnh vào lưng cô. Hải Dương lập tức bị chúi người về phía trước, tay cô để lên ngực khẽ ho vài tiếng. Sau lưng truyền đến cảm giác hơi ran rát

Má, đứa nào chơi mất dạy dữ vậy trời??

Cô bực mình quay lại nhìn cái đứa vừa cho cô một chưởng đau điếng và lập tức ngẩn người khi thấy bí thư mặt sững sờ nhìn cô, tay vẫn giữ nguyên vị trí cũ, thì ra là chị gái này.

Thảo Chi thấy Hải Dương quay lại thì ngây ngô cười khan mấy tiếng, bàn tay đang giơ trên không trung vẫy vẫy, ngượng ngùng chào

– Hi

Nếu là người khác có lẽ Hải Dương sẽ tỏ thái độ một chút nhưng ai ngờ lại là chị gái này. Không dám đắc tội với chị gái nóng tính này cô đành cười trừ đáp lại, tay xoa xoa phía sau lưng.

Đánh đau thật đấy.

– Có đau lắm không? Sorry nha, tôi không cố ý đâu…

Thảo Chi bước lại gần, nhẹ giọng hỏi han. Dáng vẻ quan tâm dịu dàng này của cô nàng khiến Hải Dương không quen. Cô bối rối đáp

– Không… không đau. Có chuyện gì mà cậu vỗ tớ ghê vậy?

Thải Chi thấy Hải Dương tỏ vẻ không sao thì thở phào nhẹ nhõm. Nghe cô thắc mắc, Thảo Chi lập tức lấy lại dáng vẻ tươi cười rực rỡ, nhảy lên bục giảng nói to không chỉ cho cô mà thông báo cho cả lớp biết

– Lớp chúng ta được chọn rồi!


– Chọn gì cơ?

Một thanh niên ngồi dưới ngu ngơ hỏi. Thảo Chi quắc mắt nhìn cậu ta

– Chọn biểu diễn văn nghê 20/11 chứ còn gì nữa.

Lúc này Hải Dương mới vỡ lẽ, thảo nào chị gái này kích động đến thế. Biết tin này đừng nói là bí thư bừng bừng ý chí chiến đấu mà ngay cô cũng cảm thấy kích động không kém. Cuối cùng thì công sức của mọi người cũng được đền đáp

Thảo Chi nhảy khỏi bục giảng bước đến chỗ Hải Dương đang đứng. Cậu ta đặy hai tay lên vai cô trịnh trọng tuyên bố, thái độ nghiêm túc như chuẩn bị thông báo một tin vô cùng quan trọng

– Từ nay cậu sẽ là chị em tốt của Thảo Chi đây. Sau này có chuyện gì chị đây sẽ che chở cho cưng.

Hải Dương há hốc mồm, không hiểu tại sao cô nàng này đột nhiên lại nghiêm túc như thế này, lại còn chị em tốt nữa chứ…

– Nhưng mà tại sao?

Thảo Chi nhe răng cười, cậu ta sờ sống mũi có chút xấu hổ đáp

– Thật ra những hôm tập tớ có chút nặng lời với cậu, tại tớ lo lắng cho tiết mục của lớp. Với lại nhờ cậu giả đóng vai anh trai nhỏ cũng là bất đắc dĩ nhưng mà cậu thật sự cứu tiết mục của lớp rồi đó.

Cậu ta hít một hơi sâu rồi hùng hồn khẳng định


– Vậy nên sau này chị đây sẽ bảo hộ cho cậu, yên tâm đi.

Hải Dương không biết nên dùng từ gì để hình dung tâm trạng của mình lúc này. Có chút ngỡ ngàng, ngại ngùng tiếp nhận mối quan hệ với bí thư, người mà cô chưa từng nghĩ có ngày hai người sẽ trở thành chị em thân thiết. Nhìn gương mặt tươi tắn rạng rỡ của cô bạn này, cô chợt cảm thấy thế giới tưoi đẹp kì lạ

Hải Dương không biết rằng ngày hôm ấy, tại căn phòng ấy, với một lí do hết sức nhạt nhẽo, cô đã có một người bạn cùng cô trải qua những ngày tháng đau khổ, mệt mỏi nhất.

“ Tôi luôn tin rằng chúng ta gặp gỡ một ai đó đều có lí do nhất định.

Đôi khi người đặc biệt lại không cần một lí do đặc biệt để trở thành người quan trọng trong thế giới của nhau

Cũng có những người vì lí do đặc biệt mới gặp gỡ nhưng đến cuối cùng lại chẳng thể ở bên mãi mãi”

——-

Tác giả: Dạo gần đây tôi có chút Vbí ngôn từ cho bộ này. Trong đầu lúc nào cũng suy nghĩ cho bộ truyện mới nhưng tôi sợ mình sẽ đào hố không lấp nên cuối cùng vẫn là quyết định end bộ này trước đã.

Theo dự tính thì tui sẽ end bộ này trước khi vào năm học nên tháng sau tui sẽ tích cực ra chương mới. Mọi người ủng hộ truyện nha


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.