Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 27: Sào huyệt ân ái (1)


Đọc truyện Tỷ Phu Vinh Dự – Chương 27: Sào huyệt ân ái (1)


Đái Tân Ni lập tức toàn thân run rẩy, hoa dung thất sắc. Ngay cả ta cũng kinh ngạc đỗ Đại Duy năng lực, xem ra đại hội cổ đông một tháng sau nhất định là một hồi chém giết tàn nhẫn.

Đỗ Đại Duy cực kỳ đắc ý, có thể chinh phục như loại nữ nhân như Đái Tân Ni, nam nhân đều sẽ có cảm giác vô cùng thành tựu. Hắn cởi bỏ cúc áo, từng bước đi đến chỗ Đái Tân Ni:”Hiện tại, ta nói cho ngươi biết, ngươi muốn làm tình nhân của ta cũng phải là thân xử nữ. Nếu như ngươi không phải xử nữ, vậy thì cũng đừng trách ta không thương tiếc ngươi!””

Đái Tân Ni lui về phía sau, sắc mặt nàng tái nhợt tới cực điểm:”Ta không phải xử nữ , ta đã…… đã cùng với Lý Trung Hàn.”

“Cái gì? Vô liêm sỉ, ta không tin, tuyệt đối không tin ! Ngươi đang gạt ta.”

Chẳng những đỗ Đại Duy giật mình, ta cũng chấn động. Ta cùng với Đái Tân Ni chỉ có ôm thân mật một chút, hôn môi một chút, nhưng căn bản chưa có lên giường nha !”

Bất quá, ta lập tức minh bạch Đái Tân Ni đang lấy cớ, nàng không muốn bị Đỗ Đại Duy vấy bẩn.

“Ta không cần phải lừa ngươi.”

Đái Tân Ni lớn tiếng, nàng thối lui đến góc tường, đã không chỗ để lùi.

Đỗ Đại Duy thê lương gào thét:”Không có khả năng! Tháng trước mới kiểm tra sức khoẻ, nửa tháng trước ngươi mới bắt đầu câu dẫn Lý Trung Hàn. Mà hắn lại mới trở lại quê quán thăm người thân, quan hệ của các ngươi sẽ không phát triển nhanh như vậy. Với tính cách của ngươi sẽ không lên giường với nam nhân luôn, cho nên nhất định là ngươi đang gạt ta.”

Lúc này Đái Tân Ni tựa hồ bình tĩnh lại:”Không tệ, ta không phải nữ nhân tùy tiện, ta thích Lý Trung Hàn đã hơn một năm. Cho đến hôm nay ta mới lên giường cùng hắn, giữa trưa lúc ngươi đến phòng làm việc của ta, hắn vừa vặn ly khai.”

“A… Ngươi là đồ con đĩ ! Đồ kỹ nữ ! Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi. Trách không được sắc mặt ngươi như vậy, trách không được ta ngửi thấy mùi khai trên người ngươi. A… Ta muốn giết Lý Trung Hàn !””

Đỗ Đại Duy thét lên như bị bệnh tâm thần.

Ta ở ngoài cửa nghe được huyết khí dâng lên, trong nội tâm không khỏi cười lạnh không thôi. Nếu không phải giết sẽ bị đền mạng, ta lập tức vọt vào phòng, bẻ gãy cái cổ tên heo mập kia, sau đó lại hung hăng đạp lên chân giữa của hắn, ta tuyệt đối không cho phép có người khi dễ Đái Tân Ni . Nhưng ta vẫn phải đè nén tâm trạng xúc động xuống, dù sao chứng cứ Đái Tân Ni tham ô công quỹ vẫn còn trên tay Đỗ Đại Duy, ta chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến. Vô luận như thế nào, ta đã hãm thân trong vòng xoáy, không có khả năng trốn tránh, cũng không thể toàn thân trở ra, ta phải đối mặt tất cả mọi thứ sắp phát sinh.

“Ta đáp ứng làm nội ứng, nhưng ta sẽ không làm tình nhân của ngươi. Trước kia sẽ không, về sau cũng sẽ không, ngươi hãy bỏ cái ý nghĩ này đi!””

Đái Tân Ni nói chuyện đã vững vàng tỉnh táo hơn, quyết đoán lựa chọn điều kiện thứ hai. Ta mừng rỡ dị thường, nhiệt huyết dâng lên cuối cùng bình tĩnh lại. Trong lòng càng yêu thích Đái Tân Ni, dù nàng đã phạm sai lầm.

“Ngươi thật sự coi trọng Lý Trung Hàn?”


Sự ghen tuông trong lời Đỗ Đại Duy khiến cả ta ở ngoài cửa cũng có thể nghe được, ta không khỏi có chút đắc ý.

Đái Tân Ni lạnh lùng nói:”Đúng thì sao?”

Đỗ Đại Duy đột nhiên có chút kích động:”Ta không tin ! Lý Trung Hàn chỉ là một kẻ nghèo hàn, ngươi sẽ thích loại người này sao? Ta nhớ Chu lão đầu từng nói, ngươi trước kia mỗi tháng đều đi Hồng Kông mua sắm một lần, mỗi lần lại xài không biết bao nhiêu tiền. Tóm lại, với tiền lương của hắn, đến cả tiền vé máy bay cũng không đủ.”

“Chuyện ta thích ai không có quan hệ với ngươi.”

“Đương nhiên có quan hệ, bởi vì ta càng thích ngươi hơn Lý Trung Hàn.”

“Vậy sao? Ta sẽ không cho kẻ có vợ cơ hội.”

“Lý Trung Hàn cũng là có kẻ có vợ, tiểu di của hắn cũng đến công ty. Ngươi thích người ta, người ta cũng không nhất định lấy ngươi. Ngươi là người thông minh, hãy nghĩ lại tình cảnh của mình đi! Sự nhẫn nại của ta chỉ có mức độ .”

“Ta nói lại một lần nữa, ta sẽ không làm tình nhân cho cái loại người vô liêm sỉ!””

“Ngươi không sợ ta tố cáo sao?”

“Sợ, đương nhiên sợ, nhưng nghĩ đến việc để ngươi chà đạp, ta thà chết đi còn hơn.”

“Ta cứ chà đạp ngươi trước rồi nói sau.”

“Biết không? Năm năm trước cũng có một nam nhân muốn đụng vào ta, kết quả ta đá hắn liêt dương, ngươi có muốn thử một chút hay không?”

Đỗ Đại Duy bỗng nhiên lui về phía sau hai bước, vô thức dùng cánh tay nhỏ bé che hạ thể, hắn cười gian nói:”Chuyện này ta cũng nghe Chu Cửu Đồng nói qua. Ha ha, đó là hắn đáng đời. Thực nguy hiểm, ta thiếu chút nữa quên mất.” Hắn bất đắc dĩ thở dài:”Được rồi, chúng ta đạt thành hiệp nghị, ngươi lúc nào cũng phải báo cáo tình huống Chu lão đầu với ta. Về phần ngươi, ta sẽ không buông tha đâu. Nếu có cơ hội, ta nhất định làm ngươi trước mặt Lý Trung Hàn.”

Đái Tân Ni sắc mặt đại biến, cũng không dám lên tiếng. Ta đương nhiên hiểu được tâm trạng “ngươi là dao thớt, ta là thịt cá” của nàng. Chỉ là ta cùng Đái Tân Ni bất đồng, ta không có bất kỳ tay nhược điểm nào để Đỗ Đại Duy nắm được, bất cứ lúc nào cũng có thể trả thù hắn. Hôm nay hắn vũ nhục ta, ngày khác ta phải trả hắn gấp trăm ngàn lần.

Con ngươi đảo một vòng, ta nhanh chóng rời khỏi bộ phận đầu tư, lúc đi ra cánh cửa công ty, sát tâm cũng đã có.

“Uy, Đỗ quản lý sao? Tôi Lý Trung Hàn đây.”


Đứng ngoài cao ốc, ta bấm đỗ điện thoại gọi cho Đỗ Đại Duy.

“Có Chuyện gì? Ta đang bận.”

Đỗ Đại Duy trong điện thoại rất không bình tĩnh, tựa hồ vội vã muốn làm gì đó, nhưng ta không có khả năng để cho hắn như ý.

“Ngài mau tới “Sào huyệt ân ái” đi ! Linh Linh tỷ nàng……”

Ta cố ý ấp a ấp úng thừa nước đục thả câu.

“Linh Linh làm sao vậy?”

Đỗ Đại Duy ngữ khí lập tức thay đổi, trở nên lo lắng.

“Tôi cũng không biết nên nói thế nào, phó giám đốc La dường như rất nhiệt tình với Linh tỷ.”

Ta âm thầm cười lạnh, bàn về thủ đoạn đùa giỡn, Lý Trung Hàn ta không kém ngươi bao nhiêu, ngày còn dài, chờ xem !”

“Cái gì? Ngươi quan sát giúp ta, ta lập tức tới ngay.”

Chỉ một giây đồng hồ, Đỗ Đại Duy đã lo lắng cúp điện thoại.

Đến phiên ta đắc ý, tìm một chỗ tối lặng lẽ tránh đi.

Năm phút sau, một chiếc Ferrari màu đỏ nhanh chóng phóng ra từ ga ra. 10 phút sau, một khuôn mặt đẫm lệ cũng đi ra từ công ty. Nhìn nàng vẫy lại một chiếc tắc xi, cự thạch trong lòng ta như được đặt xuống.

“Nữ nhân này là ai?”

Đột nhiên, một nữ tử xuất hiện trước mắt ta, nàng buộc tóc đuôi ngựa, mặc áo T-shirt màu đỏ ngắn tay, quần thể thao màu trắng, chân đi một đôi giày chạy bộ màu trắng, thoạt nhìn rất giống vận động viên.

“Hình như ta không biết ngươi.”


Bốn phía yên tĩnh không người, nữ tử này xuất hiện làm cho ta kinh ngạc, ta thừa nhận nữ tử trước mắt cũng xinh đẹp . Nhưng lúc này ta không còn tâm tình đi thưởng thức nữ nhân, lòng ta đã bay đến “sào huyệt ân ái”.

“Ngươi đẩy ngã ta, vậy mà còn nói không biết ta?”

Nữ nhân ngăn trở đường đi của ta.

“A, ta nhớ ra rồi, là người lái xe đâm ta. Ngươi thảm rồi, ta hiện tại toàn thân đều đau nhức, đoán chừng xương cốt cũng gãy tám, mười cái, ngươi không bồi thường, ta liền báo cảnh sát.”

Bình tĩnh trở lại, ta thật sự cảm giác toàn thân mệt rã rời.

“Đúng vậy, ta đang định bồi thường cho ngươi .”

Nữ nhân rất đẹp nhưng dường như hơi bị điên, không có người nào lại chờ bồi thường người khác. Nếu có, thì chỉ có hai loại người, một là những kẻ nhà giàu mới nổi nhiều tiền đếm không hết, còn loại kia là tên điên.

“Ngươi là quỷ?”

Ta cảm giác nữ nhân này cũng không giống kẻ có tiền, cũng không giống tên điên chốn trại. Như vậy còn có một loại khả năng, đó là ta gặp phải quỷ. Buổi tối gặp nữ nhân như này đỏ, tinh hình này phải thật cẩn thận. Tại

“Ngươi mới là quỷ.” Nữ nhân giận dữ.

“Đây là xe của ngươi?” Ta chỉ vào cỗ xe màu đỏ đậu ven đường một mở hỏi.

“Ừ, chỉ có điều xe này rất rẻ, ngươi có thể yêu cầu lớn hơn.”

Nữ nhân lắc đầu thở dài.

“Ngươi không phải nói muốn bồi thường sao? Ngươi đưa ta đến quán bar “sào huyệt ân ái, thế là xong .”

Ta lo lắng nhìn ra xa. Đêm đã khuya, muốn bắt một chiếc tắc xi không dễ dàng, vừa trông thấy một cỗ, nhưng nói chuyện cùng nữ nhân này mà bỏ lỡ ! Trong lòng buồn rầu đến cực điểm, cũng mặc kệ mọi thứ, cả cửa xe cũng không mở ra mà trèo lên xe.,”Ha ha, đơn giản như vậy? Ta thấy ngươi chắc là bị đụng đến choáng váng rồi.”

Nữ nhân cũng lên xe, nàng một bên khởi động xe vừa quan sát ta.

“Được được được, ngươi không phải muốn đưa ta đến bệnh viện sao? Vậy đưa ta dến “Sào huyệt ân ái” trước, sau đó lại đưa ta đi bệnh viện là xong.” Ta thúc giục nữ nhân nhanh lái xe.

Chỉ là có vẻ nữ nhân này rất dông dài:”Ta biết rõ quán bar “sào huyệt ân ái” ở chỗ nào, nhưng tại sao phải đi quán bar trước bệnh viện?”


Ta thật muốn treo ngược ả lên rồi quất vài roi, thật không biết nàng ngốc hay là cố ý tìm phiền toái?

“Ta có một hợp đồng trị giá ba tỷ đô la tại “sào huyệt ân ái” chờ ta ký, ngươi nói ta có nên đến đó trước hay không?”

“Ba tỷ?”

“Ân.”

“Đô-la?”

“Ân.”

“Vậy ngươi xem ta có thể là muội muội hoặc tỷ tỷ của ngươi không?”

“Làm mẹ của ta là tốt rồi.”

“Ta già như vậy sao?”

“Ha ha……”

“Hì hì……”

Nữ nhân này có kỹ thuật lái xe rất tuyệt. Tiếng cười còn chưa ngừng hoàn toàn đã đến quán bar. Ta đẩy cửa xe ra, nhanh chân bỏ chạy.

Nữ nhân trên xe còn ở đằng sau mãnh liệt hô:”Uy, ngươi không muốn biết tên ta là gì sao?”

Ta quay lại đi đến cửa sổ xe, hỏi:”Ngươi tên là gì?”

Nữ nhân nghiêng cổ lớn tiếng nói:”Ta tên Hà Phù. Không phải là không biết làm sao, là hoa sen mới nở.”

“A, hoa sen mới nở ta thật đúng là không làm gì được .” Ta muốn cười.

“Phi, ta cũng không muốn ngươi không biết làm sao! Nhớ kỹ, nếu cảm thấy thân thể không khỏe, hãy đến bệnh viện kiểm tra, sau đó gọi điện thoại cho ta, thực xin lỗi đã đụng phải ngươi.”

Ta tranh thủ thời gian chạy đi. Chạy được một quãng, nữ nhân sau lưng còn gọi theo:”Uy, uy, số điện thoại của ta……”



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.